Chạy trời không khỏi nắng.
Vào ngày hôm sau. Sau giờ nghỉ, bọn tôi tới thẳng Vùng Cấm.
Thành viên nhóm bao gồm: Fujiwara, Ryoka, và tôi.
“Bọn em là học sinh của Hiệp Hội Pháp Sư Quốc Tế, tới đây thực hiện nhiệm vụ phá hủy điểm kết nối liên chiều. Đây là giấy phép.”
Toàn bộ Vùng Cấm được bao quanh bởi hệ thống canh gác nghiêm ngặt. Để vào trong cần đưa ra giấy phép cho người quản lý.
Tôi đưa giấy phép nhà trường cấp cho người chịu trách nhiệm.
“Ừ, anh đã được báo trước về các em. Đường này.”
Người đàn ông đưa cho tôi một thiết bị đầu cuối.
Một chiếc máy tính bảng màn hình tinh thể lỏng lớn, loại ma thuật. Trên màn hình là bản đồ lớp đầu tiên, với vị trí điểm kết nối, đích đến của bọn tôi được đánh dấu nổi bật.
Bản đồ trông giống bánh donut với phần trung tâm bị bôi đen. Khi đến khu vực đó, bọn tôi sẽ vào lớp hai.
“Lớp đầu tiên quái không quá mạnh, nhưng đừng mất cảnh giác. Chúng vẫn rất đông. Nếu có chuyện gì xảy ra, hãy gửi tín hiệu giải cứu qua thiết bị đầu cuối. Khi nhận được tín hiệu. bọn anh sẽ gửi cứu viện ngay.”
Anh ta nói trong khi vận hành bản điều khiển ở điểm nút và mở cổng.[note37790]
Cánh cổng sắt khổng lồ, được xử lý bằng ma thuật dày vài chục cm, mở ra với tiếng bang.
Vùng Cấm được bao bọc trong hai lớp bởi các bức tường lớn và kết giới ma thuật, ngăn cách thế giới bên ngoài.
“Ngoài ra rất nhiều học sinh tới lớp đầu tiên làm nhiệm vụ hôm nay, nên nếu các em dùng ma thuật diện rộng, nhớ để ý xung quanh. Nếu kiểm tra trên thiết bị sẽ thấy chấm xanh lá hiện lên, chỉ ra vị trí của các thiết bị đầu cuối khác trong Vùng Cấm, hay tức là các ma thuật sư khác, nên hãy xem trước khi niệm.”
Khi tôi bật thiết bị đầu cuối, gần 40 chấm xanh lá hiển thị trên bản đồ. Thực sự nhiều. Tuy nhiên lớp đầu tiên mật độ không cao, và không có nhiều chấm gần đích đến của tôi.
“Thượng lộ bình an.”
Được nhắc, cả ba bọn tôi cùng đi qua bên kia cánh cửa, và ít lâu sau, cánh cửa khổng lồ đóng lại.
Những gì tôi thấy trước mắt là một thành phố hoang tàn, bị biến dạng do tiếp xúc nhiều nhân tố.
Trên thực tế Vùng Cấm này chỉ còn là cái bóng so với trước đây. Trước khi Giao Điểm có mặt, nơi đây từng là khu mua sắm sầm uất đông người. Những tòa nhà chọc trời và những con đường rộng nhiều làn xe là minh chứng hùng hồn cho quá khứ.
Nhưng lạ thay nơi này xuống cấp hơn rất nhiều, mặc dù chưa đầy hai mươi năm từ khi nó xuất hiện. Có lẽ dòng chảy thời gian khác với bên ngoài do sự giao thoa giữa các ranh giới. Tôi nhớ là đã từng nghe trong lớp?
Chỉ là chút kí ức mơ hồ vì tôi không quá chú tâm.
“Nè, cái kính đó là gì?”
Khi tôi đeo Zeus đã mua, Ryoka hỏi với giọng điệu thích thú.
“Cái này à? Là bình ma thuật. Bạn tôi ở khoa kỹ thuật làm ra.”
“Thật khác thường khi cậu đeo kính. Nhưng trông khá hợp. Chắc chắn là đẹp trai.”
Ryouka tâng bốc, nhưng tôi tự hỏi sẽ ra nếu cô ấy biết chiếc kính có một chức năng thấu thị bẩn thỉu. Ít nhất, cô ấy sẽ thu lại tính cách tomboy của mình.
Tôi sẽ không nói ra và không sử dụng.
