Câu chuyện 32:
Về đến nhà, tôi nhận ra rằng cũng lâu rồi mình chưa quay lại đây.
Dù đã về đến nơi nhưng Hii-chan vẫn chưa dậy, tôi đành cõng con bé lên phòng ngủ rồi đặt xuống giường.
Để không đánh thức nhỏ, chúng tôi đi sang thư phòng bên cạnh.
「 Nơi này tuyệt thật đấy, vừa không có quái vật lại còn rất yên tĩnh nữa 」
Kuina vừa nhìn ra ngoài cửa sổ vừa nói.
「 Thế nên là cái người Line đang mất tích mới mò đến đây nhỉ 」
「 Việc ông ta chăm sóc cho Hii-chan cũng đáng quan tâm đấy…… 」
「 Rifa, cô không biết Line Friedman là ai hay ông ta từng sống ở đâu à ? 」
「 Tôi không thể mặc định chỗ ở của một người được. Kể cả hồi còn ở trên thiên giới cũng là bất khả thi…… Nếu Line Friedman được nhận định là một người nổi tiếng trên thế giới này, may ra tôi còn biết được ông ta đang làm gì….. 」
Nguồn thông tin của Rifa tôi cũng có thể thấy trên thanh trạng thái của quyển giáo trình, ngoài ra nó là quyển sách địa hình hay địa lí gì ấy.
Cái giá bên lề tường có mấy quyển sách với tiêu đề phức tạp trông như tiểu thuyết hay là sách học thuật.
Tôi tìm thấy có một quyển sách khá mỏng.
Mở trang đầu ra tôi thấy tên của các loài thực vật.
「 Cái gì đây ? Quyển sổ tay à…….. ? 」
Tên thực vật tổng hợp, số lượng. Ngoài ra còn nhiều loại khảo sát được memo lại.
Vì có nhiều từ ngử rất khó hiểu nên tôi chỉ nhìn lướt qua.
Ở trang tiếp theo thì chữ đẹp hơn một chút.
Ngày tháng được ghi lại, ở bên dưới có đoạn văn. Nhìn thế nào thì nó cũng giống như một quyển nhật kí.
「 Cậu đang đọc cái gì thế ? 」
Rifa nhìn vào quyển sổ tay, Kuina cũng vậy.
「 Hình như là……. Quyền nhật kí 」
Tôi thử đọc một chút.
――――――――――――――――――
Tân thế lịch
Ngày 10 tháng 11
năm 1024
Câu chuyện về vị sĩ quan với tư cách là nhà nghiên cứu đến từ vương quốc,
Tôi không muốn nghiên cứu về việc chiết
xuất ma lực từ vĩnh tinh thạch. Ngày tiếp theo tôi đã từ chối, cơ mà hôm nay, một người đàn ông từ thương hội Aldadis tên là Acechelo đã tới.
Chỉ có một từ để miêu tả hắn, một gã khó chịu.
Vì đã nhận tiền nên tôi phải bắt tay vào nghiên cứu một loại thuốc. Sau khi hoàn thành
tôi muốn được bán nó.
Thôi chết. Tôi đã lỡ để lộ ra tài năng của mình mất. Đúng là đen đủi.
Là một thiên tài thật khổ sở___
Tôi, cuối cùng cũng đến được giai đoạn sau của lịch sử
LOL.
――――――――――――――――――
Cười cái éo gì thế bố. À mà dù sao đây cũng chỉ là quyển nhật kí nhỉ.
Vậy ra vi lí đo này mà Line-san đã bắt đầu việc nghiên cứu thuốc ở thương hội Aldadis.
Sau đó tôi tiếp tục đọc quyển nhật kí.
Cái ông thiên tài này rất hay sử dụng từ LOL.
Có hơi khác với hình tượng nhà nghiên cứu mà tôi nghĩ….. Mặc dù bản chân dung trông có vẻ là một nhà nghiên cứu mẫu mực.
――――――――――――――――――
Tân thế lịch
Ngày 21 tháng 12
năm 1024
Cơ mà tôi đã nói ngay từ đầu rồi.
Tôi đếch có làm thuốc vì con người.
Thuốc gây mê, nó có tác dụng mạnh đến đâu tôi cũng chưa rõ ! Nhưng nó không phải thuốc sử dụng cho con người !
