"Ngài Mallow! Tôi sẽ làm cái gì đó!"
Tôi lỡ nắm lấy vai ông ấy và thét lên như vậy.
Đoàn thương nhân của Mallow bị cướp tấn công và bị tiêu diệt toàn bộ. Có vẻ vào lúc đó, con gái của ông, Primula-san đã chạy trốn muộn màng.
Đối với ổng, chắc là một nỗi đau xé lòng khi phải bỏ chạy mà bỏ lại 1 cô con gái mà bản thân yêu thương nhất còn gì.
Xem ra Mallow-san cố gắng quay ngược lại nhưng đã bị đoàn hộ vệ kéo đi và trở về tới thị trấn.
Tuy nhiên, xét trên quan điểm doàn thương nhận, họ chỉ làm vậy để bảo vệ lấy người đưa ủy thác thôi.
Những người đi lại trong thị trấn sau khi nghe thấy lời nói của tôi ―― đang làm vẻ mặt ―― kiểu tên đàn ông này rốt cuộc đang nói cái gì vậy chứ?
Chuyện đó, cũng phải thôi. Một tên hoàn toàn nghiệp dư, cũng chẳng phải mạo hiểm giả kỳ cựu thì có thể làm được cái gì chứ? Việc mọi người nghĩ như thế vốn không hề sai.
Tuy nhiên, Làm thế nào mà ...
Ngay cả Mallow-san, người nghe lời nói của tôi, cũng làm vẻ mặt ngạc nhiên, hàm ý không tin tưởng.
Từ góc độ của ông chắc là tuy có suy nghĩ muốn cố gắng cứu giúp con gái ổng, nhưng tôi lại chẳng thể là chỗ dựa dẫm được chăng.
Nhưng mà, nếu nàng công chúa bị bắt cóc, thì công việc của chàng kị sĩ là đi giải cứu nàng, nếu giờ mình chẳng làm gì thì có lẽ sau này chắc chắn sẽ cảm thấy hối hận.
Việc đánh bầm dập những kẻ tà đạo bám rễ ở thế giới khác, nếu tôi không làm thì ai sẽ làm cơ chứ.
Tuy nhiên, vốn thực sự chẳng có sức mạnh gì, bởi đã nói lời như thế, tôi sẽ chẳng thành người đàn ông xứ Mancha, chỉ thành trò hề thôi, nhưng tôi hiện giờ lại có Shangri-La.
"Mallow-san, cần có tiền chuẩn bị. Tôi sẽ bù lại bằng hàng hóa sau, liệu ngài có thể đáp ứng không?"
"Nếu vậy, hãy dùng số tiền này đi! Nếu có thể cứu được con gái, thì tôi chẳng bận tâm tới tiền bạc đâu!"
Thứ ông đưa ra là một cái túi đựng số lượng lớn tiền vàng. Tuy không rõ có bao nhiều đồng vàng bên trong, tôi đã bắt đầu nạp chúng vào Shangri-La.
Số tiền nạp tổng cộng là 50 đồng vàng (10 triệu yên).
Trước mắt hẳn cần có thứ vận chuyển những kẻ có thực lực tới gần căn cứ địa của địch. Có ít người sở hữu ngựa trong số các mạo hiểm giả hay những người sống ở thị trấn.
Bởi tốn khá nhiều tiền để nuôi ngựa. Cho nên khi cần đi xa, họ sẽ chọn thuê ở các chuồng ngựa.
Cũng đâu cần thiết phải mua ngựa. Cứ tìm phương tiện đi lại trên Shangri-La là được. Trời, bực vãi ra ―― Ra sao chẳng được.
Tôi đã tìm kiếm trên Shangri-La. Trước hết, nếu là thứ vận chuyển trên vùng đất hoang, chắc là Xe ben 4WD còn gì. Thông thường xe 4 tấn hẳn vận chuyển được 20~30 người.
"Được, chọn cái này à"
Khi tìm thấy thứ mong muốn, tôi đã thu hút sự chú ý của những người quan sát xung quanh.
"Từ giờ tôi sẽ sử dụng ma pháp triệu hồi! Bởi một con ma thú lớn sẽ được triệu hồi, nên mọi người hãy giãn ra đê!"
