CHƯƠNG 83
*ngôi kể của Tsukasa*
“Vậy? Mục tiêu đánh bại Quỷ vương, chúng ta làm như thế nào đây?”
Tại đất nước Yamato trong lục địa Nhân tộc, Anh hùng và tổ đội của anh ta cuối cùng cũng bắt đầu bàn việc chính.
“...theo những gì mình nghe được thì những người trong tổ đội của Anh hùng tiền nhiệm trừ người đại diện của Thú nhân tộc và Anh hùng thì đều bị tiêu diệt bởi Quỷ tộc và quái vật trước khi họ tới được nơi ở của Quỷ Vương.”
Chuyện đã gần trăm năm trước rồi.
Anh hùng tiền nhiệm không tiếp tục nhiệm vụ và qua đời khi sinh mệnh của mình đã điểm.
Quỷ vương hiện tại chắc không phải là Quỷ vương đương nhiệm lúc đó, nhưng không ai biết được tuổi thọ của Quỷ tộc.
“Từ đó có thể thấy, không chỉ Quỷ Vương mạnh mà thuộc hạ của hắn cũng không kém.”
Tôi gật đầu đồng ý với Hosoyama-san
“Mình không biết tổ đội của anh hùng tiền nhiệm mạnh đến cỡ nào nhưng những người được tập hợp từ trong ba lục địa thì không thể bình thường được.”
“Họ chắc hẳn phải mạnh hơn chúng ta.”
Asahina Kyousuke-kun đang im lặng nghe từ nãy tới giờ nói.
Mấy ngày qua, chúng tôi đã đăng ký với Guild Mạo Hiểm giả và làm nhiệm vụ ở đó.
Nhưng mà không có địa cung ở Yamato, khiến nhiệm vụ mà Mạo hiểm giả nhận cũng bị giới hạn nên họ cũng thường rất hiếm khi tới đất nước này, vậy nên chỉ có một núi nhiệm vụ tiêu diệt mấy con quái vật yếu nhớt mà những người dân không có khả năng tiêu diệt.
Mọi người đã chia ra và hoàn thành từ cái một và cuối cùng cũng có thời gian rảnh.
Nhưng mà không có mấy con quái vật mạnh tới mức có thể đe dọa tới tính mạng của chúng tôi như con Minotaur lúc trước.
Nói thẳng ra, so với Saran-san và Zeal-san, chúng thực sự yếu kinh khủng.
Chúng chắc ngang với những con quái vật ở tầng thượng trong Địa cung Continent.
“Đó là lý cho mình nói rằng chúng ta không thể mất nền tảng được.”
Ueno-san khoang tay lại, khuôn mặt có chút bối rối.
Khi chúng tôi nhìn thấy, mọi người trừ Asahina Kyousuke-kun và tôi đều khoanh tay lại và có cùng một biểu cảm.
“Chúng ta có thể thăng được rank Yellow hôm nay. Nhưng hình như đó là tất cả những gì chúng ta có được, bởi vì quái vật ở đây quá yếu còn không có địa cung nữa. Nên đó là tất cả những gì chúng ta có thể làm được.”
Dĩ nhiên, chúng tôi cần phải xây dựng nền tảng thật tốt, nhưng có quá nhiều thứ mà chúng tôi cần phải học, kể cả sau khi rời khỏi nơi này.
“Mình sẽ nhớ thức ăn Nhật lắm.”
“Maa, Tsuda sẽ làm hết mình mà.”
“Lại là mình nữa à.”
Tsuda Tomoya-kun, người bất đắc dĩ trở thành nồi cơm của cả tổ đội, phàn nàn.
Hai cô gái trong tổ đội cũng có kỹ năng [Nấu nướng], nhưng Tomoya-kun là thường phải nấu ăn lúc còn ở nhà nên kỹ năng có cấp độ cao nhất, thức ăn của cậu ta nấu thực sự rất ngon.
Vậy nên, dù thực tế cậu ta vẫn là một Hiệp sĩ, cậu ta trở thành ‘mẹ’ của cả nhóm.
Nhân tiện đây, người cuối cùng trong tổ đội Anh hùng là Waki Daisuke-kun, người thường hay nói ‘Thật mừng khi mình còn sống’.
Cậu ta là một người khá dễ tính.
Mỗi khi nói chuyện thì cậu ta sẽ luôn làm cho cuộc đối thoại ít căng thẳng hết mức.
Nếu tổ đội này là một gia đình, Waki-kun sẽ là ‘anh cả’ của cả nhóm.
Chức nghiệp của cậu ta là Thuần thú Sư.
Hiện tại cậu vừa thuần phục được một con thú giống khỉ mà cậu ta đã gặp trong rừng và một con mèo hoang mà cậu tìm thấy trong thành phố.
Bởi vì quái vật và con người về cơ bản không thể hiểu được lẫn nhau nên cậu ta vẫn chưa thuần phục được.
Hình như có một người có biệt danh là ‘Người đồng hàng cùng Quái vật’ có thể đặt tên cho quái vật và thuần phục chúng xuất hiện vài trăm năm một lần, nhưng họ chắc là những người kỳ lạ thích giữ những con quái vật chỉ biết hại con người thôi.
