Tại đại sảnh tổng bộ Bạch gia lúc này Bạch Lâm Vũ ông đang ngồi nói chuyện cùng với các bạn ông, trong đó có ba và mẹ của Đặng Gia Khiêm là Đặng Gia Đức và vợ là Lý Ngọc Tình, cùng hai người bạn thân nữa là Lãnh Phú Cường, và Trần Phúc Hưng, cả năm người vừa uống rượu trò chuyện rất vui vẻ.
Bạch Lâm Nghiêm bước chân bình ổn đi đến trước các trưởng bối, anh liền cung kính cuối đầu chào họ:
_Con là Bạch Lâm Nghiêm xin kính chào các bác.
Mọi người liền ngừng lại cuộc trò chuyện, tất cả nhìn sang người vừa chào họ, Lý Ngọc Tình lúc này nhìn Lâm Nghiêm bà cười tươi khẻ nói:
_ Cháu là Lâm Nghiêm đó sao? Ôi đã lớn thế này rồi, cháu rất giống mẹ đó, mẹ cháu rất là đẹp và hiền thục, dễ gần gũi , cháu chưa lập gia đình đúng không?.
Lâm Nghiêm đầu gật nhẹ, bà Ngọc Tình lại nói: ta có người cháu gái, con của em gái út của ta, con bé tuổi thôi, làm bên thiết kế thời trang cho công ty PN nổi tiếng khắp các nước, con bé mãi lo làm việc đến nay vẫn chưa có người yêu , để ta hẹn cho hai đứa gặp mặt nha?.
Lâm Nghiêm chỉ im lặng cười tươi mà không nói gì, từ phía sau Đặng Gia Khiêm bước đến anh cuối đầu chào ba mẹ cùng các trưởng bối, rồi ngồi xuống bên ba mẹ mình.
Lý Ngọc Tình nhìn con trai bà mừng quá ôm chầm lấy người cậu , bà thì thầm bên tai cậu:
_ Con khỏe không? Mẹ nhớ con lắm, sao không thường xuyên về nhà vậy con?.
Gia Khiêm cười tươi hai cánh tay anh ôm mẹ miệng cũng khẻ nói:
_ Con xin lỗi mẹ, vì lúc gần đây công việc nhiều quá nên con không về thường được, ba Đặng nhìn cậu con trai, ông cười nhẹ rồi quay sang Bạch Lâm Vũ lên tiếng:
_Lâm Vũ tôi nói cậu chuyện này, theo tôi biết Gia Khiêm nhà tôi nó yêu con gái Tuyết Đan nhà anh đã nhiều năm rồi, nó nói nếu lấy vợ thì nó chỉ lấy Tuyết Đan, nếu người khác nó không lấy , anh đồng ý gả Tuyết Đan cho Gia Khiêm con tôi nha, chúng ta là bạn thân, nay trở thành xuôi gia vậy là tốt quá rồi anh thấy đúng không?
Lúc này hai người bạn của Lâm Vũ là Lãnh Phú Cường và Trần Phúc Hưng cũng đồng thời lên tiếng ủng hộ, ông Phú Cường lên tiếng:
_ Đồng ý đi Lâm Vũ, cháu Gia Khiêm thật xứng đáng làm con rể của anh đó nha, tôi thấy hai đứa nó rất xứng đôi, mọi người nghe nói xong đều cười vui vẻ chúc mừng.
Lâm Nghiêm từ khi nghe người lớn bàn đến chuyện hôn sự của Tuyết Đan, mà chú rể không phải là anh, trong lòng anh liền bộc phát cơn tức giận, " Tuyết Đan là của anh, người con gái này anh đã đau khổ âm thầm yêu bấy lâu, anh chỉ vừa thổ lộ với cô lúc chiều, mà bây giờ lại có nguy cơ bị người cướp mất, không Lâm Nghiêm này làm sao lại để chuyện đó sảy ra được chứ " hai bàn tay anh nắm chặt lại thành quyền anh đang kìm chế cơn giận dữ đang âm ĩ bên trong người mình.
Tuyết Đan mặc chiếc đầm dạ hội màu đỏ tươi, cổ áo được khoét hơi sâu làm nữa lộ, nữa hở nơi cặp ngực xinh đẹp của cô, chiếc váy được xẽ tà từ phần đùi đi xuống, lộ ra cặp chân thon dài, nước da trắng mịn màng, cô bước đến, không hẹn mà cả hai người Gia Khiêm cùng Lâm Nghiêm đều quay sang nhìn một lượt, hai trái tim nam nhân lúc này cùng đập lỗi nhịp, hai tên đàn ông này nhìn cô không hề chớp mắt, tới khi họ bị tiếng gọi lớn của cô: Gia Khiêm, Lâm Nghiêm hai người tỉnh táo lại cho tôi! ".
Lúc này cả hai mới giật mình trở về hiện tại, các trưởng bối nhìn thấy cảnh này ai nấy cũng cười tươi mà lắc đầu, họ biết hai tiểu tử này bị trúng phải tiếng sét ái tình rồi nha , khổ cũng sắp đến rồi đó nha.
Tuyết Đan lễ phép chào các trưởng bối, cô nhìn sang ba mình cô nhỏ nhẹ lên tiếng: " ba đã đến giờ làm lễ khai tiệc rồi đấy ạ ".
Bạch Lâm Vũ gật đầu, ông liền đứng lên , mọi người cũng đều đứng dậy cùng bước qua khu vực lễ tiệc.