"Hắn bảo ma pháp triệu hồi?" "Tay này là Ma đạo sư à"
"Kenichi-san, rốt cuộc anh định làm gì ――"
"Mallow-san, Tôi thực sự sẽ triệu hồi đó nên xin hãy cẩn thận. Tới đây nào! M-bishi C○nter 5.2 Wide Long diezen 4WD Cửa mở 3 hướng 170,000 Km 2,1 triệu yên!"[1]
Tôi ấn vào nút "Thanh toán" trên Shangri-La.
Cái xe ben 4 tấn xuất hiện từ trên không và rơi xuống mặt đất. Nó vang lên âm thanh lớn phát ra từ khung xe và hệ thống treo, rồi chạm đất―― và nẩy lên.
Thực sự nó còn gắn cần cầu U○ic[2], nhưng trước mắt cứ vận chuyển được người và vật tư là được rồi.
Tuy là xe cũ đã chạy 170,000 Km, nhưng xe ben vẫn trong phạm trù giảm hiệu suất ở 100,000 Km đầu. Khi vượt quá 200,000 Km, nó mới lộ ra thông số chính xác và mang năng lực thực sự.
"ƯaAA!" "Cái gì vậy trời"
Mọi người đang chạy trốn khỏi con quái vật bằng sắt khổng lồ đột nhiên xuất hiện.
"Ổn mà Thứ này là cỗ xe bằng sắt không cần ngựa, chỉ nghe theo lời tôi nói"
"Y, y bảo chuyển động mà không cần tới ngựa"
Người đàn ông chạy trốn trễ và ngã bệt ra đất đang nhìn lên chiếc xe rồi thì thào.
Tôi mở cửa rồi ngồi lên vị trí lái xe. Nếu là giấy phép của tôi, thì tôi có thể lái tận xe cỡ trung.[2] và có thể điều khiển xe ben nữa. Chẳng có vấn đề gì.
Mà, dù rằng thứ như giấy phép có liên quan gì nơi dị giới đâu ha.
Có điều, tôi đã không nghĩ tới việc sẽ cưỡi xe tải ở thế giới khác như thế nào. Tôi vặn chìa khóa, thì động cơ đi-ê-zen đã khởi động.
Hình như xe tải gần đây cũng có cả hộp số tự động, nhưng cái này là hộp số tay. Nếu thêm số N[note38493], thì sẽ mang tới cho động chơ chút hòa nhoáng.
Chắc tiến động cơ gầm gừ nghe như thể âm thành gào rú của quái vật. Mọi người bắt đầu từ từ lùi lại về sau.
Tôi vào số 1 và kết nối với li hợp ―― thì khối sắt cất tiếng gầm rú và bắt đầu tiến về phía trước một cách trôi chảy.
"ỒỒh! Nó thực sự cử động mà không có ngựa đấy" "Là Ma pháp à"
Vừa nghe giọng nói của nhiên của mọi người, tôi vừa lùi nó lại vị trí ban đầu.
Khi tôi bước xuống khỏi xe tải, rồi leo lên thùng xe và hướng về phía mọi người mà hét.
"Tôi sẽ sử dụng thứ này vận chuyển những người chiến đấu đấu tới tận hang ổ của lũ đạo tặc. Kế đến là hỗ trợ cả vũ khí lần khiên nữa Đây là cơ hội một bước lên tiên đó"
Mọi người đang xì xào nói chuyện với người bên cạnh, nhưng lúc này vẫn chưa có người nào xướng tên lên cả.
Có điều tôi đã nghe thấy một giọng nói mà mình hay biết.
"Là loại vũ khí như thế nào vậy nya?!"
Một cô gái nhân thú vừa vẫy đuôi, vừa nhìn lên tôi, vốn đang ở trên thùng xe tải.
"Myaree à. Nhắc mới nhớ cô bảo mình tâm đắc với cung ha"
Tôi mua cung hỗn hợp[3] có tên 75 pound trên Shangri-La. Loại hóa hợp là bởi đây là cây cung sử dụng ròng rọc theo kiểu phức hợp.
