"Ngươi tu luyện bộ pháp gì, nhìn qua chắc là Địa Phẩm".
Mạc Vân hỏi Lý Thái Huyền, Lý Thái Huyền cười to lên.
"Có gì đáng cười".
"Nàng nói ta tu luyện bộ pháp Địa Phẩm ta không cười làm sao được, ta tu luyện chỉ là Thiên Phẩm Sơ Cấp thôi, nàng nói đáng để cười không".
Mạc Vân nghe Lý Thái Huyền chỉ tu luyện Thiên Phẩm thôi thì mắt to trừng lấy hắn như muốn xem thắng nói thật không, cậu thấy Mạc Vân nhìn mình cậu lấy ra Phi Vân Bộ cho Mạc Vân xem.
"Đúng mặc dù chỉ là Thiên Phẩm thôi nhưng đủ sánh ngang với Địa Phẩm rồi, nó còn có thể nhanh hơn bộ pháp ta tu luyện".
"Nàng thích thì cứ lấy đi tu luyện".
Lý Thái Huyền nghe thấy bộ pháp nàng còn thua bộ pháp mà hắn đang tập thì cũng chủ động đưa cho nàng học tập.
"Cảm ơn ngươi".
Mạc Vân lên tiếng cảm ơn.
"Nếu nàng muốn cảm ơn ta thì gọi ta một tiếng phu quân".
Mạc Vâm sắc mặt đỏ lên, Lý Thái Huyền thích thứ nhìn nàng.
"Phu Phu Quân"
"Hả nàng nói gì ta nghe không rõ"
"Ta kêu ngươi là tên khốn"
Nàng lấy hết can đảm để gọi vậy mà tên này lại không nghe thật tức chết nàng giậm chân, tu sĩ làm gì không nghe được những âm thanh cho dù rất nhỏ cũng có thể nghe nhưng nàng đang trong bối rối làm sao chú ý đến Lý Thái Huyền đang cười trộm.
"Đưa ta ra ngoài".
"Tuân mệnh sư tôn".
Sáng ngày thứ hai tại quảng trường, vẫn là tên trưởng lão đó.
"Ta sẽ đọc tên những người được vào bí cảnh: Thanh Ngọc, Dịch Hàn, Dịch Mặc, Đông Thạch, Lý Thái Huyền, Kỳ Vũ, Kỳ Ngọc Lan, Kỳ Thanh, người khác".
"Ải thứ hai ta đã nói qua rồi, các ngươi có ngày để sắn yêu thú, còn về những người nếu chết trong bí cảnh thì cũng đành chịu, phải biết sức mình, khi vào trong các ngươi sẽ bị truyền tống đến nơi ngẫu nhiên".
"Tông chủ và các trưởng lão sẽ quan sát bên ngoài".
"Tông Môn Bí Cảnh chính thức bất đầu".
Tại quảng trường một truyền tống trận được kích hoạt mở ra một đường không gian lần lượt đi vào,Lý Thái Huyền bị truyền tống đến một cái hồ to lớn.
"Truyền tống đến nơi đây thật là lý tưởng nhưng không biết có gặp được con yêu thú nào không".
Cậu dùng thần thức quan sát xung quanh thì phát hiện được một đàn nhị gia yêu thú, cậu đạp Phi Vân Bộ tiến lại gần thì thấy chục con vượn màu trắng tên nó là Bạch Linh Vương chuyên sống theo bầy tính cách tàn bạo,không sợ chết, những tam giai hoặc tứ giai sơ kỳ đi một mình gặp chúng nó vẫn phải trốn đi.
"Bạch Linh Vương điểm của ta đây rồi".
Lý Thái Huyền nói bất đầu dùng thương càng quét qua đám Bạch Linh Vương, ở đâu đó không xa có một đám người tập hợp.
"Mục tiêu chúng ta là Lý Thái Huyền giết hắn bằng mọi cách".
Là Kỳ Vũ, Kỳ Thanh đám người được hắn thuê tập kích Lý Thái Huyền.
"Ngươi yên tâm chỉ là tên Nguyên Anh Sơ Kỳ mà thôi không cần hai ngươi ra tay chúng ta vẫn có thể xử hắn".
Một tên trong đám người nói, bọn hắn cũng gặt đầu đồng ý chỉ là Nguyên Anh Sơ Kỳ bị bọn chúng , Kim Đan Trung Kỳ đến Viên Mãn cũng đủ giết chết một tên Nguyên Anh Trung Kỳ.
"Các ngươi không nên khinh thường hắn".
Kỳ Vũ lên tiếng hắn từng khinh thương Lý Thái Huyền cái kết là một cánh tay, mật dù nối lại nhưng không còn linh hoạt như trước.
"Được được không nên khinh thường hắn".
Nhưng vẻ mặt của những tên không có một ai để ý, Kỳ Vũ cũng lắc đầu nếu là người khác thì bị tập kích như vậy cũng chết nên bọn chúng kinh thường là truyện đương nhiên.
Cậu cũng đả chuẩn bị kế hoạch khác rồi mất tên này chỉ là những người làm Lý Thái Huyền hết linh khí mà kiệt sức đến lúc đó sẽ ra tay.
"Được vậy chúng ta chia ra tìm Lý Thái Huyền, khi gặp được hắn phải báo với những người khác".
Còn lúc này nhân vật chính vẫn đang cày điểm.
Lý Thái Huyền:"tìm nơi nghỉ ngơi mới được".
Cậu đi một lúc thấy được con suối nhỏ cậu không suy nghĩ nhiều lột y phục đi xuống.
Bên ngoài bí cảnh những người thấy cảnh này nam, nữ đưa mắt nhìn nhau vẻ không tin được gương mặt tuấn tú, thân thể hoàn mĩ những bộ phận cần mở cũng mở cần to cũng to.
Nhiều nữ đệ tử bên ngoài nhìn đến không biết liên sĩ, nam đệ tử cũng phải hâm mộ với với Lý Thái Huyền, Mạc Vân ngồi trêm ghế tông chủ thì cũng chặc lưỡi vù thân hình cùng khuôn mặt của Lý Thái Huyền mật dù chung chăn gối thường nhìn thấy nhưng cô nhìn mãi vẫn không chán.
Mạc Vân quan sát đám đệ tử ở dưới nhất là những nữ đệ tử nhìn Lý Thái Huyền bằng ánh mắt si mê thầm quyết tâm phải đem tên này nhốt lại không cho gây họa với nữ đệ tử của mông phái đúng chính là vì nữ đệ tử.
Lý Thái Huyền không biết hắn bị quay toàn bộ thân thể vẫn cứ ung dung ngâm mình dưới suối nhưng cậu vẫn dùng thần thứ quan sát thấy con tam gia hậu kỳ yêu thú đang quây công một những đệ tử.
Cậu đứng dậy mặt lấy y phục, chân đạp Phi Vân Bộ đến chỗ yêu thú.
Nữ đệ tử:"Sao lại xui thế gặp ngay U Linh Báo".
U Linh Báo có tốc độ rất nhanh ngang với Nguyên Anh Viên Mãn, một con thì cô còn đánh được hai con thì cô đành phòng thủ hoặc bỏ chạy, lúc này có tiếng kêu cô.
"Này vị sư tỷ này cần giúp không".