Attouteki gacha unde Isekai wo nariagaru !

câu chuyện 65

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Câu chuyện 65:

Đã trải qua khoảng 1 tháng kể tứ lúc chúng tôi đến thị trấn này.

So với lần trước, lúc này mọi người trong thị trấn đang làm một vẻ mặt u ám, có lẽ không phải chỉ do tôi tưởng tượng.

Nhận được thông tin địa chỉ của thị trưởng* từ mọi người trong thị trấn, tôi nhanh chóng đến chào hỏi.

(*: chương trước mình dùng từ trưởng làng, sửa lại một chút cho đúng hơn )

「 Xin chào. Tôi là mạo hiểm giả đến đây sau khi nghe sự tình từ Lailah-san 」

Ngay khi cánh cửa mở ra, một người đàn ông khoảng 50 tuổi xuất hiện.

Một ông chú với nét mặt quý phái, đầu tóc gọn gàng.

「 À, cậu không lẽ là người mà Lailah đã kể____ 」

「 Vâng. Chính là cháu. Cháu là Kazami Jinta. Hân hạnh được gặp chú 」

「 Nó nói là có người đến hỏi xin cưới, vậy ra là Kazami-kun à 」

Có vẻ như ông chú bị mẹ trẻ này lừa rồi.

Cái bà bán khỏa thân ấy……. ! Bả giới thiệu cái gì vậy trời.

「 Không. Chú nhầm rồi. À. Cháu đúng là Kazami nhưng còn việc cưới hỏi thì hoàn toàn không phải. Đò chỉ là Lailah-san đang hiểm lầm thôi ạ 」

「 Vậy à ?

Mà sao cũng được. Thật tốt khi cậu đã đến đây. Ta là Lardo Bruno. Là thị trưởng của thị trấn Zaga này và cũng là cha của Lailah. 」

Được ông chú dẫn vào trong phòng ăn.

Chúng tôi ngồi xuống ghế và tự giới thiệu về bản thân.

「 Cháu đã nghe sự tình từ Lailah-san. Có vẻ như tự cảnh đoàn không đủ nhân lực」

「 À. Mọi người vừa phải làm công việc của bản thân, vừa phải bảo vệ thị trấn nhỉ. Thế nên là, việc trực ban hay đi tuần định kì rất là khó. Hơn nữa, lũ đạo tặc quanh quẩn ở bên ngoài khá là mạnh……. Chúng ta hoàn toàn không có cửa thắng. 」

Hầu hết mọi người trong tự cảnh đoàn là tự nguyện.

Tự cảnh đoàn ở thị trấn Logro thì làm việc rồi nhận lương từ

lãnh chúa, nhưng sau khi nghe đến câu chuyện này thì họ không còn được hỗ trợ tài chính nữa.

Lãnh chúa tiền nhiệm rất đáng tin cậy nhưng, 5 năm trước, sau khi tên lãnh chúa Alba

lên nắm quyền thì tình trạng này mới xảy ra.

「 Hiểu rồi. Cứ để việc này cho chúng cháu. Cháu sẽ ở lại đây ít lâu và đuổi đám đạo tặc đi. Nếu biết 【 Kẻ hủy diệt gacha 】 đang bảo vệ thị trấn này thì có lẽ bọn chúng sẽ không dám tới nữa 」

「 Cảm ơn mấy đứa……. Nếu có việc gì ta có thể làm thì cứ nói với ta. Phòng trống còn khá nhiều. Trong lúc nán lại, mấy đứa có thể trọ ở đây cũng được 」

「 Thế thì tốt quá. Cảm ơn chú nhiều lắm 」

Đi đến trụ sở của tự cảnh đoàn, còn khu biệt thự của thị trưởng thì chúng tôi quay lại sau.

Vẫn như lần trước, chẳng có một mống mạo hiểm giả nào cả, một nơi hoàn toàn thiếu sức sống.

Đi đến trụ sở mà thị trưởng Lardo chỉ cho, có một thanh niên đoàn viên đang ngồi phủi ruồi.

「 Xin chào. Tôi là Kazami Jinta 」

「 A, cậu chính là Kazami-san sao ?