“Mình nói thẳng luôn, mình chỉ có thể làm những món mình từng là thôi đấy được chứ? Hơn nữa gia vị ở đây quá ít nên những món mình có thể làm rất ít.”
Khi lá chắn của tổ đội Anh hùng và cũng là người nấu ăn cho cả nhóm, Tsuda-kun bĩu môi, Nanase-kun vỗ vai cậu ta.
Tôi được biết là – Nanase Rintarou-kun có thể cũng nói chuyện được với tên khó ưa Akira, kỹ năng [Giao tiếp] của cậu ta thực sự rất cao.
Hơn nữa, cậu ta là duy nhất có thể thích thú nói về anime với Asahina Kyusuke-kun kiệm lời.
Trong tổ đội này cậu ta chắc chắn là ‘anh hai’.
“Maa, maa, do món ăn Tomoya nấu ngon quá mà. Tất nhiêm là mình hiểu rằng rất khó để nấu đồ ăn Nhật ở thế giới này, nhưng chuyện tạo ra gia vị giống với Nhật thì hoàn toàn có thể mà đúng không?”
“... có lẽ là làm được.”
“Oh! Thiệt hả? Vậy cậu làm thử đi-“
“Mình cũng muốn ăn thử nữa-“
Ueno-san cùng Waki-kun năn nỉ cậu ta.
Lúc nào hai người đó cũng tràn đầy năng lượng cả.
Đôi lúc cô ấy còn tỏa sáng hơn cả mặt trời.
Có người hỏi khi nào tận thế, tôi có thể trả lời rằng đó là lúc Waki-kun và Ueno-san nghiêm túc làm việc gì đó.
“Mình thì món gì cũng được miễn nó cay.”
Khuôn mặt dịu dàng của Hosoyama Shiori-san không hợp tí nào với câu này.
Hình như cô ấy rất thích ăn cay, cô ấy luôn luôn rắc thêm tất cả những loại furikake[note15515] màu đỏ vào thức ăn.
Lúc còn ở thế giới cũ tôi không hề biết cô ấy làm thế có lẽ cô ấy làm lén.
“Oi, oi, bỏ chuyện gia vị qua một bên đi, bây giờ chúng ta nên làm gì tiếp đây?”
Bằng cách nào đó chúng tôi đã quay trở lại vấn đề chính.
Mọi người trở nên nghiêm túc. Tất cả nhìn qua phía tôi, muốn hỏi ý kiến của tôi.
“Chúng ta cần vũ khí.”
Dựa người vào tường và khoang tay lại, Asahina Kyousuke-kun nói thế.
Liên quan tới những chuyện như vậy ý kiến của cậu ta luôn rất có ích.
“Ừ, mình đã có Thánh kiếm nên không sao, nhưng kiếm của Tsuda-kun đã mòn rồi.”
“Chúng ta vẫn còn một số tiền, cũng tốt khi chúng ta dùng hết số tiền sẵn có ở đây.”
“Ah, vậy Yuuki-chan và mình cũng cần vũ khí để tự vệ nữa. Hôm qua bọn mình gặp chuyện rồi.”
Đội hình cơ bản của chúng tôi là : Asahina Kyousuke-kun, Tsuda-kun và tôi sẽ là ở tiền tuyến, đứng phía sau là Phong Pháp sư Nanase-kun, Ueno-san và Hosoyama-san.
Tuy nhiên với đội hình hiện tại, thực tế chúng tôi không thể chống đỡ nổi những kẻ địch tấn công từ phía sau.
Mọi người đều có kỹ năng [Nhận biết] nhưng không may là cấp độ vẫn còn quá thấp.
Thấp tới mức nó còn không chịu tăng cấp nữa.
“Ah, nhắc mới nhớ, mình nghe nói rằng thợ rèn giỏi nhất thế giới đang ở lục địa Thú nhân.”
Mọi người nhìn qua Nanase-kun.
“Ah, nhưng chỉ là lời đồn thôi mà? Không có bằng chứng xác thực, nhưng họ nói rằng người này là người đại diện của Thú nhân tộc trong tổ đội Anh hùng vẫn còn sống sót sau cuộc chinh phạt lục địa Quỷ tộc, đại loại thế. Hình như hiện tại, ông ta đang ở thị trấn cảng Ur.”
“... nếu mình nhớ không lầm thì Địa cung của lục địa Thú nhân cũng ở Ur.”
Vì Asahina Kyousuke-kun kết thúc cuộc đối thoại với câu đó, đích đến kế tiếp của chúng tôi đã được quyết định.
“Được rồi, vậy bắt chuyến tàu tới Ur để tìm vũ khí. Nếu có thể, mình muốn tìm người thợ rèn giỏi nhất thế giới, nhưng không được thì thôi. Thứ quan trong nhất lúc này là tìm vũ khí phù hợp với các cậu.”
Ooh! , mọi người khí thế tuông tràn nhất trí và tôi chỉ biết thở dài khi thấy họ như vậy.
Và thế chúng tôi xác định được mục tiêu kế tiếp.