Tôi cho các mạo hiểm giả ngồi lên xe tải 4 tấn, và hướng tới vùng đất hoang dã để chinh phạt toán đạo tặc được gọi là Shaga.
Tôi sẽ chạy trên đường để đi tới gần căn cứ, nhưng giao thông thế giới này là đi bên trái. Giống với Nhật Bản.
Số đàn ông lên xe tải ―― tính cả tôi là 15 người, kèm theo 1 nữ. Cô chủ tiệm bên cạnh Amana nhận vai trò đảm nhận nấu nướng cho bọn tôi.
Tôi phán đoán căn cứ của dạo tặc nằm ở trong rừng, nằm cách thị trấn 50 km.
Chúng lấy tàn tích của tòa thành cổ hoang tàn làm cứ địa chính và làm chuyện ác. Số lượng đại khái là 50 tên.
Xem ra những kẻ ác ma vốn chẳng coi người khác như con người đang tụ tập lại. Liệu rốt cuộc cô Primula, đã bị những kẻ như thế bắt giữ, sẽ ra thế nào đây?
Tôi nắm lấy vô lăng, trong khi suy nghĩ về những chuyện như thế, nhưng ―― không, dừng lại thôi. Giờ mình chỉ nên nghĩ tới việc cứu cô ấy thôi.
Có vẻ hội mạo hiểm giả cũng vài lần lên kết hoạch thảo phạt, nhưng chúng bị trì hoãn lại do không tụ tập người tham gia.
Dù nếu đã gây ra thiệt hại tới mức này, hẳn lập đội trinh phạt với quy mô lớn như quân đội của quốc gia sẽ tốt hơn mà――.
Tức có gì đó khiến không huy động được quân đội à.
"Rốt cuộc vĩ nhân không nghĩ những chuyện tầm thường như đám chúng ta mà"
Amana ngồi trên ghế phụ đã nói chuyện như thế. Rõ ràng ha~ ―― có lí do gì đó cũng nên.
Nếu là ngài tước hiệp sĩ thì sẽ biết được thông tin gì gì đó cũng nên.
"Tuy nhiên thật sự tôi đã bất ngờ khi có thể chạy bằng tốc độ này mà không có ngựa đó! Ma pháp thuật tuyệt hen! Cảm giác khi ngồi cũng tuyệt kinh khủng nữa. Xe ngựa mà chạy với tốc độ thế này thì sẽ thành chuyện lớn rồi đấy!"
Chuyện ấy, xe ngựa không có lốp nhựa cũng chẳng có hệ thống giảm sóc tương ứng, thì cảm giác khi ngồi lúc chạy trên vùng đất hoang chắc là cực tệ rồi còn gì.
Có vẻ Amana tin rằng cái xe này là ma pháp, nhưng chuyện đó cũng tương tự với đám đàn ông ngồi trên thùng xe.
Dù đối với tôi, sẽ tốt hơn nếu họ nghĩ cho đó là ma pháp...... thì bởi đâu có cách nào giải thích chứ.
Khi thoát ra khỏi đường thị trấn, nơi mở rộng ra những cánh đồng, là đến vùng đất hoang. Chắc do từ xưa được sử dụng làm đất canh tác và khiến cho đất đai bị cằn cỗi, phần đất hoang tàn đang mở rộng ra.
Rời khỏi con đường thị trấn, và chuyển sang làn đường hướng vào trong vùng đất hoang. Nghe bảo rằng khu rừng có căn cứ của kẻ địch là ở hướng này.
Đó là con đường khá lồi lõm, nhưng nếu chọn xe tải 4WD, sẽ chẳng có chuyện như vậy.
Ngay cả ở thế giới cũ, tôi thường chất nông phẩm lên xe rồi cứ thế chở vào trong xuống, nên với vùng đất hoang cỡ này, chẳng bõ bèn gì.
