Về đến nhà , hắn xem vết thương cho cô rồi nghiêm giọng nói :
- Lúc đó em dư sức tránh sao lại để bị đánh !?
- Tôi không muốn để người khác biết tôi từng học võ.
- Em nên cẩn thận hơn.
- Cảm ơn anh.
Sáng hôm sau công ty hắn có việc nên hắn đã đi từ sáng sớm. Gần h cô mới thức giấc rồi vệ sinh cá nhân, thay một bộ đầm trắng ngắn ngang đầu gối. Mái tóc được cô xoã bồng bềnh.
Bước xuống nhà, thấy đồ ăn đã để sẵn trên bàn cô chợt nhớ tới hắn. Cô hỏi thím Trương thì thím nói hắn đã đi từ sáng sớm. Cô biết hắn chưa ăn gì nên nhờ đầu bếp làm thêm một phần mang đến cho hắn.
Một lúc sau, thức ăn đã được đựng sẵn trong chiếc hộp gỗ được làm rất tỉ mỉ. Cô lấy chiếc xe Lambroghini phóng thẳng đến công ty hắn. Đến nơi đập thẳng vào mắt cô là chữ HÀN THỊ khổng lồ được mạ vàng. Cô đi đến chỗ tiếp tân, mọi người đều sững sốt trước vẻ đẹp trời ban của cô. Cô tiếp tân ngầm đánh giá cô, mọi người trong công ty nhìn chằm chằm đang thắc mắc là đại minh tinh nào.
Cô tiếp tân mỉm cười thân thiện chào cô. Cô mỉm cười đáp lại :
- Tôi muốn gặp chủ tịch các cô !! ( bữa hack vào nên cô bik đc )
- Cô có hẹn trước không ạ ?- cô tiếp tân lịch sự hỏi
- Không. - cô mất kiên nhẫn
Lúc này Tử Hạ đi vào gặp liền nghênh ngáo nói :
- Ở đây là công ty không phải cái chợ thích vào là vào, thích ra là ra. Bích Ngọc cô đừng mong muốn làm phượng hoàng !!
- Tôi còn tưởng chuyện này cô rõ hơn tôi chứ cô Tử . - cô lạnh lùng đáp trả
- Mày ....... - ả chuẩn bị tát cô thì bị một cánh tay rắn chắc hất ra làm ra xuýt té ngửa. Ả định quay lại mắng người đó thì thấy hắn đứng đó vội cuối đầu hiền thục.
Cô đứng một bên liếc nhìn khinh bỉ. Hắn chả thèm quan tâm ả mà quay lại kiểm tra cô có bị thương không. Hắn đanh mặt lại nói :
- Tôi nói em nên cẩn thận đi mà .
- Tôi xin lỗi.
Hắn cầm tay cô kéo thẳng vào thang máy để lại tất cả nhân viên cùng ả Tử Hạ đứng như tượng đá không khỏi ngạc nhiên.
Tử Hạ tức giận cuộn chặt tay lại, móng tay đâm và ứa máu. Trong đầu đang nghĩ kế hại Bích Ngọc.
Trong thang máy không khí ngột ngạt vô cùng. Cô không dám ngẩn đầu lên vì thấy hắn cứ nhìn chằm chằm mình. Lên tới tầng cao nhất, cô theo hắn bước vào phòng lam việc. Hắn trêu :
- Mới đi có một chút lại nhớ tôi rồi à !!
- Tôi thấy anh đi sớm vậy chắc chưa ăn nên tôi có nhờ đầu bếp làm thêm một phần cho anh nè.
Một cảm giác ngọt ngào ùa về trong tim anh. Anh kéo cô vào lòng nhẹ nhàng nói :
- Cảm ơn em .
️️️