Chương 8
Hueco Mundo
“…Grimmjow biến mất rồi sao?”
Las Noches, nơi từng được Aizen sử dụng làm căn cứ tại Hueco Mundo.
Dù rằng nó đã bị tàn phá không ít trong trận chiến với Tử thần và Kurosaki Ichigo, nhưng Las Noches vẫn được coi là nơi trú ẩn của các Arrancar.
Tier Halibel lắng nghe báo cáo từ Rudbornn mà không để lộ chút cảm xúc nào khi đặt ra câu hỏi cho thuộc cấp của mình.
“Ngươi có chắc không?”
“Vâng. Tôi thấy ngài ấy sử dụng Garganta, hẳn là đã đi đến Nhân Giới hoặc Thi Hồn Giới.”
Một giọng nữ cất lên phía sau lưng Halibel.
“Trông không có vẻ gì là hắn sẽ đi tìm Kurosaki Ichigo, phải chứ?”
Nelliel Tu Odelschwanck đã đến để cùng thảo luận về các kế hoạch trong tương lai của Arrancar và Hueco Mundo.
“Sẽ rất nghiêm trọng nếu Grimmjow làm loạn ở Nhân Giới. Có lẽ ta sẽ phải ngăn hắn lại ngay lập tức…”
“Bằng tất cả lòng kính trọng, xin cho phép tôi được đưa ra lời khuyên khiêm tốn của mình, ngài Nelliel. Ngài Grimmjow đã rất nhẫn nại chờ đợi thời cơ. Nếu ngài ấy thực sự muốn chiến đấu để thỏa mãn hay tìm kiếm niềm vui thì ngài ấy đã đến thị trấn Karakura trước đó rồi.”
Trước những lời lẽ của Rudbornn, Nelliel hơi nghiêng đầu.
“Vậy sao… đối với tôi thì hắn luôn là kẻ để cảm xúc chi phối hành động của bản thân.”
Sau đó, Halibel cũng đưa ra nhận xét của mình.
“Hắn cũng có sự tự tôn của riêng hắn. Và rồi tự tôn đó trước kia cũng đã bị vùi dập. Sẽ không có khả năng hắn như con thiêu thân lao tới tấn công mà chẳng hề nghĩ ngợi gì cả đâu.”
“Sau cùng chúng ta cũng không biết liệu lần này hắn có hành động theo cảm tính hay không… Chà, sự thật là lần trước, hắn cũng đã biết dè chừng ngay cả khi chỉ có tôi ở đó ngăn cản.”
Khi tái ngộ với Ichigo ở Thi Hồn Giới, Nelliel rất cảnh giác về việc Grimmjow có thể sẽ lại bất chợt tấn công Ichigo, nhưng rồi thì họ đã tạo nên một liên minh, cùng hội cùng thuyền. Đương nhiên, Nelliel vẫn phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất có thể xảy ra, song, ngạc nhiên là Grimmjow cũng đã biết kìm hãm cơn khát máu của hắn.
“Dù gì thì Grimmjow cũng rất mạnh mẽ. Sự việc nào đó xảy ra khiến hắn buộc phải rời khỏi Hueco Mundo, lãnh thổ mà hắn cần bảo vệ thì hẳn là có lý do chính đáng.”
Sau khi Halibel nói như vậy, Nelliel nhớ lại một điều nữa.
Ichigo đã hỏi Grimmjow rằng ‘Sao ngươi lại về phe bọn ta?’
Grimmjow hồn nhiên đáp lại ‘Nếu Hueco Mundo sụp đổ, vậy thì ta sẽ giết ngươi ở đâu đây?’
Dựa vào chuyện đó, có thể thấy rằng Grimmjow cũng rất coi trọng vấn đề ‘giải quyết mâu thuẫn ở Hueco Mundo’.
‘Có phải Hueco Mundo là sân nhà của Arrancar không? Không, hẳn Grimmjow sẽ chẳng vì lý do đó.’
