Câu chuyện 67:
Sau khi họp mặt với nhóm Rifa đang chờ ở trước nhà ngài thị trưởng, chúng tôi đi đến quán rượu mà chỉ độc có một cái ở trong thị trấn này.
Về cái skill mới của mình thì tôi sẽ không nói với ai cả.
Khi bước vào quán ăn, ngoài chúng tôi ra thì chẳng có một mống khách nào.
Vì trong ngày nên có lẽ mọi người đang bận rộn với công việc.
「 Chào mừng, Kazami-san. Cậu muốn gì nào ? 」
Ông chủ quán lại chỗ chúng tôi ngồi.
「 À, etto_______ 」
Gọi món mà mọi người thích và cả mấy thứ linh tinh nữa.
Một lúc sau, ông chủ đã dọn món ăn ra cho chúng tôi.
「 Ông chủ này, hôm nay chúng tôi được lãnh chúa gọi và cả bọn có đến 『chảo hỏi』 một chút, nhưng người đó tứ trước giờ là người như thế nào vậy ? 」
「 Aa, mấy người gặp rồi à. Một tên tởm lợm đúng không ? 」
「 Quả thực là vậy ! 」
「 Ừm. Đúng là vậy 」
Nhin Kuina và Rifa trả lời với giọng điều khó chịu, ông chủ chỉ cười khổ.
「 Không chỉ là một kẻ hám gái…… Tôi nghe nói hắn ta còn đang nuôi và buốn bán nô lệ với các thương nhân nữa. Tuy chỉ nghe nói vậy thôi chứ tôi cũng chưa nhìn thấy bao giờ cả, nhưng hầu hết mọi thứ đang được đồn đại lên. 」
Nếu là lãnh chúa thì việc có một hay hai nô lệ cũng không có gì lạ, nhưng vì 『đó là hàng chuyên dụng 』 nên có lẽ hắn ta muốn giấu, ông chủ đã nói vậy.
Ra thế.
Nếu bị lộ thì sẽ rất là rắc rối nhỉ. Giờ thì tôi đã hiểu.
「 Vậy hắn ta không có vợ à ? 」
「 Trở thành người trong gia tộc Barkero không được bao lâu thì cô ấy đã chết rồi. Họ cũng chẳng có con nữa 」
「 À, thế nên là, hắn ta đang rất muốn có con……. ! 」
「 Ừm…….. Có lẽ vậy…….. ! 」
Tôi và ông chủ cùng gật đầu như kiểu chỉ có nhưng người đàn ông mới thấu hiểu được chuyện này.
「 Chủ nhân, anh đang làm một khuôn mặt dâm đãng 」
「 Làm gì có, anh có làm đâu 」
E-hèm, Kuina hắng giọng lại.
「 Jinta-sama, vấn đề này không thích hợp trên bàn ăn đâu ạ………. Mà vấn đề chính là em cũng thích chuyện đó 」
「 Kuina, lúc này chị đang làm một khuôn mặt dâm đãng 」
「 Ừm. Tất nhiên rồi.
Chị đang mơ tưởng về khoảnh khắc được nhận sự ngọt ngào của Jinta-sama mà 」
「 C, cô đang suy nghĩ linh tinh cái gì đấy, đồ Elf dâm dục ! ____ Giữa ban ngày bàn mặt
!
Đang ăn cơm trưa mà cô lại !
Jinta nữa, cậu đã làm gì đó với cô ta rồi à ! 」
「 Tôi có làm gi đâu !
Lúc này tôi đang ở trong đầu của Kuina mà 」
「 Rifa thiệt là, cô cũng đang mơ tưởng về làm chuyện này chuyện đó với một quý ông thôi đúng không ? 」
「 Tôi không có 」
「 Rifa, lúc này chị đang làm một khuôn mặt dâm đãng 」
「 Không, chị không có ! 」
「 Tôi biết mà. Rifa-san chỉ đang giả vờ ngây thơ thôi, lúc này cô đang tưởng tường cảnh mình trên giường, trong khi vừa gọi tên của một quý ông vừa phát ra những tiếng ecchi như
『 A, yaa…… Haa….. 』nhỉ ! 」
「 Wa, wa, wa ! Waaaaaaaa ! 」
「 Rifa-san có người lớn hơn tôi tưởng nhỉ. Mà tất nhiên, tôi cũng vậy nữa 」
「 Sao cô nói cứ như không vậy 」
Kuina thì ra vẻ tự hào còn Rifa mặt đỏ bừng rồi rơm rớm nước mắt.
Cái phản ứng này…….. không lẽ.
「 Chủ nhân, 2 người họ đang nói chuyện gì vậy ? 」
「 À chắc là quẩy nhau trên giưởng____ rồi ăn kem ấy mà ! 」
「 ! ?
Đó là một hành vi phạm tội……. ! 」
「 Mấy bà này chẳng thèm giữ ý gì cả
.Nếu bị phát hiện chắc mình sẽ phải ở tù mọt gông mất 」
「 Gau 」
Ông chủ quán nhìn tôi rồi nhẹ nhàng lắc đầu.
Ế. Vậy là sao ?
「 Tuổi trẻ đúng là tuyệt thật…….. 」 , ông chú nói rồi nhìn chúng tôi một cách ấm lòng.
Ăn xong, chúng tôi hỏi thăm người thương nhân có vẻ đã đến tòa biệt thự ấy.
Câu chuyện về người vợ và cả câu chuyện về nô lệ, hầu hết đều giống như những gì ông chủ quán đã nói.
Tôi nhắn lại với người thương nhân rằng, nếu có chuyện gì bất thường ở trong nhà lãnh chúa thì hãy cho chúng tôi biết.
