Câu chuyện 66:
Sau khi đánh đuổi đám đạo tặc mấy hôm trước, chúng tôi được lãnh chúa Alba Barkero triệu tập đến.
「 Sao hắn lại gọi chúng ta nhỉ ? 」
「 Chịu. Hay là ông ta muốn cảm ơn về việc chúng ta đã đánh đuổi đạo tặc ?」
Vừa đi bộ trên đường, tôi, Rifa và Kuina đều vừa nghiêng đầu khó hiểu.
Dù có hỏi người gần đó nhưng cũng chẳng ai biết gì.
Hii-chan thì tôi để chờ ở nhà của trưởng làng vì sợ nhỏ sẽ gây rắc rối.
Tòa nhà của lãnh chúa nằm ở bên trong thị trấn Zaga, nó được bao quanh bởi ngọn đồi thấp.
Một tòa nhà kiều phương tây với phần gạch màu đỏ.
Ở trước cửa vào thì có lính gác cổng, vì hắn nói là có chuyện nên chúng tôi đã tới.
Ở ngoài sảnh thì có có quản gia đang đợi chúng tôi rồi cúi chào.
「 Tôi đang đợi các vị ở đây. Xin mời đi lối này 」
Chúng tôi được hướng dẫn đến phòng khách rồi mời ngồi xuống ghế sofa.
Người quản gia rời đi được một lúc thì vị lãnh chúa đã tới rồi ngồi vào ghế sofa.
Một người đàn ông ngoài 40, phong cách nhà giàu với bộ ria mép đầy ấn tượng.
3 người chúng tôi tự giới thiệu về bản thân 1 cách đơn giản.
「 Xin lỗi vì đã phiền mọi người đến đây. Về phần giới thiệu của ta thì bỏ qua đi. Cậu là, 【 Kẻ hủy diệt gacha
】 trong lời đồn phải không ? 」
「 Vâng, chính là tôi 」
「 Bữa trước không phải cậu đã dọn dẹp xong khu rừng Zaga sao. Thế, lần này, lí do cậu đến thị trấn đây là gì ? 」
「 Lí do ……. Không phải ông phải là người biết rõ nhất sao ?
」
「 Fu, trả lời câu hỏi bằng cách đưa ra câu hỏi, chẳng đáng thuyết phục gì nhỉ 」
「 Chẳng nhẽ ông không biết gì sao ? ……… Vì cảnh binh 『 không đủ 』 nhân lực, nên thị trấn đã bị đám đạo tặc đến phá phách, và tôi đến đây để giúp đỡ tự cảnh đoàn 」
「 Fumu, thị trấn bị tấn công thì đành phải chịu thôi chứ sao. Ta muốn tự cảnh đoàn phải cố gắng khi không còn chỗ dựa nữa 」
「 ___ Đó không phải là lỗi của ông sao. Khi không còn được trợ cấp thì tự cảnh đoàn cũng đâu còn trách nhiệm gì 」
「 Đợi chút, Jinta …….. 」
「 Jinta-sama, em hiểu tâm trạng của anh nhưng xin anh hãy bình tĩnh lại chút 」
Theo những gì tôi nghe từ người dân trong thị trấn thì, tên này là một kẻ ghê tởm, đáng khinh.
Người yêu và con gái của họ thì bị bắt cóc, lương thực thì bị cướp, cứ mỗi lần chúng đến là mọi người chỉ biết cố thủ.
Thế nên, không có lí do gì mà lãnh chúa lại không biết được.
「 Thế, ông gọi tôi đến có chuyện gì ? 」
「 À. Vậy ta sẽ nói thẳng. Thị trấn này là thị trấn của ta. Người quyết định không bố trí binh lính là ta, thế nên một mạo hiểm giả người ngoài như cậu ở đây sẽ rất là phiền phức. Trong ngày hôm này, cậu hãy mau rời khỏi thị trấn này đi 」
………… Hả ?
Rời khỏi đây ? ?
Hắn ta vừa nói cái vẹo gì thế, cái thằng cha này.
