Ankoku kishi monogatari~Yuusha wo taosu tameni Maou ni Shoukansaremashita~

chương 107.2: sự thức tỉnh của rồng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Và rồi, cô cầm lấy cây lưỡi hái.

“CHUẨN BỊ CHƯA ĐẤY, LŨ PH* XẤU XÍ KIA! CÁI VẺ MẶT TUYỆT VỌNG QUẢ THẬT HỢP VỚI CHÚNG BÂY LẮM ĐẤY! VÀ ĐÓ SẼ LÀ BIỂU CẢM CUỐI CÙNG MÀ CHÚNG BÂY CÓ THỂ TRƯNG RA TRONG ĐỜI BÂY ĐẤY!!”

“WHA?!!!!”

Muse sợ hãi lùi bước trong khi lũ gái đẹp thì la hét chói tai khi nhận ra là Shisou chuẩn bị giết sạch bọn chúng. Vài đứa trong số đò thì hoảng hốt lấy vũ khí ra.

“C-CHỜ ĐÃ, SHISOU!! XIN NGƯỜI ĐỪNG QUÊN LÀ KUROKI-SENSEI ĐÃ DẶN LÀ NGƯỜI CẦN NGỒI YÊN CHO ĐẾN KHI MỌI CHUYỆN KẾT THỤC Ạ!!”

Tôi vội xã cản Shisou lại.

“Đang nói gì thế, Polen? Cuộc chiến đã kết thúc với chiến thắng của Kuroki rồi. Kể cả Muse cũng đã thừa nhận sự thật đó”

Ah? CÔ ẤY NÓI ĐÚNG QUÁ!!

Rồi xong, cô ấy thì ai mà cản được nữa chứ.

Mặc dù là tôi có ghét cái lũ gái đẹp với nhân cách nát như cái nồi cám heo này, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi muốn thấy chúng chết.

Mình nên làm gì đây? Ai đó cho tôi biết với!

Nếu không ai bước ra cản Shisou lại, thì vài phút nữa cái con tàu chất đầy xác không đầu đấy.

Mặt của lũ mỹ nhân nhuốm màu sợ hãi khi Shisou tiến lại gần chúng với cái lưỡi hái lăm le trên tay.

“Dừng lại đó!!!”

Đột nhiên, có giọng ai đó vang lên. Và ngay khoảng khắc tiếp theo, chủ nhân giọng nói đó xuất hiện trước mặt chúng tôi.

Ngay khi tôi thấy người đó, tôi đã bị quyến rũ, bởi vì cái người trước mặt chúng tôi là một Nữ thần cực kì xinh đẹp.

Trước khi chúng tôi nhận ra, thì có con tàu bay khác đã đậu bên cạnh chúng tôi và Nữ thần đang nhìn chúng tôi từ boong của con tàu đó.

Mái tóc dài vàng kim tựa như thể một dòng ánh nắng vàng chảy dài, gần như trong suốt, cùng nước da trắng như tuyết. Mặc dù cô có bầu ngực vĩ đại có thể thấy rõ thông qua bộ trang phục, eo của cô vẫn rất thon. Bố cục gương mặt của cô thật hoàn hảo, và đôi mắt cô đang toả ra ánh sáng mạnh mẽ.

Tôi chỉ cần một khoảnh khắc để hiểu rằng cô ấy có khí thể áp đảo. Kể cả sự chú ý của lũ gái đẹp cũng đã chuyển hướng sang Nữ thần. Cô ấy đã chiếm hữu cả con tàu ngay khi xuất hiện.

Tôi đang thắc mắc rằng, cô ấy là ai nhỉ?

“…Rena-sama”

Một ả mỹ nhân thì thầm.

“LÀ RENA-SAMA! RENA-SAMA ĐÃ TỚI RỒI!!”

“CH-CHÚNG TA ĐƯỢC CỨU RỒI, RENA-SAMA ĐÃ TỚI ĐỂ CỨU CHÚNG TA RỒI!!”

