Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

chương 36: hòa giải

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch Giả: Tsumimoto

Chỉnh Sửa: Hito, Ass2008

BOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOM

=============================

“Ấn tượng thật”

Jin khen hệ thống phòng thủ Làng Kaina, anh đã quan sát từ đầu đến cuối.

(Cảm ơn người nhiều)

“Sao ngươi làm bẫy cầu hoạt động được thế?”

Jin có thể nghĩ ra vài cách nhưng anh tò mò về cách Laojun đã làm.

(Cây cầu ấy làm bằng 3 con Golem đá ạ)

“Ta hiểu rồi”

Jin thấy ấn tượng bởi anh nghĩ Laojun chỉ làm Golem dầm cầu thôi.

“Chức năng phòng thủ còn lại là gì thế, từ 7 đến X ấy?”

Jin hỏi về 5 chức năng mà lần này chưa được thử.

(7 là bẫy mạng nhện khổng lồ để tóm gọn lũ xâm nhập đó)

Có khả năng là bạn không thể thoát được bởi lưỡi kiếm chẳng thể cắt được mạng nhện.

“Ta muốn xem nó hoạt động quá. Còn mấy cái kia?”

(8 là trận chiến với Cao Tần Kiếm và ma thuật bị vô hiệu hóa với Máy Gây Nhiễu Ma Thuật. Chúng thần chưa thử nó ạ)

Jin gật đầu và chờ ông nói tiếp.

(9 là không hạm có trang bị súng laser)

Jin ngạc nhiên bởi họ thậm chí chuẩn bị đến mức đó.

Chắc luôn, nếu được trang bị Bộ Chuyển Đổi Hạt Năng Lượng thì không cần phải dừng lại để bổ sung năng lượng và có thể bay mãi. Nếu việc điều khiển được thực hiện bởi một con Golem thì sẽ không cần dừng lại tí nào.

Khi Jin nói thế thì.

(Không đâu, chúng thần đã chuẩn bị Cổng Dịch Chuyển khổng lồ trên ngọn núi phía bắc nên chúng thần sẽ từ nơi đó mà xuất kích ạ)

Laojun đáp.

“Ngươi làm khi nào.... không có gì. Mà, 10 thì sao?”

(Tấn công bằng pháo ma thuật được lắp trên vùng núi phía bắc)

Đến cả Jin còn nghĩ 'các ngươi tính đánh với cái quái gì thế?' nhưng lại nữa, anh là cái thằng đã chế ra Laojun mà.

“Và X?”

(Vâng, đó sẽ là một cuộc tổng diệt với sự giúp đỡ của Reiko-san)

“T-Ta hiểu rồi”

Jin cảm thấy như mình đã hiểu sao nó lại có tên X rồi.

Laojun cũng thế, hệt như Jin, đã ngừng kiềm chế ở đâu đó. Có lẽ ông sẽ đẩy lùi được quân địch dù cho có là cả quân đội tiến đánh.

“Rõ rồi. Làm tốt lắm, ngươi tính làm gì với lũ người xâm nhập đó?”

Toàn bộ lũ người xâm nhập đã bị Land trói lại.

Laozi cũng đang hướng đến hiện trường.

(Sau khi thẩm vấn chúng xong, thần biết rằng chúng được một gã đàn ông bí ẩn xúi chúng phá ngục. Hình như chúng không biết tên của gã)

Laojun nói là 'đã thẩm vấn' chúng nên Jin cho rằng quả thực là lũ người xâm nhập ấy không biết tên của gã kia. Có vẻ như tên chủ mưu đằng sau cuộc tấn công khá là kỹ.

(Sau khi thẩm vấn, thần cũng dùng <> để xác nhận càng nhiều càng tốt nên dường như không có lầm lẩn gì cả)

Jin muốn hỏi liệu thẩm vấn họ có nghĩa lý gì không nhưng đã quyết định giữ im lặng bởi vì cân nhắc đến bầu không khí. Dù gì thì Laojun cũng tức giận với lũ người đã cố tấn công Làng Kaina mà.

“Dù cho có biết được tên chủ mưu là ai thì chúng ta cũng không có cách nào để xác nhận hử? Thế thì ngươi sẽ làm gì với chúng?”