Bạch Lâm Vũ tuyên bố khai tiệc và nói về thưởng cho anh em đã cực khổ chiến đấu xác cánh cùng Bạch gia trong thời gian qua, thưởng như lời đã từng hứa, tất cả mọi người đều la lớn reo mừng, cùng nâng ly chúc cho Bạch gia càng ngày càng vững mạnh.
Gia Khiêm vui vẻ đi bên cạnh Tuyết Đan anh đi bên trái, còn Lâm Nghiêm cùng đi bên phải , cả ba người không hề tách ra, nói cho đúng là không tên nào chịu rời khỏi Tuyết Đan cả.
Đi lại gần ba người họ là Đồng Nhan, theo sát cô là Nguyên Khang , kế bên là Đinh Phúc theo sát anh là cô bé xinh đẹp Lữ Ngọc Tuệ, khổ nhất vẫn là Hy Doanh cô là bác sĩ nên cô cứ phải theo dõi tình hình của Lâm Nghiêm, nhắc nhở không cho anh uống rượu nhiều, và một người nữa mà mới từ Mỹ về đến nơi đó là Trần Phúc Hiên anh tuổi anh là bác sĩ chuyên cả nội và ngoại khoa, anh là bác sĩ nổi tiếng đứng thứ nhì trên thế giới, là bạn thân với Gia Khiêm và Lâm Nghiêm, trên tay anh cầm ly rượu, miệng cười tươi tắn nhìn mọi người liền nói:
Nào hôm nay chúng ta phải say một trận ra trò nào, dứt lời tất cả cùng nhau cạn ly, Tuyết Đan vẫn giữ thái độ bình thản, không cười gì chỉ là cô hăng hái uống rượu mà thôi.
Cả đám cùng nhau chơi trò kéo, búa, bao, ai thua thì uống, cuộc chơi của bọn họ kéo dài đến tận giờ khuya, Lâm Nghiêm thua nhiều nên bị uống quá , anh mệt mỏi đành trốn về phòng nghỉ ngơi, một lát sau Đồng Nhan cũng say khướt đi về phòng, nhưng khổ nỗi, phòng của cô thì cô lại không vào, nhằm ngay phòng của Nguyên Khang mà lủi vào, mà lại còn nóng quá lột hết đồ rồi nằm lên người của Nguyên Khang nha " phần này mong các bạn tự hiểu nhé ".
Còn cô bé Ngọc Tuệ nhà ta say quậy lung tung, rồi còn khóc lóc thê thảm, Đinh Phúc đã say khướt mà còn phải bế cô về phòng, về đến phòng anh bị cô trêu chọc khơi lên ngọn lửa dục vọng đã được anh kìm hãm bao lâu nay, hôm nay vì cô mà bùng phát dữ dội " ai ui người chịu khổ là cô nhóc nhà ta rồi nha ".
Cuộc chơi giờ chỉ còn lại người, nhưng Gia Khiêm và Lâm Nghiêm chơi quá giỏi, người bị uống nhiều nhất lúc này là Phúc Hiên cùng Tuyết Đan, Hy Doanh là bác sĩ và có trách nhiệm lo cho vết thương của Lâm Nghiêm nên cô được phép uống ít, Tuyết Đan tửu lượng quá mạnh, nên dù bị uống nhiều nhưng cô vẫn còn chút tỉnh táo , cô nhìn lên đồng hồ thấy cũng đã trể nên cô lên tiếng:
_Thôi chúng ta ngừng lại đi, tôi xin phép về phòng nghỉ ngơi đây, nói xong cô liền đứng lên, bước chân cô không vững mà đi vào trong thang máy đi lên phòng của mình,Gia Khiêm mệt mỏi theo sau Tuyết Đan anh đứng trước phòng cô, anh gõ cái, lúc này Tuyết Đan chậm rãi đi ra mở cửa, cô thấy anh chưa kịp lên tiếng hỏi anh , thì môi của cô đã bị anh hôn mất, nụ hôn say đắm cuốn hút, bị hôn bất ngờ, trong người lại có hơi men, làm tăng cao cảm giác của hai người lúc này.
Gia Khiêm ôm cả người cô lùi vào trong phòng, anh đưa tay đóng lại cửa phòng, anh ép người cô vào tường, nụ hôn càng lúc càng mảnh liệt, cơ thể Tuyết Đan đầy rung động cô không kìm nén được cảm xúc mà lên tiếng rên nhẹ.
Gia Khiêm càng hứng thú khi nghe được tiếng rên kiều diễm của cô, cả hai đều bị men say làm cho điên đảo, nhưng Gia Khiêm không có ý định làm tổn thương người anh yêu, nên anh chỉ làm cho cô đạt được hạnh phúc cao trào, anh ngừng lại bế cô vào trong tắm , thay đồ ngủ cho cô, đắp mềm cẩn thận, hôn lên trán cô một cái, miệng anh khẻ nói bên tai cô:
Tuyết Đan anh rất yêu em, nói xong anh nhìn cô, Tuyết Đan cũng đơ người vì câu nói của anh , anh cười tươi với cô rồi liền rời quay lưng rời khỏi phòng cô.
Anh về lại phòng của mình với một tâm trạng vui vẻ, Gia Khiêm lên giường nhanh chóng nhắm mắt mà ngủ, Tuyết Đan cũng vì say nên không lâu sau cũng ngủ mất.
Hy Doanh gọi thêm mấy anh em dìu hai tên say mèm còn lại về phòng của họ, cô cũng nhanh trở về phòng của mình mà ngủ luôn, một ngày vui vẻ mà mệt muốn đứt hơi luôn, các trưởng bối vì lớn tuổi nên đã ra về từ rất sớm mất rồi.