Câu chuyện 33:
Xìiiiiiiiiiiiiiii_______.
Đột nhiên có âm thanh từ phòng bên cạnh, chúng tôi rời khỏi căn phòng và ghé qua phòng ngủ.
「 Hii-chan, em sao thế ? 」
Ở đó bây giờ là nhóc rồng Hii-chan. Thuốc nhân hóa hết hiệu lực rồi à ?
「 Garu ?
Ga ! ? Ga, gau ! ? 」
Hii-chan nhìn bản thân mình rồi ngơ ngác.
Cái giường ngủ không thể chống đỡ nổi sức nặng của rồng nên nó đã bị đè bẹp.
「 A-ra a-ra. Hii-chan-san quay trở lại dạng rồng rồi 」
Hii-chan đã đè bẹp giường bằng cái mông của mình.
Garu…. Nhỏ kêu lên trong vẻ buồn bã
……… À rế ? Hình như đôi cánh có vẻ to hơn trước……. ?
「 ………. Hii-chan, giờ nhóc đưa bọn anh đến Roma được không ? 」
「 Gau ! 」
Hii-chan gật đầu đồng ý, tôi dẫn nhỏ ra ngoài.
Có vẻ như cô nhóc muốn có một ngày nghỉ ngơi thoải mái ở trong nhà nhưng lại không thể.
「 Hii-chan chỉ trở tối đa được hai người mà đi bộ thì rất mất thời gian………. Rifa, cộng sự của tôi có chứa được con người không ? 」
「 Chứa được………. Ế_________ không lẽ cậu định…….. ? 」
「 Ờ là như vậy đấy. Tôi định để một trong hai người vào trong đó 」
「 A-no, Jinta-sama…….. cái cộng sự ấy rốt cuộc là……… ? 」
Tôi giải thích cho Kuina về cái item box.
「 Đúng là một món đồ tiện lợi nhỉ 」 Kuina thỏng thả nói.
「 Nếu thế thì tôi và Jinta-sama sẽ cưỡi rồng. Còn Rifa-san chịu khó nhận phần thưởng này đi nhé 」
「 C, cả tôi nữa, nếu chỉ có hai người thì,……….. ___ T, tóm lại là tôi không muốn chui vào trong đó 」
Có cãi nhau cũng chẳng giải quyết được gì, thế nên họ đã quyết định bằng trò bao búa kéo.
Có vẻ như ở thế giới này cũng có cái trò bao búa kéo ấy, Kuina gật đầu trong vẻ lo lắng.
「 Thua thì cũng đừng có khóc đấy nhé 」
「 Mấy lời đó là của tôi mới đúng. ………. Tới đây, bao, búa, kéo…….. 」
Pong, hai người họ giơ tay ra.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, Rifa ngồi bẹt xuống rồi che mặt bằng cánh tay của nhỏ.
「 Huu……….. Không muốn đâu…… 」
Rifa khóc nức nở còn Kuina thì đang cười toe toét.
Chỉ nhìn thôi cũng đủ hiểu ai thắng ai thua rồi.
Cứ liên quan đến may mắn thì Rifa hoàn toàn không có cửa……
「 Ufufu, chúng ta nói lời cháo tạm biệt Rifa-san thôi
」
「 Rifa, chuẩn bị xong chưa 」
「 Ư ư……… Tôi là nữ thần mà, sao tôi lại phải chui vào trong đó chứ…..? 」
Rifa vừa sụt sịt vừa lau nước mắt rồi ngồi cuộn tròn lại trên sàn nhà
Một tay đặt lên vai, một tay đặt dưới đầu gối, tôi bế Rifa lên khi cô ấy không chịu đứng dậy.
「 Yoshi_______ 」
「 Waa___ 」
Khuôn mặt của Rifa dựa vào vai tôi, đúng như kiểu ẵm công chúa.
