Trans + Edit: Hito
____________________________________
“Được rồi, Rei-nii và Belche đang đến ư?”
“Ừ. Anh đã mời rồi, nên chắc ngày mốt họ sẽ tới đây”
Jin báo cho Elsa biết về việc Reinhardt và Belche đang đến.
“Em mong chờ lắm”
Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, Martha tới gần Jin.
“Rồi thì, Jin, Saki sẽ ở lâu đài của cháu à?”
“Dạ, kế hoạch là thế ạ”
“Vậy em ở cùng luôn nhé”
Elsa nói, cô ấy nhảy vào cuộc trò chuyện.
“Oh, chắc chắn rồi. Vậy thì, Martha, bác có ăn tối cùng chúng cháu ở Lâu Đài Nidou không?”
Jin mời Martha với Hannah, nói rằng thức ăn có vị ngon nhất là khi ăn cùng với mọi người. Mine cũng sẽ đến với tư cách hầu bàn.
“Cháu nói đúng, lâu lâu ăn cùng cũng hay”
“Ah, em mong lắm đó!”
Cả Martha và Hannah đều đồng ý, nên tất cả bọn họ đều đến Lâu Đài Nidou.
Những người đảm nhận nhiệm vụ là Sara và Butler-A.
“Từ sau bữa đại tiệc, bác đã muốn đến lâu đài của cháu rồi, Jin ạ”
Martha có vẻ khá vui về điều đó.
“Ah, Jin-sama, mừng ngài về nhà!”
Belle bước ra từ lâu đài để đón Jin với những người khác.
“Chào em, Belle. Em sao rồi?”
“Tuyệt lắm ạ! Barou với em khỏe lắm! Hôm nay ngài có khác ư?”
Belle hỏi khi nhìn thấy Saki. Em ấy nhận ra Martha, Hannah, và Elsa, nhưng mặt mũi của Saki là lần đầu em ấy thấy.
“Ah, đây là Saki. Cô ấy là khách mời hôm nay của anh. Cô ấy là giả kim thuật sư đến từ Đế Quốc Shouro”
“Wow, thật sao?”
Sau khi thấy phản ứng của Belle, Saki hỏi Jin một câu.
“Jin, con bé cũng đến từ đó à?”
“Ừ. Belle với Barou, thằng bé là quản gia tập sự, đều đến từ Đế Quốc Shouro.
Sau đó, Belle tiếp tục lời giải thích của Jin.
“Đúng vậy ạ. Em đã từng làm việc ở Vương quốc Celuroa, nhưng gia đình của quý tộc mà em làm công đã sụp đổ và đành phải để em đi”
Belle đưa ra lòi giải thích rất tóm lược tình huống của mình, thay vì dẫn đến quá nhiều chi tiết.
“Chị hiểu, em đã trải qua nhiều chuyện nhỉ”
“Không đâu, em thật mừng vì chuyện thành ra như vầy, để rồi em được làm việc ở đây”
“Belle, cậu không thể đứng đó nói mãi đâu... Chào mừng, Jin-sama”
Barou xuất hiện từ bên trong lâu đài và khiển trách Belle.
“Ah, tớ xin lỗi”
Belle nhanh chóng xin lỗi và mời mọi người vào trong lâu đài. Saki nhìn Belle với nụ cười hài lòng.
Cả nhóm bước vào phòng ăn ở tầng trệt và tiếp tục cuộc trò chuyện.
Saki có vẻ đã bị say mê bởi tính cách của Martha và lắng nghe thật kỹ toàn bộ câu chuyện của bà.
“Vậy, cháu đến từ quốc gia xa xôi phải không, Saki? Cháu cho bác cảm giác có hơi khác Jin”
“Bác có thể nói rõ không?”
“Có thể chứ. Hai cháu hơi khác nhau ở cách nói chuyện”
“Cách nói chuyện” mà Martha nói ý là giọng của họ. Hầu như chẳng có phương ngữ hay gì như thế trong một nhóm ít người như vậy, nhưng khó có thể tránh khỏi giọng của mỗi vùng đều khác nhau.
Thật tình cờ, giọng của Jin giống với Vương Quốc Cline, nên hồi mới xuất hiện, anh không hề thấy lạc lõng.
Bởi mối quan hệ lâu đài giữa anh với Reinhardt và Elsa, và kiến thức ngôn ngữ mà anh thu được khi bị triệu hồi, anh đã vô tình có thể chuyển đổi giọng mình tùy vào người mình nói chuyện.
“Jin-nii, thấy Belche thế nào ạ? Cô ấy có đẹp không?”
Elsa rất hứng thú khi nói đến hôn lễ.
“Ah, ừ, cô ấy rất đẹp”
“Nhắc đến Onii-chan! Nói bọn em nghe thêm chi tiết đi!”
Hannah cũng rất hứng thú với vụ đó.
Ngay khi bé ấy nói xong, tiếng chuông vang vọng khắp căn phòng.
“Hử? Gì thế?”
Người trả lời câu hỏi của Jin là Butler-B, người mới bước vào phòng.