Tôi là Abel. Tôi nghe nói rằng nhờ có cậu mà sự việc rừng rậm hóa ở khu rừng Zaga mới được dừng lại !

Cảm ơn cậu nhiều lắm !

Nếu cứ để nguyên như thế thì có lẽ cả thị trấn này cũng gặp nguy hiểm rồi……」

「 À không, không có chi. Tôi có nghe nói đám đạo tặc ở đây khá mạnh, vậy rốt cuộc bọn chúng là người như thế nào ? 」

「 Bọn chúng có thể sử dụng ma thuật. Thế nên, những người nghiệp dư như chúng tôi hoàn toàn không phải đối thủ của chúng……… Lúc này có 3 người đồng đội của tôi đang đi tuần tra nhưng, nếu bọn chúng lại tới tiếp thì….. 」

Gọi là chiến đấu chứ thực ra họ câu giờ cho người dân là chính.

「 Đại khái cứ khoảng 1 tuần là bọn chúng tới 1 lần, chúng cướp lương thực, tiền và hàng hóa. ………… Thình thoảng còn bắt cả phụ nữ đi nữa……. 」

Hiểu rồi. Là một lũ Hyahha* giống như trong tranh ấy.

( *: Kiểu cười phổ biến của côn đồ )

「 Nếu tôi mạnh như Kazami-san thì, tôi chắc chắn đã có thể bảo vệ được Nina rồi….. !」

……….. Có lẽ nào là người yêu của anh ta chăng…….. Chuyện này chắc phải giải quyết thật nhanh rồi.

「 Không sao đâu, vì chủ nhân và golem có ở đây rồi, mọi thứ sẽ ổn thôi 」

Ưm ưm, vỗ vào vai Abel rồi Hii-chan gật đầu.

Cũng như anh thôi, con golem không hề vạn năng đâu đó ?

Coong, coong_____

Sau khi nghe thấy tiếng chuông vang lên, Abel đột nhiên đứng dậy.

「 Hiệu lệnh____ Là hiệu lệnh khi bọn chúng đến 」

「 Yoshi, vậy tôi đi ra đó một chút. Abel, anh giúp người dân đi lánh nạn đi 」

「 Vâng ! 」

Tatata____ , Abel phi thật nhanh ra ngoài cửa.

Còn tôi thì ra ngoài thị trấn chặn đánh bọn chúng.

Gọi con golem

rồi tôi ra lệnh cho nó bảo vệ phía bên kia.

Tự cảnh đoàn viên ở trong đài quan sát đang thông báo cho những người khác.

「 Đạo tặc có thể sử dụng ma thuật à. Đúng là hiếm thật đấy 」

「 Thế sao ? 」

Ừm, Kuina gật đầu.

「 Con người bình thường, họ không phải loại chủng tộc đặc biệt để có được cơ quan ma lực như Elf đâu, Jinta-sama 」

「 Đúng vậy. Khi trưởng thành họ sẽ sở hữu một lượng ma lực rất lớn, nó gọi là năng khiếu ma thuật. Ngược lại, khi còn nhỏ thì nguồn ma lực họ có thể sử dụng lại rất ít, năng khiếu ma thuật nó là kiểu như vậy đấy 」

「 Hêê. Nói là về năng khiếu, thế sao đám đạo tặc lại sử dụng được ? 」

「 Vâng. Thế nên nó mới là hiếm ạ. Bình thường chỉ có các sĩ quan trong quân đội của vương quốc hay các quý tộc mới có thể sử dụng thôi……. 」

Hay là có một kẻ nào đó đang cải trang ở ngoài vòng pháp luật.

Hắn thích tự do nên đã tách ra khỏi cái xã hội này.

Dodo, dodo____ Có vẻ như bọn chúng cưỡi ngựa, vừa làm bụi tung mù mịt, 5 tên ngoài vòng pháp luật vừa hướng về đây.

Mỗi người chúng tôi đang chuẩn bị cho cuộc tấn công tầm xa.

Kuina dùng phong thuật.

Rifa thì là skill thần quang.

Nhỏ rồng Hii-chan là Breath.

Còn tôi là 【 Hắc hỏa 】.

「 DM Bọn nào đâyyyyy ! ?

Không muốn chết thì mau biến mẹ đêêê ! ! 」

「 Này này !