‘Liệu hắn cũng nhận ra rằng… nguyên tố Hollow vẫn còn len lỏi sâu bên trong Ichigo.’
Chính vì lý do này mà Kurosaki Ichigo vẫn có thể bộc lộ toàn bộ sức mạnh của mình ở Hueco Mundo, nơi phần Hollow ẩn giấu trong cậu ta trỗi dậy mạnh mẽ nhất. Có lẽ việc đánh bại Ichigo chỉ thực sự có ý nghĩa nếu điều đó xảy ra? Hay chỉ đơn giản là hắn muốn cả hai bung hết sức lực ở một địa điểm rộng rãi, nơi không ai có thể dễ dàng can thiệp.
Nelleil đưa ra những suy đoán từ nhiều góc độ khác nhau, nhưng cô nhận ra rằng ngay cả khi biết được câu trả lời, thì vấn đề quan trọng hiện tại vẫn còn ngay đó.
“… Vậy thì, Grimmjow đã tới đâu và định làm gì?”
“Hắn có thể đã đuổi theo và tiêu diệt tàn dư của Quincy, hoặc là truy tìm Tử thần kỳ lạ lúc đó…?”
“Đó đâu phải việc của Arrancar chúng ta…?”
“Tóm lại, có ‘nguyên nhân quan trọng’ nào đó. Thú thực, đứa nhóc Tử thần đó cũng làm ta cảm thấy khá quan ngại.”
Halibel nhớ lại đứa trẻ đó, người đã lao thẳng vào trận chiến giữa các Arrancar và Quincy, Halibel tiếp tục với một vẻ suy tư thoáng qua.
“Chính xác hơn thì… ta lo lắng về Zanpakuto mà đứa bé đó đã sử dụng.”
Thi Hồn Giới
Linh lực mạnh mẽ của Arrancar tỏa ra từ Garganta cũng đã thu hút sự chú ý của Tịnh Linh Đình, và một số Tử thần ở gần đó cũng đã cảm nhận được sự hiện diện đó.
Một số ít Tử thần có khả năng cảm nhận vượt trội cũng đã xác định được rằng thứ linh lực đó vượt xa cả Menos Grande, họ đã báo cáo ngay cho cấp trên khi phát giác ra điều này.
Sau đó, Tịnh Linh Đình nhận được lời giải thích từ Đội 12, họ nói rằng đội của họ đang thực hiện một số thử nghiệm. Nhưng vẫn có những Tử thần cảm thấy bất an trước thứ linh lực bất thường đó.
“Hừm? Gì thế nhỉ? Linh lực Hollow mạnh mẽ này đột nhiên xuất hiện mà chẳng hề có lấy một thông báo nào?”
Đội Trưởng Đội 5, Hirako Shinji bộc lộ vẻ mặt khó chịu và nhìn về phía Rukongai.
“Linh lực này… Mình đã gặp ở thị trấn Karakura, khá lâu về trước.”
Hinamori Momo đứng kế đó đã liên lạc với các đơn vị quan sát để hỏi rõ ngọn ngành. Tuy nhiên, cô nhíu mày lại rồi thông báo cho Hirako.
“Đội Trưởng, tôi vừa liên lạc với đài quan sát của Cục Nghiên cứu và Phát triển, nhưng… họ nói rằng ‘hoàn toàn không có vấn đề gì vì đó chỉ là một cuộc thử nghiệm’.”
“À, ra vậy. Liệu nó có phải một cuộc thử nghiệm thông thường của Đội 12 không? Ta đoán rằng lần này họ đã mời hẳn Arrancar về và mở cả tiệc trà nữa. Thành thật mà nói, cô chỉ cần biết rằng cái Cục đó là điểm đến ưa thích, ngập tràn vui vẻ và yêu thương của… sự đen đủi! Chúng coi ta là thằng ngu sao!? Một Hollow cấp Arrancar vừa xông vào từ Garganta! Vậy thì bình thường kiểu quái gì!”