Nó cũng sử dụng khung các-bon, hoàn toàn là một thứ công nghệ cao, nhưng trong tình huống khẩn cấp thì đành chịu thôi.
75 pound thì ngay cả đàn ông còn khó kéo, nhưng người thú có sức mạnh. Chắc cô ấy cũng dư sức kéo thôi.
"Cái cái nya gì đây. Tôi chưa từng nhìn thấy cây cung khinh khủng như thế này bao giờ nya"
Mượn cây cung hỗn hợp từ tôi, cô ấy đang tròn to con mặt, nhưng lại nhanh chóng căng dây cây cung các-bon.
Trong các sản phẩn liên quan có bán mũi tên dành cho săn bắn, nên tôi sẽ đổi sang chúng sau. Có lẽ thật tốt khi đối phương là kẻ ngoại đạo và chẳng có câu hỏi gì.
Tôi lấy ra tấm bảng gỗ từ trong ItemBOX, nhảy xuống khỏi thùng xe và dựa nó vào tường ngôi nhà.
Tuy nhiên, xem ra Myaree không hiểu được cách sử dụng cung hỗn hợp, thứ khác biệt với loại cô hay sử dụng.
"Myaree, kéo mạnh nữa lên. Bởi càng kéo thì càng nhẹ ha"
"Thế này nya ―― thực sự nhẹ đi nya"
"Sau đó, chậm rãi hướng tới mục tiêu"
Rồi cô rời tay khỏi mũi tên các-bon, tấm ván bị vỡ thành hai mảnh và bị thổi bay.
"Uy lực kinh khủng nya"
"Tuy nhiên kéo cung hơi tốn chút thời gian nên nó không hợp với việc bắn liên tiếp ha"
Ba người đàn ông thú nhân bước ra từ trong đám dông đang chứng kiến chuyện ấy. Đó là nhóm 3 người thú nhân hay đến ăn cơm ở nhà tôi.
Người lãnh đạo Nyakero đã tiến lên trước một bước.
"Bọn tôi cũng muốn nhận vũ khí cho nên"
Thứ tôi trao cho bọn họ là cây nỏ kiểu hỗn hợp 150 pound[3] ―― giá 55,000 yên. Phía trên được trang bị thêm kính ngắm quang học.
Nếu là người bình thường sẽ phải dẫm chân lên cái vòng gắn ở đầu, rồi dùng tới hai tay để kéo, nhưng đám người thú đã kéo bằng một tay một cách nhẹ nhàng.
"Cái ống tròn gắn ở trên cây nỏ này là"
"Nếu nhìn vào nó và hướng theo dấu chữ thập thì mũi tên sẽ bay tới điểm ấy. Dù đương nhiên, phải điều chỉnh dựa theo cự li bởi mũi tên sẽ bay chúc xuống"
"HẾê ......"
Vừa hay ở điểm nhìn của Nyakero, có một con chim trắng đang đậu trên mép mái nhà.
Anh ta cố định mục tiêu và bóp cò, thì mũi tên đen bằng các-bon đã thổi bay con chi trắng và xuyên thủng qua con mồi.
"Cái nya thế này Kinh khủng quá đê Nó mang uy lực cỡ máy bắn tên mà quân đội đem theo còn gì"
"Với cái này cũng dễ dàng bắn xuyên thủng mấy bộ áo giáp nya"
"Kenichi, mà tôi cũng muốn một thanh kiếm"
"Kiếm à ...... tôi chẳng có thanh kiếm cơ lớn cho lắm ha~"
Nhưng mà, đâu thể nói như thế được, Tôi lại thử tìm kiếm trên Shangri-La, và để mắt tới một con dao rựa[note38494] cỡ lớn.
Thứ này khá là lớn ha. Trong các sản phẩm liên quan cũng bán cả loại đính kèm bao dựng. Tên hàng hóa chuyển sang dao thuyền ha.
Nhắc đến dao thuyền[note38495], chắc là cái mà mấy tên thuyền trưởng xấu xa mang trong mấy bộ phim hải tặc.
Dao rựa lớn nhất cũng có loại với chiều dài tổng thể là 80cm. Thứ này mà vẫn xoay sở qua được luật kiếm súng hay sao.
