Nữ thần của Kiến thức và Sách, Totona.
Khu vườn trên không của Elios nằm bên trên những đám mây luôn được chiếu rọi bởi những tia nắng.
Cây cối trong vườn bám rễ vào những đám mây nở ra vô số bông hoa đầy màu sắc.
Con sông chảy qua khu vườn phản chiếu ánh nắng, như thể đã biến thành một biển sao.
Ánh nắng phản chiếu trên mặt nước đẹp hơn khung cảnh trăm hoa khoe sắc bên trong khu vườn này nhiều lần.
Có những con tàu đẹp đẽ trôi nổi xung quanh khu vườn trong khi các nữ thần thì cười đùa vui vẻ ở trong vườn.
Các nữ thiên thần và high-elf* đang nhảy múa và ca hát quanh các con tàu bay kia. (TN*: chủng tộc này xin phép giữ nguyên tiếng anh)
Bất cứ ai cũng sẽ nghĩ rằng khu vườn này thật xinh đẹp khi họ nhìn thấy nó.
Có lẽ chẳng sai nếu nói rằng khu vườn này là một trong những danh lam thắng cảnh của thế giới này.
Tuy nhiên, cái chỗ này quá rực rỡ đối với tôi.
Đó là tại sao tôi chẳng bao giờ ưa chỗ này cả.
Tôi thỏa mãn với việc chỉ nhìn nó từ xa. Nhưng mà, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài phải lết xác tới đây vì chị gái Fanacea của tôi bảo tôi tới.
Và đúng như tôi nghĩ, giờ thì tôi hối hận về việc này rồi đây.
"TOTONA!! CÁI NGOẠI HÌNH ĐÓ LÀ SAO HẢ!!!!!? CON KHÔNG THẤY XẤU HỔ KHI TỚI ĐÂY VỚI CÁI BỘ ĐỒ QUÊ MÙA ĐÓ HAY SAO HẢ!!!?"
Mẹ tôi, người được xem là nữ thần của sinh sản và hôn nhân, là một thực thể đứng trên mọi thiên thần và nữ thần của Elios này. Đó là tại sao bà ấy mặc trang phục lộng lẫy nhất trong số các nữ thần.
Theo quan điểm của mẹ tôi, ngoại hình của tôi lúc này được gọi là quê mùa.
"Con không nghĩ là trang phục của mình quê mùa đến thế ạ. Nên là không cần phải cảm thấy xấu hổ về trang phục của mình ạ"
"Con đang nói gì thế hả!! Nhìn xung quanh mà xem!!"
Mẹ tôi chỉ tay xung quanh với giọng giận dữ.
Những nữ thiên thần và nữ thần thuộc phe Elios đã tập trung lại quanh đây.
Tất cả bọn họ đều mặc quần áo đẹp.
Không ai mặc trang phục tối màu, u ám như tôi cả.
Từ quan điểm của người ngoài, tôi trông chả khác gì con quạ giữa bầy thiên nga xinh đẹp cả.
(TN: con quạ này hơi xinh nha)
"Thưa mẹ! Xin đừng trách Totona ạ! Con bé sẽ lại tự nhốt mình nữa mất!"
Người chị đứng cạnh tôi lên tiếng bảo vệ tôi.
Và thế là, mẹ chúng tôi ngừng quở trách khi nghe điều chị tôi nói.
"Haa... Nếu Fana đã nói thế thì không còn cách nào khác. Totona, ta sẽ cho con mượn quần áo. Đi thay đồ đi"
Mẹ tôi lắc đầu khi bà thở dài mệt mỏi.
"Không cần ạ... Con thà đi khỏi đây còn hơn là mặc mấy bộ đồ phiền phức đó ạ"
Quần áo của mẹ người được gọi là nữ thần tuyệt vời đều xa hoa với màu chủ đạo là xanh dương nhạt.
Tôi chắc chắn sẽ nổi bật nếu tôi mặc phải đống trang phục đó. Do đó, tôi thẳng thừng từ chối.
"TOTONA!!"
Mẹ đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi trong khi thét về phía tôi một cách giận dữ.
Bà ấy đang run lên vì phẫn nộ kìa.
Nhưng mà, tôi không có ý định làm theo lời bà.
Tôi quay mặt khỏi bà, phồng má lên.
"Đừng có nổi nóng chứ, Faeria. Nhìn kìa, bà làm cái đống trang điểm kia trở nên tan hoang rồi kìa"
(TN: nhớ nhé, nữ thần cũng cần trang điểm)
Đột nhiên, có người xuất hiện từ phía sau lưng mẹ tôi.
Người phụ nữ vừa xuất hiện bóp ngực mẹ tôi từ phía sau.