Ngoài ra tôi còn nhờ họ thu thập tin tức ở trong đó xem có gì khả nghi không.
Dù đã nghe trưởng làng Lardo kể, nhưng những câu chuyện về ông ta vẫn không có gì thay đổi.
Fu. Rõ là một tên lãnh chúa kì lạ, chắc chắn là còn nhiều chuyện gì đó đằng sau hắn nữa.
Cả câu chuyện về cảnh binh lần này, có thể chúng có liên hệ với nhau.
Tập trung ở trong căn phòng mà tôi mượn rồi chúng tôi mở cuộc họp tác chiến.
Sau khi nói về suy nghĩ của tôi cho Rifa và Kuina thì họ cũng tỏ ra đồng cảm.
「 Tên lãnh chúa đó hoàn toàn bất bình thường…….. Chắc chắn là đằng sau hắn có một bí mất nào đó 」
「 Em cũng nghĩ vậy. Cái câu chuyện về nô lệ ấy. Đã là lãnh chúa thì chẳng cần phải giấu giếm làm gì cả. Tại vì đó là chuyện tuyệt vời nhất đối với họ mà ? 」
Có vẻ như Rifa cũng không biết vì sao hắn lại muốn che giấu…… ?
Nhìn về phía tôi, Kuina xem xét rồi gật đầu.
「 Eeto, Rifa-san. Nếu là điều tuyệt vời nhất thì chẳng có lí do gì để che giấu đúng không ? 」
「 Ế ?
Sao lại thế ?
………….. Vì là lãnh chúa, nên hắn mới có chuyện này chuyện kia chứ ? 」
Tôi bịt tai nhỏ Hii-chan đang ngồi trên đùi mình.
「 Gau ?
Gì thế, có chuyện gì sao, chủ nhân ? 」
「 Thế này nhé, Rifa. Có người thích bị đánh đập nhưng ngược lại cũng có những người thích đánh đập người khác đúng không ? 」
Trên đầu Rifa hiện rõ một dấu 「 ? 」.
「 Nhân tiện thì em là người thích bị Jinta-sama ăn hiếp 」
「 Đừng có mà tỏ tình kiểu đấy 」
Hình như là từ lúc ở di tích dưới lòng đất nhỉ.
「 Dẹp cái câu chuyện 『 vớ vỉn 』 này sang một bên. Đằng nào thì việc tìm ra sự thật đằng sau cũng rất cần thiết. Jinta-sama, anh thấy sao. Em sẽ đi đến căn nhà đó và điều tra.」
「 Như vậy có nguy hiểm quá không ?
Nếu thế thì hãy để tôi đi chứ….. 」
「 Không. Jinta-sama. Được anh lo lắng như vậy em rất vui. Tuy nhiên, em là người thích hợp hơn ai hết. Nếu là Jinta-sama thì có thể anh sẽ lại nổi xung mất, còn em thì sẽ dễ dàng nịnh bợ hắn hơn. 」
「 Nếu thế thì, hãy để tôi đi 」
「 _____Một người tính tình trẻ con như cô thì đừng có xen vào 」
「 Ugu…………. ,
Nhưng tôi cũng có sức cuốn hút mà 」
Cô ấy nặng lời thật đấy. Nếu là tôi đi thì chắc sẽ bị bọn chúng cảnh giác nhỉ.
Trên hết thì, Kuina thích hợp với việc này hơn ai hết……..
Hii-chan thì tất nhiên là ngoài cuộc rồi.
「 Gau ?
Gì thế ?
Chuyện gì thế, chủ nhân ? 」
「 Vậy thì Kuina. Lần này nhờ cô nhé 」
「 Vâng. Xin hãy để em !
Ngoài ra, để có thể lại gần hắn, có lẽ em cần phải mang theo quà. 」
Nói xong, Kuina đứng dậy rồi rời khỏi căn phòng.
Cảm thấy kì lạ, tôi bèn bám theo thì thấy cô ấy đi vào trong bếp.
「 Đừng nói là…….. Kuina, sẽ nấu ăn đấy chứ 」
Rifa nói với vẻ lo lắng.
Cổ định mang theo cái gì không biết nữa.
Hii-chan, em sao vậy. Sao lại run rẩy sợ hãi thế kia.
Mà hình như Kuina không biết nấu ăn nhỉ.
Nhưng, có lẽ tên lãnh chúa sẽ rất vui. Vì được ăn món ăn do chính tay Kuina nấu, người mà hắn muốn lấy làm vợ mà.
Lén lút theo dõi cô ấy một lúc, chúng tôi nhận ra có lẽ mình sẽ phải ăn thử món bánh nướng ấy.
Mới cắn một miếng, Rifa và Hii-chan đã chạy mất dép.
「 Rốt cuộc bọn họ bị sao vậy.
Jinta-sama, anh thấy thế nào ạ ? 」
Trong một khoảnh khắc, ý thức của tôi trở nên mờ dần, đầu óc thì choáng váng. …….. Lại còn hồi hộp nữa.
Cái thể loại gì đây. Vũ khí à ?
「 Ưm………. Ư, ngon lắm…….. 」
Mùi vị ở cấp độ chết chóc nhưng, bằng cách nào đó tôi vẫn có thể mìm cười.
「 Đúng không, đúng không 」 , Kuina làm một vẻ mặt tự mãn rồi gật đầu.
Món vũ khí được bọc trong giấy có vẻ đáng yêu……… À nhầm, là món bánh quy mà Kuina bọc, cô ấy đang hừng hực khí thế rồi ra khỏi nhà.
Nhiệm vụ xâm nhập từ lúc nào đó đã bị đổi thành nhiệm vụ ám sát, mà kệ cha nó.