Ankoku kishi monogatari~Yuusha wo taosu tameni Maou ni Shoukansaremashita~

chương 108.1: nữ thần xinh đẹp giáng thế

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Công chúa Địa ngục, Polen.

"Vậy thì... Người thực sự hài lòng với kết quả này chứ, thưa Công Chúa Polen?"

Kuroki-sensei, Hắc Hiệp Sĩ, hỏi tôi.

"Vâng. Nếu có thể, thì em cũng muốn cứu Alphos-sama nữa"

Tôi nói thế trong khi đánh mắt sang nhìn Kuna-shisou đang đứng, phòng má dỗi.

Tứ chi và miệng của Shisou đã bị Nữ Thần Rena phong ấn, làm cho cô ấy không thể nói hay hành động được một lúc rồi. Nữ thần Rena chắc hẳn là một Nữ thần tuyệt vời và mạnh mẽ lắm vì cô ấy dễ dàng kiềm chế Kuna-shisou cũng như là Kuroki-sensei không mất kiểm soát trong dạng rồng ha.

Mà, thế mới đúng là em gái của Alphos-sama chứ nhỉ.

Rena đã đi chữa trị cho Alphos-sama sau khi xin Kuroki-sensei tha mạng cho anh ta. Mấy mỹ nữ khác cũng đứng cạnh cô, dùng ma thuật hồi phục trong tuyệt vọng lên Alphos-sama.

Tôi nghĩ là Alphos-sama sẽ ổn thôi.

Trai đẹp là kì quan của thế giới mà. Họ cần phải được bảo tồn.

Tuy nhiên, chỉ mỗi một cú đấm của Kuroki-sensei thôi cũng đủ đáng sợ rồi. Khi tôi nhìn quanh, tôi nhận ra là khu đất xung quanh chúng tôi đều đã bị huỷ diệt hoàn toàn do sức mạnh thuần tuý của từng đòn của Kuroki-sensei. Mấy lần Alphos-sama cạp đất vì mất đòn đó đã tạo ra vô số cái hố trũng trên mặt đất.

Hiện tại thì, chúng tôi đang đứng giữa một cái hố khổng lồ.

Mặc dù Kuroki-sama vẫn chưa dùng đòn mạnh nhất trong trận này, sức công phá đã ở mức thảm hoạ rồi. Nhưng dĩ nhiên là, cả Kuroki-sensei cũng bị ảnh hưởng bởi hậu quả của sức mạnh đó, ý tôi là, anh đang khọm lưng xuống và dùng thanh quỷ kiếm làm gậy chống được một lúc rồi đấy.

Đúng như dự đoán, sức mạnh khủng khiếp như thế thì luôn đi kèm với hậu quả khôn lường.

"""Alphos-sama"""

Một lần nữa, đám gái đẹp la hét om sòm. Nếu đoán từ cái giọng mừng rỡ của chúng thì, Alphos-sama chắc là đã tỉnh dậy rồi.

Một vài giây sau. Lũ mỹ nhân tách sang hai bên.. Sau đó, tôi thấy Alphos-sama đang bước tới chỗ chúng tôi, được Nữ thần Thơ ca, Muse, đỡ phụ. Mặc dù anh ta đang đắm chìm trong bùn đất và cố lắm mới đi được, anh ta vẫn đẹp trai như thường, nhan sắc của anh ta còn toả sáng hơn cả chính mặt trời cơ mà. (TN: ông trời biết là ổng buồn ó)

"Có vẻ là ta đã thua rồi nhỉ... Hahaha... Ta đã dùng toàn lực và vẫn thua cậu..."

Alphos-sama sụt sùi nói khi nhìn Kuroki-sensei.

"Này... Cậu cho ta xem gương mặt bên dưới cái mũ đó được không? Ta ít nhất cũng muốn nhớ mặt kẻ đã đánh bại mình"

Nghe thế, Kuroki-sensei gật đầu và cởi mũ ra.

Đám mỹ nhân thấy Kuroki liền rơi vào hoang mang. Đương nhiên là thế rồi vì Kuroki có gương mặt điển trai chẳng kém cạnh gì đám nam thần của Elios cả.

"Không thể nào... Hắn ta... Đẹp trai quá..."

"Ngạc nhiên thật. Không phải thường là đám đồng đội của tà thần thì luôn xấu xí à?"

"Ừa, tôi cũng nghĩ là mặt hắn cũng xấu y như chúng vậy..."