「 A, A-no…….. đợi chút………. E-to……… 」
Mặt cô ấy đang dần nhuộm đỏ, đôi mắt bắt đầu xoay vòng vòng.
……….. Tôi đưa Rifa vào trong cái hố đen đang trôi nổi trên không.
Tôi nghĩ cô ấy định phàn nàn cái gì đó nhưng vì đang thất thần nên là chẳng nói được gì.
Yoshi_____ Đã thu hồi nữ thần.
Tôi
và Kuina bắt đầu cưỡi Hii-chan rồi xuất phát.
Hình như nhờ ma thuật gió của Kuina mà chúng tôi đã đến thành phố cảng nhanh hơn dự kiến.
Xuống lưng Hii-chan rồi tôi lấy cộng sự ra.
Cho tay vào trong cái hố đen, ngay khi tôi hình dung ra Rifa thì,…. Muni………. Hình như tôi vừa chạm vào cái gì đó.
「 Hya ! ? 」
A. Nhỏ Rifa đây rồi. tôi túm lấy cô ấy rồi kéo một phát ra ngoài.
Bẹp.
「 Đau ! ?.......... Đừng có đột nhiên mạnh tay thế chứ….. 」
Rifa phủi cát bụi rồi đứng lên.
「 Ở bên trong thế nào ? Cô có thấy khó chịu hay gì không ? 」
「 Tôi không sao cả nhưng……… Jinta, vừa nãy cậu đã chạm vào ngực tôi đấy 」
Nói vậy rồi cô ấy lườm tôi bằng nửa con mắt.
「 Rifa-san, cô làm gì có ngực đâu mà nổi giận cơ chứ 」
「 Tôi có đấy ! Đừng có mà nói linh tinh ! ……….. Tôi có mà ! 」
「 Sao cô phải nói đến hai lần vậy 」
Tôi cho Hii-chan uống thuốc nhân hóa của Line-san.
Chỉ uống có một giọt, cơ thể của nhỏ bắt đầu phát sáng, khi mở mắt ra tôi đã thấy cô nhóc Hii-chan đang đứng ở đó.
Bộ quần áo mới mua vẫn còn đó. Nhân hóa đúng là kì lạ thật. Nó không tuân theo qui tắc vật lí gì à.
Sau đó chúng tôi đến guild mạo hiểm giả và hủy bỏ nhiệm vụ.
Dù tôi đã được giải thích vài lần về mấy điều khoản cần chú ý nhưng, về sau trở đi nó cũng không gây bất lợi gi cho tôi cả.
Vì đã mệt mỏi trong lúc di chuyển, chúng tôi quyết định tìm quán trọ nghỉ ngơi, ngày mai mới tiếp tục.
Ngày hôm sau, khi chúng tôi thức dậy, bầu trởi lúc này vẫn còn sự âm u của buổi sáng sớm.
Không bị mọi người chu ý, cũng không có ai trong thương quán, một thời điểm rất thuận lợi.
Rời khỏi quán tró, chúng tôi đi đến thương quán, trụ sở chính của thương hội Al.
Oápppppp…… Tôi không thể ngừng ngáp.
Lúc này mới khoảng 4 giờ sáng.
「 Không còn cảm giác căng thẳng nữa nhỉ………. Do dậy sớm nên tôi cứ ngáp nãy giờ」
「 Thì mọi hôm đâu có dậy sớm như thế này……. 」
Hii-chan nắm bàn tay tôi, con bé cũng đang lờ đờ mệt mỏi.
Rifa thì trông khỏe khoắn ngoài y muốn, còn Kuina lại là người phờ phác nhất lúc này.
Việc dậy sớm và có một chuyến đi dài có vẻ hơi quá sức đối với cô tiểu thư lớn lên trong rừng này.
Dáng đi thì đung đa đung đưa cứ như zombie, Đôi mắt thì hoàn toàn không mở.
