Ankoku kishi monogatari~Yuusha wo taosu tameni Maou ni Shoukansaremashita~

chương 83.2: những nữ thần trên elios

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Không còn nghi ngờ gì nữa. Cái con tàu bay hào nhoáng, trắng tinh đó là tàu của Rena.

Tàu bay của Rena hướng thẳng tới chỗ chúng tôi.

Khi nó tới gần, tôi có thể thấy Rena và các valkyrie, thuộc hạ của chị ấy, đứng ở mũi tàu.

Những giọng nói khâm phục vang lên từ các thiên thần và nữ thần yêu thích Rena.

(TN: ở đây thiên thần được chia làm 2 loại: thiên thần bình thường ko có khả năng chiến đấu và thiên thần có khả năng chiến đấu gọi là valkyrie nhé)

Ý tôi là, điều đó cho thấy Rena xinh đẹp đến cỡ nào.

Chị ấy đang đeo những món trang sức màu vàng kim trên bộ đồ màu trắng và mái tóc vàng của chị ấy lấp lánh như thể nó phản chiếu lại ánh mặt trời.

Kể cả tôi cũng cảm thấy u mê khi thấy chị. Ừa đấy, đó là độ xinh đẹp của Rena đấy.

Thật khó chịu nhưng chị ấy có thể coi là người phụ nữ xinh đẹp nhất, nếu không thì cũng ở hạng nhì, của cả cái thiên đường này. vẻ đẹp của chị ấy chắc chắn sẽ không thua kém nữ thần tình yêu và sắc đẹp đâu.

Tàu bay của Rena bay ngang qua các tàu bay của các nữ thần khác và hướng thẳng tới chỗ chúng tôi.

"Đã lâu không gặp, thưa Faeria-sama. Con thành thật xin lỗi vì sự bất tài khi không xuất hiện cho đến tận nay ạ"

Rena chào hỏi sau khi chị đáp lên tàu bay của chúng tôi.

Nụ cười của chị ấy thật sự rất đẹp.

Nó không giống nụ cười của người vừa mới tự cách ly trong phòng riêng sau khi người tình của chị bị đánh cho ra bã.

"Không sao, Rena. Còn con thì sao? Có thật là con đã cảm thấy buồn cho đến tận bây giờ?"

"Vâng ạ, con vẫn ổn. Con biết là bình không thể tự nhốt mình trong phòng mãi mãi do chuyện buồn được ạ"

Rena liếc nhanh tôi.

Đây là tại sao tôi ghét chị ấy. Chị ấy chắc chắn đang cười khinh tôi, người luôn tự trốn bên trong thư viện đây.

Nhân cách của con ả này là tệ nhất đấy.

"Lâu rồi không gặp, Rena. Cô trông khá là có sức sống đấy, phải không nhỉ"

"Lâu rồi không gặp người, Ishtar-sama"

Rena chào hỏi với lại Ishtar.

"Humph. Không phải là cô đang càng ngày càng trở nên xinh đẹp hơn đấy chứ? Đúng như tôi nghĩ, người phụ nữ sẽ thay đổi khi người ta biết yêu mà. Giờ tôi càng trở nên hứng thú hơn với tên quang anh hùng đáng yêu của cô đấy"

Cô ấy liếm môi khi nói vậy.

"Nhưng cái thói xấu đó của cô lại đi, Ishtar!"

Mẹ tôi suýt nữa là nhào vô cô ấy rồi.

Bởi vì Ishtar, nữ thần của tình yêu, thường hay lén chui vào phòng ngủ của người đàn ông mà cô ấy cảm thấy thích thú. Kể cả khi người đàn ông đó đã có vợ.

"Ôi trời, tôi không thấy có vấn đề gì với điều đó cả. Cô không nên giữ khư khư một chàng trai tốt cho riêng mình đâu nhé"

Nhưng mà, cô ấy có vẻ không có ý định kiềm chế rồi ha.

"Ishtar-sama, Reiji là anh hùng của tôi. Nếu có thể, tôi muốn người đừng làm thế nhưng mà..."

Rena tỏ vẻ rắc rối.

Đúng như mong đợi, kể cả Rena cũng cảm thấy không vừa lòng khi có người khác nhắm tới tình một đêm với người yêu của chị ấy.

Tôi còn cảm thấy sự gai góc trong giọng nói của chị ấy.

