*** Dạo này mình bận quá nên tiến độ sẽ random. Lúc nhanh lúc chậm........ ***
Câu chuyện 68:
< Chap này kể theo ngôi thứ 3>
Băng qua cánh cửa không một chút khó khăn, Kuina đã xâm nhập vào trong nhà của tên lãnh chúa tởm lợm ấy.
Người quản gia bảo cô
đợi bên ngoài
rồi đi chuyển lời cho
lãnh chúa, một lúc sau cô ấy được dẫn vào bên trong.
Khi
vào trong phòng, lãnh chúa vui vẻ tiếp đón Kuina.
「 Trông
cô vẫn không thay đổi gì nhỉ ?
Fufu, đúng là đáng khâm phục thật」
「 Vâng. Tôi đến
mang chút quà do mình tự làm để thay cho lời xin lỗi trước kia」
Cô ấy giao tận tay cho hắn hộp bánh quy.
Món mà Rifa và Hii-chan đã nếm thứ lúc mới làm xong, dù chỉ mới cắn một miếng nhưng họ đã bỏ chạy mất dép, còn Jinta thì làm một vẻ mặt như sắp chết rồi nói 「 Ưm……., ư, ngon lắm……. 」, có lẽ vì cậu tưởng mình đã chết rồi nên mới thấy ngon.
Lãnh chúa thư thái rót trà, còn Kuina bắt đầu vào việc chính
( Nếu có thứ gì đó làm chứng cứ vạch trận sự thật đằng sau tên lãnh chúa thì tốt quá……… )
Mặc kệ tên lãnh chúa, cô cứ thế nhìn ngó xung quanh, nhưng ngay lập tức cô nhận ra là không có thứ gì khả nghi ở đây cả.
「 Xin phép, tôi đi vệ sinh một chút…….. 」
「 Vậy thì để ta dẫn đường 」
「 Không sao. Tôi biết chỗ mà, ngài không cần bận tâm 」
Vậy à, tên lãnh chúa trả lời rồi gật đầu, sau đó hắn nhìn về phía quản gia.
Cô đứng dậy rồi rời khỏi căn phòng.
Tất nhiên, việc đi vệ sinh chỉ là một lí do của cô.
( Chẳng nhẽ không có gì sao…….. )
Trong khi đang lẩn quẩn ở trong khu biệt thự, cô trông thấy khu vườn sau nhà ở bên ngoài cửa sổ.
Đang lúc bị thu hút bởi khu vườn hoa tuyệt đẹp ấy thì có một người đàn ông làm công, trên tay cầm giỏ bánh mì
đi vào trong khu vườn.
( Bánh mì trong vườn hoa……. ? )
Cô đi ra ngoài rồi theo sau người làm công.
Bóng dáng anh ta không thấy đâu nữa, chỗ người làm công biến mất có một cánh cửa nhỏ trên mặt đất.
Cánh cửa bị che giấu bởi đất và cỏ, nếu chỉ nhìn lướt qua thì sẽ rất khó phát hiện.
Cố gắng không tạo ra tiếng động, cô thử mở cánh cửa ra thì thấy có cầu thang dẫn xuống lòng đất.
「 Tầng hầm……. ?
Ở trong khu vườn sau nhà ngôi biệt thự ư……. ? 」
Vẫn không nhận ra có bóng người đằng sau, Kuina kìm nén hơi thở rồi đi xuống cầu thang.
Nghe thấy có tiếng nói chuyện nho nhỏ, cô dừng chân rồi liếc về phía chỗ có cái bóng.
Ở đó có cái lồng trông như nhà tù, ở bên trong là bóng dáng của các cô gái
ăn mặc rách rưới.
Người làm công lúc nãy ném vào bên trong lồng chiếc bánh mì.
『 Tôi có nghe các thương nhân đồn rằng hắn ta đang nuôi nô lệ. Dù chỉ là nghe nói thôi chứ tôi cũng chưa nhìn thấy bao giờ cả 』
( Có vẻ như lời đồn của ông chủ quán đã trở thành sự thật rồi )
「 ___ Cô đang làm cái gì thế 」
「 __ ! ? 」
Kuina giật mình khi đột nhiên có tiếng nói vọng lên từ đằng sau.