(Ừm, nếu để như hiện tại, Vương quốc Cline sẽ biết đến hệ thống phòng thủ Làng Kaina từ chúng, nên thần muốn dùng phép thao túng ký ức để xóa chúng đi. Liệu thần có thể được người chấp thuận?)

“Phép thao túng ký ức?”

Lần đầu Jin nghe luôn.

(Nó nằm trong thông tin bộ nhớ của con Automata, Tia ấy. Một phép cấm)

“Phép cấm... Oi, oi”

Jin nói, nghĩ rằng nó đang phát ra thứ hào quang đáng sợ.

(Tuy nhiên, nó lại có nhiều công dụng và cũng có khía cạnh nhân đạo nữa. Thực tế thì thậm chí còn được dùng lên những tên xâm nhập này)

“Thao túng ký ức... chính xác thì ngươi tính làm gì? Kể ta nghe xem”

(Xóa ký ức)

Ma thuật tàn nhẫn thế.

“Xóa ký ức à.... Phạm vi bao nhiêu... hay đúng hơn, hiệu ứng của ma thuật ấy? Phải chăng là đưa ký ức của chúng về lại những ngày thơ bé?”

(Đúng ạ. Chúng bị xóa sạch luôn. Tên ma thuật này là 'Mất Trí Nhớ')

“Hmm, chúng ta nên làm gì đây... có khả năng chúng lấy lại được ký ức đã mất không?”

(Từ thông tin thần nhận được, có vẻ là chưa từng có trường hợp đó ạ)

Jin bối rối. Cân nhắc đến sự an toàn của Làng Kaina, tốt nhất là nên xóa ký ức của lũ người xâm nhập về những gì đã xảy ra ở nơi đây.

(Thế này nhân đạo hơn việc giết chóc hay để mặc chúng trong vùng đất hoang nhiều. Trên hết, Làng Kaina là vùng đặc quyền ngoại giao nên, thưa Chúa Tể, người có quyền mà)

“Chủ nhân ơi, nếu ngài luôn tốt bụng như thế thì ngài không thể bảo vệ những thứ mình muốn đâu”

Đến cả Ann còn bảo anh.

Jin thở dài và quyết định.

“Ta hiểu rồi. Ta chấp nhận. Nhưng, nếu có thể thì chỉ xóa ký ức về ngày hôm nay thôi”

(Đã rõ. Kịch bản tệ nhất là sẽ xóa ký ức cả tuần hoặc nhiều hơn ạ)

“Và sau khi xóa ký ức thì ngươi làm gì?”

Jin được giải thích là sẽ kỳ lạ lắm nếu lũ phạm nhân trốn khỏi khu mỏ lại bị tóm gọn như thế này.

(Thần tính quăng chúng lại gần Làng Toka, cũng là nơi gần khu mỏ ạ)

“Ngươi tính dùng Deus Ex Machina nữa à?”

(Không đâu, hãy giao công trạng này lại cho Hoài Niệm)

Jin hoàn toàn tán thành đề nghị của Laojun. Không như Jin hay Đảo Hourai, sẽ tốt hơn khi để Hoài Niệm tỏa sáng.

(Chẳng có nhiều căn cứ của Hoài Niệm ở Vương quốc Cline nhưng thần nghĩ sẽ ổn nếu để tờ ghi chú bên cạnh lũ phạn nhân bị trói ấy, nói rằng Hoài Niệm đã bắt được chúng)

“Ta hiểu rồi. Ký ức của chúng cũng bị xóa nên chúng không thể giải thích tại sao mình lại ở đó”

Và đấy là cách quyết định được lập nên và Laojun liền bắt tay vào việc xử lý.

Giờ này mà ngủ lại thì đã hơi muộn rồi nên Jin quyết định đi dùng bữa sáng sớm hơn bình thường.

Laojun tiếp tục tìm bằng chứng cụ thể để vạch trần bộ mặt của tên chủ mưu đằng sau vụ việc này. Với niềm tin để nghiền nát chúng một cách triệt để.

********

Đảo Hourai và Ganiz cách nhau 4 múi giờ. Vậy nên ngoài kia trời vẫn tối om.

