Bên ngoài bí cảnh Mạc Vân đang quan sát Lý Thái Huyền bị vây công, tim của cô nhịp đập tăng mạnh khi nghe đến câu cuối của Lý Thái Huyến nói dưới đáy thung lũng là cơ duyên thì cô đã biết tên này muốn làm gì.
Cô nghĩ không sai Lý Thái Huyền nhảy xuống thung lũng dưới sự chứng kiến giữa các trưởng lão, đệ tử ngoài bí cảnh và Kỳ Vũ và những tên truy sát hắn bằng một cặp mắt không thể tin được tên này vậy mà nhảy xuống, còn về cơ duyên thì mọi người chủ cho là nói khoác thôi nên cũng chẳng ai tin dưới đó có cả.
Mạc Vân tim như muốn đỗ vỡ tên này thế mà nhảy xuống, tên kia không biết hắn có chuyện gì nàng còn sống nỗi không, nhưng nàng cố tỏ ra bình tĩnh trước sự việc Lý Thái Huyền nhảy xuống thung lũng, nhưng đôi mắt cô đã hơi đỏ rồi.
Còn về Lý Thái Huyền đang rơi với tốc độ cực kì nhanh xuống.
"Này Linh Lung ngươi có chắc có cơ duyên không".
Lý Thái Huyền nghi ngờ hỏi, cậu cũng quyết định tử chiến với bọn chúng nhưng lúc đó Linh Lung lại xuất hiện nó với cậu dưới thung lũng có cơ duyên, nên cậu đưa ra quyết định là nhảy xuống chết một lần rồi chết lần nữa có sao.
"Thiếu giai yên tâm, ta cảm nhận được dưới đó có một nguồn năng lượng dồi dào".
Linh Lung cũng chẳng thể trách Lý Thái Huyền được chẳng ai tin được dưới thung lũng có cơ duyên như vậy.
"Vậy ta yên tâm".
Lý Thái Huyền nói, còn bọn người Kỳ Vũ lại gần vách thung lung quan sát.
"Tên Lý Thái Huyền chết chắc rồi, tiếc là không tận tay giết được hắn".
Kỳ Vũ lên tiếng nói, bọn đệ tử truy sát Lý Thái Huyền cũng gật đầu đồng ý, lúc này có thân ảnh phi thân đến chỗ cậu.
"Lý Thái Huyền đâu các ngươi làm gì hắn rồi".
Người đến là Thanh Ngọc và theo sao cô là Kỳ Ngọc Lan, Dịch Hàn, Đông Thạch, những người này cô tìm để giúp đỡ Lý Thái Huyền bọn hắn cũng đồng ý giúp cô, còn Kỳ Ngọc Lan trên đường đi đến đây gặp được, Kỳ Ngọc Lan cũng theo đến bởi vì Lý Thái Huyền cũng từng giúp nàng.
"Các ngươi đến trễ rồi tên kia đã nhảy xuống dưới rồi".
Kỳ Vũ vừa nói vừa chỉ thung lũng, Ngọc Thanh và Kỳ Ngọc Lan mặt biến sắc.
"Là do các ngươi ép hắn nhảy xuống, ta phải cùng các ngươi liều mạng".
Kỳ Ngọc Lan lên tiếng cô rút thanh kiếm ra chuẩn bị thì bị Thanh Ngọc cản lại.
"Cô sao lại ngăn cản ta".
"Người chết không thể sống lại".
Kỳ Ngọc Lan cũng đành ôm mặt khóc chạy đi cô cũng có cảm tình với Lý Thái Huyền khi từng giúp cô giết Hắc Lang Nha.
"Vậy giải tán đi".
Thanh Ngọc lên tiếng bọn người cũng giải tán sau tiếng nói của Thanh Ngọc, còn cô thì đuổi theo Kỳ Ngọc Lan, còn về phía Lý Thái Huyền lúc này hắn vẫn đang rơi tự do.
"Sao lâu thế vẫn chưa tới đáy vực nhỉ".
Cậu cảm thán một câu, vừa nói xong thì ĐÙM.
"Khốn khiếp ta chỉ vừa mới nói thôi sao lại linh như thế được chứ".