Nếu có rơi mưa chăng nữa, sẽ có khả năng dính bùn đất, nhưng bởi xem ra mưa cũng không rơi nhiều tớ vậy, nên nỗi lo lắng ấy chắc cũng chẳng cần thiết.
Khi nhìn sang bên, tôi thấy đám người thú đang đuổi theo chiếc xe tải.
Họ tính chạy theo chiếc xe sắt này.
"Thật sự không có ngựa mà có thể chạy nhanh ha!"
"Ờờ, còn tăng tốc thêm được nữa, nhưng bởi đất hoang lồi lõm, nên tôi đang chạy thong thả thôi"
Hiện tôi đang giảm tốc độ và chạy với tốc độ khoảng 30km/h.
Cũng chẳng phải không thể chạy nhanh hơn, nhưng bởi đám đàn ông ngồi trên thùng xe sẽ gặp chuyện vượt ngoài sức tưởng tượng ha.
Ngay cả giờ chắc cũng đau mông, nên tôi mua miếng đệm lớp và để họ đặt mông lên.
Chay 1 tiếng, khi tới được địa điểm cách mục tiêu 10 km thì bọn tôi tạm nghỉ. Bọn tôi quyết định vừa chuẩn bị bữa ăn, vừa lập chiến lượctừ giờ.
Nói là chiến lược, đâu thể lập lên kế hoạch tác chiến phức tạp với nhóm các nhà mạo hiểm được tập hợp một cách vội vàng cơ chứ.
Chuyện bọn tôi trao đổi là sẽ tấn công vào khoảng lúc mấy giờ.
"Lỡ ới đây nhanh chóng thế này roài!"
"Thật sự thứ này ghê phết. Hơn nữa cảm giác khi ngồi còn thích hơn xe ngựa nữa"
"Dù nếu thứ này thực sự hoạt động bằng ma pháp thì chẳng chẳng phải thế giới sẽ thay đổi rồi ......"
Mà~, dù rằng xem ra ông lão ma đạo sư đã nhận ra thứ này không phải là ma pháp ――.
"Ông lão, thứ này ăn dầu, một lượng lớn ha. Một lần hoạt động là nó ăn khoảng 1 chai lớn dầu lận"
"Cậu bảo sao! Thế thì sẽ phá sản chỉ với việc thay dầu sao"
Ông lão choáng váng trước lời giải thích của tôi.
"Haha, phải phải, làm gì có món đồ gì ngon ăn cơ chứ"
Tôi quyết định dựng căn cứ chuyển tiếp, trước mắt đói bụng thì chẳng chiến đấu nổi. Tôi liền chuẩn bị cơm.
Trước hết là súp ha. Tôi tính làm súp có vị cà ri. Tệ nhất thì đó là súp, chứ không phỉa cà ri sền sệt.
Tuy nhiên, nên chế tầm nào bây giờ? Tính 1 người 500 ml thì 16 người là 8 lít à....... Hay mình làm nhiều chút với 10 lít chăng.
Trong lúc tôi tìm trên Shangri-La để kiếm cái nồi cỡ lớn, tôi lấy củi từ trong itemBOX ra và nhờ họ châm lửa. Bởi củi có cả núi mà.
Việc châm lửa thì bởi ông lão dùng ma pháp, nên cứ giao cho ông ấy.
Tôi tìm thấy cái nồi áp suất dành cho kinh doanh trên mạng, khối lượng 20L với giá 50,000 yên ―― Cái to bao kiêm nhiệm cái nhỏ. Thế là được chăng.[1]
Bởi không có đá làm bếp lò, nên tôi lấy khối bê tông từ itemBOX ra, rồi đặt cái nồi áp xuất mới rơi lăn xuống lên trên.
"Thứ này lại là một cái nồi tuyệt đẹp hen""
"Ông lão, bởi đây là hàng không bán"
"Chuyện đó thật là đáng tiếc"
Tôi đổ nước từ itemBOX và phân nửa nồi, Bởi nước đã cho vào phân nửa nồi 20 lít, nên chắc là 10 lít rồi.