(TN: ừ thì thay vì phải lo 1 con boss, nay chưa kịp đánh tụt tí máu của boss thì số lượng boss nó lại thành 2)

“RENA-SAMA! RENA-SAMA!!”

“RENA-SAMA ĐÃ TỚI RỒI! CHIẾN THẮNG LÀ CHÚNG TA!!”

Lũ mỹ nhân hô hào.

Đây là Rena, Nữ thần của Sự Thông Thái và Chiến Thắng đó sao? Đây là lần đầu tiên tôi thấy cô ấy luôn đấy.

Một trong ba Nữ thần xinh đẹp nhất trên thế giới, em gái của Alphos. Quả thật, nhan sắc của cô hoàn toàn đúng với tin đồn.

Nữ thần đó nhảy lên tàu chúng tôi.

“CÔ ĐANG LÀM GÌ Ở ĐÂY HẢ, RENA? DÙ CÓ LÀ CÔ, THÌ ĐỪNG CÓ TƯỞNG LÀ CÔ CÓ THỂ CẢN ĐƯỢC TÔI!!!”

Shisou lườm Rena khi nói thế. Vì lí do nào đó, nếu nhìn kĩ hơn thì, tôi nhận ra là gương mặt của Rena và Shisou giống nhau.

“Xin lỗi nhưng, cô im lặng một chút được không, Kuna?”

Rena chĩa lòng bàn tay về phía Kuna.

Ngay lúc đó, Shisou đột ngột khuỵ gối.

“C-Cơ thể Kuna… Không thể…”

“Ngăn chặn hành động của cô là trò trẻ con đối với tôi, bản gốc, thôi nhé!! Giờ thì Kuna, làm ơn làm phước ngoan ngoãn ở yên giùm cái đi!!”

Rena nói với vẻ mặt cạn lời.

Quả là một Nữ thần tuyệt vời mà. Cô ấy chỉ cần một giây để khoá cử động của Shisou thôi.

“RENA-SAMA!! LŨ DAEMON KIA ĐANG TIẾN TỚI ĐÂY Ạ!!”

Valkyrie của Rena cảnh báo chủ nhân của cô ta.

Khi tôi quay lại nhìn, tôi thấy nhóm daemon cưỡi wyvern đang hướng tới đây.

“Bình tĩnh đi, chúng ta không thể bất cẩn lúc này được, Nier. Cứ để chúng đáp lên boong tàu này đi”

Các valkyrie cực kì ngạc nhiên khi nghe lời nói của Rena

Mừng thật, cô ấy không có ý định biến nơi này thành bãi chiến trường quyết tử.

“Công Chúa—CÔNG CHÚA POLEN--!!”

Nhóm daemon đáp lên tàu.

“CÔNG CHÚA, NGƯỜI CÓ SAO KHÔNG?!!!”

Daemon nữ, lãnh đạo của cả nhóm, quỳ trước tôi.

“Không có gì đâu, Guno, họ không tấn công chúng ta miễn là ta không tấn công họ. Cứ ngoan ngoãn đợi đi”

Rena nói thế trong khi nhìn cô gái daemon.

“Sao mà cô biết tên ta? Nhưng, chúng ta cũng không thể hành động bất cẩn khi có công chúa ở đây?”

Cô gái daemon có vẻ rất ngạc nhiên khi Rena biết tên cô.

- Làm sao mà Rena biết tên nữ daemon này được chứ?

“RENA! ALPHOS! ALPHOS ĐANG-“

Muse thì đang bấu lấy bấu để tà váy của Rena. Alphos-sama thì lại bị thổi bay nữa rồi, cơ thể anh ta đang trôi nổi như thể chiếc lá bên trong cơn bão vậy. Kuroki-sensei người đã biến thành Đại Hắc Long hiện đang chơi đùa với Alphos-sama.