Sau màn độc diễn vừa rồi, Hirako đưa ra chỉ thị cho một Momo đang vô cùng bối rối.
“Bỏ đi. Nếu đối phương là Arrancar thì cô ra đó chỉ tổ vong mạng vô ích. Ta sẽ trực tiếp tới đó, cô hãy báo cáo với Tổng Đội Trưởng đi.”
“Vâng, thưa Đội Trưởng Hirako. Xin hãy cẩn trọng!”
“Chà, nếu phải nói ra thì việc hợp tác với Đội 12 còn nguy hiểm hơn cả đánh với con Arrancar đó.”
Hirako thở dài với cảm giác chẳng lành. Cùng lúc đó, nét mặt của một Arrancar sáng lên đầy thích thú.
“… Hắn ở đây.”
Giọng nói có chút ngạc nhiên như trẻ thở, Arrancar có ngoại hình tựa một cậu bé cất lời.
“A… xin lỗi mọi người. Có vẻ như ta mới là người đầu tiên đạt được mục tiêu của bản thân.”
Nở nụ cười tàn bạo, Luppi nói với các Arrancar phía sau hắn.
Đôi mắt hắn lấp lánh như thể vừa tìm được kho báu, linh lực hòa quyện cùng với sự khát máu tỏa ra từ khắp cơ thể.
“Linh lực đó… Không thể nào, Grimmjow!?”
Thay vì đáp lại những lời vừa rồi của Dordoni, Luppi lao vút đi với sức mạnh bộc phát.
“Này! Chờ đã! Nếu ngươi tự ý hành động thì…”
Tưởng tượng viễn cảnh sẽ lại hứng trọn cú sốc điện từ Mayuri, Cirucci cố gắng ngăn Luppi lại nhưng không kịp, họ đã cách nhau xa đến mức giọng nói kia chẳng thể đến được tai Luppi.
Tuy nhiên, không có bất cứ động tĩnh nào đến từ phía Mayuri, anh ta chỉ khẽ đặt ngón tay lên cái nút và giữ nó như thế và nở một nụ cười trong khi lên tiếng.
“Hành vi đó là trái phép… Nhưng tại sao Arrancar đó lại xuất hiện… Ta muốn xem thử liệu lũ Fullbringer và Quincy sẽ làm gì trong tình huống này.”
Sau đó, Mayuri vẫn tiếp tục lầm bầm.
“Nếu đã hành động thì ta cũng không quan tâm liệu ngươi có bị cuốn vào trận chiến hay không.”
“Này, ông biết đấy, chúng tôi không có hứng thú với trận chiến này. Bất kể động cơ là gì, hay vẻ đẹp có hiện diện ở đó hay không… thì Grimmjow hơi có phần thô thiển. Mặc dù đối với những người như tôi, ngay cả phong cách hung bạo như thế cũng có thể trở nên đẹp đẽ như một bông hoa dại.”
Cửa hàng Urahara
“Phải rồi, ông Urahara…
vẫn còn giữ mối quan hệ với nhóm Arrancar đó chứ?”
Hisagi bất ngờ nảy ra ý tưởng và đặt một câu hỏi tế nhị cho Urahara.
Khi Urahara tiến vào Hueco Mundo, anh ta đã tự mình thành lập một liên minh với các Arrancar. Mặc dù Thi Hồn Giới có thể kết tội anh ta thêm lần nữa nếu mọi thứ diễn ra không đúng như dự tính. Nhưng trên thực tế, các Arrancar cũng đã góp công lớn trong cuộc đại chiến với Quincy.
Mặc dù Trung Tâm 46 vẫn chưa thể hiện bất cứ động thái nào đối với sự việc này, nhưng ít nhất thì Tổng Đội Trưởng Kyoraku cũng không hề có ý định khiển trách Urahara.