Tôi nhờ Amana và những gã rảnh rỗi gọt rau củ, rồi bỏ chúng liên tiếp vào trong nồi.
Tôi lấy chảo đáy tròn ra đặt lên bếp ga và xào một lượng lớn thịt. Mình thử dùng thịt thỏ sừng trong itemBOX thôi.
Sau khi xào xong, tôi cũng bỏ chúng vào nồi. Cho một lượng lớn nước dùng nguyên chất và nêm muối.
"Lần đầu tiên tôi nấu lượng lớn thế này đấy"
"Như mọi khi ông chủ quen tay hen. Là đàn ông mà không hề tệ trong khoản đó à?"
"Độc thân tới tuổi này thì cỡ này làm được thôi"
"Đó là chuyện có thể khoe khoang sao?"
Ở thế giới này, người ta tự thân vận động ở tuổi 12~13, rồi kết hôn lúc khoảng 15 tuổi. Xem ra việc hãy còn độc thân đến tuổi này như tôi sẽ bị nghĩ rằng có chút vấn đề gì đó không tránh được.
"Ở cố hương tôi ha, còn có chuyện độc thân tới tuổi này thì bất cứ ai cũng trở thành pháp sư[note40256]"
"Thế cậu đã thành pháp sư à?"
"Dù nó sai ha"
"Thiệt tình, chuyện của ông chủ thật đến phần nào vậy ......"
Amana ngạc nhiên trước câu chuyện qua loa của tôi.
Bởi muối biển tốt, tôi đậy nắp nồi áp suất. Bởi để lửa lớn, sau 20 phút là hoàn thành món súp ngon lành.
Ngay lập tức vang lên tiếng kata-kata, hơi nước xả ra từ phần đầu của nắp.
"Ôôô ―― có mùi thơm ghê~"
"Bởi sắp chín rồi ha. Hãy đợi cho đến khi nhừ thôi"
Bởi đi mà không ăn cơm trưa, nên sẽ đói bụng còn gì.
Tôi vừa nói chuyện với bọn họ, rồi sẽ hạ nhiệt độ sau khoảng 10 phút. Bởi món vẫn nhừ nếu cứ vậy mà sử dụng hơi ấp của nồi ha.
―― Sau 10 phút.
Van áp suất của nồi rơi xuống cùng với âm thanh "Cách!".[note40257]
Và tôi mua bột cà ri trên Shangri-La để tiến hành khâu hoàn thiện cuối cùng. Nó không phải loạt viên sốt cà ri trong hộp. Đó là loại bột bỏ trong lon màu đỏ.
Đổ ào ào[note40258] nguyên một lon vào rồi khuấy là sẽ hoàn thành súp vị cà ri.
Tôi mua đĩa trơn và thìa số lượng lớn trên Shangri-La, rồi chia phần bằng cái muôi.
Tôi cũng chất núi bánh mì mua trên Shangri-La. Có dư súp hay bánh mì chăng nữa thì cứ cho vào itemBOX là được, nên tôi chẳng ngần ngại mua chúng.
Có nếu nếu tôi chết trong trận chiến này, thì những món đồ bên trong sẽ mất vĩnh viễn chăng, Liệu nó có bị thu hồi trở lại nơi làm thứ dịch vụ này rồi kết thúc không ha.
"Ngon quéééé! Thứ này là súp sử dụng gia vị ha? Thế này là sự chiêu đãi lớn đó nha"
Một nhà mạo hiểm giơ muỗng lên trời và hét lên.
"Không không, món anh của ông chủ lúc nào cũng có cảm giác như thế này đó" "Đúng nya"
Đám Nyakero đang đắc ý về thứ gì đó, nhưng cớ sao mấy người lại đắc ý chứ?
Tôi lấy ra 4 hộp thứ ăn cho mèo rồi trao cho bọn họ.