Khi tôi hiểu sự tình. Có vẻ nó là loại thuốc dành cho quái vật.
………… Thế, là cải tiến………. Không, là cải lùi rồi.
Maa, cả ứng dụng
của nó nữa ? Tôi là thiên tài mà nên tôi sẽ làm được thôi ! ? ( Nghiêm cấm mọi hành vi ném đá LOL )
――――――――――――――――――
Bố nói với ai thế. Lại còn chú thích thêm nữa.
Vừa nghĩ vậy tôi tiếp tục đọc quyển nhật kí, và rồi có một đoạn rất nổi bật
――――――――――――――――――
Tân thế lịch
Ngày 4 tháng 1
năm 1025
Thuốc gây mê cực mạnh tôi chế ra có vẻ đã có tác dụng với con hỏa long trưởng thành ở núi Nare. Săn được con rồng mẹ, tôi cũng lấy luôn quả trứng của nó.
Tôi chuẩn bị một cái lồng trên núi Nare, rồi tiếp tục sử dụng lượng lớn thuốc gây mê để tránh con rồng tỉnh lại.
Làm như vậy nó sẽ yếu đi. Không có chuyện đó đâu___.
Cái này, tỉ lệ là một phần một vạn khí sử dụng trên con người, nhưng nếu thành công thì điều đó thật tuyệt vời.
Không, dù tên Acechelo có nói vậy cũng không có nghĩa là tôi muốn chế ra loại thuốc đó.
Ngay hôm sau đó tôi bị nhốt trong phòng nghiên cứu, đúng vậy tôi đã bị quản thúc
LOL.
Cái này là thật đấy, éo vui đâu ! Tôi đang rất là nóng ruột LOL.
――――――――――――――――――
Xịt pẹ, đã bảo là đừng có cười nữa.
「 __ Ế, quản thúc ! ? 」
「 Dù sao thì ông ta cũng không có vẻ gì là lo lắng…… 」
「 Ừm……… Giọng điệu cứ như người dưng này liệu có ẩn ý gì không 」
「 Hơn nữa, nó còn ghi là bắt được rồng mẹ và quả trứng……. ? 」
「 Liệu có phải mẹ của Hii-chan không
」
Quyển nhật kí vẫn còn một đoạn dài nữa, tôi xin tóm tắt như sau.
. Được chỉ thị triển khai nghiên cứu một loại thuốc mới.
. Do bị quản thúc nên tôi không còn cách nào khác là phải làm.
. Nửa năm sau, loại thuốc cưỡng chế nhân hóa được hoàn thành. Tôi thử nghiệm thành công loại thuốc mới trên con rồng mẹ.
. Tôi đúng là thiên tài. Tuy nhiên tôi đã bị bắt ép chế ra loại thuốc mà tôi không muốn. Yoshi, trốn thôi.
. Chúng cho tôi mượn quả trứng như là tài liều cần thiết để nghiên cứu . Con rồng con này mà ở trong thương hội chắc nó sẽ bị ngược đãi mất ?
. Mang theo quả trứng và thuốc cưỡng chế nhân hóa ( Sản phảm hoàn thiện ) tôi trốn thoát thành công, Yee LOL.
. 【 Tin buồn 】 tôi đã bị tụi goblin cướp mất loại thuốc cưỡng chế nhân hóa
LOL.
Ừm ừm…, Rifa gật đầu.
「 Đại khái thì tôi cũng đã hiểu sự tình……….. Việc Line-san bỏ chạy là vì lâu rồi ông ta chưa được chơi gacha nhỉ ! 」
「 Làm gì có ! ? Trình độ đọc hiểu của cô vãi thật đấy 」
「 Fu, cảm ơn nhé 」
「 Tôi có khen cô ếu đâu, là chê bai đó 」
Ha… Thở ra một tiếng rồi Kuina mở mắt.
「 Có lẽ là như thế này…….. Em có thể chắc chắn rằng mục đích nghiên cứu, nội dung hay cách sử dụng thuốc có xung đột với thương hội, cứ như là vì đã chế tạo ra thuốc nên ông ta đã bỏ chạy ấy…….. 」
「 Cũng hợp lí đấy, Kuina 」
Theo như quyển nhật kí, sau đó Line-san đã đến hồ Elm để ẩn náu.