Vừa quay đầu lại thì cô thấy gã quản gia vừa đứng ở trong phòng lúc nãy.
「 A, A-no____ E-to, việc này là, tôi 」
Kuina bị gã quản gia túm lấy cánh tay rồi còng lại.
「 Trong trường hợp mà cô nhìn thấy những thứ___ không nên thấy thì, tôi đành phải trói cô lại rồi đưa về cho ông chủ. 」
Vì cảm thấy nguy hiểm nên cô ngay lập tức phát động ma thuật, nhưng cô lại không thể hội tụ được nguồn ma lực.
「 Sao lại_____ Ma thuật của mình_____ 」
「 Đây là cái còng đặc biệt có khả năng khuếch tán ma lực. Thế nên là vô ích thôi」
Cô cũng từng nghe nói rằng có một loại khoáng thạch có khả năng này.
Gã quản gia túm lấy mái tóc của Kuina
「 _____Bỏ ta ra 」
Kuina bị ném vào một trong cái lồng rồi khóa lại.
Quản gia và người làm công rời khỏi căn hầm và đóng cánh cửa bên ngoài lại.
Nhìn ngó xung quanh, Kuina thấy khoảng 10 cô gái trẻ tuổi, mỗi người đều bị nhốt vào một cái lồng.
Ăn mặc rách rưới, đầu tóc rồi bù. Ngoài ra họ còn rất gầy nữa.
Nhìn về phía Kuina rồi mọi người quay đi.
「 Cô cũng bị bắt rồi bị đưa đến đây sao ? 」
Một cô gái trẻ tuổi ở chiếc lông bên cạnh nhỏ nhẹ bắt chuyện với cô.
「 Không. Cũng không phải là tôi bị bắt hay gì cả……. 」
「 Tôi là Nina. Tôi đã bị đám đạo tặc bắt ở thị trấn Zaga rồi đưa đến đây 」
「 Ế, Nina-san……. ?
Có phải là cô người yêu của Abel-san trong tự cảnh đoàn không ?
」
「 Ừm, đúng là vậy nhưng, sao cô biết ? 」
Một câu chuyện khó hiểu.
Cô gái Nina này bị đám đạo tặc bắt đi. Chàng trai tự cảnh đoàn đã nói như vậy
Thế thì tại sao lúc này cô lại đang ở dưới tầng hầm trong căn biệt thự của lãnh chúa……. ?
「 Tôi là Kuina. Nina-san, Cô có biết đây là đâu không ? 」
「 Tôi không. Vậy chỗ này không phải căn hầm nào đó mà đám đạo tặc đang quản lí sao ? 」
Dù Kuina có hỏi những người khác nữa, nhưng cũng chẳng một ai biết đây là đâu cả.
Họ chỉ biết một điều duy nhất đó là đã bị đạo tặc bắt đi.
Khi xác nhận thì có 7 người trong số 10 người xuất thân từ thị trấn Zaga
Ngoài ra họ cũng chỉ mới đến đây được vài ngày.
Mấy cô gái khác thì xuất thân từ vùng quê và thị trấn gần đó.
Tất cả bọn họ chẳng ai biết mặt lãnh chúa.
_______ Lãnh chúa và đạo tặc đang thông đồng với nhau…….
Dù giả định như vậy nhưng nó cũng có rất nhiều thứ liên kết chặt chẽ.
Những cô gái trong thị trấn bị đạo tặc bắt cóc, sau đó được bí mật vận chuyển dinh cơ này.
Vì bị bắt cóc một cách cưỡng ép, thế nên
việc các cô gái ở trong dinh thự lãnh chúa
hoàn toàn không tự nhiên.
Và như vậy, hắn ta đã giấu họ ở dưới lòng đất.
Có lẽ vấn này liên đến việc____ đám đạo tặc sẽ bắt cóc những cô gái được chỉ đích danh từ lãnh chúa rồi nhận thù lao.
( Việc này, dù có xảy ra chuyện gi mình cũng cần phải nhanh chóng nói cho Jinta-sama biết)
Tuy nhiên, vì đang bị còng nên cô không thể sử dụng ma thuật để chạy trốn.