“Theo tôi, để duy trì nền hòa bình, chúng ta nên tạo càng nhiều các mối giao hảo càng tốt. Không giống như Quincy, những kẻ tin rằng Hollow nên bị triệt tiêu, mục tiêu của Tử thần là duy trì sự cân bằng.”
“Tuy nhiên, trước đó cũng đã từng có rất nhiều trận chiến kinh thiên động địa ở Hueco Mundo. Ông nghĩ mọi thứ sẽ ổn thỏa sao?”
“Hiện tại, Hueco Mundo đang được quản lý bởi Halibel và Nelliel, cả hai đều là những người ôn hòa. Grimmjow là một tay hiếu chiến, nhưng không phải kẻ khát máu điên cuồng đến mức đánh mất lý trí.”
Thực tế, trước đó, Arrancar mang tên Yammy thực hiện hàng loạt các vụ thảm sát ở thị trấn Karakura đã không còn được nhắc đến nữa. Hắn đã đấu với Kuchiki Byakuya và Zaraki Kenpachi và gần như chẳng lấy một phần trăm cơ hội sống sót. Gạt thù xưa sang một bên, Hisagi chấp nhận sự thật và tiếp tục cuộc trao đổi.
“Thành thật, tôi vẫn có phần rối loạn trong suy nghĩ. Chắc chắn Hollow không hoàn toàn tà ác, đúng hơn khi đề cập đến điều đó với tư cách là Tử thần, chúng ta nên khắc cốt ghi tâm lời răn dạy về việc ‘các linh hồn phải được thanh tẩy’, nhưng…”
“Các Arrancar từng dưới trướng của Aizen thì lại khác?”
“… Tôi không thể cho qua chuyện đó dễ dàng như vậy. Cho dù họ có là Hollow, con người hay… Tử thần đi chăng nữa, chúng cũng đã từng đúng về phía Aizen và cố gắng hủy diệt thế giới này.”
Khoảnh khắc nói ra từ ‘Tử thần’, Hisagi bất giác nhớ về ai đó nhưng lại một lần nữa chôn sâu hình ảnh vào tim mình.
Có lẽ Urahara cũng đã nhận ra cảm xúc sâu thẳm bên trong Hisagi, không trực tiếp làm sáng tỏ vấn đề, Urahara đưa ra câu trả lời đơn giản.
“Những Arrancar mạnh mẽ của Hueco Mundo là sự kết tinh của vô số linh hồn, hàng ngàn hàng ngàn người trong số họ. Cho dù đó là kết quả của sự hợp nhất ý chí cũng như thể xác của tất cả những linh hồn đó, hay là kết quả của một cá nhân đi ăn thịt từng người thì những Arrancar đó đều sinh ra với niềm tin của riêng mình. Đó chính là lý do tại sao nếu chúng ta hiểu được những suy nghĩ của họ… chỉ cần có chút gì đó tương thông, thì việc đàm phán hoàn toàn có thể diễn ra.”
Nghe những lời đó, Hisagi nhớ đến những Arrancar mà anh ta từng chiến đấu.
Quả thực, họ gần với con người hơn Hollow, cũng có những cá nhân có thể đặt chuyện thù địch qua một bên và sẵn sàng ngồi lên bàn đàm phán.
Tuy nhiên, đúng như những gì Hisagi trăn trở, Urahara tiếp tục.
“Tất nhiên, chúng ta vẫn phải xuống tay nếu họ giữ vững lập trường là thế đối địch với chúng ta. Đó chẳng phải là lời dạy của Hộ Đình Thập Tam Đội hay sao?”
“…Phải.”
Hisagi dần lấy lại hơi thở cùng sự điềm tĩnh.
Sau đó, anh ta nhớ lại những ký ức về khoảnh khắc mình hạ gục một Arrancar. Bất ngờ đâm Zanpakuto của mình thẳng vào đầu của đối thủ, cảm giác kết liễu sự sống lúc đó khiến Hisagi thấy như được hồi sinh một cách đầy sống động.