"Ừa, cứ tưởng tượng đến gương mặt xấu xí của chúng là tôi muốn nôn ngược trở ra..."

"Sao lạ thế nhỉ. Sao mà ngươi lại đi làm thuộc hạ của tên Quỷ Vương đó thế?"

Đám mỹ nhân đang bàn tán ồn ào với nhau. Nghe thế, tôi ưỡn ngực lên và nhìn chúng với con mặt đầy tự hào. Kuroki-sensei là châu báu đáng quý nhất của toàn thể Nargol mà, là người mà bọn này không thể để mất được.

"Vậy ra đây là mặt cậu. Ta đã ghi nhớ rồi..."

Đôi mặt của Alphos-sama và Kuroki-sensei chạm nhau. Cảnh hai trai đẹp nhìn nhau thực sự tuyệt vời. Tôi thực sự muốn ghi lại cảnh này bằng ma thuật hình ảnh đấy.

"Alphos, như mong muốn của Công chúa Polen, ta sẽ nhắm mắt cho qua sự vượt biên trái phép của ngươi lần này! Nhưng, các ngươi cần phải xin lỗi Công chúa Polen vì đã sĩ nhục người!!"

Kuroki-sensei tuyên bố khi anh nhìn thẳng vào Alphos-sama và lũ mỹ nhân quanh anh. Đám mỹ nhân sợ hãi trước tuyên bố của anh.

Yup, quả nhiên chúng vẫn còn sợ Kuroki-sensei mà.

Tiếng rồng rống có chung hiệu ứng với ma thuật sợ hãi. Những ai có kháng ma thuật thấp thì sẽ sợ vãi ra quần cả đời luôn. Poh-chan sau lưng tôi cũng có són ra quần khi nghe tiếng rồng rống của anh trong dạng đại long.

"... Xin lỗi vì đã nói xấu ngươi, PIGGY-SAN"

"Xin hãy tha lỗi cho ta, PIGGY-CHAN"

"Ta thành thực xin lỗi. Nhìn kĩ hơn thì, ngươi quả là một con LỢN đáng yêu"

"Ta xin lỗi vì đã gọi một đứa nhóc đáng yêu như cô là con của LỢN"

"Mới đây, ta đã nhân được một con LỢN nam mạnh mẽ từ tín đồ của mình. Ta sẽ trao hắn cho ngươi"

Lũ mỹ nhân xin lỗi tôi.

Nhưng, có cảm giác như là chúng có xin lỗi tí nào méo đâu-----!!!

... Chúng vẫn gọi tôi là lợn kìa.

"Ta nghĩ là mình nợ cô một lời xin lỗi, Công Chúa Địa Ngục"

Alphos-sama tách ra khỏi Muse và bước đến trước mặt chúng tôi khi nói.

"Eh?!! ALphos-sama!! Tuyệt vời thật!!"

Ngay lúc đó, tôi vô tình hào hứng thốt ra những lời đó. Một lời chào trực tiếp từ chính Alphos-sama là ước mơ của toàn bộ con gái trên thế giới này nhé. (TN: trừ Kaya ra nha)

Alphos-sama đang mỉm cười từ tốn khi anh nói. Nụ cười đó hút hồn thiệt chứ. Dù cho lũ mũ nhân không xin lỗi, thì chỉ nụ cười này thôi là quá đủ đối với tôi rồi.

ALphos-sama vẫn giữ nụ cười tuyệt đẹp đó khi bước lại đây, quỳ xuống khi đã tới và nắm lấy bàn tay.

"Ta xin lỗi. Các cô gái của ta đã nói những lời thô lỗ dù cho đối phương là một cô gái đáng yêu thế này. Ta không ngờ là có một cô gái đáng yêu như em ở Địa Ngục. Ta có thể có một cuộc gặp mặt riêng tư vào lần tới, chỉ hai chúng ta thôi?"

Và thì thầm những lời đó khi anh hôn lên tay.

Không ai phản ứng gì trước một loạt hành động quá dỗi tự nhiên. Cảnh hiệp sĩ của Elios quỳ trước công chúa Nargol quá hiếm hoi hay sao ấy. Và rồi, Alphos-sama nở nụ cười dịu dàng khi anh đứng lên và bước đi... khỏi chỗ Kuna-shisou.

(TN: ủa, kịch bản hơi sai sai)

EEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEE-------------------HHH?!!!!!!

Tôi thầm gào rú trong lòng.

Thế này là sao đây? Tôi mới là công chúa cơ mà---!!!