“Tôi… Tôi không hề biết… Tôi không biết rằng Hắc Hiệp Sĩ đã che giấu thứ sức mạnh này cho tới nay…”

Muse nói trong khi khóc ròng.

Tôi cũng ngạc nhiên nữa. Ý tôi là, giờ thì sức mạnh của anh đã bộc lộ, tôi đã hiểu được lí do tại sao mà Shisou không làm gì từ đầu trận đấu. Ý tôi là, Kuroki-sensei có thể dễ dàng chiến thắng nếu anh dùng thứ sức mạnh này ngay từ đầu.

“Là bởi vì anh ta đã kiềm nén cái sức mạnh đó ngay từ đầu mà, Muse… Anh ta lo cho sự an nguy của những người xung quanh. Nhưng, không ngờ là nó lại mạnh như thế này. Chúng ta cần phải ngăn anh ta lại… Ôi trời ạ, Alphos suốt này cứ đem tới đủ thứ rắc rối cả”

Rena thở dài trong khi nói.

“Cô tính làm gì đây… Rena. Kể cả Kuroki cũng đã dùng toàn lực… Cô tính cản đường anh ấy sao…”

Shisou nói với Rena với nụ cười gượng trên mặt.

“Mà đúng là, tôi muốn xem anh ấy trong trạng thái dùng toàn lực mãi thôi cơ. Nhưng, thế thì cả khu này sẽ biến thành tử địa bằng sức phá huỷ mà anh ấy đang có. Đó là điều mà tôi không muốn thấy, đó là tại sao chúng ta cần phải cản anh ấy lại”

Rena nở nụ cười khi cô nhìn Kuroki-sensei.

“KHÔNG RENA-SAMA! NGƯỜI TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC TỚI GẦN CON QUÁI VẬT ĐÓ! CHÚNG TA KHÔNG THỂ CẢN ĐƯỢC NÓ ĐÂU! CHÚNG TA CẦN PHẢI CHẠY KHỎI ĐÂY NGAY!”

Các valkyrie cố cản Rena lại.

Phải, thế là ẩu rồi đó nha. Chỉ tiếng gầm của anh ấy thôi là đủ để tôi cảm thấy sợ hãi. Có vài đứa mỹ nhân còn ngã dập mông do sợ, có vài đứa thì còn bất tỉnh ngay tại chỗ nữa.

Và thế là chưa hết, có vài người còn đang rỉ nước từ cả hai chỗ. Nói thật là, tôi cũng đã dấm đài tí xíu rồi. Đó là tại sao tôi biết rằng ngăn sensei lại là chuyện không tưởng.

“Đang nói nhăng nói cuội gì đấy, Nier? Ta là người duy nhất có thể ngăn anh ta lại! Gió Phương Bắc của Alphos chẳng thể làm gì được anh ta cả! Người duy nhất có thể ngăn anh ta là mặt trời, là TA! Giờ thì xem bà làm đây”

Rena nhảy ra khỏi con tàu bay khi cô nói dứt câu. Cô ấy bay giữa cơn bão đen, và đứng trước mặt Kuroki như thể đang bảo vệ Alphos-sama vừa bị thổi bay xuống đất.

“DỪNG LẠI!! THẾ LÀ ẨU QUÁ RỒI ĐẤY!!”

Các daemon nữ la hét.

Rena chỉ trông như là một hạt bụi khi so với Kuroki-sensei, người đã chuyển thành dạng đại long. Ai thấy cảnh này cũng sẽ bảo là Rena chơi dại quá.

Nhưng, ngay lúc đó, cơ thể Rena phát sáng như mặt trời.

Ngay lập tức, con đại long ngừng di chuyển.

Đó quả là một cảnh không thể tin được.

“Không thể nào… Con rồng đã… bình tĩnh lại…”

Cử động của Kuroki-sensei chậm dần trong khi cơ thể Rena thì phát sáng hơn. Tiếng gầm của rồng đã trở nên nhỏ dần cho đến khi ngưng hẳn.