Sao có thể lãng phí ma lực ở nơi nguy hiểm như này? Nếu chìm đắm trong ham muốn quá lâu, tôi sẽ cạn ma lực khi đến lúc cần.
“Vậy điểm kết nối liên chiều ở đâu?”
Fujiwara hỏi khi nhìn thiết bị đầu cuối tôi đang giữ.
“Hmm, bản đồ ghi còn cách xa 3 km. Sẽ mất kha khá thời gian đi bộ tới.”
Chấm xanh dương biểu thị vị trí bọn tôi và chấm đỏ, đích đến của bọn tôi, ở khá xa.
“Vậy sao? Chúng ta cứ từ từ. Chúng ta sẽ đi chậm rãi qua những khu ít quái vật, phá hủy điểm kết nối liên chiều và đi về. Một chuyến đi dạo hoàn hảo. Tôi không bận tâm đến bầu không khí ở đây.”
“Thôi nào, cách đó quá nhàm chán,” Ryoka nói.
“Chúng ta đi suốt chặng đường này để tìm ra ai giỏi hơn. Tôi sẽ nhường phá hủy điểm kết nối cho Ashiya-kun của Khoa Ranh Giới Giao Thoa, và hai chúng ta sẽ so số lượng quái tiêu diệt được.”
“… Tôi không ngại, nhưng chuyện đó khiến tôi gặp bất lợi vì không thể ở xa Ashiya-kun cô hiểu chứ?”
Fujiwara chỉ ra, và Ryoka co người lại.
“Không giỡn chứ? Cô không phải kẻ duy nhất bất lợi. Cô có sức mạnh dơ bẩn của con quỷ, và tôi chỉ là con người.”
“Mmm.”
“Tôi không đòi hỏi gì thêm. Ai lại nghĩ kẻ chóp bu của Phia Đông là kẻ hèn nhát? Dù sao, tôi được biết đến ở Phía Tây là Ryouka-nee-san đầy bao dung.”
Fujiwara tặc lưỡi trước Ryoka cười nhạo cô ấy.
“Nếu cô khăng khăng vậy thì được thôi. Tôi muốn dứt điểm một lần với cô. Tôi không muốn cô nghĩ mình giỏi hơn tôi vì nhầm tưởng.”
Ryouka vỗ tay vui vẻ trước Fujiwara đáp ứng lời mặc cả của cô ấy.
“Tuyệt vời! Nếu chúng ta đã lệch mục đích ban đầu, sao không cược phát?”
“Ha? Như nào, ai thắng nhận toàn bộ thưởng?”
“Cũng thú vị nhưng.”
Ryoka nhìn tôi.
“Nếu thắng, tôi sẽ lấy Ashiya-kun. Cậu ấy sẽ gia nhập Phía Tây và thành cánh tay phải của tôi.”
Huh, tôi?
Đầu cô không rớt cái ốc nào chứ?
Tôi giữ im lặng bởi là chuyện của họ, nhưng giờ họ kéo tôi vào…
“Oi-Oi. Cho tôi yên đi!”
Tôi mỉm cười từ chối, nhưng Ryoka choàng vai và giữ chặt tôi.
“Cậu biết Mari thích cậu đến mức nào đúng không? Tôi tự hỏi chị ta sẽ làm biểu cảm như nào khi biết tôi thu cậu dưới trướng? Rất thú vị, nhỉ?”
“Gì cơ? Cậu và hội trưởng không hợp nhau?”
Ryouka cười mờ ám trước câu hỏi của tôi.
“Chẳng có gì sai. Chỉ là mọi người xung quanh nghĩ chị ta sẽ là chủ gia tộc Sanjo tương lai và tin rằng chị ta xứng đáng, không phải tốt đẹp lắm. Sau cùng nhờ chị ta, tôi luôn được đối xử như lốp dự phòng. Ngay cả cha mẹ cũng bảo tôi phải hỗ trợ Mari trong tương lai. Thật bất công.”
“Đó là công bằng,” Fujiwara nói.
“Khác biệt giữa cô và hội trưởng như trời và đất tính theo khả năng và tài năng bẩm sinh.”
Khác bình thường, Ryouka không đáp lại. Cô ấy cười tự ti.
“Tất nhiên, tôi thừa nhận chị ta quá giỏi. Tôi không có cửa so sánh nếu tính đến tài năng ma thuật, nhưng không mang nghĩa tôi phải phục tùng chị ta vô điều kiện. Tôi sẽ đâm chị ta bằng thứ khác ngoài tài năng. Tôi sẽ nắm quyền kiểm soát gia tộc Sanjo và sau cùng là chi nhánh Tây Nhật.”