Có khi nào Alphos-sama không nhận ra sự tồn tại của tôi luôn hả?!!!

Vậy tức là anh ta chỉ nhìn mỗi Kuna-shisou đang đứng cạnh tôi thôi.

Anh ta còn chẳng thấy tôi ngay từ đầu. Tất cả mọi người, bao gồm của Kuna-shisou, đều đang bối rối khi thấy anh ta hôn lên mu bàn tay của Kuna-shisou.

"Tạm biệt Hắc Hiệp Sĩ!! Một ngày nào đó ta sẽ trả lại món nợ này!!"

Thế là, nhóm Alphos-sama rời khỏi.

Quả là một cách rời sân khấu hào nhoáng.

"Tên này... Hắn còn chả nhận ra danh tính của Kuna luôn cơ à..."

(TN: bị ngu bẩm sinh rồi)

Một lúc sau khi shisou cuối cùng cũng hoàn hồn lại, thì thầm thế trong khi nhìn hướng tàu của Alphos-sama đã biến mất.

Nhưng đôi mắt cô thì trông như đang nhìn đống rác di động vậy.

"Thằng khốn đó... Mình đáng lẽ đã cản lại được hắn nếu đang trong trạng thái tốt nhất... Cái hành vi cuối cùng nó mượt vãi thế nhở"

Kuroki-sensei nói đoạn, có vẻ là đang gặp khó khăn trong việc di chuyển. Kể cả Kuroki-sensei cũng cãn lời trước hành động của Alphos-sama.

"Cảm ơn Ku... Ý ta là, Hắc Hiệp Sĩ. Cảm ơn ngươi vì đã tha mạng cho Alphos"

Đột nhiên, tôi nghe giọng ai đó cảm ơn Kuroki-sensei. Ở đó, tôi thấy Rena và valkyrie của cô.

Họ không đi chung với Alphos-sama.

"Không có gì... Người tha mạng cho hắn không phải ta, mà là Công chúa"

Kuroki-sensei nói mà không nhìn lấy Rena.

Rena nở nụ cười bí ẩn, nhưng vẫn quyến rũ khi thấy phản ứng của anh ấy.

"Fufufu. Mà, được thôi. Có thể xem như rắc rối đã được giải quyết. Ngươi vẫn có địa vị của mình để lo nữa mà. Và, các ngươi đang hướng tới lạu đài bánh kẹo sao? Nếu thế, thì ta mạn phép đi trước"

Nhóm Rena rời đi sau khi nói thế.

Ôi không, phải rồi, mình dăng vội vã đi cứu Datie và Bà. Mình mong là họ vẫn ổn; sao mà mình lại quên chuyện quan trọng thế này chứ?

"Công chúa, đi thôi, chúng ta không thể phí thêm thì giờ nữa"

Kuroki-sensei nói với tôi.

Tôi trở nên lo lắng khi thấy dáng vẻ hiện tại của anh.

"Okay, Kuroki-sensei. Nhưng mà, người có sao không? Ý em là,... người đã ở trong tư thế đó được một lúc rồi đấy..."

Kuroki-sensei hiện đang đứng với tư thế kì lạ được một lúc rồi. Cứ như là anh đang gặp khó khăn trong việc di chuyển và phải dùng kiếm làm gậy chống để đi.

"Ah, thần ổn mà, thưa Công chúa. Đây là hậu quả từ việc dùng thứ sức mạnh đó thôi. Thần thành ra thế này là vì một lượng lớn sinh mệnh của rồng đổ vào cơ thể thần cùng lúc do sự thức tỉnh kia... Thần chỉ khó di chuyển xung quanh thôi, nhưng sẽ không thành vấn đề đâu ạ"

Kuroki-sensei nói với nụ cười an ủi. Nhưng, anh ấy có vẻ là đang cố quá sức vậy.

"Anh ấy nói đúng đấy, Polen. Kuna sẽ làm gì đó với tình trạng của Kuroki sau. Nên không cần phải lo"

Khi mà shisou đang phồng má lên khi nói, cặp vũ khí huỷ diệt kia đang lắc lư như thể cho thấy quyết tâm của chúng vậy.

"Đúng vậy đấy, thưa Công chúa Polen. Tướng Quân sẽ không sao đâu vì chúng thần cũng sẽ ở bên ngài ấy luôn ạ"

"Chờ tí đã nào? Chuyện này là sao hả, Guna? Có phải lượt của cô đâu"

Truyện Chữ Hay