Như thể muốn kiểm tra Hisagi, Urahara nói ra tên của ‘kẻ thù’ đó đầy rõ ràng.
“Cậu không cần phải cảm thấy hối tiếc… Về việc giết Tosen.”
Shuhei Hisagi dễ dàng nhận ra giọng điệu của Urahara đã thay đổi.
Câu nói đó không chỉ được thốt ra với tư cách ông chủ của cửa hàng Urahara, mà còn là với thân phận của một ‘cựu thành viên Hộ Đình Thập Tam Đội’ và cũng từng là một ‘Đội Trưởng’.
“Không, tôi sẽ không để chuyện đó xảy ra.”
Chẳng hề có chút do dự, Hisagi điềm tĩnh trả lời chậm rãi.
“Nếu cảm thấy hối tiếc thì tôi đã từ bỏ Zanpakuto của mình rồi.”
Tuy nhiên, cũng thật khó khăn để Đội Phó Đội 9 có thể gạt bỏ hoàn toàn xúc cảm đang tồn đọng trong thâm tâm. Ánh mắt của Hisagi trùng xuống và tự trách bản thân vì sự bất lực của bản thân.
“Chỉ là… làm sao tôi có thể thuyết phục được người đó? Tôi đã luôn nghĩ về việc này suốt bấy lâu. Dù không hối hận nhưng tôi cũng không muốn sai lầm tương tự lặp lại thêm bất cứ một lần nào nữa. Tôi thực sự không muốn phải nói ra, nhưng nếu lúc đó không phải tôi mà là ai đó khác…”
“Đừng suy nghĩ như vậy. Tìm kiếm lối đi khác cũng sẽ gắn liền với những gì xảy ra trong tương lai. Và việc đó cũng là vô nghĩa khi cậu tìm kiếm thông qua những người khác.”
Urahara nhẹ nhàng khiển trách Hisagi.
“Đó là vì ‘người không giống như cậu’ đã không xuất hiện. Những người duy nhất có quyền thay đổi bất cứ điều gì là những người đã có mặt lúc đó. Cậu đang mắc kẹt trong chính những nguyên tắc của mình.”
“…”
“Chà, chắc chắn những người như cậu Kurosaki hay cô nàng Inoue có thể có những nguyên tắc khác với Hộ Đình Thập Tam Đội, và tôi nghĩ chính điều đó đã tạo nên sức mạnh độc nhất của riêng họ, khác xa với chúng ta. Sự khác biệt đó cũng không hẳn là quan trọng. Miễn là chúng ta có đủ khả năng bảo vệ những thứ mà chúng ta muốn bảo vệ, vậy là quá đủ rồi.”
‘Thứ mình muốn bảo vệ?’
Lắng nghe những lời đó của Urahara, Hisagi suy ngẫm về những thứ mà bản thân anh ta muốn bảo vệ.
‘Thứ mà mình muốn bảo vệ… không phải là Đội Trưởng Tosen. Mà là những lời dạy bảo của người đàn ông ấy.’
‘Điều mà người đàn ông đó đã dạy mình với tư cách là thành viên của Hộ Đình Thập Tam Đội, con đường của một Tử thần.’
Tịnh Linh Đình.
Giống như một tòa án, thực hiện quyền cai trị và phán quyết, đồng thời, giám sát sự phát triển của thế giới. Hay nói cách khác, nó chính là biểu tượng của công lý.
Niềm tin của các Tử thần, những người bảo vệ công lý.
Chính niềm tin đó cuối cùng đã dẫn đến việc Tosen ngã xuống.
Niềm tin rằng việc ngăn chặn Tosen, là tuân theo những lời dạy dỗ của vị Tử thần mà Hisagi luôn noi gương.
Shuhei Hisagi đã đúng hay sai giờ đây không còn là vấn đề, cũng như việc anh ta đã tuyên bố với Urahara rằng sẽ không hề hối hận. Đó là bởi vì anh ta hiểu rằng cảm giác tội lỗi hay hối tiếc sẽ trở thành sự xúc phạm đối với Tử thần, những người sẽ phải gánh vác thế giới trên vai mà kiên cường chiến đấu.