「 Là vậy hả……… 」, tôi đạp lại lời của ông chú Alba
Câu chuyện về tự cảnh đoàn và cảnh binh. Việc từ chối yếu cầu nhiệm vụ từ mạo hiểm giả. Và cả việc đám đạo tặc khá mạnh.
Rất nhiều thứ, tôi muốn nói cho ông ta biết, cái người bỏ bê nhiệm vụ này____
「 Ta sẽ bố trí binh lính. Thế là được chứ gì ? 」
Lão Alba nói như thể mọi thứ thật phiền phức.
Đúng như trưởng làng đã nói, chỉ vì hắn không điều binh lính đi nên mới xảy ra mấy sự việc như hôm nay.
「 2 em là Rifa và Kuina nhỉ. Sao 2 em không làm vợ ta luôn đi ?
Nếu trở thành vợ ta thì có thể tự do sống trong này rồi. Thế nào ?
Hử ?
Người đẹp như 2 em đây chẳng hợp với tên mạo hiểm giả rank thấp này tí nào ? 」
Hai cô nàng elf ngực bự và nữ thần của tôi đang làm cái gì đó trước lời nói ngọt của hắn.
Rifa và Kuina nhìn nhau, rồi 2 người họ cùng hất tách trà nóng vào lão Alba.
「 Nóng ! ?
L, làm cái gì đấy___ 」
「 Không hợp với Jinta ?
Đừng có chọc cười tôi !
Ở cái thế giới này người hợp với tôi thì chỉ có mình Jinta thôi ! ! 」
「 Xin lỗi nhé, tôi không thể hết hôn với một con lợn súc sinh được. Hơn nữa, tất cả những gì tôi có đều là của Jinta-sama. Từ nay trở đi xin đừng để tôi nhìn thấy ông lần nào nữa 」
「 Các ngươiiii ____ ! 」
Ngay khi Alba định đứng dậy thì tôi đã đạp vào chân bàn rồi đẩy nó ra.
「 Hôô ! ? 」
Cộp, do bị đập mạnh vào điểm yếu thế nên hắn đã đổ nhào xuống bàn.
Có vẻ như khá đau nên hắn đã ngất đi.
「 Hô, này thì hôô, kuku………. ,
này thì hôô, haha……. ! 」
「 Fu, fufufu, Ji, Jinta, cậu cười nhiều quá rôi……. fufu 」
「 C, cô cũng thế còn gì 」
Có vẻ như Kuina cũng không thể nhịn cười, cô nàng đang khom người xuống, che miếng rồi phát ra tiếng pusu pusu…
「 Haaaaa…….. Cười sảng khoái quá…….. lâu rồi mới được cười thoải mái như vậy………. Chúng ta về thôi 」
「 Ừm 」
「 Vâng, chúng ta cũng chẳng còn việc gì ở đây cả 」
Tôi đúng là ngu ngốc khi kì vọng một gã như hắn có thể hiểu chuyện.
「 Ta chỉ đến đây vì người quen nhờ cậy thôi. Nếu cảm thấy ta gây cản trở thì cứ thử đuổi ta xem. Cứ triệu tập bao nhiêu người ông muốn. Đến lúc đó, ta sẽ làm gỏi cả lũ ?
Ngoài ra _____ nếu dám đụng vào đồng đội của ta thì ta giết. ……… Giờ thì, chúng tôi xin phép. 」
Chào tạm biệt lão Alba đang cay cú rồi chúng tôi rời khỏi khu biệt thự.
「 Rifa-san, thật tốt khi Jinta-sama lại ngầu như vậy nhỉ 」
「 Ế. Etto……. Ư, ưm…….. 」
Vì là quý tộc nên một gã như hắn mới có thể trở thành lãnh chúa nhỉ
Từ lúc sinh là đã là kẻ chiến thắng.Cái đó nó gọi là thằng hai hộp sữa, thằng không hộp nào.
Lúc tôi đang thong thả đi bộ trên đường phố thì, Keng keng…, tiếng chuông lại phát ra.
Lại tấn công tiếp sao ?
