Chiều , anh đi đến một quá nước, anh bước đến bàn có một cô gái đang ngồi sẵn. Cô gái đó chính là Tử Hạ. Anh ngồi xuống, cô ỏng ẹo nói :
- Anh Phong đến tìm em có gì sao ak ?
Anh nhíu mày rồi lạnh lùng nói :
- Cô nên chú ý lại cách nói chuyện. Hôm nay tôi tìm cô để nói chuyện bản thiết kế.
Nghe hắn nhắc tới ban thiết kế mặt cô biến sắc rồi nhanh chóng che đi nhưng nó không thể qua mắt anh. Cô bình tĩnh đáp :
- Sao tự dưng lai nhắc đến bản thiết kế đó. Nó rất hoàn hảo mà.
- Cô nên nói thật đi. Đừng để tôi nhúng tay vào.
- Anh nói gì tôi không hiểu ! Tôi có việc đi gấp. - nói xong cô gấp gáp bỏ đi.
Anh cũng từ đứng lên và đi về. Về đến nhà thấy cô đang nằm ườn ở dưới sofa anh nhẹ nhàng bước đến nói :
- Em đi cùng tôi.
- Đi đâu ?
- Em không nhớ hay cố tình không nhớ ?
Chẳng để coi phản bác hắn đã kéo cô ra xe. Xe dừng trước một tiệm trang điểm sang trọng. Cô và anh bước vào, một cô gái tươi cười bước đến chỗ anh và cô nhẹ nhàng chào hỏi. Anh nói:
- Trang điểm rồi thay đồ cho cô ấy.
Cô nhân viên dẫn cô đi vào căn phòng. Cô ấy chỉ trang điểm nhẹ cho cô. Rồi dẫn cô vào phòng thử đồ đưa cho cô một bộ đầm đen ôm sát người làm tôn lên nước da trắng trẻo và đường cong của cô.
Khi cô bước ra thấy hắn đang ngồi ung dung đọc báo, trên người đã mắc bộ vest đen thẳng thóm trông rất đẹp trai. Hắn ngước lên nhìn cô, hắn ngẩn người giây lát rồi đứng lên bước đến choàng eo cô rồi đi ra ngoài.
Bữa tiệc đãi trong một nhà hàng lớn. Thấy hắn tới chỉ tịch Mộ ra trước xe chào . Hắn choàng tay cô bước vào, hai người rất xứng đôi. Cánh nhà báo chen nhau chụp lại. Chủ tịch Mộ đến chào, hắn chỉ gật đầu coi như đáp lễ. Bước vào nhà hàng, mọi người đều chăm chú nhìn hắn và cô, có ngưỡng mộ, có ghen tị . Cô cũng chẳng quan tâm, nhìn nơi buồn tẻ này.
Các nhân vật trong giới thượng lưu đều đến, thấy hắn vào, mấy người đến tiếp chuyện. Hắn bảo cô :
- Em qua đó ăn uống tí đi, trưa giờ em chưa ăn gì.
Cô gật đầu, đúng thật là trưa giờ vẫn chưa có gì vào bụng. Cô bước qua đó từ tốn bỏ vào đĩa rồi ăn. Nhìn cô ăn như bị bỏ đói mười kiếp. Đang ăn thì một người phụ nữ bước đến kiêu ngạo nhìn cô rồi nói :
- Cô là ai mà dám đi cùng anh Phong?
Cô chẳng mảy may quan tâm mà tiếp tục ăn như heo. Người phụ nữ thấy cô bơ mình tức giận nói :
- Loại đàn bà như cô không xứng bên cạnh anh Phong ! Mau cút khỏi anh ấy.
- Lí do gì tôi phải nghe cô ? - cô ngước lên hỏi
Cô ta lập tức á khẩu, gương mắt nhanh chóng đổi thành bi thương, trông như đang bị ức hiếp :
- Tôi thích anh ấy từ nhỏ rồi nên mong cô nhường anh ấy cho tôi .
- Ừm, nhưng tôi nhường anh ấy cho cô thì tôi phải sống sao ? - cô bày ra vẻ thương cảm nói
- Cô muốn gì cứ nói ! Tôi sẽ cho cô chỉ mong cô tha cho anh ấy!!
- Được thôi! Tôi chỉ cần một người như anh ấy. Cô đáp ứng cho tôi đi !
- Cô đang đùa bỡn tôi á. - cô ta tức giận tát cô một bạt tay.
Hắn tuy nói chuyện với những người đó nhưng anh mắt vẫn hướng về cô, khi thấy cô bị tát hắn mặc kệ những người đang nói chuyện mà bước đến xem cô như thế nào.
Mặt cô sưng đỏ lên một bên má. Thấy cô ta có ý định tát tiếp hắn nhanh chân bước đến chặn lại rồi hất tay ả ra. Do lực khá mạnh làm ả ngã vào bàn ăn làm bẩn hết nguyên người. Mọi người đều tập trung xem kịch vui. Ả tức giận cùng nhục nhã bỏ về.
Hắn nhẹ nhàng quay qua xem vết thương cho cô. Nhìn gương mặt đang sưng đỏ của cô khiến hắn muốn ngay lập tức lôi ả ta ra giết. Hắn kéo cô bước ra khỏi đại sảnh của bữa tiệc.
️️️ thả tym cho mikkkk đii