"Cho hỏi vị sư đệ này là ai".
"Ta tên Lý Thái Huyền, vị sư tỷ này cần hỗ trợ không, nhưng sư đệ đây có điều kiện là chia cho ta một con U Linh Báo, còn một con của sư thỷ thấy thế nào".
Nàng cũng đang căn nhắc một con tam giai được điểm vậy cũng khá ổn, nếu mình nàng xử lý hai xon U Linh Báo này gặp rất nhiều khó khăn có khả năng bị thương nặng và mất mạng.
"Được ta đồng ý".
Lý Thái Huyền thấy nàng đồng ý cũng không nói nhiều thi triển ảo ảnh thương lao tới một con U Linh Báo.
"Ảo Ảnh Thương Thương Ảo"
U Linh Báo cũng lao tới Lý Thái Huyền,U Linh Báo lấy u thế tốc độ của nó tấng công Lý Thái Huyền, cậu cũng đạp Phi Vân Bộ để triển khai thế công bay tới U Linh Báo,U Linh Báo dễ dàng tránh né đòn Thương Ảo của Lý Thái Huyền nó kết hợp giữa tốc độ cộng với móng vuốt sắc nhọn tấn công Lý Thái Huyền, cậu bị một móng vuốt quẹt ngang ngay bụng may mà cậu đạp Phi Vân Bộ né tránh để thôi cũng để lại một vết thương tương đối nặng, bên cô gái kia khá hơn cậu rất nhiều.
"Song Điệp Kiếm Pháp".
U Linh Báo bị cô dùng kiếm pháp làm cho bị thương, bên Lý Thái Huyền vẫn đang còn chiến đấu.
"Ảo Ảnh Thương Chiến Tướng".
"Ảo Ảnh Thương Thương Quét".
Tốc độ và sức mạnh cậu tăng lên nhiều lần khi dùng đế Chiến Tướng tấn công U Linh Báo dễ dàng dành được thế thượng phong không bao lâu cũng giải quyết xong U Linh Báo, bên cô gái kia cũng xong, cô gái đi lại gần Lý Thái Huyền.
"Cảm ơn vị sư đệ này ra tay giúp đỡ".
"Không có việc gì đâu vị sư tỷ này, chúng ta chỉ là làm ăn thôi".
Lúc hai người đan nói chuyện thì một tiếng động làm hai người chú ý.
"Ngươi là ai mau ra đây".
Cô gái lên tiếng, Lý Thái Huyền thì cũng chăm chú vào chỗ phát ra tiếng động.
"Đây không phải là Thanh Ngọc sư tỷ".
"Thì ra là Kỳ Vũ sư đệ không biết đệ xuất hiện ở đây làm gì".
Người đến là chính là Kỳ Vũ tên bị Lý Thái Huyền chém đứt một cánh tay.
"Ta ngươi nối lại được rồi sao".
Lý Thái Huyền lười nhác nói cậu cũng hơi kinh ngạc trước cánh tay của Kỳ Vũ.
"Ngươi, Thanh Ngọc sư tỷ ta và Lý Thái Huyền có thù mong sư tỷ đừng xem vào".
"Nếu hai ngươi có thù thì cũng đấu một trận công bằng làm gì cần tập trung nhiều người như vậy".
Thanh Ngọc dùng thần thức quét ngang thấy , cổ khí tức khá, nàng cũng rõ ràng đây là một cuộc vậy công có tổ chức để giết Lý Thái Huyền
"Thanh Ngọc sư tỷ nói sai rồi ta đây cũng muốn đấu một trận công bằng nhưng tên Lý Thái Huyền này kết quá nhiều thù nên có nhiều kẻ tới tìm hắn thôi".
"Ngươi muốn đánh thì đánh không cần nói nhiều".
Lúc này Lý Thái Huyền cũng biết mình bị vây công nên chẳng nhiều lời làm gì.
"Chỉ là Nguyên Anh Sơ Kỳ mà đã tự mãn như thế rồi".
, người lúc này cũng xuất hiện ra.
"Trận thế này cũng lớn thật, tên Kim Đan Sơ Kỳ, tên Trung Kỳ, tên Viên Mãn, ngươi tốn bao nhiêu tiền cho cái mạng của ta thế".
Lý Thái Huyền cậu cũng không ngờ tên này lại chịu chi với cái mạng này của mình như thế
"Mạng ngươi đáng giá hơn ngươi tưởng đó giết hắn".
Kỳ Vũ nói đúng mạng của Lý Thái Huyền rất đáng giá, tại trong Kỳ Lân Môn đang tranh đấu nội bộ giữa các trưởng lão và tông chủ nếu để Lý Thái Huyền thành công trưởng thành dưới trướng của tông chủ sẽ có nột cường giả.
"Chạy, ta đâu ngu đánh với các ngươi làm gì".
Lý Thái Huyền lên tiếng cậu đâu có ngu thế trận này nếu đánh cậu cho dù xử lý hết đám kia cũng không còn sức đánh với Kỳ Vũ, lúc đó hắn giết mình ra sao chẳng được.
"Đuổi theo".
Kỳ Vũ lên tiếng đạy bộ pháp nhanh chân đuổi theo Lý Thái Huyền những tên kia cũng theo sau, còn Thanh Ngọc cô biết với bộ pháp mà Lý Thái Huyền vượt qua tốc độ bộ pháp của những tên kia nên cũng không lo lắng, cô đi tìm thêm vài đệ tử để hỗ trợ Lý Thái Huyền dù gì người ta cũng giúp cô một lần nếu không giúp không giúp khác nào lấy oán bái ơn đâu.
Cô đạp bộ pháp nhanh chóng đi tìm người, bên Lý Thái Huyền hiện tại cậu đạp Phi Vân Bộ để chạy trốn.
"Ngươi đứng lại".
"Ta nếu rượt ngươi kêu ngươi đứng lại ngươi đứng sao".
Kỳ Vũ nghẹn họng, Lý Thái Huyền đạp bộ pháp chạy phía trước là một vực sâu cậu dừng lại phía trước.
"Xem ngươi còn chạy đi đâu hahaha".
Kỳ Vũ lên tiếng cười, những tên đệ tử cũng tới gần Lý Thái Huyền.
"Chỉ cần ngươi quỳ xuống xin tha ta sẽ cho ngươi chết toàn thây".
"Này Kỳ Vũ ngươi có biết dưới đáy vực sâu là gì không"
Lý Thái Huyền hỏi Kỳ Vũ, còn Kỳ Vũ đang thắc mắc tại sao hỏi ta dưới đáy thung lũng là gì.
"Ngươi bị rượt đến ngu luôn là dưới đáy vực sâu là đáy vực ngươi nhảy xuống chỉ có thể tan xương nát thịt thôi".
Kỳ Vũ cũng trả lời Lý Thái Huyền mặc dù câu hỏi hơi vô lý, Lý Thái Huyền cười.
"Ngươi cười gì".
Lý Thái Huyền không trải lời Kỳ Vũ cậu chỉ đi đến vách thung lũng giơ hai tay lên, những tên đệ tử và Kỳ Vũ đều nhìn Lý Thái Huyền bằng ánh mắt không lẽ tên này tính tự sát.
"Kỳ Vũ ngươi trả lời sai rồi, dưới vực sâu không phải là đáy vực mà là cơ duyên đang đợi ta xuống lấy".
Lý Thái Huyền cười to rồi nhảy xuống vực sâu.