"CÁ-CÔ NGHĨ LÀ MÌNH ĐANG LÀM GÌ THẾ HẢ, ISHTI!!?"
Mẹ tôi chửi ngược lại người phụ nữ vừa xuất hiện kia.
Tên của người phụ nữ đó là nữ thần của tình yêu và sắc đẹp, Ishtar.
Cô ấy là một nữ thần xinh đẹp với mái tóc màu hồng ngọc và bộ ngực trù phú.
Tiện thể thì, cô ấy, cùng với mẹ tôi và Rena, được gọi là tam đại mỹ nhân thần thánh.
Nói trắng ra, cô ấy đáng lẽ là người giữ vị trí nữ hoàng của các vị thần, nhưng có lẽ là vì cô ấy cảm thấy nó phiền phức quá, nên cô ấy quăng cái vị trí đó lại cho mẹ tôi.
"Cô không nên tức giận đâu. Totona có lí do của con bé khi mặc trang phục như thế mà. Con bé dĩ nhiên là sẽ muốn ăn mặc đẹp hơn khi cái thời điểm-mà-chúng-ta-đều-biết đó tới"
(TN: có vẻ Faeria với Ishtar là nữ thần cùng thế hệ, giờ mới biết)
Khi cô ấy nói thế và rời khỏi mẹ tôi, cử chỉ của cô ấy làm cho quần áo của cô bay phấp phới quanh cô.
Phần để lộ da thịt từ bộ đồ của cô ấy nhiều hơn so với đồ của mẹ tôi.
Nói đúng hơn thì, cô ấy đang bán khỏa thân đấy.
Mẹ tôi nhăn mặt khi thấy thế.
Tính cách của mẹ tôi Ishtar thì khác nhau như trời với đất.
Trái ngược với người mẹ chỉ có một mối quan hệ tình cảm với chồng bà, Oudith của tôi, thì Ishatr có nhiều mối quan hệ tình cảm với nhiều gã đàn ông khác.
Kể cả các bộ đồ của cô ấy còn hở hang hơn nhiều so với mấy cái của mẹ tôi nữa cơ. Độ hở hang lớn đến mức mà trông cô ấy chả khác gì bán khỏa thân cả. Sau cùng thì, cô ấy tin rằng những thứ đẹp đẽ không nên bị che giấu đi mà.
Thêm nữa, sự khác biệt trong cách nghĩ cũa họ cũng ảnh hưởng đến các tín độ của họ nữa cơ.
"Ishtar, cô không nên mặc mấy bộ đồ không thích hợp đó đâu. Nhìn kìa, cô đang là ví dụ xấu cho mấy đứa nhỏ đấy. Hơn nữa, cái vòng cổ đó. Cô nên trả nó lại cho Heibos"
Cô ấy là loại phụ nữ sẽ quyến rũ bất cứ gã đàn ông nào mà cô ấy thấy thích, kể cả cái người được nhắc tới đã có quan hệ tình cảm với nữ thần khác. Đó là tại sao cô ấy có danh tiếng xấu kể cả trong số các nữ thần.
Cô ấy cũng là nguồn cơn cho vô số các rắc rối liên tiếp kéo đến chỗ mẹ tôi, người lãnh đạo của các nữ thần khác.
"Ôi trời, tôi có để tâm tới độ hở hang của bộ đồ tôi mặc bao giờ. Tôi không keo kiệt như cô đâu. Thêm vào đó, cái vòng cổ trông tuyệt hơn khi được tôi đeo nó hơn là để nó đóng bụi trong kho đồ của Heibos đấy"
Mẹ tôi thở dài khi nghe thế.
Chửi Ishtar chẳng khác nào nước đổ lá khoai.
Tôi nghe nói rằng cô ấy còn chẳng nghe lời của cha tôi, vương thần Oudith luôn mà.
Do đó, hai nữ thần đứng đầu bắt đầu dùng ngôn từ mà táp nhau, hoàn toàn quên đi sự tồn tại của chị tôi và tôi.
Chị tôi trở nên bối rối. Có vẻ là chị ấy không biết nên làm gì để ngưng cuộc cãi vã này.
Nhưng một lần nữa, cuộc cãi vã của hai người này là cơ hội để tôi khỏi bị mẹ chửi.
"Haa~h... Nay thế là đủ rồi, Ishtar. Bảo cô làm chuyện đúng đắn gần như là bất khả thi"
"Cuối cùng thì cô cũng hiểu điều đó rồi ha, Faeri"
Và sớm sau đó, mẹ tôi giương cờ trắng như thường lệ.
"Lạy chúa, cô thực sự... Tiện thể thì, Ishtar. Hôm nay cô tới đây có việc gì? Ý tôi là, cô ít khi nào tới đây nhỉ"
Mẹ tôi hỏi với vẻ tò mò trên mặt.