Tuy nhiên, sự thật rằng khoảnh khắc chính tay Hisagi đã dập tắt đi hơi thở cuối cùng của Tosen vẫn còn khắc sâu và gặm nhấm tâm hồn Hisagi từng chút một. Lâu dần, nó len lỏi, ám ảnh anh ta rồi truyền đi một nỗi sợ hãi vô định vào tiềm thức anh chàng Đội Phó Đội 9 này.
Liệu đó có phải là nỗi sợ hãi rằng bản thân sẽ trở nên biến chất khi tự mình xuống tay với người đã chỉ đường dẫn lối cho mình? Hay nỗi sợ rằng anh ta vốn dĩ đã thay đổi nhưng vẫn chưa hề nhận ra?
Không thể phủ nhận bất cứ điều gì, cơn ớn lạnh đến rùng mình kéo theo ngay sau đó.
Hisagi cố gắng ổn định lại nhịp thở và cất lời.
“… Không, sự khác biệt nằm ở sự nhu nhược của tôi, đó chính xác là điều tôi nên xin lỗi Kurosaki và những người khác…”
Tuy nhiên, ngay lúc đó một cảm giác khó chịu khác ập đến.
Trước khi Hisagi kịp nhận thức được vấn đề, Urahara đã nắm sẵn trong tay Zanpakuto của mình cùng với vẻ mặt vô cùng căng thẳng.
“Ông Urahara?”
“Tôi xin lỗi vì cuộc trò chuyện của hai ta bị cắt ngang, cậu Hisagi.”
Đáp lại lời Hisagi nhưng Urahara không hề hướng mắt về phía đối phương mà hướng tầm nhìn về nơi nào đó với sự cảnh giác cao độ.
“… Cậu có thể yêu cầu gỡ bỏ giới hạn không?”
“Hả?”
Tử thần cấp bậc Đội Phó trở lên khi đến Nhân Giới phải phong ấn một phần sức mạnh của bản thân. Biện pháp này nhằm ngăn chặn những linh lực mạnh mẽ bộc phát có thể gây ảnh hưởng xấu tới Nhân Giới, và Shuhei Hisagi cũng không phải ngoại lệ dù không có ý định chiến đấu ngay từ đầu. Hiện tại, linh lực của Đội Phó Đội 9 chỉ ở mức hai mươi phần trăm.
Nghe câu hỏi đó của Urahara, Hisagi ngay sau đó cũng đã hiểu ra vấn đề, khuôn mặt biến sắc và dần chìm vào căng thẳng.
“… Kẻ địch sao? Nếu thực sự cần thiết, tôi sẽ yêu cầu gỡ bỏ giới hạn ngay tức khắc.”
“Tôi không chắc. Khó có thể biết được rằng có phải địch hay không, nhưng… chúng ta đang bị bao vây.”
“Cửa hàng đang bị bao vây?”
Cảm nhận linh lực, Hisagi có thể thấy sự dao động của nó có phần kỳ lạ, tuy nhiên lại không thể cụ thể hóa nó là gì. Cảnh tượng bị Hollow bao vây ùa về trong tâm trí anh ta. Một quá khứ được dệt nên từ nỗi đau cùng sự kinh hãi đến tột độ và kết thúc bằng việc đồng đội của anh ta, Kanisawa thiệt mạng.
Tuy nhiên, Urahara cất lời sau một thoáng im lặng khiến những suy nghĩ kia của Hisagi đột nhiên tan biến.
“Không… nếu nó đến gần như thế thì tôi đã nhận ra sớm hơn rồi.”
“?”
“Cửa hàng này không bị bao vây.”
Urahara chậm rãi đứng dậy và trượt mở cánh cửa của cửa hàng.
“… Toàn bộ thị trấn này giờ đây đã bị cô lập.”