"Thật tốt vì mấy người đã xưng tên đầy tiên đó. Bởi nếu trở về bình ăn tôi sẽ còn đãi thêm nữa ha"
"Hyahhou!" "Nya~!"
Đám người thú đang nuốt chửng hộp thức ăn cho mèo một cách vô cùng hạnh phúc ―― nhưng nhìn thấy cảnh đó, tôi lúc nào cũng mang thứ tâm trạng phức tạp
"Đám người thú đang ăn thứ gì trông có vẻ ngon miệng"
"Ông lão, cả ông nữa sao? Dù đó là thức ăn dành cho người thú ......"
"Có thứ như vậy sao? Nếu người thú ăn được thì chắc lão đây cũng được được phải không?"
Không từ chối được sự thôi thúc từ ông lão, tôi liền mở hộp thức ăn cho mèo cho cả ông nữa.
"Mư, mềm mại, thứ này khá được đấy"
Thiệt hả trời ...... Thế cũng được sao?
"A, phải rồi. Cũng phải lấy rượu ra nữa ha. Rượu mạnh thì hỏng, nên rượu vang được chứ"
Ở thế giới này, bình thường sẽ uống rượu lúc ăn cơm. Bởi nước lã không thể tin tưởng nổi, nhưng ngay cả nước được làm sạch bằng thủy thạch hình như cũng chẳng khác biệt.
Cả rượu vang cũng chỉ có rượu đỏ ha, rượu trắng thì hỏng. Tôi tìm kiếm, [két rượu vang đỏ 12 chai loại tiết kiệm], lấy thứ này chăng ―― giá là 6,000 yên, nên một chai là 500 yên.
"Trước hết tôi lấy ra 12 chai. Trước trận chiến thì thế này là được rồi còn gì?"
Tôi cũng lấy ra 12 cái cốc bằng sứ. Bởi xem ra mọi người bối rối trước cái nút vặn, nên tôi quyết định mở hộ bọn họ.
Đã tới tận đây thì thôi chẳng giấu giếm cái gì nữa. Chuyện xảy ra sau đó không còn quan trọng miễn giải quyết được tình hình trước mắt.
Có khi nào lại có thể sử dụng được câu chú hồi phục cũng nên, nhung nếu không dùng được thì tính sao?
Khi nghĩ về việc tái sinh ở thế giới này này, thì một người uống rượu vang đã cất tiếng lớn.
"Này này, đưa thứ rượu vang hảo hạng thế này trong bữa ăn ổn không đó?"
"Ma~ cứ uống thỏa thích đê. Nhưng mà sẽ khá phiền nếu mấy người không thể chiến đấu đó?
"Ừm, rõ ràng là loại vang hảo hạng nha. Thứ này không khác mấy đồ uống ở các dinh cơ của những nhà đại quý tộc"
Mà dẫu cho là loại vang bán trên Shangri-La, nó cũng là loại rẻ nhất ha~. Ngài tước hiệp sĩ nói vậy thì chắc không có gì sai đâu.
"Nhắc mới nhớ, tôi cứ vậy bày ra đồ ăn của dân den cho ngài tước hiệp sĩ, nhưng có hợp miệng ngài không?"
"Không, nếu là thứ này, chắc nó chẳng kém cạnh gì đồ ăn đưa ra ở dinh cơ của vương hầu quý tộc. Thực tế là món ăn khá tuyệt vời"
"Xin cám ơn ngài"
Cơm cũng ăn xong, bụng cũng căng đẫy, nên bọn tôi tập trung quanh đống lửa và tiến hành họp tác chiến.
"Quả nhiên mọi người tính tấn công vào lúc chúng ngủ say à?"
Amana khởi màn câu chuyện.
"Phải ha~. Thế nhưng, nếu tấn công bằng cỗ xe sắt này, chắc thằng nào cũng sẽ tỉnh dậy mất ha. Nhắc mới nhớ, ở thành lũy, có thứ như cổng nhỉ?"