Tôi thử mua 2 cây dao rựa có bao đựng và cây rìu chiến[note38496] với chiều dài toàn thân là 1m. Cả ba cây có giá cỡ 10,000.
Cây rìu có dạng cuốc chim được vót nhọn ở mặt đối với phần lưỡi. Nếu bị thứ này đâm trúng thì chắc mấy bộ áo giáp mỏng sẽ dễ dạng bị xuyên thủng.
Cây dao rựa và cây rìu chiến mới mua đã rơi xuống trước mắt tôi.
"Trong kho mà tôi có chỉ có thứ này thôi ha. Dù thứ này mà không được thì chỉ còn biết mua trong tiệm vũ khí ở thị trấn thôi ......"
"Lưỡi dao tương đối mỏng ha. Nó không gẫy sao"
2 người thú cầm lấy cây dao rựa rồi đột nhiên bắt đầu giao tranh. Có điều họ không thực sự đấu hết mình. Đó là một chiến mô phỏng nhẹ nhàng thôi.
Tuy nhiên, tốc độ ấy lại không hề nửa vời, những âm thanh kim loại cùng tiếng tóe lửa đang bay ra mỗi lần thanh kiếm giao nhau.
"HÊHÊê Tôi đã nghĩ nói mỏng là mềm, những nó cũng hề gẫy hay bị cong hen~. Tôi thấy ưng thứ này rồi đấy"
"Bởi nói được cường hóa bằng ma pháp ha"
Bịa chuyện trắng trợn.
"Thiệt sao trời"
"Nếu vậy, tôi sẽ nhận thấy cây rìu này thôi"
Bởi đấy là cây rìu chiến bằng sắt đặc, nên nó mang trọng lượng đáng kể, nhưng người đàn ông đang vung nó một cách dễ dàng với một cánh tay.
Nếu mà ăn thú này sẽ tách ra là hai ha―― thật nguy hiểm thật nguy hiểm.
"Được rồi tôi theo vụ này tôi cũng đang nghĩ sắp sửa, tới lúc săn một vụ lớn nữa chớ"
Hai người khác cũng gật đầu theo lời của người lãnh đạo Nyakero. Đương nhiên, có vẻ Myaree cũng theo vụ này.
"Vậy sao, mọi người sẽ tham gia sao"
"Ờờ[note38497]"
3 người thú giơ kiếm và rìu, tạo hình chữ thập và nâng cao khí thế.
Thế này, thêm tôi nữa là 5 người à.......
"Thế thì cả tôi cũng xin gia nhập luôn ha"
Người tham gia là vị khách hàng thân thiết của tiệm tôi ―― ngài tước kị sĩ.
"Ồồ Có ngài tước kị sĩ đi cùng, thì thật an tâm"
"Anh cũng, hết cách mà lỡ lộ ra ma pháp còn gì, nhưng việc một thứ như thế này xuất hiện thì ......"
"Cũng, bực vãi ra thôi"
"So với chuyện ấy, thanh Wolf Fang của tôi đã hoàn thành rồi đó"
Ngài tước kị sĩ giơ lên thanh đại kiếm khoảng 1m với lưỡi kiếm phát ra màu bạc. Có lẽ đó là thanh kiếm được rèn bằng phôi thép mà tôi cung cấp ――A○S34.
"Wolf Fang là......"
"Đương nhiên, là tên của thanh kiếm này. Tuy nhiên ngay cả ông bố ở tiệm rèn, cũng vô cùng vất vả để xử trí cái phôi thép này tới phát khóc đấy"
Không hiểu sao anh ta đang nhìn mê mẩn thanh kiếm với biểu cảm đầy mê mẩn, nhưng xem ra con người này cũng là kẻ kì quặc.
"Dù sao bởi nó khác với thép thông thường hen"
"Ừm. Săn Shaga khá thích hợp trong cuộc chiến đầu tiên của Wolf Gang của tôi. Hãy để nó hút đẫm máu của lũ khố ác ôn thôi"
"Mong ngài giúp đỡ"
Thế, là 6 người à. Rõ ràng việc ngài tước kị sĩ tham gia cùng, thật là an tâm. Dẫu có chuyện gì chăng nữa, anh ấy sẽ thành người làm chứng cho nữa.
