Câu chuyện 34:
「 Kia là ngọn núi Nare à ? 」
Tôi chỉ vào ngọn núi có thể nhìn thấy từ bến cảng.
「 Ừm, ngày xưa có một con đường để đi lên núi, tuy nhiên sau khi quái vật xuất hiện và bến cảng được hoàn thành thì không còn ai tới đó nữa 」
「 Mẹ của Hii-chan đang ở đằng đó à… 」
Kuina làm một vẻ mặt buồn bã.
「 Sử dụng một lượng lớn thuốc gây mê chỉ để đàn áp một con hỏa long ……. Điều này thật tàn nhẫn……….. 」
「 ? ? 」
Hii-chan nghiêng đầu
khó hiểu. Nhắc mới nhớ, cô bé vẫn chưa biết chuyện gì.
Tôi chỉ vào ngọn núi và nói.
「 Mẹ của Hii-chan đang ở đằng kia đấy, đó là một con rồng đang bị giam
」
「 Mẹ của em…….. ở đó…….. ? 」
Nói với vẻ hơi chút lo lắng, và rồi cơ thể Hii-chan phát sáng.
Chói quá. Nhân hóa hết tác dụng rồi à ?
Khi mở mắt ra, tôi thấy bé rồng Hii-chan đang đứng ở đó.
Do chi uống một giọt hay sao mà tác dụng của thuốc hết khá nhanh.
Chúng tôi cưỡi trên lưng Hii-chan rồi đi đến chân núi Nare.
「 Chuyện con rồng lửa bị nhốt trong lồng thì… chắc không phải chỗ này, có thể nó được đặt bên kia chăng ? 」
Lúc tôi hỏi vậy thì Rifa chỉ vào ngọn núi và nói.
「 Ee-to, chúng ta đến giữa núi xem sao, chỗ này hơi bằng phẳng quá. Có lẽ chiếc lồng được đặt ở đó 」
Quả đúng là “Rifa map”, rất tiện lợi.
Tuy nhiên, mẹ của Hii-chan có ở đó hay không tôi cũng không rõ.
Có thể gần đấy cũng có người canh gác nữa.
「 Mà kệ nó đi 」
「 …….. Cái gì mà [ kệ nó đi ] là sao ? 」
「 À tôi nghĩ có mạo hiểm một chút cũng không sao 」
「「 ? 」 」
Rifa và Kuina nghiêng đầu khó hiểu.
Tôi bước lên vài bước để giữ khoảng cách với mọi người rồi rút kiếm.
Tôi phảt động 『 Tro tàn 』
Tôi vung thanh kiếm hướng về phía ngọn núi.
Zagun_____. Một lần nữa,_____ Zagun
Để tạo đường đi tôi vung kiếm 2 lần xẻ cắt ngọn núi.
「 Ừm. Cũng được đấy chứ ? Dù có hơi gồ ghề một chút 」
Một cái khe lớn được tạo ra.
Nếu đi qua cái khe này, đến địa điểm mà Rifa đã chỉ thì con đường dễ đi hơn nhiều.
Rifa và Kuina đang chớp mắt liên hồi.
「 Mới loáng một cái…….. 」
「 Đã xong một con đường rồi……… 」
「 Tôi đang định dẫn đường mà cậu lại……. 」
「 Đừng có thất vọng vậy chứ. Như thế này không phải nhanh hơn sao
」
「 Em đang định giả vờ bị bong gân để được Jinta-sama cõng mà…… 」
「 Cái kế hoạch gì vậy !
? 」
「 ………. Vậy thì tôi cũng bị bong gân nữa…. 」
「 Đừng có mà bắt chước.
」
Bình thường thì phải nói trước với giáo viên là, ngày mai em xin nghỉ học vì đau bụng chứ.