「 Một mình tôi đi là đủ rồi. 2 người đi ăn cơm rồi về nhà của ngài thị trưởng đợi đi」
Tôi ra người thị trấn với sự mong chờ của hai người họ
「 Kazami-san !
Hôm nay có khoảng 10 tên ! 」
Tự cảnh đoàn viên đứng ở đài quan sát rồi chỉ.
「 Yoshi, Cứ để tôi ! 」
Đám đạo tặc cưỡi ngựa đến tấn công.
「 Thế, hắn ra rồi kìa !
Đó chính là 【 Kẻ hủy diệt gacha 】 !」
Có vẻ như hôm nay bọn chúng đã lên kế hoạch tác chiến, tất cả bọn chúng đều đồng loạt phóng hỏa ma thuật.
Ngọn lửa to hơn cái đầu người một chút.
「【 Tro tàn
】____ ! 」
Tất cả đòn ma thuật bay đến đều bị tôi triêt tiêu.
「 Cái___ ! ?
H, hắn ta cắt nó ! ?
Đ, đừng có sợ !
Tấn công, tấn công chết mẹ nó đêêêê ! 」
Đòn ma thuật ngu ngốc lại chuẩn bị bay đến.
Tôi lại dễ dàng cắt chúng cứ như thể đang chơi đùa vậy, còn mấy đòn bị xổng thì tôi né.
……. A. Hình như bọn chúng đơ ra cmnr.
「【 Hắc hỏa
】! 」
Kìm nén MP rồi tôi bắn viên ma đạn đen xì.
Ngay lập tức kẻ địch tập trung thành một đội hình.
Hôm qua có 5 tên nhưng hôm nay đã tăng lên gấp đôi.
Có vẻ như bọn chúng lại định sử dụng ma thuật phòng ngự
Có lẽ số người càng đông thì nó sẽ càng chắc hơn.
「 Đừng có coi thường bọn ta !
Triển khai bức tường ma thuật !
Với 10 người thì đòn tấn công sẽ không thể phá hủy được bức tường ma thuật này đâu____ 」
Đòn【 Hắc hỏa
】 tấn công trực diện.
Đùng____ !
Cùng với tiếng nổ lớn, đám đạo tặc đã bị thổi bay, cả ngựa cũng không ngoại lệ.
「 Gyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ! ? 」
「 Cuối cùng thì vẫn vậy à, phải biết chia sẽ thông tin cho nhau đi chứ 」
Thiệt tình. ____ ?
Level của tôi đang tăng lên.
Chỉ là, có một phần thay đổi trong thanh trạng thái.
Đó là cột skill.
Nếu chỉ nhìn lướt qua thì tôi cũng không để ý là cột skill có tăng thêm !
Skill của tôi là ____
! ?
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Chủng tộc : Con người
Tên : Kazami Jinta
Lv : 56
HP : 10800/10800
MP : 6800/6900
Sức mạnh : 3000
Trí lực : 2200
Thể lực : 650
Nhanh nhẹn : 470
May mắn : 999999
Skill
Hắc hỏa
Tro tàn
Đe dọa ( Thực )
<- 【 NEW 】
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
ĐĐĐĐ, đừng có đùa với bố ! !
Trả lại cái sự háo hức vừa rồi của tôi đây !
Skill đầu tiên tôi học được thì lại cùng loại với bọn côn đồ và đám đạo tặc à ! ?
đù mẹ đời !
Cái mẹ gì đây. ……….. Tôi, có đe dọa ai bao giờ đâu…….. ?
【 Đe dọa (thực) : khi phát động thì dù có đang「Phẫn nộ」hay có「Chiến ý」 thì cũng khiến cho đối phương phải chùn bước 】
Trong khi giúp đỡ mọi người trong tự cảnh đoàn, tôi bắt bọn đạo tặc vừa bị nướng xém lại.
Nhốt bọn chúng vào trong chiếc lồng ma thuật chuyên dụng ở trong trụ sở.
Vì lúc này mọi người không còn hứng nghe chuyện nên mọi sự tình tôi để ngày mai tính tiếp.