“Chắc ta sẽ đi ngủ chút vậy. Reiko, đến giờ thì hãy đánh thức ta nhé”

Anh nhớ lại quyết định khởi hành là lúc 8 giờ sáng. Nhưng dù vậy, xe anh nằm cạnh xe Reinhardt nên chắc họ sẽ chú ý đến anh trước khi khởi hành thôi.

Được Reiko canh dùm, Jin ngủ chút trên ghế của cỗ xe.

Và rồi, 7 giờ rưỡi.

“Otou-sama, dậy đi ạ”

Reiko gọi anh. Anh chỉ là đang ngủ gật nên không tốn nhiều thời gian để đánh thức anh.

“Có chuyện gì sao?”

“Dạ, tuy chưa đến 8 giờ nhưng Reinhardt-san và Matheus đang tiếp cận xe ạ”

Có lẽ em ấy không thích thái độ Matheus hướng đến Jin vào hôm qua, nên em ấy gọi anh ta mà không hề có kính ngữ.

“Để xem... Hình như họ muốn nói chuyện, họ tay không đến đây mà”

Và thế là Jin mở cửa xe.

“Chào buổi sáng, Reinhardt. Phải chăng là khởi hành sớm?”

“Chào buổi sáng, Jin. Không phải, xin lỗi nhưng, tôi chỉ muốn anh để Matheus đi cùng vào hôm nay thôi”

“Eh?”

“Không, chỉ cần để cậu ta đi một lần thôi thì cậu ta sẽ biết tại sao tôi thích đi xe anh”

Hình như Reinhardt muốn xóa bỏ hoàn toàn hiểu lầm của Matheus một lần và mãi mãi.

“Nếu vậy thì xin mời. Anh nữa đó, Reinhardt”

“Đương nhiên!”

Và rồi, Jin mang xe anh ra khỏi chỗ đậu và để nó chạy trên một hướng ngẫu nhiên.

“O-Oi, Jin-dono! Đằng đó có đường đâu, anh biết chứ?!”

Cỗ xe đi thẳng xuống con đường đầy đá vậy nên Matheus vội ngăn anh lại. Nhưng, Jin không để tâm. Reinhardt cũng không.

Và cỗ xe đi trên con đường đó.

“....?”

Matheus cạn lời bởi cỗ xe không rung hay lắc gì cả.

“Tăng tốc chút nữa đi”

Jin ra lệnh cho Steward đang lái xe.

Golem cấp năng lượng đã chạy nhanh hơn.

“O-O-Oohhhh?!”

Quang cảnh bên ngoài cửa sổ thay đổi với tốc độ khó tin. Cứ như đang cưỡi ngựa vậy. Tốc độ khoảng 60km/h.

“Không thể tin nổi....”

Dù được ngựa Golem kéo, với 4 người trên xe và chạy ở tốc độ đó. Thế mà lại chẳng hề xốc.

“Giờ cậu hiểu rồi chứ, Matheus? Lý do tớ muốn ngồi trên xe Jin đấy”

“H-Hiểu rồi. Thay vào đó, tớ thấy ấn tượng lắm. Jin-dono, hôm qua hoàn toàn là lỗi của tôi. Xin hãy tha lỗi”

Matheus cúi đầu sâu xuống và cất tiếng xin lỗi. Bởi anh ta là một người trung thực và thẳng thắn, khi hiểu ra là mình đã sai, anh sẽ xin lỗi ngay.

“Magi Engineer được Reinhardt thừa nhận... à không, Magi Craftman, tôi xin lỗi vì đã nghi ngờ anh dù chỉ trong giây lát”

“Không sao đâu, ngẩng đầu lên đi mà”

Bởi Jin đã nghe lý do vào đêm qua từ Reinhardt, anh sẵn lòng chấp nhận lời xin lỗi của Matheus.

“Cảm ơn anh, Jin-dono”

Sau khi về lại thành phố Ganiz, cả nhóm khởi hành lúc 8 giờ, đúng như kế hoạch.

Và họ an toàn đến được thành phố biên giới, Toskoshia, vào buổi chiều.

Truyện Chữ Hay