「 Thực ra, em muốn anh cỏng để cho anh thưởng thức bộ ngực này vậy mà……」
「 Thế thì, cả tôi nữa……… dù, dù chuyện đó có hơi khó 」
Rifa e thẹn xấu hổ,
「 Rifa-san ? Đó là lời nói của những người có ngực đấy ? 」
「 Ừm, tôi cũng nghĩ giống Kuina 」
「 Tôi cũng có đấy, đừng có ăn nói linh tinh !.......... Tôi cũng có mà ! 」
「 Sao cô lại phải nói đến hai lần vậy 」
Dù lát nữa không biết có phải chiến đấu hay không nhưng
mấy “chụy” ấy vẫn cứ nhởn nhơ như không.
Tôi tiên phong đi trên con đường mà mình vừa tạo ra.
Cực kì đơn giản.
Tuy nhiên, đám lính canh có lẽ đã nhận ra rồi. Tiếng động lớn vậy mà.
Tiến lên trên con đường đó, không hiểu sao tôi lại cảm thấy bất an.
Cái cảm giác này là gì. Cứ như là có một dòng điện chạy qua vậy.
「 Có lẽ, nó ở đây, con hỏa long…… 」
「 Ừm…………Em
cảm thấy áp lức
còn lớn hơn hồi nhìn thấy con behemoth…」
Hai cô nàng làm một vẻ mặt nghiêm trọng.
Con rồng trưởng thành chắc đáng sợ lắm đây.
Con đường bị gián đoạn, chúng tôi đã ra khỏi vùng đồng bằng.
Sâu bên trong có một cái lồng rất lớn. Ở trong đó là một con rồng khổng lồ với cái vẩy màu đỏ.
Đây rồi, mẹ của Hii-chan.
Ngoài ra còn có 3 ba cái trại nhỏ gần đó.
Có lẽ là trại lính gác. Còn có cả nhóm lửa nữa.
Ở trước cái lồng có hai tên lính canh gác, hiện tại thì bọn họ đang ngủ gật.
Yoshi, lúc này khá là thuận lợi để phả hủy cái lồng đây
Con rồng lửa nhìn về phía chúng tôi và bắt đầu đứng dậy bên trong cái lồng.
「 Graoooooooooo____ ! 」
Cùng với tiếng gào thét, nó bắt đầu làm ầm lên bên trong cái lồng.
Dù nó có cố phá hủy thế nào, cái lồng vẫn không hề hấn gì.
Không lẽ nó đang cảnh giác với chúng tôi ?
Hay là, phản ứng lại với sự hiện diện của Hii-chan…….?
Mấy tên lính canh gác cũng giật mình mà tỉnh dậy.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Chủng tộc: Long tộc
Trạng thái: Tê liệt, hỗn loạn, suy nhược
Lv : 128
HP : 150000/250000
MP : 3600/3600
Sức mạnh : 1900 (3800)
Trí lực : 2100 (4200)
Thể chất : 1700 (3400)
Nhanh nhẹn : 550 (1100)
May mắn : 29
Skill
【 Gào thét
】【 Breath 】【 Phi hành 】【 Nhân hóa 】
【 Lưu phong 】 ( trong lúc phi hành, nhanh nhẹn tăng lên 300 )
【 Phẫn nộ 】( Khi còn thấp hơn 30% máu, sức mạnh, thể chất, nhanh nhẹn, trí lực được tăng thêm 50%)
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Đúng là mạnh thật…….Con rồng mẹ này.
Mà cái trạng thái bất thường gì đây.
À. Là do bị dính thuốc_____
Dù là do thuốc gây mê của Line-san nhưng nó cũng bị bắt lâu ngày rồi.
Với việc sử dụng quá liều thuốc nên nó bắt đầu nảy sinh tác dụng phụ.
Nếu không giải thoát cho nó nhanh thì…..
Tatata……… Hii-chan vọt qua
hông tôi.
Lần đầu tiên nhìn thấy đồng loại, lại còn là mẹ mình______ Hơn nữa nó còn đang trong trạng thái rất yếu.
「 Garu_____ ! 」
Tôi không thể cản việc Hii-chan đang lao lên.
「 Graooooooooooooo__ 」
Con rồng lửa kêu lên đồng thời trong miệng nó có một ngọn lửa rất lớn.
Oy oy oy oy oy oy oy oy_______ Định làm cái gì đấy !