"Đúng như mong đợi, có vẻ là cô cũng ghét chuyện tôi cướp lấy gã đàn ông của cô nhỉ. Mà vì nếu là thế thì, có lẽ tôi nên tán tỉnh tên Hắc Hiệp Sĩ đã đánh bại người tình của cô ha. Ít nhất thì cô cũng chẳng có gì phải lo nếu tôi theo đuổi tên đó chứ, phải không?"

""CÔ KHÔNG ĐƯỢC LÀM THẾEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEE!!!!!!!!!!!!!!!!""

Vì lí do nào đó, mà tiếng thét của tôi lại trùng lấp với tiếng thét của Rena.

Chúng tôi nhìn nhau với sự bối rối hiện rõ trên mặt.

Mẹ, chị và những nữ thần khác đều bị sốc do tiếng thét của bọn tôi.

"Ôi trời, có chuyện gì với mấy đứa thế?"

Ishtar hỏi với ánh mắt vẫn chưa hiểu chuyện trên mặt.

"Sao mà tôi không thét lên được ạ, thưa Ishtar-sama!! Hắc hiệp Sĩ là thuộc hạ của tên Ma Vương, Modes đó!! Hắn là kẻ thù của Elios!! Người tuyệt đối không được tiếp cận kẻ như hắn ạ!!"

Biểu cảm của Rena thay đổi 180 độ so với lúc trước.

Chị ấy có vẻ lo lắng vì chuyện gì đó. Có lẽ là chị không muốn bất kì ai tiếp cận Hắc Hiệp Sĩ vì anh ấy là kẻ thù của người tình của chị.

Mặc dù tôi có cảm giác lí do là cái hoàn toàn khác cơ, tôi cũng có chung cảm xúc với chị ấy.

Tôi tuyệt đối không muốn người phụ nữ khác, ngoại trừ bản thân ra, tiếp cận Kuroki.

"Uhm, Ishtar-sama... Hắc Hiệp Sĩ là kẻ đã làm hại đến quang anh hùng, người yêu của Rena. Tôi cảm thấy tội cho Rena nếu người có hứng thú với loại người như thế đấy ạ"

Nên là tôi dùng vài lời nói dối để lừa Ishtar.

Rena nhìn tôi với ánh mắt tò mò. Rena và tôi không bao giờ thân được với nhau cả. Đó là lí do tôi có cảm giác nó có hơi là lạ.

"Đúng như Rena và Totona đã nói đấy, Ishtar. Sao mà cô lại dám có hứng thú với thuộc hạ của tên ma vương kinh tởm đó hả..."

Gương mặt của mẹ tôi cũng thay đổi.

Gương mặt bà chìm trong sự sợ hãi.

Nhìn kĩ hơn thì, bà ấy cũng đang run rẩy không ngừng.

Mẹ tôi ghét Modes. Hay tôi nên nói là, bà ấy sợ ông ta.

Nói chính xác thì, bà sợ Nữ thần của Sự Hủy Diệt; Nargol, mẹ của Modes cơ.

Theo những gì tôi biết, mẹ tôi đã chứng kiến cảnh Nargol giết chết thánh mẫu; Mina, bà của tôi từ chỗ trốn.

Có vẻ là bà ấy cực kì sợ biểu cảm của Nargol khi bà ấy giết Mina, đó là lí do mọi người nói rằng mẹ tôi bị mắc chứng "Ám ánh Nargol" kể từ đó.

Vì lí do đó, bà ấy cực kì sợ Ma Vương, Modes, người thửa hưởng sức mạnh từ người mẹ Nargol của ông.

Bởi vì do ảnh hưởng, mẹ tôi đứng trên đỉnh của các nữ thần khác, nên những người bị mẹ tôi ghét sẽ bị các nữ thần Elios khác căm ghét theo.

Bằng cách dùng tầm ảnh hưởng đó, bà ấy đã lập mưu chống lại Modes bằng cách trục xuất ông khỏi Elios.

Bây giờ, không chỉ có cơ thể của mẹ đang run rẩy không ngừng, màu sắc cũng dần biến mất khỏi gương mặt bà.

Các thiên thần cũng trở nên bối rối khi thấy tình trạng hiện tại của bà.