Đồng thời ông ta cho ấp quả trứng___ Và có lẽ đó chính là Hii-chan__ con rồng con chúng tôi đã bắt gặp không lâu sau đó.
『 Nếu như nơi này bị phát hiện, cả tôi và bé rồng này sẽ bị bắt giữ. Trước khi điều đó xảy ra tôi phải rời khỏi đây 』
Hôm nay là ngày mùng 1 tháng 4. Đại khái thì quyển nhật kí này đã kết thúc từ 2 tuần trước.
「 Jinta-sama,……. anh định làm thế nào với chuyện của ông Line 」
Thông tin chỉ giới hạn qua quyển nhật kí, với lại ông ta cũng không có vẻ gì là người xấu.
Ngoài ra ông ta đã làm rối tung hết mọi thứ lên đến nỗi thương hội phải đưa ra yêu cầu nhiệm vụ.
Về phía nhiệm vụ, nếu cung cấp thông tin trong quyển nhật kí này có lẽ tôi cũng sẽ nhận được thù lao.
Ông ta đã ở lại căn nhà này một thời gian rồi bán cho hội gacha ( mục đích là để có tiền đi bụi hay gì đó ).
Nhưng mà Line-san là ân nhân của Hii-chan.
Ông ấy đã mang theo Hii-chan rồi chăm sóc để tránh tầm tay của thương hội.
………. Tôi không thể bán rẻ người này được.
「 Tôi nghĩ chúng ta sẽ hủy nhiệm vụ 」
Hai người họ đồng thời gật đầu.
「 ………….. Nee, Jinta…… Là về chuyện của Hii-chan thì……. 」
「 À. Chuyện này có nhắc đến ngay từ đầu nhỉ ? 」
Có vẻ Rifa đang nghĩ về chuyện đó, cô ấy gật đầu có một chút đượm buồn,
「 Tôi nghĩ chúng ta cần phải đưa Hii-chan về với mẹ
nếu như nó còn ở trên núi Nare 」
Rifa chỉ cho tôi biết địa điểm. Đó là một ngòn núi gần thành phố cảng Roma.
「 Mà hình như nó có ghi nếu sử dụng thuốc
gây mê này lên con người thì sẽ xảy ra chuyện lớn ấy nhỉ ? 」
「 Vâng . Ngoài ra, lượng thuốc cưỡng chế nhân hóa uống vào sẽ tỉ lệ với thời gian được nhân hóa. 」
Kuina nhìn chằm chằm vào trang quyển nhật kí.
「 Rifa, ở thế giới này cũng có cả quái vật được sử dụng à ? 」
「 Ừm, có thì cũng có, nhưng sao ? 」
「 Bắt giữ quái vật bằng thuốc gây mê, như vậy đám quái vật sẽ được sử dụng để phục tùng bọn chúng, rồi khi sử dụng thuốc cưỡng chế nhân hóa……. Như vậy là có thể tạo ra một binh lính quái vật rồi 」
Rifa và Kuina đang thể hiện khuôn mặt nghiêm túc.
「 Đối với union sử dụng quái vật, binh đoàn lính đánh thuê hay quân đội, thuốc được bán với giá rất cao 」
「 Vấn đề này đang trở nên rất căng thẳng……. 」
Line-san đã mang theo đống thuốc cưỡng chế nhân hóa sản phẩm hoàn thiện, có lẽ sẽ rất mất thời gian để làm ra chúng.
「 Nếu sản xuất một số lượng lớn thuốc nhân hóa sẽ xảy ra xung đột đó 」
「 Cả tài liệu nghiên cứu, thuốc gây mê và thuốc nhân hóa đều đang ở thương quán Roma và chỗ này………. 」
Kuina chỉ vào quyển nhật kí.
Cái thương quán đó, có vẻ là trụ sở chính của thương hội Al* ( viết tắt của Aldadis)
Có lẽ thuốc gây mê đã được làm ra với một số lượng nhất định, nhưng nếu hủy đi tài liệu nghiên cứu chứa công thức thì ngay cả thuốc nhân hóa cũng
không thể tạo ra nữa, như vậy chắc chắn sẽ ngăn cản được mức thiệt hại.
「 Chúng ta đến Roma thôi 」