「 Jinta-shama…….. Anh không được……… bú chỗ đó……. 」
「 Vừa đi vừa mơ ngủ à ! ? 」
「 Này Kuina, dậy đi. Thành viên trong nhóm gì mà ẻo lả thế……… 」
Rifa lắc vai Kuina khiến cho đầu cô ấy cứ đung đưa hết sang phải rồi lại sang trái.
「 Aaa…….. Mình đang bị bộ ngực phẳng bao vây……. 」
Đừng có nói mơ ngủ thế chứ.
「 Ai là ngực phẳng hả, tôi muốn xem giấc mơ của cô ta quá ! 」
「 Rifa, siiiii____ 」
「 Trật tự á
」
「 Ế ? Tại sao ? Sao cậu như đang đổ lỗi cho tôi vậy ! ? 」
Từ lúc nào đó Kuina đã mở mắt, có vẻ cô nàng đã tỉnh hẳn rồi.
「 Phái đấy, Rifa-san. Cô rất là mất trật tự đó 」
「 Tôi chỉ đánh thức cô thôi mà, sao lại mắng tôi chứ 」
Thành phố cảng vào buổi đêm rất sôi nổi nhưng hiện giờ mọi người đang ngủ say và xung quanh rất yên tĩnh.
Tiến bước trên con đường, chúng tôi dừng lại trước tòa nhà lớn làm bằng gạch ngói.
「 Đây rồi. Trụ sở chính của thương hội 」
Trụ sở thương hội Al này là tòa nhà có 5 tầng và trông rất mới.
Lúc này trong thương quán không có ánh đèn.
Ừm, có vẻ như không có ai cả.
Maa, có lẽ không có ai làm việc giờ này cả.
Theo như Rifa nói thì không bao giờ có chuyện họ làm việc đến tận đêm khuya như Nhật Bản.
Có lần tôi đã phải thức trắng đêm để làm việc…..
…………Công việc chưa xong, lúc đó sẽ phải bắt chuyến tàu điện cuối cùng, công việc chưa xong, khi nhận ra thì trời đã sáng……. Rồi ở hẳn một đêm ở công ty……., Ưm…….. đó là những vết thương lòng từ kiếp trước của tôi…….
「 Jinta, có chuyện gì thế 」
「 À tôi vừa hồi tưởng lại những kí ức hà khắc và buồn sầu của mình 」
Tôi bỏ tay ra khỏi thái dương.
Tuy xung quanh không có ai cả, nhưng để tránh gây sự chú ý chúng tôi đã vòng ra đằng sau căn nhà.
Nhanh chóng kết thúc việc này thôi.
「 Đến thì cũng đã đến rồi, nhưng giờ làm sao ? 」
「 Hay là chúng ta lẻn vào trong ? 」
Rifa và Kuina nghiêng đậu tự hỏi.
「 Maa, nhìn tôi đây 」
Tài liệu nghiên cứu ở bên trong thương quán. Hơn nữa lúc này không có ai cả__
Cái này đơn giản vãi lềnh, chẳng có gì khó khăn cả, chỉ cần một phát thôi.
Tôi phát động skill, dồn uy lực đủ để thôi bay căn nhà này.
Ngọn lửa đen bao bọc lấy thanh kiếm, ma pháp trận đỏ đen nổi lên.
「『 Hắc hỏa 』 」
Đòn ma kích được phóng ra cùng với tiếng gầm.
Dogaaaaaaaaa !
Ngay khi có tiếng nổ, đồng thời tòa nhà thương quán đã bị thổi bay. ( *Vâng bố láo anh cho nhà sáng nhất phố luôn )
「「 ……………………. Hấy
? ? ? 」 」
「 Mọi người không sao chứ ? 」
Rifa và Kuina nhìn chằm chằm về phía thương quán rồi chết lặng.