Cậu rơi xuống một cái hồ lớn, cậu bơi lên bờ thì nhìn thấy một cái hang động được bao quanh bởi những viên đá lớn hình thù kì dị, cậu cũng không suy nghĩ nhiều tiến đến đã là cơ duyên thì phải lấy cho được, cậu tiến vào càng sâu lại cảm thấy càng ngày càng nóng cậu phải lấy linh khí bao quanh cơ thể để tiến vào.
Cậu tiến vào thành công thì nhìn thấy một bộ xương người chết, trên cánh tay còn đeo một nhẫn trữ vật.
"Tên này còn sống là là Hợp Thể cường giả".
Linh Lung lên tiếng nói cô vẫn luôn ở bên Lý Thái Huyền từ lúc rơi xuống đến khi tiến vào trong, cậu hai mắt phát sáng nhìn vào nhẫn trữ vật cường giả Hợp Thể chắc không cần phải nói nhiều công pháp, đấu kỹ, linh thạch, nếu thêm còn có thêm vài món pháp bảo nữa, phần cơ duyên này được thế.
Linh Lung quan sát Lý Thái Huyền thấy cậu hai mắt phát sáng nhìn nhẫn trữ vật thì cũng biết thiếu giai nhà mình tính lấy đồ của tên Hợp Thể này.
"Thiếu giai cậu không nên chú trọng nó quá bở vì nó không phải cơ duyên của thiếu giai đâu mà là nó".
Linh Lung chỉ tay vào một ngọn lửa gần đó, Lý Thái Huyền chú ý nó cậu hai mắt sáng rực lên một lần hai cơ duyên ông trời không phụ lòng người ta đánh cược mạng sống là đáng, cậu cũng biết đây là Dị Hỏa chỉ là không biết xếp thứ mấy thôi.
"Linh Lung dị hỏa này tên gì còn công dụng của nó nữa".
Lý Thái Huyền chỉ vào ngọn lửa đang cháy, Linh Lung thì trề môi lên trách thiếu giai nhà mình không có kiến thức về dị hỏa, nhưng vẫn giải thích bởi vì tên này là thiếu giai nhà mình.
"Nó tên là Niết Bàn Thôn Viêm xếp hàng thứ , nó có khả năng hấp thụ những ngọn lửa xung quanh môi trường hoặc của bản thân hay kẻ thù dùng hỏa đều có thể thôn phệ cho thiếu giai sử dụng để chiến đấu hoặc chữa trị thân thể".
Lý Thái Huyền cậu chỉ cần luyện hóa được Niết Bàn Thôn Viêm đối mặt với tu sĩ hệ hỏa không cần sợ bị dùng hỏa thiêu chết.
"Thiếu giai không nên tự tin % luyện hóa được nó, nó có thể thiêu chết Hợp Thể là bằng chứng tốt nhất".
Linh Lung chỉ tay vào đốt xương của Hợp Thể, Lý Thái Huyền suy nghĩ đúng mình quá tự tin rồi Hợp Thể còn có thể thiêu huống chi tên Nguyên Anh như mình.
"Không sao, tu luyện cần phải đối mặt với nguy hiểm nếu tu luyện không có nguy hiểm không thể trưởng thành được".
Lý Thái Huyền cậu quyết định đối mặt với nguy hiểm để có được cơ duyên, còn Linh Lung thấy Lý Thái Huyền quyết tâm cũng rất vui mừng vì cậu chấp nhận đối mặt với nguy hiểm để đổi cơ duyên, những trận chiến mà cậu trải qua chỉ là mới bất trên những bước chinh phục thế giới này, cậu không phải quá phụ thuộc vào hệ thông đây là đều Linh Lung vui nhất.
"Thiếu giai có thể trong lúc luyện hóa Niết Bàn Thôn Viêm, luyện thể tu nó có thể giúp thiếu giai rất nhiều".
Linh Lung lên tiếng nói với Lý Thái Huyền, cậu gặt đầu cậu cũng biết luyện thể tu là gì và đây chính là lúc cậu bước trên con đường Linh Thể song tu.
Cậu tiến vào Niết Bàn Thôn Viêm đang cháy và bất đầu luyện hóa nó.