Việc có người công chúng ở cùng tại thế giới này, sẽ giúp được nhiều đường.
Có điều ―― chiến lực hãy còn, hãy còn chưa đủ ha.
"Hô hô, cậu đang tính làm chuyện khá thú vị ha. Không màng tới tính mạng cũng được"
Ông gia tóc bạc trong bộ áo choàng mầu xanh sẫm đã ở đó. Đó là ông lão ở cửa hàng bán dụng cụ mà tôi hay mua đồ.
"Không lẽ nào cả ông cũng, tham gia đấy chứ. Là đã già còn tắm nước lạnh đấy"
"Cậu nói cái gì vậy. Trông thế này chứ lão cũng từng là nhà mạo hiểm đó Coi này"
Ông già vung cánh tay từ trên xuống dưới, thì một cột lửa hiện ra trên mặt đất và đốt cháy mặt đất.
"Ồồ ông lão, quả nhiên từng là ma đạo sư à"
"Dù lão đã quy ẩn rồi. Nở rộ thêm lần cuối cũng đâu phải chuyện xấu còn gì. Hơn nữa, ta cũng có hứng thú với ma pháp mà cậu đang sử dụng ha"
"Nếu có thêm ma đạo sư thì chiến lực sẽ mạnh lên đáng kể ha"
Giao phía trước cho đám người thú, còn sử dụng ma pháp mạnh mẽ từ phía sau. Là lí thuyết[note38498] RPG đấy.
"Hô hô, là như vậy sao"
"Thế, là 7 người.......
Tuy nhiên, thêm một người đàn ông bước ra. Đó là anh chàng macho mà tôi đã vận chuyển cái giường tới tận nhà cho.
"Là cậu à ...... cậu cũng từng là mạo hiểm gia sao"
"Ít ra tôi đã đăng kí đấy. Và cũng từng tham gia mấy cuộc săn sói đen nữa nha"
"Nhưng mà, cậu mới cưới còn gì"
"Aa, đúng là thế, nhưng ―― thực ra tôi mua nhiều thứ ở tiệm của ông chủ, nên bị mụ vợ nổi giận mất rồi ha"
"Cậu đã dùng quá nhiều tiền à"
"Tôi lỡ bị bảo rằng: sinh sống thì rách nát cũng đủ, đâu cần tới đồ mới vậy mà――"
"Giờ chớ, chẳng phải một cô vợ cực kì tuyệt vời hay sao"
Là khoe khoang về vợ à Là đang khoe khoang về vợ hả.
"Đúng như vậy đó. Một cô gái thật lãng phí với kẻ như tôi. Cho nên tôi muốn cho mụ vợ một cuộc sống tốt đẹp hơn thế"
Này, chờ chút.
"Cho nên, chẳng phải sẽ cần tiền hay sao"
Nào, dừng lại đê. Đừng có dựng flag lạ chứ.
"Dẫu thế nào cậu cũng muốn làm sao"
"Ờ~ Tôi sẽ làm đấy"
"Vậy à, sẽ làm à"
Cậu ta đã dựng lên lá cờ có chút nguy hiểm, khiến tôi cảm thấy nguy khốn, nhưng thế là 8 người. Bởi mang tâm trạng bận rộn tối mắt tối mũi[note38499], cho nên thật vô cùng biết ơn họ.
"Chờ chút loại tôi ra rìa chẳng phải là thật tàn nhẫn hay sao"
Người nói như vậy và xuất hiện là chủ tiệm ở bên cạnh của hàng của tôi, Amana trong bộ trang phục lòe loẹt với những món trang sức đang kêu leng keng[note38500].
"Cô nói cái gì vậy, Amana. Là chinh chiến đó"
"Dẫu có bảo là chiến đấu thì vẫn còn cơm còn gì Cỡ chuẩn bị cơm thì tôi có thể làm được đấy"
"Ừm, cô nói vậy thì cũng đúng ha"
"Dù thay vào đó, nếu nguy hiểm là tôi sẽ bỏ chạy đó hen"
"Tôi hiểu rồi"
Amana đã tham gia, nhưng chẳng thể kì vọng gì vào lực chiến. Thật muốn có thêm chiến lực nữa ghê.