"Thì bởi chúng sử dụng thành cổ làm căn cứ ha~. Chẳng phải sẽ có hay sao?"
Nyakero nói vậy rồi làm một hớp rượu vang.
"Nếu có cổng thì lão sẽ dùng ma pháp"
"Ông lão có thể thổi bay nó bằng ma pháp à?"
Ma pháp hệ bạo liệt[note40259] à ―― ma pháp nổ tung explosion chăng?
"Ma~, kiểu như thế"
"Chắc chung đang uống rượu và cảm thấy thoải mái thay vi ngủ nghê ấy. Nếu giờ di chuyển gấp rút, có lẽ chúng đang say rượu và chẳng cử động nổi"
Tôi nhớ lại chuyện Nyakero uống rượu rồi bị đuối sức khi cố gắng bơi trên sông.
"Nếu thế thì thật tốt ha. Bởi bọn chúng thích rượu và gái hơn cơm ba bữa ha"
Anh chàng macho mặc bộ đồ phòng hộ khác với mọi khi đã đồng ý với suy nghĩ của tôi.
"Ừm. Ừm, tôi cũng đồng tình với suy nghĩ ấy. Bởi khi rượu vào thì năng lực suy nghĩ cũng kém đi. Chắc việc chỉ huy cũng bị xáo trộn"
"Hơn nữa nếu là lúc uống rượu hay ăn cơm chắc chúng sẽ chẳng mặc đồ phòng hộ nữa ha"
Ở thế giới này, nói chúng khi trời trở tối, người ra sẽ bắt đầu ăn cơm tong khi uống rượu. Say ngắc ngư là khoảng 2 giờ sau đó chăng.......
Bởi cả ngài tước hiệp sĩ cũng tán thành, nên bọn tôi quyết định kết hợp với chúng mà tạo chiến lược phù hợp.
Trước hết cho Myaree đi do thám, nếu có canh gác thì đè bẹp chúng luôn. Để những kẻ mắt tinh trong màn đêm đi trinh sát hay do thám là vừa khớp.
Hơn nữa bởi cơ thể cô nàng cũng trông đen, nên chắc sẽ chìm mình vào không gian khi trời trở tối còn gì.
Tôi đã mua bộ đàm liên lạc 5W trên Shangri-La để Myaree đi do thám. Khi nhìn cột đánh giá, hình như cách khoảng 1 km, sẽ bị mất sóng ―― một cái 30,000 yên.
"Tôi cho Myaree mượn cái này. Đây là ma đạo cụ có thể nói chuyện từ nơi xa"
"Thật sự có thể nói chuyện nya?!"
Tai và đuôi của cô nàng đều dựng lên.
Tôi bật nguồn và chỉ cô nàng cách sử dụng. Bởi nếu chỉ nói chuyện thì chỉ cần bấm nút, thật đơn giản.
"Nà~y nghe thấy chứ?"
"Nya! Tôi nghe thấy giọng Kenichi từ trong thứ này nya!"
"Lúc nói chuyện, hãy ấn nút này nha"
"Nghe rõ nya!!"
Kêu tiếng lớn quá!, Myaree cầm bộ đàm liên lạc và bắt đầu chạy đi hết mình.
Khi Myaree chạy đi tương đổi xa và đã trở thành một hạt vừng, tôi lại lần nữa bật bộ đàm và bắt chuyện.
""Nà~y! Nghe thấy chứ Myaree?"
『Nya~! Nghe rõ nya! Kinh nya! Cái gì đây nya!』
"Là ma pháp đấy ma pháp"
『Ma pháp à nya! Kinh nya!』
Cô cứ liên tiếp xổ ra kinh quá kinh quá, chẳng nói chuyện nổi.
"Cậu, có một thứ như vậy sao ...... thứ như vậy, ngay cả ma đạo sư của đế quốc cũng chẳng có đâu đấy?"