“Đó là 'Chuông Thời Gian' ạ. Nó rung chuông lúc 7 giờ sáng, 12 giờ trưa, và 5 giờ chiều. Chúng thần vẫn còn đang thử nghiệm, nhưng có vẻ nó khá phổ biến ạ”
“Ta hiểu rồi”
Jin đã nghĩ về việc hỏi xem có phải tác phẩm của Laojun không, nhưng lại giữ im lặng trước mặt Martha. Chuyện đó thì chắc cú rồi. Laojun mới làm những chuyện tuyệt vời như thế.
“Hỡi những vị khách thân mến, đã 5 giờ chiều rồi. Chúng ta nên bắt đầu bữa ăn nhé?”
Barou nói với giọng điệu và thái độ quyết đoán. Mine gật đầu trước thành quả học tập của cậu ta.
“Chắc chắn rồi, lên món đi”
“Đã rõ”
Lưng cậu ta quay vào bếp, có vẻ cậu ta đã đáng tin cậy hơn trước rồi.
Dường như Saki muốn thưởng thức hương vị mới lạ của bữa tối, đó là sự kết hợp giữa món ăn của Làng Kaina và món ăn của Đế Quốc Shouro.
Sau bữa ăn, Jin rót trà xanh tươi mát cho mọi người. Đây là trà xanh anh nhận được từ Reinhardt trước đó.
“Oh, trà này ngon thật”
“Em thích vị này!”
“...Trà xanh?”
Martha, Hannah, và Elsa đều bộc lộ ấn tượng của mình về trà. Jin hối hận vì đã ăn hết bánh quy.
Martha và Mine về nhà trước lúc trời tối đen, và Elsa ở lại cùng Saki.
Và còn về Hannah...
“Em hông muốn làm phiền khách của anh đâu, nên giờ em về nhà nhé. Hẹn mai gặp anh, Onii-chan!”
Sau khi nói theo kiểu chín chắn như vậy, bé ấy cùng Martha về nhà.
“Ngay cả Hannah cũng đã trưởng thành đến mức này rồi”
Jin thấy ấn tượng, và đồng thời, có hơi hoài niệm.
“Vậy thì, nếu hai người muốn tắm thì bồn đã sẵn sàng rồi đó”
Jin thích tắm trước bữa ăn, nhưng hôm nay anh lại lỡ mất cơ hội vì bị cuốn vào cuộc trò chuyện.
Lâu Đài Nidou có nhà tắm dành cho khách. Nhưng buồn thay, ở đây không có nước nóng tự nhiên, nên chả giống người ta tìm được nhà tắm kiểu Nhật Bản.
Ở tầng trệt có nhà tắm cỡ gia đình, và ở tầng hầm thì có nhà tắm công cộng.
Elsa và Saki đi đến nhà tắm gia đình.
“Oh, không phải tắm vòi sen ư, kiểu như một loại bồn tắm ấy? Hay thật đó!”
Saki nói vậy, trong khi đặt một chân xuống
nước sau khi đã cởi đồ trong phòng thay đồ ở ngay bên cạnh nhà tắm.
“Nhưng suối nước nóng ở phía sau làng còn đã hơn cơ”
Elsa nói thêm vào lời phát biểu của Saki.
“Suối nước nóng? Suối nước nóng là sao?”
“Đó là cái bồn tắm lớn dùng nước nóng tự nhiên ở bên dưới lòng đất. Nó là đặc trưng của Làng Kaina đấy. Sáng mai chúng ta đến đó nhé?”
“Ooh, được, đi chứ!”
Saki chìm xuống trong giây lát rồi lại nổi lên, căn cơ ra.
“Aah, ngâm mình thế này cảm giác sướng ghê. Tuyệt phết!”
“Saki-nee, chị có còn sống buông thả như trước không vậy?”
Elsa hỏi một câu mà cô giữ mãi. Saki lộ ra bộ mặt khó coi để đáp lại câu hỏi sắc sảo đó.
“Ohoho, chuyện đó ngại quá! Nhưng mà nè, hôm bữa chị mới chế ra Ehr đó, nên chuyện đã tốt hơn rồi”
“Ngay cả cái cách cười của chị vẫn còn như vậy”
“Oho, ai cũng nói thế. Nó làm em thấy khó chịu à?”
“Ừm, em nghĩ nó rất giống 'chị' đó”
“Ohoho, dễ thương ghê nha, Elsa!”
Saki mỉm cười và xoa đầu Elsa. Elsa hỏi Saki câu khác.
“Về con Automata đó...chị nói chị chế nó cùng Jin-nii với Rei-nii, phải không ạ?”
“Ừ. Chuyện đó vui lắm cơ. Còn em, Elsa? Edgar nhỉ? Vậy, em chế nó à?”
Saki trả lời câu hỏi của Elsa bằng câu hỏi khác.
“Dạ. Em có thể làm được vì có Jin-nii ở bên ạ”
Saki nhìn chăm chăm vào Elsa.
“Em quả thật đã trưởng thành rồi, Elsa. Em có vẻ đã khác với hồi chưa lên đường đến đây”
“Là vậy sao?”
“Em đã trải nghiệm nhiều chuyện trong chuyến đi à? Em có thể nói chi tiết cho chị nghe không?”
“Tất nhiên rồi”
Vậy là, Elsa và Saki vui vẻ chia sẻ những câu chuyện với nhau trong bồn tắm và nói tiếp tới khi họ quay lại phòng khách.