“AAAAH!! CON RỒNG! CON RỒNG ĐÃ BÌNH TĨNH LẠI RỒI!”

“Tuyệt thật… Rena-sama thật sự đã… có thể áp chế được con rồng đáng sợ đó…”

(TN: thì nhà anh Ku 3 đời sợ vợ mà)

“TỰA NHƯ MẶT TRỜI!! QUẢ ĐÚNG LÀ NỮ THẦN ÁNH SÁNG!!!”

“Thật oai nghiêm…”

“Quả là một luồng sáng tuyệt vời… Người đã can đảm đứng trước hiểm nguy để cứu Alphos-sama”

“AAAH!! RENA-SAMA!! RENA-SAMA!!”

Đám mỹ nữ xúc động trước cảnh tượng này, có vài người còn khóc nữa cơ.

À thì, cô ấy tuyệt thật đấy. Cô ấy đã có thể áp chế Kuroki-sensei người đã biến thành đại long với cái cơ thể tí teo của cô.

“C-C-CHUYỆN NÀY LÀ SAO ĐÂY!? SAO MÀ CÔ ẤY CÓ THỂ CHẾ NGỰ TƯỚNG QUÂN ĐƯỢC CƠ CHỨ?!!!”

Poh-chan hét lên vì sốc.

Ừa, tôi cũng cảm thấy như cô vậy. Ý tôi là, cô ấy thật sự đã ngăn được Kuroki-sensei trong trạng thái điên cuồng cơ mà.

“Chẳng có gì lạ cả… Cô ta chỉ đánh thức bản năng khác bên trong Kuroki, cái bản năng khác với cái ham muốn huỷ diệt của lũ rồng thoi… Cái đó thì Rena làm được”

Kuna-shisou nói trong khi hít vào một hơi. CÓ vẻ là cô ấy chỉ xoay xở cử động được cơ thể thôi.

Nhưng mà, cái bản năng mạnh mẽ kia mà cô ấy đang nói tới là gì thế nhỉ?

Poh-chan có vẻ cũng đang bối rối như tôi.

“Tuy nhiên,,, Con mẻ Rena đó… Sao mà cô dám phá hỏng khoảnh khắc tuyệt vời nhất của Kuroki thế hả…”

Kuna-shisou có vẻ thực sự khó chịu. Nhưng nói thật, tôi mừng là Rena đã ngăn được Kuroki-sensei. Ý tôi là, biến toàn bộ khu vực nay thành tử địa thì có hơi quá mức cho phép rồi đấy.

Cơ thể của Hắc Long bọc trong ngọn hắc hoả, rồi thu nhỏ lại. Ngọn hắc hoả bao phủ bầu trời cũng đã nhập lại vào Kuroki-sensei, trả lại bầu trời xanh biếc. Và khi toàn bộ hắc hoả tan biến hết, người còn lại trên bầu trời thiên thanh kia là Hắc Hiệp Sĩ và Quang Nữ Thần.

Kuroki-sensei và Rena sau đó đáp xuống đất. Ngay bên dưới họ là Alphos-sama nhừ tử.

Thánh Hiệp Sĩ bại trận, và có cả Hắc Hiệp Sĩ đang nhìn xuống anh ta.

Ngay lúc đó, không còn ai nghi ngờ gì về danh tính của người thắng cuộc.

-------------------------------------------

P/s: nói gì thì nói, đối với Kuroki thì toàn bộ vụ combat này là tự nhiên có nguyên đám kéo tới đấm nhau ngay trên nhà, rồi đang hối hả chạy về thì lòi đâu ra thằng anh vợ máu cờ hó kiếm chuyện rồi bị sỉ vả, sau đó thì mất kiểm soát rồi vợ lớn nhào vô gank

Truyện Chữ Hay