Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

chương 35 trước buổi bình minh

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch Giả: Tsumimoto

Chỉnh Sửa: Hito, Ass2008

_Nay 5 chương, mai sẽ có 5-6 chương nữa :VBOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOM

==============================

(Thưa Chúa Tể, Reinhardt-sama đang gọi ạ)

Reinhardt dùng ManaCom để gọi Jin.

“Jin đây, chuyện gì vậy?”

(Ooh, Jin! Xin lỗi vì ngày hôm nay nhé!)

“Anh gọi vì chuyện đó sao? Tôi thực sự không có bận tâm đâu”

Anh mới nghĩ có thể là đã có chuyện xảy ra nhưng sau khi biết mình sai, anh thấy nhẹ nhõm.

(Matheus không có ý xấu đâu. Chỉ là cậu ta hiểu lầm chút thôi)

“Hiểu lầm?”

Jin không biết mình đã làm chuyện gì có thể gây hiểu lầm nữa.

“Anh ta hiểu lầm về chuyện gì vậy?”

Và khi anh hỏi, Reinhardt bật cười và trả lời.

(Rằng anh và tôi đang có quan hệ yêu đương ấy mà...)

“Eeeeehhhh?!”

(Thấy chưa? Hài hước thật)

Nhưng Jin chẳng thể cười nổi. Anh không hề nghĩ Matheus lại hiểu lầm như thế.

“G-Giờ chuyện đã rõ rồi, phải không?”

(Dĩ nhiên)

“...Thế thì tốt”

(Ừm, dù sao thì từ giờ tôi sẽ cố không làm phiền anh với những chuyện này nữa)

Họ tám chuyện chút rồi Reinhardt cúp máy.

“...Mệt quá đi”

Đầu óc kiệt quệ, Jin quyết định vào tắm suối nước nóng nữa.

“...Haa”

Duỗi thẳng tứ chi trong dòng nước nóng, anh lẩm bẩm.

“Đế quốc Shouro à... Nghe vui đấy”

********

“Gyaaa-!”

“N-Nổi loạn sao!”

“Phạm nhân đã trốn thoát!”

Vào buổi chiều cùng ngày, tòa nhà hành chính của mỏ Inado bị lấp đầy bởi những tiếng kêu đau đớn. Vật phẩm để giữ phạm nhân trong tầm kiểm soát là 'Vòng Cổ Phạm Nhân'. Thứ vật phẩm này được gắn vào cổ những tên phạm nhân, thứ có thể gây đau đớn bằng cách đổ Mana đặc biệt vào.

Và để đổ Mana đặc biệt vào thì cần Ma Cụ đặc biệt.

Hai trong số những Ma Cụ đó, đã được thiết lập phòng trường hợp không lường trước được nhưng chẳng biết sao chúng đã bị vô hiệu hóa.

“Hyahahahaha! Tự do! Chúng ta tự do rồi!”

“Đi, đi thôi! Chúng ta sẽ hướng về phía nam!”

“Đừng có ngu mà chạy về hướng nam chứ! Có lính ở đó đấy!”

52 tên phạm nhân cầm cúp, búa và gậy để xuống núi. Sau khi đi xuống được khoảng 20km, Làng Toka nằm ở phía nam và Làng Kaina nằm ở phía bắc.

Có thức ăn trong những túp lều bị bỏ lại trên đường chính. Lũ phạm nhân ngấu nghiến chúng và nhanh chóng tiền về phía bắc, cảnh giác với đám người truy đuổi.

Với đôi mắt tràn đầy dục vọng, chúng leo lên đèo. Sau khi đến đỉnh, chúng đã thấy được sông Herme đang tỏa sáng ở dưới kia.

Và xa hơn nơi đó, một ngôi làng bình yên.

“Tao thấy được rồi! Ngôi làng kia kìa!”

“Hyouhou! Thức ăn! Phụ nữ! Giường ấm!”

“Đi thôi!”

“Ah, khoan! Tao đi trước cho!!”

Lũ phạm nhân theo đà xuống núi.

Làng Kaina vẫn chưa nhận thức được chuyện này.

********

Bộ não ma thuật bảo vệ/giám sát dành riêng cho Làng Kaina, Koushin, đã thông báo cho Đảo Hourai về lũ phạm nhân tầm 15 phút trước.

Đã qua nửa đêm tại Làng Kaina và vẫn còn một khoảng thời gian nữa đến khi bình minh ló dạng.

Tại Đảo Hourai, ánh nắng buổi bình minh mới lên thôi.

Laojun suy ngẫm một lúc về việc ông có nên cảnh báo cho Jin về tình hình hay không. Tại tối qua Jin đã đi ngủ sớm và câu hỏi đó lại là về Làng Kaina nữa chứ, nên ông quyết định đánh thức Jin.

(Phát hiện kẻ tấn công)

(Chúng đang nhắm đến việc xâm lược từ Đèo Togo)

(Xin nói lại. Kẻ tấn công đã được xác định là những phạm nhân đang chịu án phạt lao động khổ sai. Mục tiêu được nhận thấy của chúng là tấn công vào Làng Kaina)

(Kẻ tấn công sẽ bước vào vùng phòng thủ nội trong 1 phút nữa)

“Quả là Laojun”

(Khẩn cấp. Nhân cơ hội này, thần muốn xác nhận khả năng phòng thủ của hệ thống, vậy nên sẽ không đồng loạt vô hiệu hóa lũ phạm nhân. Xin hãy chấp thuận ạ)

“Ừ, ta không phiền đâu. Nếu không có hại gì đến Làng Kaina thì cứ triển đi”

(Cảm ơn người rất nhiều. Xin hãy nghỉ ngơi và quan sát tình hình từ đây ạ, thưa Chúa Tể)

Jin không cần làm gì cả. Anh chỉ việc nhìn vào màn hình do Koushin cung cấp hình ảnh, nghe báo cáo và xem Laojun thực hiện những nước cờ cần thiết.