「 Garu ! Gau, garuu ! 」
Hii-chan như đang chống lại cái gì đó, nhỏ không hề tiến lên.
Nó đang trở nên hỗn loạn à, chết tiệt_____ !
「 Hii-chan, cúi xuống ! 」
Ngay khi tôi cất lời, con hỏa long đã
phun ra ngọn lửa.
「『 Hắc hỏa 』! 」
Tôi ngay lập tức phát động skill và vung thanh kiếm.
Ngay khi đạn lửa va chạm với breath, một tiểng nổ lớn vang lên đồng thời chúng triệt tiêu lẫn nhau không còn một vết tích.
Và giờ chúng tôi đang phải hứng chịu cơn gió lớn do vụ nổ gây ra.
Có vẻ như Hii-chan vẫn ổn nhưng hình như nhỏ định nói gì đó với con hỏa long.
Rifa và Kuina cùng chạy về hướng tôi.
「 Mẹ của Hii-chan sao vậy 」
「 Nó bị dính các trạng thái bật lợi như tê liệt, hỗn loạn, suy nhược. Có lẽ, bây giờ ngay cả bản thân nó cung không biết nó đang làm gì ấy chứ ? 」
Hii-chan vẫn đang quyết tâm đến được chỗ mẹ mình.
Rifa đọc lời cầu nguyện và phát động skill thanh tẩy.
「『 Phục hổi 』 」
Đòn phép thuật màu trắng bay đi nhưng không qua được cái lồng.
「 Hình như cái lồng này được làm từ loại sắt chống phép. 」
「 Sức mạnh của bless còn không ăn thua nên cái này cũng vô dụng luôn à…. 」
「 Oy, tụi bây là ai ! ? Đang làm cái gì ở đây__ ! 」
Không chỉ có hai tên lính canh gác, mấy tên chui ra từ cái trại cũng đã đến đây.
Ở trong trường hợp nghiêm trọng này có lẽ nên nói đó chỉ là con pokemon thôi
nhỉ.
À mà xịt pẹ. Người ở thế giới này có biết pokemon là cái quái gì đâu.
「 Tôi và Jinta-sama là một cặp vợ chồng chính nghĩa, chúng tôi đến đây để giải phóng con hỏa long này ! 」
「 Thế còn tôi và Hii-chan thì sao. Vợ chồng cái đầu cô ấy 」
「 Hả ? 」「 Hở ? 」「 Sao ? 」
Mấy ông lính gác vừa nói vừa chĩa vũ khí về phía chúng tôi.
Cách họ dọa nạt trông cứ như mấy tên yankee* ấy. ( *Kiểu như đầu gấu )
「 Gaaa 」
Hii-chan hướng về phía họ rồi gầm lên.
「「「「 Ô ô ô ô, r r r r, rồng kìa ! ? ……………. 」」」」
「 Vừa nãy các chú sung lắm mà ! Sao giờ sợ sun vòi thế ! Fu ha ha ha 」
A, bỏ mẹ, tôi đã cười phá lên mất.
Za za za za…… Mấy tên lính yankee bắt đầu giữ khoảng cách với Hii-chan.
「 Hii-chan, đừng có gầm gừ người khác thế chứ ? 」
「 Garuu… 」
Hii-chan cúi đầu xuống thẫn thờ.
「 T, tên này, n, nói chuyện được với rồng cơ à……… ! ? 」
「 Kh, không thể nào 」
「 Nh, nh, nhưng mà, con rồng vừa bị mắng đang chán nản rồi kìa ! ? 」
「 O, Oy, thằng kia, mày là thứ gì vậy ! ? 」
Họ nhìn tôi như nhìn một vật thể lạ……..
「 Chỉ là một mạo hiểm giả tập sự đang ở mức rank thấp nhất thôi 」
「「「「 Xạo keeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee ! 」 」」」
「 Á đù, Déjà vu ? Trước đây tôi đã từng nghe ở
đâu rồi thì phải」
Mà kệ cha nó, dẹp mẹ đống này đi cho rồi