“THẤY SAO HẢ, HẮC HIỆP SĨ?!! CHIẾN THẮNG SẼ LÀ CỦA TA NẾU NGƯƠI KHÔNG THẾ TIẾP CẬN TA!!”
Alphjos bắn ra một mũi tên trong khi hét về phía tôi.
“WOAAAAAH!!”
Tôi vội vã né mũi tên, làm cho nó đâm thẳng xuống mặt đất. Một khi nó đâm vào khu vườn, mũi tên phát nổ, gửi chấn động đến bàn chân tôi.
Hắn ta bỏ bao nhiêu ma lực vào chỉ một mũi tên thôi thế?
Tôi chắc chắn sẽ toang nếu bị trúng bởi một trong đống tên đó.
Alphos thay đổi chiến thuật, hắn không còn lao tới từ chính diện nữa, giờ thì hắn xả mưa tên lên tôi từ xa – đúng là chiến thuật hèn vãi. Đây mới là chiến thuật đúng khi xét tới việc hắn sẽ không cần phải đánh cận chiến với tôi khi cận chiến là thế mạnh của tôi.
Giờ thì, tôi không còn cách nào khác ngoài cố tìm cách tiếp cận. Nói thì dễ hơn làm vì hắn được các Thiếu Nữ Tuyết bảo bọc dày đặc. Chúng đều được trang bị giáp pha lê băng, bay quanh hắn và vung giáo để giữ tôi tránh xa hắn.
Khi tôi cố tiêu diệt chúng, Alphos sẽ dùng tên để đánh lạc hướng tôi.
Ừa phải đấy, tôi ăn cám rồi mọi người ới.
Sau đòn tấn công cực mạnh kia, Alphos và đám Thiếu Nữ Tuyết tái hợp nhóm lại lần nữa.
Các duy nhất để thắng trận này là phá hủy kết giới. Tôi có lẽ sẽ làm được gì đó nếu tôi đánh thức Sức Mạnh của Rồng trong cơ thể mình, nhưng tôi vẫn chưa điều khiển được sức mạnh đó. Dùng thứ đó trong trường hợp này là một ván cược cực kì nguy hiểm.
“NHẬN LẤY MỘT MŨI TÊN TỪ TA NÀY, HẮC HIỆP SĨ!!!”
Alphos làm nhảm trong khi nhả tên từ trên không.
Bộ hắn nghĩ tôi sẽ đứng im và để hắn giết tôi bằng mũi tên đó hay gì?
Tôi chạy quanh Khu Vườn Pha Lê, né đống tên của Alphos.
“ĐỪNG CÓ CHẠY NỮA COI HẮC HIỆP SĨ!!”
“ĐỨNG IM VÀ ĂN TÊN ĐI!!”
“ĐỨNG IM COI THẰNG KHỐN NGU NGỐC!”
“ĐỨNG IM VÀ ĐỂ ALPHOS-SAMA THẮNG COI!”
Kể cả đám mỹ nhân cũng đang la hét như mấy đứa thiểu năng.
CÒN LÂU ANH ĐÂY MỚI ĐỂ BẢN THÂN TRÚNG CÁI THỨ ĐÓ NHÁ!!!
“Cái gì?!!”
Một bức tường băng khổng lồ đột nhiên xuất hiện và cản đường tôi. Tôi không biết là cái này có phải là do đám Thiếu Nữ Băng làm không nữa. Nhưng, kết giới này mang lại lợi thế cho Alphos. Chẳng có gì lạ khi một băng thành tự dưng xuất hiện trong tình huống này nên tôi đoán là mình có hơi bất cẩn.
“KẾT THÚC RỒI, HẮC HIỆP SĨ!!!”
Alphos bắn ra một mũi tên khi nói. Cái này thì tôi né sao được.
“CHẾT TIỆT THẬT CHỨ!!!!!!!!”
Tôi nạp nhiều mana vào Quỷ Kiếm, và đánh trả cái mũi tên về lại cho Alphos.