Giờ ông nói gì vậy, chắc họ cũng có xe tải động cơ diezen hay Yu○bo đây.
"Ông lão, coi như không thấy chúng tôi"
Nếu Myaree cầm thứ này đi và đi do thám, thì chắc sẽ nắm được tình hình của kẻ địch còn gì.
Bởi cô ấy đã trở lại, tôi quyết định trao cho cô cung hỗn hợp và mũi tên của cung hỗn hợp
Toàn bộ tên là kiểu có vòng ren, chúng có thể thay thế tùy theo mục đích sử dụng.
Tên là loại 12 mũi các-bon giá 3,500 yên ―― 12 bộ cung hỗn hợp hay cây nỏ, nếu trao cho 24 mũi cho mỗi cây thì sẽ tốn 3,500 yên ×2×12 bộ =84,000 yên.
Đầu mũi tên dùng cho săn bán khiến con mồi suýt chết nếu bị bắn trúng thì 6 cây giá 900 yên. Nếu trang bị toàn bộ loại tên này cho cung ―― thì tốn 43,200 yên.
Tôi trao đầu mũi tên thay thế cho mọi người. Đối phương là 50 tên, nên cỡ này chắc sẽ xoay sở được rồi còn gì.
"Này anh bạn, đầu mũi tên này là ...... tác phẩm nghệ thuật à?"
Ngài tước hiệp sĩ cầm lấy một mũi tên và lẩm bẩm. Một công cụ của nền văn minh ở thế giới cũ được chế tạo giống nhau mà không có sự sai lệch nhỏ nào. Được làm bằng thép không rỉ và nhôm, hình dạng của nó là hình thoi, trông giống như tên lửa hay máy bay chiến đấu tàng hình.
Mỗi người nhận tên đã được traocho và bắt đầu tập bắn.
Đặc biệt, Myare rất cẩn thận. Bởi có nhiệm vụ bắn tỉ lính canh gác kẻ địch, nên phải bắn từ cự li xa.
Nếu là cung hỗn hợp, nó dư sức bắn trên 100m, là đủ khả năng rồi.
"Kinh nya nó có thể bắn đi dễ dàng hơn vài lần cung bình thường"
Nói như thế, cô ấy đã bắn trúng mũi tên một cách tuyệt hảo vào cái cây khô ở cách đó khoảng 100 m.
"Myaree siêu nha"
"Cỡ này dư sức nya"
"Không, thiệt là siêu mà"
"Fưnya, không ―― có đến mức độ nya......"
Quả nhiên xem ra ngay cả bản thân cô cũng có tự tin vào cung.
"Phải rồi. Đây là hứa hẹn sẽ trao khiên ha"
Tôi mua khiên dài bằng nhựa Polycacbonat trên Shangri-La. Loại thường được sử dụng để trấn áp bạo loạn. Cực nhẹ lại bền ――1 tấm 40,000 yên.
Trước mắt mua 5 tấm.
"Cái gì thế này! Siêu nhẹ đó!"
Nhận lấy tấm khiên dài[note40260], cậu macho đang hét lên.
"Nó trong suốt, nhưng là kính à? Như thế này liệu có bền không?"
Đó là vật liệu đầu nhìn thấy, cũng không phải vô lí khi cậu thấy vô lí.
"Nyakero, thử chém chút coi"
Cậu ta vung thanh đao thuyền, và hướng vào tấm khiên dài mà chém.
Một âm thanh tù đọng vang lên, tấm khiên bị uốn cong, có một vết xước màu trắng nhưng nó không lan tới mặt sau.
"Dù tôi nghĩ nếu tấn công nhiều lần vào một chỗ thì xuyên thủng tới mặt sau, nhưng trong chiến đấu, việc làm như vậy chắc có phần vô lí còn gì"
"Ồồ! Nó trơn tuột nên tôi đã hơi lo lắng chút, nhưng chẳng phải thứ này cực siêu hay sao! Không hiểu sao toàn thứ kinh khủng vậy!"