Con nhỏ kia không phải Elf sao ! 」

「 Hiyyyyyhhaaaaa ! Có cả con nhỏ tu sĩ phăng lì nữa kìaaa ! Bé ơi, hãy chửi mắng dẫm đạp lên anh đây điiiiiii !

「 Mẹ…….. thằng bựa 」

Ánh mắt Rifa nhìn chúng

như một lũ sâu bọ

「 Kia không phải là con rồng con sao, bắt nó lột da sẽ được giá lắm đó 」

「 Gau…….gau……… 」

「 Đừng lo lắng. Ngước lại chúng ta sẽ bắt chúng rồi lột hết đồ đem bán nào 」

「 Cái thứ rác rưởi này mà cũng bán được ấy ạ ? 」

Quả nhiên, người có lời nói tàn nhẫn nhất chính là Kuina.

「 Có món quà tốt

để dâng lên đội trưởng rồi !

hiyyyyyyhhaaaaaa ! 」

Đám đạo tặc tay cầm kiếm tay cầm giáo rồi xông lên

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _

Chủng tộc : Con người

Lv : 45

HP : 4500/4500

MP : 2100/2100

Sức mạnh : 550

Trí lực : 400

Thể lực : 200

Nhanh nhẹn : 130

May mắn : 9

Skill

Hỏa ma thuật ( Ma thuật tấn công thuộc tính lửa )

Bức tường ma thuật (Ma thuật phòng ngự

Đặc biệt có hiệu quả đối với ma thuật)

Đe dọa

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _

Ô. có skill ma thuật này. Đúng là bọn chúng thực sự có thể dùng.

「 Dù có bao nhiêu tên hạ đẳng đi chăng nữa, 1 mình em là đủ rồi 」

Kuina giương cây cung, rồi bắn ra chiếc mũi tên ma thuật được tích tụ bằng gió.

Chiếc mũi tên phân ra thành nhiều cái rồi lao về phía bọn chúng.

「 Cỡ này thì___ 」

Mũi tên của Kuina bị bọn chúng chặn lại bằng kiếm rồi né, thế nên không có một cái nào tới được.

Vì ở cự li xa nên có lẽ ở bên kia cũng dễ đối phó hơn.

「 Au…………Sao anh lại………. Jinta-sama 」

「 Đùng có buồn chỉ vì thế chứ 」

「 Chặn được mũi tên của Kuina, bọn chúng cũng khá đấy nhỉ. Hii-chan, chúng ta cùng lên đi___ ! 」

「 Garu garu ! 」

Một ma pháp trận xuất hiện dưới chân của Rifa.

Còn trong mồm Hii-chan đang tích tụ một ngọn lửa.

「【 Thần quang 】_____ 」

「 Graoooooooooo___ ! 」

Một tia sáng màu trắng và ngọn lửa của rồng kéo dài theo một đường thẳng.

「 Tập trung ____ !

Triển khai bức tường ma thuật, thằng ngu kia ___ ! 」

5 tên đạo tặc tập trung lại một chỗ rồi dựng lên một cái khiên mờ ảo.

Bùm…. Tia sáng của Rifa đã bị chặn lại.

Tiếp đến là Breath cũng bị bức tường ma thuật của đám đạo tặc khắc chế.

「 Aa, bọn chúng chặn được kìa……. 」

「 Garuu……… 」

Nếu 5 người bọn chúng tập trung lại rồi sử dụng ma thuật, có lẽ đòn tấn công cấp cao hơn cúng có thể bị chặn lại.

「 Ôi !

Rifa nhìn kìa !

Ma thuật phòng ngự !

Ma thuật phòng ngự của bọn chúng chặn được cả thần quang và breath đó !

Khủng vãi !

Liệu có chặn được của tôi không nhỉ ! ?」

「 Sao cậu lại là người tỏ ra căng thẳng chứ. Của tôi bị chặn nên tôi mới phải là người bi shock mới đúng….. 」

「 À không, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy ma thuật phòng ngự mà.

Nếu như của tôi cũng bị chặn thì, ……………………. 」

「 Gì chứ, câu đang vui ! ?