“KHÔNG THỂ NÀO, HẮN ĐÁNH NGƯỢC MŨI TÊN CỦA T- RRGHHHHHHHHHHHHHHHHH!”
Lần này, thì Alphops là người hét lên. Mũi tên tôi vừa đánh trả lại đã trúng vai trái của hắn. Đây là kĩ năng mà tôi đã tập luyện để chống lại những đòn tấn công tầm xa, và giờ nó tỏa sáng ở nơi này. Nhưng, trái ngược với sự bi quan của tôi, cái đó hiệu quả phết đấy.
Alphos, người đã tự ăn mũi tên của chính mình, ngã xuống sàn, quằn quại đau đớn.
Thiệt tình, cái tên này nạp bao nhiêu mana vô đống tên của hắn thế này?
Chỉ nghĩ tới hậu quả khi tôi dính một trong số mũi tên đó cũng đủ làm tôi lạnh gáy rồi.
Tiếng gào thét của lũ mỹ nữ lại vang lên một lần nữa từ tàu bay. Mũi tên có vẻ đã gây ra một lượng sát thương lớn với Alphos. Đòn này chắc là đủ để ngăn hắn không thể bắn tên nữa ha.
Tư thể của tôi bị vỡ vì tôi đã đánh trả mũi tên về lại cho Alphos, nhưng tôi nghiêng người về phía trước một lần nữa và bắt đầu tiếp cận. Chỉ trong khoảnh khắc, tôi đã tới gần Alphos, dùng kĩ năng thu hẹp mặt đất mà tôi đã học được từ hầu gái của Kyouka, Kaya.
Dù sao thì, đột nhiên, một cơn bão tuyết lớn bay tới từ trước mặt tôi, cản tôi không lại gần Alphos được.
“CÁI QUÁI?!! LÀ NỮ HOÀNG TUYẾT À!!”
Cái cơn bão tuyết màu cực quang do Nữ hoàng tuyết tạo ra đã cản đường tôi. Trong lúc đó, Alphos đã cố gắng đứng dậy.
“LÀM NHƯ TA SẼ CHO NGƯƠI TOẠI NGUYỆN ĐẤY! DIMENSION SLASH!! CHÉM HẠ KẺ THÙ CỦA TA! SWALLOW FLIGHT BLADE!!”
(TN: Cú chém không gian và Phi Én Kiếm à?)
Đó là một cú chém tầm xa với nhiều ma lực. Tầm skill này khá ngắn, nhưng chắc sẽ tới được chỗ Alphos.
Cú chém tầm xa bay qua cơn bão và thẳng tới Alphos.
“KUAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!”
Máu chảy ra từ cánh tay phải của Alphos. Nhưng, đòn đó quá nông để đánh bại Alphos.
Alphos càng giữ khoảng cách hơn với tôi trong khi máu thì vẫn nhỏ giọt.
“NGƯƠI ĐÃ LÀM CHUYỆN NÀY RỒI, HẮC HIỆP SĨIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII!!”
(TN: anh Đen có phải là idol đâu mà hú hét cái tên như mấy con fangirl não tàn thế kia)
Alphos lườm tôi với đôi mắt tràn đầy thù hận. Chẳng còn tí xíu nào của cái biểu cảm quý tộc mà hắn trưng ra trước tôi lúc đầu cả. Vết thương của hắn được hồi phục ngay lập tức, nhưng thể đâu có nghĩa là hắn không thấy đau đâu.
Cái gương mặt bé bé xinh xinh trắng sáng kia của hắn co rúm lại vì cơn đau.
“VÌ TA KHÔNG THỂ ĐÁNH BẠI NGƯỜI BẰNG KIẾM HAY CUNG TÊN!!! TA SẼ CHÔN VÙI NGƯƠI TẠI NƠI NÀY BẰNG MA THUẬT MẠNH NHẤT CỦA TA!!!”
Cơ thể Alphos lại bay lên cao hơn nữa và phát ra một cột sáng.
Hoặc là không, Alphos có phải là người duy nhất phát sáng đâu. Cả cực quang của kết giới cũng sáng hơn nữa.