「 T, tòa nhà, bi, bị thổi bay mất rồi…….. 」
「 Cái đống lộn xộn gì đây………. Tuy nhiên, phải nói sao nhỉ……. Chỉ có thể là Jinta-sama 」
「 Ừm…….. Chỉ có thể là Jinta……. Trong cái đống này, không chỉ tài liệu nghiên cứu mà còn nhiều thứ khác cũng bị thiêu rụi rồi……. cái skill này vẫn khủng như mọi khi nhỉ 」
「 Ừm…… Chỉ có Jinta-sama là có suy nghĩ khác người…… 」
Ừm ừm…….. Hii-chan gật đầu đồng ý.
「 Quả đúng là chủ nhân có khác 」
Goo Goo…. Ở giữa đống bụi bặm của các mảnh vỡ từ gạch ngói, những đốm sáng của ngọn lửa đen đang nhấp nháy.
Tòa nhà thương quán lúc này giờ đây chỉ là một đống núi rác.
Như vậy là thành quả nghiên cứu của Line-san đã bị tiêu tan.
Bỏ mẹ. Có người đang mò đến.
「 Jinta-sama, cảnh cổng vẫn chưa mở 」
「 À. Không sao. Tôi sẽ phá nó 」
「 ___ À không, Jinta-sama. Chuyện đó thì hãy để em 」
Kuina phát động ma thuật gió. Nhiều chiếc mũi tên gió siêu dài màu xanh ngọc lục bảo đang chuẩn bị được bắn ra.
À rế ? Sức mạnh này có hơi khác so với lần trước………
「 Sky lance 」
Kiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii.
Chiếc mũi tên phóng ra như xẻ cắt bầu không khí tĩnh lặng.
Đâm lủng cảnh cửa sắt
tạo thành một cái lỗ nhỏ
「 Mấy người là ai ! Định làm cái gì vậy ! 」 Tuy đó là mấy lời của cảnh binh, nhưng tôi tuyệt đối không được để lộ ra việc mình đã thổi bay cả tòa nhà thương hội nếu không thì sẽ rất phiền phức.
Tôi đành phải vượt qua vậy.
「 ___Rifa, lao qua đi 」
「 Theeeeee ! 」
Rifa chạy gần tới và đá vào cảnh cửa.
Uỳnh…. Một âm thanh lớn vang lên, cảnh cửa bị lủng một cái lỗ to.
Theo đó chúng tôi chạy ra ngoài và rời khỏi thị trấn.
Đồng thời tôi xem thanh trạng thái của mọi người, hầu như tất cả đều tăng level
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Chủng tộc: Elf
Tên: Kuina Livov
Lv : 24
HP : 3100/3100
MP : 1185/1200
Sức mạnh : 177
Trí lực : 321
Thể chất : 120
Nhanh nhẹn : 90
May mắn : 22
Skill
【 Ma thuật gió
】
【 Đôi mắt diều hâu
】
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Chủng tộc: Long tộc ( Ấu thơ )
Lv : 24
HP : 4150/4150
MP : 430/430
Sức mạnh : 390
Trí lực : 285
Thể chất : 390
Nhanh nhẹn : 210
May mắn : 34
Skill
【 Gào thét
】
【 Breath 】
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Chủng tộc: Thần tộc
Tên: Rifa
Lv : 19
HP : 4200/4200
MP : 7230/7230
Sức mạnh : 99
Trí lực : 555
Thể chất : 68
Nhanh nhẹn : 50
May mắn : 11
Skill
【 Ma thuật thanh tẩy
】 2/10
【 Ma thuật hồi phục 】 7/10
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Có vẻ mọi người đã mạnh hơn sau đợt nhiệm vụ thảo phạt goblin.
Tuy lúc đầu level khá thấp, nhưng lúc này đặc biệt là Rifa, cô ấy đã mạnh lên đáng kể.
Tên của nữ thần-sama có vẻ như không được “cập nhật*”. (*ダテ= Date: ngày, cập nhật ? ?)
Về chủng tộc thì độ dài mỗi thanh trạng thái đều khác nhau.
Moi người đã trở nên đáng tin cậy hơn rồi.