"Nếu có trang bị cỡ này thì có thể đối kháng lại lũ bất lương rồi còn gì?"
""Ôu!""
Đám mạo hiểm giả, từng người lên khí thế cao, sĩ khí cũng tăng cao.
"Hihihi, Nếu bán những thứ này thì sẽ được khoản tiền khá nha~"
"Nhà ngươi, đó chả phở trò đùa hợp thời đâu. Nếu cứ tham lam thì sẽ chẳng ra chuyện tốt đẹp đâu đó? Dù nếu thảo phạt đạo tặc, tiền sẽ tới ào ạt còn gì"
Ông lão quở trách lời nói có chút méo mó của nhà mạo hiểm.
"Gì chứ, là nói giỡn thôi còn gì"
"Biết thế nào được"
Dẫu cho có kẻ chạy trốn khỏi công việc thảo phạt mà bản thân chết cũng có khi, và mong muốn số tiền lẻ ngay trước mắt cũng chẳng phải chuyện lạ.
Có điều nếu chuyện bỏ rơi đồng bọn và chạy trốn giữa chừng bị lộ ra, cũng có thể bị Hội xử lí. Kiểu như ngừng bố trí công việc ha.
Mà~ dù nếu bị bảo rằng đã chạy trốn do sắp bị diệt vong hoàn toàn thì chuyện đó mức đó ―― nhưng người sống sót đứng ra làm chúng thì xong chuyện.
Mà xem ra cũng có thứ như ma pháp độc nhất nhìn thấu lời nói dối ha.
Lần này Amana đi cùng bọn tôi không đăng kí làm thành viên của đội thảo phạt.
Do dó, cô ấy đã công khai nói rằng sẽ chạy khi nguy hiểm.
Thành ra cô ấy sẽ ở lại trại và đợi bọn tôi trở lại.
Nếu qua 1 ngày mà bọn tôi không trở lại, cuộc chinh phạt đã thất bại, Amana sẽ cứ thế trở lại thị trấn. Rồi cô sẽ thông báo cho Hội.
"Ngài tước hiệp sĩ, về khiên thì?"
"Tôi không cần ha"
"Kenichi, với tôi, liệu có cái khiên nào nhỏ hơn chút không? Thứ đó sẽ gây cản trở khi chuyển động xung quanh"
"Vậy à"
Đáp ứng yêu cầu của đám người thú, tôi đã mua cái khiên tròn[note40261] ―― Buckler có kích thước bằng cỡ nửa cái khiên dài. Thứ này cũng làm từ nhựa Polycacbonat.[4]
"Cái này thì sao?"
"Ô hô, cái khiên chắn nhỏ này vừa vặn với tôi rồi"
Nyakero đeo nó lên cánh tay và vung vẩy. Xem ra nó khá dễ dùng ―― thứ này 6,000 yên ha. Bởi hình như cả Myare cũng muốn có, nên tôi đã mua 4 tấm.
Tôi mua tất cả 9 tấm khiên dài, tất cả hết 360,000 yên.
Thật là đánh nhau tốn kém ha.
Nhưng mà trang bị đã được chuẩn bị, bọn tôi chờ đợi mặt trời lặn.
---
Chú thích dịch giả: Bộ này thường sử dụng từ lóng (chủ yếu là trên 2channel hay nico nico douga), cũng như các thành ngữ tục ngữ trong tiếng nhật. Mình sẽ dịch sát gốc chúng trong khả năng có thể, và kèm chú thích trong các trường hợp cần thiết.
[1] Cái to bao kiêm nhiệm cái nhỏ (大は小を兼ねる): Cái to cũng có hiệu suất và thay thế được cái nhỏ
[3] Khiên dài bằng nhựa Polycacbonat
[4] Buckler làm từ nhựa Polycacbonat