Bề mặt trong suốt như gương của khu vườn cũng phát sáng như thể phản chiếu lại ánh sáng của cực quang.
“C-CÁI ĐÉO GÌ THẾ NÀY?!!!!!!!”
Cực quang bắt đầu quấn quanh tứ chi tôi, đóng băng phần giáp mà nó chạm vào. Ý tôi là, chuyện này đáng lẽ bất khả thi vì bộ giáp này đã được chính Thần Heibos làm và cường hóa mà.
Thêm nữa, tôi cảm thấy một lương ma lực áp đảo tới từ trước mặt như thể muốn nghiền nát tôi ấy.
Như thể không gian đã sụp đổ.
“NHẬN LẤY NÀY!! ĐÂY LÀ TOÀN THỂ MA LỰC CỦA KHU VƯỜN PHA LÊ!!! SỨC MẠNH CÓ THỂ PHÁ VỠ VÀ ĐÓNG BANG9 LINH HỒN CỦA NGƯƠI!!! CẢ KẺ CÓ KHÁNG LẠNH CŨNG KHÔNG THỂ SỐNG SÓT KHỎI ĐẠI MA THUẬT CỦA TA ĐÂU!!”
Alphos cười nhạo khi hắn bay cao trên trời.
Không gian đã sụp đổ, và cực quang thì đang bọc lấy tôi ở trung tâm. Như thể là tôi đang chống lại toàn bộ khu vườn pha lê vậy.
Mặt đất dưới chân tôi đã đóng băng và tôi run được một lúc. Như thể cả xác thịt và linh hồn tôi đều bị đóng băng lại vậy.
Ngay khi tôi nhận lấy đòn tấn công vào linh hồn mình, tôi biết là nó chọc vô sức mạnh của rồng đang ngủ bên trong tôi rồi.
Ối, thôi bỏ bu rồi.
“GIỜ THÌ CHÌM VÀO GIẤC NGỦ VĨNH CỬU BÊN TRONG DÒNG SÔNG BĂNG GIÁ NÀY ĐI, HẮC HIỆP SĨ!!!”
(TN: rồi là tới khúc căng thẳng chưa, chứ cười hơi nhiều nha)
Công chúa Địa Ngục, Polen
Cực quang bao phủ bầu trời đã tan biến, trả lại màu xanh ban đầu. Thứ ở trước mặt tôi hiện giờ là một cột băng khổng lồ, có lẽ gọi là tháp băng thì đúng hơn.
Khu vường pha lê do Alphos-sama tạo ra đã tan biến sau khi dùng toàn bộ ma lực để phong ấn Kuroki-sensei trong tháp băng đó. Kể cả Nữ Hoàng Tuyết và các Thiếu Nữ Tuyết cũng trông kiệt sức và dần tan biến, trở về thế giới của chúng.
Trước cảnh đó, Alphos-sama là người duy nhất còn lại.
“HAHAHAHAHA!! TA THẮNG RỒI!! TA CÓ LỜI KHEN VÌ ĐÃ ÉP TA PHẢI DÙNG MA THUẬT NÀY, HẮC HIỆP SĨ!!! HÃY TỰ HÀO KHI NGƯƠI NGỦ TRONG NGỤC BĂNG VĨNH CỮU NÀY ĐI!!!”
Tiếng cười của Alphos-sama vang khắp trời. Nghe thế, lũ gái đẹp bắt đầu cười chung với anh ta.
“YAAY!! YAAY!! ALPHOS-SAMA THẮNG RỒI!!!”
“YEAH!! NGƯỜI CƯỜI CUỐI CÙNG CHÍNH LÀ ALPHOS-SAMA!!”
“YEAH!! LŨ XẤU XÍ NÊN BỊ XÓA XỔ!!!”
“ALPHOS-SAMA NGẦU QUÁ ĐÊ---!!”
Không như lũ mỹ nhân đang cảm thấy an tâm, tôi thì lại cảm thấy tuyệt vọng.