Tôi lại một lần nữa, leo lên thùng xe và hướng về phía khán giả mà hét.
"Tôi cũng, sử dụng thú triệu hồi dùng cho chiến đấu nữa, là một con ma thú bằng sát siêu mạnh mẽ đấy Hãy nhìn đê"
Tôi niệm thần chú từ trên thùng xe.
"Triệu hồi Yu*Bo"
Chiếc xe cẩu màu xanh lục liền xuất hiện ở bên cạnh chiếc xe tải 4 tấn.
Tôi ngồi lên ghế, khởi động động cơ và mở hết van tiết lưu[note38501].
Sau đó rôi xoay vòng vòng[note38502] tại chỗ đó và giơ cao tay xúc, rồi ―― cứ thế vung nó xuống mặt đất.
Khi cái gầu bằng thép cắm sâu vào mặt đất cùng với âm thanh chân động lớn rung chuyển mặt đất, thì các khán giả chứng kiến cảnh đấy đã đổ gục ra mặt đất.
"Thế nào Nếu có con ma thú bằng thép này, thì 10 tên hay 20 tên đạo tặc cũng dễ dàng quét sạch đó Tôi nói lại một lần nữa, đây là cơ hội một bước lên tiên"
"Cậu, là người dạy thú (tamer) à"
Ông già làm vẻ mặt ngạc nhiên và đi tới chỗ tôi.
"Là vậy ha"
Chắc do màn trình diễn có hiệu quả, 7 nhà mạo hiểm đã xướng tên lên.
Nói thẳng ra, đối phó với một băng ác đảng 50 người theo lời đồn, thế này vẫn còn khá là bất lợi.
Nhưng mà vốn đâu cần thiết phải lao vào từ chính diện một cách thẳng thắn ngu ngốc chứ. Tôi cho rằng ―― sẽ có cơ hội nếu tấn công đột kích hay tấn công lúc chúng đang ngủ.
Tôi mua 10 cây nỏ kiểu hỗn hợp và phát cho những ai muốn dùng chúng. Bởi cũng có người muốn có dao rựa, nên tôi đã mua thêm 3 con.
"Nói trước, nhưng vũ khí chỉ là cho mượn thôi nha. Sau đó nhớ trả lại đấy"
"Một món vũ khí kinh khủng như thế này, tiền cũng chẳng mua nổi. Đành chịu ha"
1 nhà mạo hiểm giả nhìn chăm chăm vào cây nỏ và thì thầm. Rất tiếc nhưng bởi nó hoàn toàn là hàng công nghệ cao ha. Chúng mà tuồn ra ngoài thì khốn.
―― Mà có khi đã muộn rồi cũng nên.
Đã quyết định các thành biên, nên bọn tôi đăng kí thảo phạt Shaga, ở hội mạo hiểm giả.
Tuy bị nhân viên nhìn với vẻ mặt ngạc nhiên, nhưng tôi rất nghiêm túc.
Nếu thành công, sẽ có phần thưởng từ Hội, phần thưởng từ thương hội Mallow, và tiền thưởng từ quốc gia, tổng cộng sẽ thành một số tiền đáng kể không sai vào đâu.
Mà~, đó là chuyện nếu còn sống và quay trở về được.
"Anh Kenichi Tôi đã nghĩ rằng anh có chuyện gì đó che giấu, nhưng việc anh là một người có thể sử dụng ma pháp như thế này, tôi lại hoàn toàn không hay biết tới ......"
"Ngài Mallow, làm ơn hãy giữ kín chuyện này"
"Cứ nói với tôi, nếu là chuyện có thể làm, thì bất kể là gì"
Xét về trang bị cho nhà mạo hiểm, có nhiều thứ mà Shangri-La không có. Chẳng hạn như áo giáp hay đồ phòng hộ.
Ít ra tôi đã thử tìm kiếm áo giáp hay armour, nhưng không có bán thứ nào kiểu như thế cả.
Được ngài Mallow giới thiệu cho cửa hàng vũ khí quen biết, tôi đã trang bị nốt vũ khí hay đồ phòng hộ còn thiếu.