「 Haa…… Khó rồi đây…… 」
「 Hôm nay sẽ là lượt của Kuina-san đấy 」
「 Lượt tức là sao ? 」
「 Cái gã biến thái đeo mặt nạ đêm nào cũng đến đây, hắn sẽ chọn một người nào đó……. Rồi dẫn vào căn phòng ở bên trong, lần đầu tôi đến đây cũng bị vậy……..」
Một lúc sau, có ai đó đã đến.
Người đến là một gã đeo mặt nạ và không ái khác chính là lãnh chúa.
「 Kuina-chaa~n, chúng ta cùng nhau nói chuyện nào. 」
Zozozozo, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng Kuina.
Mở cửa lồng rồi tên lãnh chúa túm lấy tóc cô.
「 Kya____ 」
「 Nào, chúng ta cùng vui vẻ nào ~ 」
「 D, dừng lại đi 」
Fu Hahaha, nở một nụ cười lớn rồi hắn ta kéo Kuina vào sâu bên trong căn phòng.
「 Sao thế ?
Uy thế hồi trưa đâu rồi ?
Hửư ~ ? 」
Cới chiếc mặt nạ ra, khuôn mặt của hắn lộ diện.
Vì sợ hãi không biết hắn sẽ làm gì mình nên toàn thân cô đang run rẩy.
「 Trông em run rẩy mới đáng yêu làm sao ~. Vì là elf nên cho đến khi ta chết em sẽ phải ở đây cả đời đấy. Đằng nào cũng vậy sao chúng ta không vui vẻ tí nhỉ___ Fu hahaha 」
Vào lúc đó, đột nhiên cô nghe thấy âm thanh từ bên ngoài.
Và nó đang to dần, to dần.
「 Tên【 Kẻ hủy diệt gacha 】 đó không tới đâu. Khu vườn đằng sau dinh thự này thì làm gì có ai biết chứ 」
Gan___
「 Jinta-sama…….. 」
「 ____ Chẳng phải ta đã bảo hắn sẽ không tới sao ! 」
Gaaaaaaaaan___ !
Cô vừa nhắm mắt cầu nguyện vừa khóc lóc
「 Cứu em, Jinta-sama_____ 」
「 Đã bảo là hắn sẽ không tới mà____ 」
Sau một tiếng nổ lớn, cánh cửa ra vào đã bị thổi bay.
Ở đằng đó là một người có mái tóc đen, mang trên mình thanh kiếm màu đen và được bao bọc trong ngọn lửa đen.
Một luồng sát khí khủng khiếp như đóng băng tất cả mọi thứ xung quanh.
「 Này, ………. Chẳng phải ta đã nói rồi sao ?
Nếu dám đụng vào đồng đội của ta, ta giết_____ 」
「 Hi, hiiiiiiiiiii____ ! ? S, sao ngươi lại ở đây 」
Za_____, Cậu lao đến.
「 Đừng có mà đụng vào Kuina______ 」
Jinta đấm một phát thằng mặt tên lãnh chúa.
Hắn ta bị thổi bay, bắn sang phía bên kia bức tường.
Bịch, tên lãnh chúa ngã xuống sàn nhà, miệng sùi bọt mép trông cứ như con cua.
「 Ji, Jinta-samaa………… U, huhu 」
「 Yoshi yoshi. Cô đã vất vả rồi, Kuina. Ngoan lắm, ngoan lắm. May mà tôi đã đến kịp 」
「 Mà sao anh lại ở đây……. ? 」
「 À. Là ông chú thương nhân, ông ấy nhìn thấy Kuina và gã quản gia biến mất ở khu vườn sau nhà. Sau đó thì chỉ có tên quản gia quay lại còn Kuina thì không, thế nên là tôi nghĩ chắc chắn đã có chuyện gì xảy ra rồi.」
Được Jinta ôm lấy bờ vai, ngay khi vừa mới bình tĩnh trở lại thì cô lại tiếp tục khóc.
「 Em đã tin rằng, chắc chắn anh sẽ tới…….. 」
Và như vậy, vì tin tưởng vào Jinta, Kuina đã được cậu bảo vệ trong đường tơ kẽ tóc.