“Ah… Công Chúa… Tướng Quân… Tướng Quân dã…”
Poh-chan bối rối.
Kết quả đã rõ ràng rồi mà, ý tôi là, tôi cũng bối rối lắm chứ.
“AWAWAWAWAWAWAWAWAWAWA!! SHISOU!! SENSEI! KUROKI-SENSEI GẶP NGUY HIỂM RỒI KÌA!!!”
Tôi nói với Kuna-shisou bằng giọng bối rối.
Và, Shisou thì trông bình tĩnh đến ngạc nhiên trước tình huống này.
“Fufu, có vẻ là Alphos vẫn là người thắng cuộc sau cùng, Phù Thủy. Hắc Hiệp Sĩ đã bị đóng băng bởi sức mạnh của Alphos rồi. Các người đã thua rồi”
Muse nói thế với Shisou với vẻ cạn lời. Theo sau cô ấy là quân đoàn gái đẹp trông như không thể chờ thời điểm được xem thường chúng tôi vậy.
Tiện thể thì, chúng cũng trông cạn lời nốt.
Tôi hiện đang rất hoang mang.
“Humph. Đúng là lũ ngu, bộ các ngươi là các ngươi đã thắng rồi à?”
Và, Shisou nói ra một câu không ai ngờ tới.
“CÔ ĐANG NÓI GÌ THẾ HẢ, PHÙ THỦY!! MA THUẬT MẠNH NHẤT CỦA ALPHOS KHÔNG CHỈ PHÁ VỠ XÁC THỊT, NÓ CÒN PHÁ HỦY LINH HỒN CỦA MỤC TIÊU!! HẮC HIỆP SĨ CỦA CÁC NGƯỜI ĐÃ BỊ ĐÓNG BĂNG VĨNH VIỄN TRONG CÁI NGỤC BĂNG ĐÓ RỒI!!!”
Muse không thể kiềm nén mà lên giọng nói.
Và, Shisou thì chỉ nhìn Muse với nụ cười điềm đạm trên mặt.
“Chắc chưa? Không nghe gì à? Tiếng gầm của rồng đang vang vọng bên trong tòa tháp pha lê kia kìa? Tai của Kuna thì nghe rõ lắm nha”
Ngay khi Shisou nói thế, Mise là đám mỹ nhân khác vội vã quay sang nhìn tháp pha lê.
“Đó… là gì…?”
Một trong số chúng thì thầm.
Do đó, tôi cũng quay sang nhìn.
Tòa tháp pha lê rung lắc không ngừng. Và rồi, thứ gì đó tựa như tiếng rồng gầm có thể nghe mọi lúc trong tòa tháp run rẩy.
“KH-KHÔNG THỂ NÀO!! NGƯƠI ĐANG BẢO TA RẰNG HẮN VẪN CÒN SỐNG SAU KHI ĂN TRỌN MA THUẬT MẠNH NHẤT CỦA TA SAO?!!”
Alphos-sama nói với vẻ mặt bị sốc.
Vô số vết nứt xuất hiện trên bề mặt tòa tháp.
Và rồi, ngay chính khoảnh khắc đó.
“GROAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAHH!!!!!!!!!”
Tiếng gầm làm cả không gian rung động và phá tan tòa tháp pha lê, ngay tiếp theo, lửa đen phun ra từ phía trong.
“KH-KHÔNG THỂ NÀOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!!!!”
Alphos-sama, người đang nổi trên không trung, gào théo không tin khi thấy cột hắc hỏa phát ra từ tòa tháp pha lê vỡ nát.
Khi hắc hỏa dâng cao lên trời, nó nhuộm cả bầu trời thiên thành thành màu đen.
“CHỜ TÍ ĐÃ NÀO, CÁI QUÁI GÌ THẾ NÀY?!!”
Đám nữ nhân gào thét.
Một bóng hình khổng lồ có thể thấy từ bên trong ngọn lửa đen bao phủ cả bầu trời.
Đó là hình dạng của hắc long khổng lồ.
Con rồng lớn tới mức làm cho con tàu bay so với nó thì chỉ bé tí ti.