(52 tên tấn công đã đến Đèo Togo. Va chạm với vùng phòng thủ đã được xác nhận)

Và ngay lúc đó, số lượng phạm nhân bắt đầu giảm xuống.

(Thử lần 1. Kích hoạt lá chắn tê liệt)

********

Lũ phạm nhân đang chạy xuống đèo.

Có vài tên đã thấm mệt và bị bỏ lại và...

“Gyaa!”

“Gaah!”

Chúng tiếp xúc với lá chắn tê liệt và bất tỉnh luôn. Tổng cộng có 8 tên.

Nhưng những tên tranh nhau để đến ngôi làng trước đã không chú ý đến tiếng hét của những kẻ phía sau.

Mắt chúng đỏ ngầu trong khi chạy xuống.

(Thử lần 2. Bắn Laser)

“Eeh?!”

“C-Cái gì?”

Ngạc nhiên bởi tiếng hét cất lên. Và cũng tự nhiên thôi, bởi cúp và búa của chúng hóa thành cát bụi trong một khoảnh khắc.

Trong khi đang hỗn loạn, ham muốn của chúng chẳng hề dừng lại tại đó.

(Thử lần 3. Cảm Ứng Phát Xạ, sử dụng trong thời gian ngắn)

“Gyaahhhh!”

“N-Nónggggg!!”

Vòng Cổ Phạm Nhân mà chúng đang đeo trên cổ làm bằng kim loại. Chắc chắn chúng phải hoảng loạn nếu nó đột nhiên nóng lên.

Nhưng hiệu ứng ấy nhòa đi sau khi để lại vết bỏng nhẹ trên cổ.

“O-Ouch... Chuyện gì thế?”

Sau đó, cuối cùng chúng cũng đã cảm thấy là lạ, nên chúng giảm tốc độ xuống.

Nhưng dù thế, khi thấy ngôi làng đã nằm trong tầm với, chúng không thể dừng lại được.

(Thử lần 4. Land W đến Z, tấn công trong chế độ tàng hình)

“Geeeee!”

“Geeh!”

“Guugh!”

Những tiếng hét đau đớn ngắn ngủi đến từ nhóm chạy sau và từng tên một ngã xuống.

“G-Gì thế? Bên đó có chuyện gì thế?”

Trên hết, lúc này là trước buổi bình minh, bóng tối vẫn còn ngự trị, chúng không thể nào thấy được đơn vị Land đang bật chế độ tàng hình được.

Do đó, trong màn đêm sâu thẵm, ý nghĩ bị kẻ địch tấn công mà mình chẳng thấy được càng khó tưởng hơn.

“U-Uwaaaa!”

Lũ đàn ông vẫn ổn và đang chạy đến cầu trên sông Herme bằng tất cả sức lực.

Hơn nữa là do chúng đang rơi vào hoảng loạn.

May thay, có 5 tên không bất tỉnh, chúng đã lên được cầu. Và đúng lúc đó.

(Thử lần 5. Bẫy Cầu)

Hai bên cây cầu tách ra.

Nói cách khác, cây cầu này không còn là cầu nữa và chính giữa rộng 5m, không có lối đi.

Chúng chẳng thể đi tới hay lui về, bởi cạnh cầu đã tách ra và phía dưới là con sông. Tuy chiều rộng khá hẹp, nhưng dòng chảy lại rất nhanh và sâu.

“Ah, ahhh, chết tiệt!”

Tuy nhiên, một tên đã can đảm nhảy xuống sông. Tên khác theo sau hắn.

3 tên kia không đủ can đảm và đứng trên đỉnh cầu, không còn nơi để đi nữa.

“Geee!”

Sau tiếng hét ngắn ngủi ấy, chúng ngã xuống. Đó là hiệu ứng của lá chắn <> trên cầu.

(Thử lần 6. Giao chiến trực tiếp chống lại con người)

“Haa, haa... bằng cách nào đó, chúng ta đã xoay sở để bơi qua”

“Hình như chỉ có chúng ta qua được thôi”

“Giờ đây toàn bộ thức ăn và phụ nữ chỉ thuộc về mỗi chúng ta!”

Chúng đã mất sạch khả năng đưa ra quyết định hợp lý rồi. Dù có mạnh đến đâu thì chúng cũng chẳng nghĩ đến việc mình không đủ sức để chiếm cả ngôi làng.

Trước mắt 2 tên đàn ông đang ướt sũng đó là hai cái bóng trông khá lạ.

“Đối với những tên xâm lược – nếu các ngươi đầu hàng ngay, bọn ta sẽ không làm hại các ngươi”

Nhưng nói thế cũng vô nghĩa với hai tên đã mất đi khả năng phán đoán hợp lý.

“Hạ nó nào!”

“Giờ các ngươi sẽ được chuyển sang là đối tượng cần loại bỏ”

Những cái bóng, là Land A và B, dùng kỹ thuật Uki Goshi* lên hai tên đó và ném chúng đi. [note14984]

“Gyeeee!”

“Gueee!”

Dù có là gì thì họ cũng đã ném những tên xâm lược ấy để rồi chúng dùng lưng đáp xuống đất, miễn là không bị Ukemi* thì có lẽ là sẽ không chết đâu. [note14985]

(Thử nghiệm hoàn tất vì lũ xâm lược đã bị vô hiệu hóa. Thử lần 7,8,9,10 và X sẽ được thử vào lần sau)

Và như thế, trước buổi bình minh, cũng như trước khi dân làng nhận ra, thì lũ phạm nhân ấy đều đã bị vô hiệu hóa.

Truyện Chữ Hay