Ryoka thầm nói vào tai tôi, “Và tôi cần cậu để làm vậy.”
Tôi? Tại sao?
… Ồ, bởi vì Fujiwara…
Tôi cho rằng cô ấy muốn Fujiwara, người nắm sức mạnh ác quỷ.
“Hmm, tôi không nghĩ một tên như tôi sẽ có ích cho con đường thăng tiến của Ryouka.”
“Cậu khiêm tốn à? Ashiya-kun, nếu chọn tôi, tôi hứa sẽ không làm tổn thương cậu. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì cho cậu. Thậm chí dành vị trí bạn đời của tôi cho cậu. Cậu sẽ không chỉ có địa vị ở Phía Tây, mà cậu cũng sẽ là chồng của chủ gia tộc Sanjo. Ngoài ra nếu tự nhận xét, thì tôi khá đẹp nhỉ?”
Cảm giác ngực cô ấy nhấn lên lưng tôi. Đúng là mánh khóe rẻ tiền. Chỉ thằng ngu mới bị dụ. Nhưng, nhưng, nhưng đầy đặn hơn tôi tưởng…!
Chẳng lẽ tôi chỉ là một đứa ngu ngốc.
“Nực cười.”
Khi tôi dính choáng, Fujiwara nắm cổ tôi và kéo ra khỏi Ryoka.
“Đây là thách đấu giữa tôi và cô. Ashiya-kun không liên quan!”
“Whoa. Chủ nhân phải chịu trách nhiệm về hành vi sai trái của sử ma. Hay cô chỉ được cái khua môi múa mép vì không có khả năng chiến thắng? Hử. Ai lại nghĩ Chikage Fujiwara là kẻ hèn nhát!”
“… Okay. Tôi chấp nhận kế khiêu khích rẻ tiền đó. Nhưng khi tôi thắng, hãy nhớ lấy. Tôi sẽ khiến cô hối hận vì đã được sinh ra.”
Vẫn về tôi, nhưng trò chuyện diễn ra mà không có tôi tham dự.
“Chờ đã. Tôi sẽ không gia nhập phe nào…”
Khi tôi thử phá diễn biến kỳ lạ, Fujiwara nhìn tôi như thằng đần.
“Nếu không thua, sẽ chẳng có vấn đề, cậu phàn nàn cái gì?”
“Um, cậu biết mà…”
“Ha? Cậu nghĩ tôi sẽ thua, Ashiya-kun?”
“Tôi không biết hai cậu giỏi như nào. Tôi chỉ là con tép. Nhưng kể cả Fujiwara giỏi hơn cô ấy, không có gì chắc chắn cậu sẽ thắng cả mười trên mười lần.”
“Có. Nếu đánh mười lần tôi sẽ thắng mười, nếu đánh trăm lần tôi sẽ thắng trăm. Đó là sự ưu việt của tôi so với cô ta. Và giờ có sức mạnh ác quỷ, không lý nào tôi thua.”
Cậu là trẻ con à? Khẳng định của Fujiwara làm tôi cũng thấy xấu hổ thay, nhưng quả nhiên, Ryouka dường như khó chịu trước lời hạ thấp trực tiếp và bật ra tràng cười.
“Đó là toàn bộ điều tôi muốn nói! Cứ lắm lời khi còn có thể! Nếu tôi nhận lấy Ashiya-kun, cô là thuộc hạ của cậu ấy, nghiễm nhiên cũng là của tôi! Tôi sẽ thay Ashiya-kun trừng phạt cô thật tốt!”
“Haa? Đừng đếm gà trước khi trứng nở. Ngược lại tôi sẽ dạy cô sự nghiệt ngã của thực tại tới tận xương tủy.”
Và do đó, hai thiếu nữ danh giá sẵn sàng cắt tiết nhau.
Trước sức mạnh của hai thiếu nữ nhìn tôi với mắt lóe vệt sáng xanh[note37791], tôi không thể nói gì, và cũng sẽ không được lắng nghe. Có lẽ tôi sẽ bị đấm nếu ngắt lời.
“Âu shit! Fujiwara, tôi chân thành dựa vào cậu! Đừng để thua!”
“Câu nói ngu ngốc. Lần này cậu có bình ma thuật, tôi sẽ đủ sức.”
Fujiwara vẩy tay lên xuống và lườm Ryouka.