Khi con rồng dang cánh, hắc hỏa phát ra từ cơ thể nhuộm cả bầu trời bằng màu đen hun hút. Con tàu bay rung lắc dự dội trước từng cú vỗ cánh của con rồng. Đem lại cảm giác như con tàu này chỉ là một con thuyền nhỏ bé của nhân loại trước cơn bão lớn nhất vậy.
Đám mỹ nhân la hét hết cỡ trong khi bám vào thanh sắt trên boong tàu.
“THỨ QUÁI VẬT NÀYYYYYYYYYYYYYYYYYYYY!!!”
Alphos-sama thét to khi bắn mũi tên về phía con đại long.
Nhưng, mũi tên bị lửa đen xóa xổ trước khi nó chạm tới mục tiêu.
Con Hắc Long vung chi trước như thể phủi bọ.
Và cái vung nhẹ đó đủ để đánh văng Alphos-sama.
“GUAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!”
“ALPHOS!!!!”
Tiếng hét đau đớn của Alphos-sama và Muse vang lên gần như là cùng lúc. Alphos-sama người vừa bị thổi bay, đã đâm đầu xuống đất.
“C-CON RỒNG KIA LÀ THỨ GÌ THẾ?! TRẢ LỜI TA, PHÙ THỦY!!”
Muse hỏi trong khi lườm Shisou.
“Cô đang nói gì thế? Đó rõ ràng là Kuroki mà. Đây là sức mạnh được giải phóng của hàng tá con rồng đang ngủ sâu bên trong Kuroki đấy. Đây là lần đầu tiên Kuna chứng kiến nó được giải phóng thế này đấy. Kuroki có vẻ không muốn dùng sức mạnh này vì anh ấy vẫn chưa kiểm soát được, nhưng không ngờ là nó mạnh đến thế này! HAHAHAHA! TUYỆT VỜI THẬT, KUROKI ƠI!!!”
Shisou trông như cô ấy thực sự nhập vai nhỉ - cái vai mụ phù thủy tàn ác đấy.
“KHÔNGGGGGGGGGGGGGG! ALPHOS-SAMAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!”
Tôi nhìn ra ngoài khi nghe tiếng gào của đám mỹ nhân; con Đại Long không chỉ dừng ở mỗi việc trồng thẳng Alphos-sama xuống đất, nó còn dùng chân sau dẫm lên chỗ mà Alphos-sama ngã nữa chứ.
Alphos-sama, cố chạy thoát khỏi đó, nhưng dĩ nhiên, anh ta thất bại.
Cú dậm đó mạnh tới mức cơ thể Alphos-sama nảy lên lại trên không và lại bị đạp thêm phát nữa bởi con Đại Hắc Long.
(TN: dể hiểu nhất thì là cảnh Jerry trong tập Jerry dạy cho con chuột nhắt xám các đối phó với mèo Tom trong bộ Tom and Jerry)
Như thể con Đại Hắc Long đang chơi đùa với Alphos-sama.
“DỪNG HẮN TA LẠI ĐI, PHÙ THỦY! MẤY NGƯỜI THẮNG RỒI ĐẤY! LÀM ƠN DỪNG LẠI ĐI, ALPHOS SẼ CHẾT MẤT!!”
Muse làm tới mức quỳ gối quỳ lạy Shisou.
Phải, cả tôi cũng muốn dừng lại.
Trai đẹp là kho báu của thế giới, tôi cũng không muốn thấy Alphos-sama chết.
Nhưng, Shisou chỉ cười mỉa mai khi nhìn xuống Muse.
“Hah, đang lảm nhảm gì đấy? Tại sao bọn bây nghĩ là Kuna phải ra tay cứu thằng vô dụng đó? CHÚNG BÂY NÊN BẮT ĐẦU LO CHO CHÍNH SỰ AN NGUY CỦA MÌNH ĐI LÀ VỪA RỒI ĐẤY!!”
Sau khi nói thế, Shisou đứng lên từ ghế sofa và đá thẳng mặt Muse.