Hay đang lo lắng vậy ! ? 」

Sử dụng một chút MP, tôi vung thanh kiếm rồi phóng 【 Hắc hỏa 】.

Một ngọn lửa đen xì bay ra.

「 Ma thuật cỡ này thì sao ! 」

Cú đánh trực diện bằng 【 Hắc hỏa 】, xoẹt xoẹt…… Một tiếng gì đó như bị vỡ phát ra.

「 Đừng nói là ma thuật phòng ngự của chúng ta không chặn được______ Fugyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ! ? 」

Đùng… Cùng với tiếng nổ lớn, đám đạo tặc đã bị thổi bay, cả ngựa cũng không ngoại lệ.

「 ………………… 」

「 Jinta, hiện thực tàn khốc mà 」

Con người, có thể bay cao thế kia cơ à………

「 Rifa, nghe tôi nói này. Cái cỡ này, tôi đã kiềm chế rồi đó.

____ Mong là bọn chúng không sao cả ! 」

「 Sao câu lại mong bọn chúng không sao chứ…….. 」

Giờ thì tiếp theo, tôi đã quyết định !

Tôi chỉ muốn nói một câu thôi….

Chỉ tay về phía đám đạo tặc đang bị nướng

xém rồi tôi nói.

「 Youshi, bắt bọn chúng rồi đem bán đê ?

Bọn chúng sử dụng được ma thuật nên chắc chắn là đắt giá lắm đây 」

「 Jinta-sama, không được đâu 」

「 Phải đấy !

Chúng ta không được thay đổi quan điểm đâu 」

「 Cứ cắm củ hành vào đít chúng là được rồi, à mà còn phải khử trùng cần thận nữa_____ 」

「 Ý tôi không phải thế 」

「 Nếu không thì sẽ không bán được à ? 」

「 Vâng, có lẽ vậy 」

「 Đây không phải là vấn đề chất lượng sản phẩm ! 」

「 Hay là bắt chúng lại rồi bán cho thương nhân nô lệ, một mũi tên trúng hai đích」

「 Maa. Đó cũng là ý kiến hay. Trước tiên chúng ta cần phải kiếm hành đã 」

「 Đừng có nghĩ đến việc buôn bán nữa đi ! 」

Phù phù, Rifa thở dài.

Tôi và Kuina nhìn nhau rồi cười.

Hii-chan thì quay trở lại dạng người.

「 Chủ nhân, vừa nãy có người cưỡi con chó to đến lụm xác chúng rồi」

A, vậy mà tôi cứ nghĩ là có thể bán chúng chứ.

Tuy nhiên, nhiệm vụ đẩy lui kẻ thù cũng đã hoàn thành.

「 Nếu biết có Jinta ở đây, có lẽ bọn chúng sẽ không dám tới nữa nhỉ 」

「 Đó là điều hiển nhiên rồi 」

Khi tôi quay trở lại thị trấn thì thấy mọi người đang đứng đó, có vẻ như họ đã chứng kiến trận chiến vừa nãy.

Waaaa…, từ sau bức tường họ đang kêu lên vẻ hân hoan.

「 Kazami-san !

Cậu khủng thật đấy ! 」

「 Chỉ một phát mà thổi bay cả 5 tên đạo tặc cứ như không ! 」

「 Quả đúng là khác hoàn toàn với vẻ ngoài ! 」

À, không có chi……..

「 Jinta-sama đang bối rối kìa, fufu, trông thật dễ thương 」

「 Thôi đi người 」

「 Câu không muốn được hoan nghênh sao ? 」

Dù có nói là muốn nhưng lúc đó tôi phải làm sao…… ?

Tôi nghĩ ngợi một chút rồi giơ thanh kiếm lên thì mọi người lại đồng thành một lần nữa, waaaa……….

「 Chủ nhân của em là một anh hùng 」

「 Tất nhiên rồi, thế mới là Jinta-sama của chị chứ 」

「 Của cô gì chứ. T, tất nhiên, c, cũng không phải là của tôi hay gì cả….. 」

Dù người được khen là tôi nhưng trông mọi người có vẻ rất vui.

Sau đó, người dân đã mở tiệc ăn mừng và tiếp đãi chúng tôi rất nhiều cơm, rượu.

Truyện Chữ Hay