Xem ra có sự khác nhau về sở thích mỗi người, như áo giáp da[note38503] hay áo giáp vẩy[note38504], giáp lưới[note38505], nên tôi đã mua tùy theo ý muốn của bọn họ.
Ngay cả với vũ khí, có người muốn kiếm hai tay[note38506] cỡ lớn. Tuy nhiên, đằng nào cũng sử dụng trong chiến đấu, đồ phòng hộ cũ là đủ rồi.
Nếu là trang bị cũ, tôi sẽ không mua bằng số tiền của thương hội Mallow, nên đám mạo hiểm giả cũng nhân cơ hội nâng cấp mới trang bị của bản thân.
Sau đó là mua bao tên cho người sử dụng cung, nhưng tôi đã chọn tên mà mình cung ứng cho.
Bởi mũi tên bán ở thế giới này có thể không phù hợp với cây nỏ kiểu hỗn hợp cũng nên ha.
Tôi cũng thử mua bộ giáp da rẻ nhất.
Đương nhiên, tôi cũng chẳng tính vug kiếm, hay tham gia vào cuộc chém giết. Nếu sử dụng chắc là cung hỗn hợp, hay ná cao su[note38507] rồi.
"À~, về khiên thì bởi tôi có cái tốt rồi ,ên không cần mua cũng được"
"Cái khiên ấy chăc cũng là loại kinh khủng có cài ma pháp còn gì"
Nyakero bắt chuyện với tôi.
"Maa, kiểu như thế. Bởi không thể lấy ra ở đây, khi ra khỏi thị trấn tôi sẽ cho cậu coi"
"Hê hê, chuyện đó thật đáng mong đợi"
"Cơm cũng do tôi chuẩn bị toàn bộ, nên chớ lo lắng. Bởi có bỏ toàn bộ vật phẩm vào nên cậu có thể ăn những món ngon lành đó"
"Hyo Chuyện này thật đáng mong cho đấy"
1 nhà mạo hiểm lộ biểu cảm hân hoan.
"Bởi cơm của ông chủ ngon à nha"
"Nya"
Xem ra đám người thứ cũng đang kì vọng vào bữa ăn.
"Bởi khi đi viễn chinh toàn ăn những bữa dở ẹc ha~"
"Chỉ ăn món ngon thôi là động lực đã khác rồi"
Tôi ngồi vào ghế lại và nhìn đồng hồ đo nhiên liệu, tuy không bỏ nhiều dầu đi-ê-zen, nhưng khoảng 50 km thì chắc có thể cầm cự nổi.
Tôi nghĩ sẽ dùng bữa trước khi đột kích, nên lúc đó sẽ đổ thêm nhiên liệu.
Sau khi mặc trang bị xong, 15 nhà mạo hiểm và một cô gái liền leo lên thùng xe tải 4 tấn cùng với vũ khí
Vào lúc hết trưa, bọn tôi được người người đưa tiễn, rời khỏi cửa tây thị trấn và hướng tới vùng đất hoang.
Trong số đó cũng có kẻ chỉ tay và cười nhạo.
Y bảo: chỉ với mỗi 15 người thì chẳng có chuyện đầu đầu nổi đâu.
Tuy nhiên, đàn ông dẫu cho biết là không được chăng nữa, thì vẫn có lúc mà họ phải làm thôi.
---
Chú thích dịch giả:
[1] M-bishi Cnter 5.2 Wide Long diezen 4WD Cửa mở 3 hướng 170,000 Km 2,1 triệu yên (hay Mutsubishi Canter đời 5.2 với thân xe dài rộng chạy bằng dầu di-ê-zen 4WD, có thân xe mở ra được 3 hướng và đã chạy 170,000 Km, giá bán 2,1 triệu yên)
[2] Giấy phép lái xe ở Nhật. Khác biệt với Việt Nam, bằng lái xe máy ở Nhật có 7 loại theo phân khối và việc nó là xe tay ga hay xe tay số; còn bằng lái ô tô được chia thành 8 loại dựa trên kích thước xe và số lượng người chuyên chở.[3] cung hỗn hợp (Compound bow; cung hóa hợp, cung trợ lực, cung ba dây)
Cây nỏ kiểu hỗn hợp 150 pound