"L-Lỗi tôi Faeria. Tôi hứa với bà là tôi sẽ không tiếp cận Hắc Hiệp Sĩ đâu, nên bình tĩnh lại đi, nhé"

"Kể cả đó có là trò đùa, thì lần này cô đi quá xa rồi đấy, Ishtar. Mặc dù tôi không thể thấy gương mặt của hắn bên dưới cái mũ trụ, từ sự thật rằng hắn là thuộc hạ của tên Modes xấu xí đó, tôi biết rằng hắn chắc chắn có gương mặt cực kì gớm ghiếc. Vì cô cũng là một nữ thần của Elios này, cái loại gương mặt đó chắc chắn cũng chẳng phải là gu của cô mà. Phải không, Rena, Totona?"

Mẹ quay sang khi bà hỏi cả tôi và Rena.

"Vâng, thưa Faeria-sama. Đúng như người nói. Ishtar-sama không bao giờ nên có ý định tiếp cận Hắc Hiệp Sĩ ạ"

Rena nói với nụ cười trên mặt.

Tôi chỉ có thể nghiêng đầu bối rối khi thấy thế.

Nó trông như là chị ấy cảm thấy nhẹ lòng khi Ishtar không tiếp cận kẻ thù của người yêu của chị nhưng chắc chỉ là do tôi tưởng tượng thôi ha.

Nhưng một lần nữa, sao mà tôi lại cảm thấy thế này nhỉ.

Do đó, tôi nhìn Rena trong khi nghiền ngẫm cái cảm xúc đó trong lòng.

Nữ thần của Sự thông thái và Chiến Thắng, Rena.

"Mừng người trở về, thưa Rena-sama"

Denebola, một trong số các valkyrie của tôi, cúi đầu khi cô ấy chào mừng tôi về từ tiệc vườn của nhóm Faeria-sama.

"Ta về rồi, Denebola. Tình trạng của Kouki sao rồi?"

"Về chuyện đó, ngài ấy bắt đầu quấy khóc lên khi ngài ấy nhận ra là người không ở bên cạnh ngài ấy ạ, Rena-sama"

"Hiểu rồi. Xin lỗi vì đã làm phiên ngươi vì mấy chuyện này"

Tôi nhanh chóng tới chỗ Kouki.

Kouki là con trai của Kuroki và tôi.

Tôi, người đã học được tiếng Nhật từ Chiyuki, quyết định tên của đứa con giữa tôi và Kuroki là Kouki (Quang Thụ), ngược với lại tên của cha thằng bé là Kuroki (Ám Thụ). (TN: 2 cái trong ngoặc là 'Light Tree' với 'Dark Tree')

Tôi ôm Kouki trong tay mình.

Thằng bé bình tĩnh lại ngay khi tôi bế thằng bé trong tay, và ngủ khi thằng bé dựa vào ngực tôi.

"Hỡi con trai yêu dấu, con thật sự giống cha con ở điểm này ha"

Tôi nhìn Kouki đang ngủ ngon lành trong khi nép vào ngực tôi.

Thằng bé cũng thích ngực tôi, y chang cha nó vậy.

Ôi trời, thằng bé cũng gây rắc rối cho mình như cha thằng bé nữa.

Tôi phải ở trong phòng từ khi thằng bé vẫn còn trong bụng.

Chuyện này sẽ là scandal lớn trong số các nữ thần Elios nếu họ biết tôi mang thai con của ai đó từ phe địch.

Chuyện này là bí mật tuyệt đối, đặc biệt đối với Faeria. Đó là tại sao chỉ có các valkyrie của tôi và bản thân tôi biết chuyện.

Tôi ôm lấy Kouki, con tôi như thể nói rằng tôi yêu cả thằng bé lẫn cha nó.

Ý tôi là, tôi sẽ nuôi dưỡng thằng bé như vị anh hùng của mình. Và một khi thằng bé đủ lớn, tôi sẽ không cần Reiji nữa.

"Fufufu, chóng lớn nhé, anh hùng dễ thương của mẹ"

-----------------------------------------

P/s: hiện tại số chương tích đã đủ cho bom, nhưng thằng phi công lái máy bây chở bom vì stress đã nộp đơn nghỉ phép và biến về quê, chừng nào lên thì chưa biết, nhưng có lẽ là trung thu hoặc giáng sinh.

Hiện tại thì mị sẽ mở thêm 1 pj phụ, là rom-com và cũng khá thú vị, nhưng pj chính vẫn là bộ này, bộ kia thì thời gian ra chap sẽ là tùy vào cái cột sống bất ổn của trans

Truyện Chữ Hay