Bà ấy nói đúng. Giống như tôi, Nữ thần của Tình Yêu và Sắc đẹp, Ishtar này, gần như chẳng bao giờ xuất hiện trong mấy buổi gặp mặt dạng này cả. Vậy nên lí do mà cô ấy xuất hiện hôm nay là chuyện mà ai cũng tò mò.
"Tôi muốn gặp Rena. Con bé chắc hôm nay sẽ tới, phải chứ? Ý tôi là, con bé Rena đó đã tuyệt giao với bên ngoài sau khi gã đàn ông của con bé thua trận. Đó là tại sao tôi tới hôm nay để xem gương mặt buồn bã của nó cơ"
Cô ấy đột nhiên thốt ra câu nói đầy ác ý trong khi nở nụ cười gian xảo trên mặt.
(TN: cho những ai không nhớ, Rena tự nhốt là để giữ bí mật cái thai trong bụng)
Rena dạo này luôn tự nhốt mình trong phòng của chị ấy, chìm trong nỗi buồn sau khi người yêu của chị, quang anh hùng, bị đánh bại bởi Hắc Hiệp Sĩ. Và hôm nay, chị ấy cuối cùng cũng bước ra khỏi phòng sau khi tự nhốt một thời gian dài.
Thật ra, tình hình của chị ấy vẫn là một chủ đề nóng bỏng đối với các nữ thần.
Ta có thể nói rằng Rena là nữ thần xinh đẹp nhất trong số các nữ thần trẻ.
Mặc dù đã có vô số lời cầu hôn gửi tới từ vô số các vị thần- bao gồm cả anh trai tôi, Thors-, chị ấy đã từ chối toàn bộ bọn họ.
Đó là tại sao tin tức về chuyện Rena rơi vào lưới tình đã làm cho Elios chấn động.
Cái tên quang anh hùng kia là loại người gì thế? Tất cả các vị thần nam đang mê mẩn Rena đều chìm trong phẫn nộ, muốn xé xác cái gã được gọi là quang anh hùng kìa.
Tuy nhiên, cái gã được gọi là quang anh hùng đã thua thảm trước Hắc Hiệp Sĩ, Kuroki.
Rena, người bị sốc trước sự thất bại của người chị ấy yêu, đã tự giam mình trong phòng riêng, không gặp mặt bất kì ai cho đến tận lúc này.
"Ishtar, cô nên bỏ cái trò đó đi. Rena đang cảm thấy không khỏe đấy. Chúng ta nên làm cho con bé ấy vui lên thì hơn"
Mẹ tôi quở trách Ishtar.
Nhưng, nói thật, tôi đồng ý với Ishtar.
Tôi không thể cảm thấy thiện cảm với Rena được.
Rena giống như là con nuôi của mẹ tôi vậy. Đó là tại sao chị ấy cũng là chị nuôi của tôi.
Có lẽ bởi vì chúng tôi được nuôi lớn cùng với nhau, hai người chúng tôi thường bị đem ra so sánh lẫn nhau.
Tôi luôn thua Rena khi nhắc tới sắc đẹp, trí thông minh, và sức mạnh.
Tất cả mọi người đều yêu quý Rena và tôi có cảm giác rằng họ cố tình quên tôi đi.
Thật ra, cả mẹ và anh trai cũng chỉ lo cho mình Rena.
Người duy nhất luôn lo cho tôi chỉ có mỗi chị gái.
Nếu tôi phải nói, cảm xúc của tôi đối với Rena gióng như là ghen tị vậy. Nhưng, tôi cũng chẳng làm gì được với thứ cảm xúc này.
Và rồi thì, mặc dù đúng thật là tôi ghét chị ấy, Rena và tôi lại giống nhau về những thứ yêu thích.
Vì cả hai chúng tôi cùng yêu thích cùng loại quần áo kể từ khi chúng tôi còn là trẻ con, chúng tôi thường bị so sánh với nhau.
Nhờ thế, mà tôi đã cố hết sức để thích những thứ mà Rena ghét.
Mặc dù tôi đã quen với việc đó bây giờ, thật sự rất khó lúc mà tôi mới làm.
Và đúng như tôi muốn, chúng tôi không bao giờ bị so sánh nữa vì Rena không bao giờ mặc đồ màu đen cả.
Nhưng mà, tôi thật sự mừng là kiểu nam giới mà chúng tôi thích không giống nhau.
(TN: chị em đồng lòng thì anh Đen nhà ta tới công chuyện)
Đó là một chuyện đáng mừng.
Tôi đã thấy qua nhân dạng của quang anh hùng trước đây rồi, nhưng nói thật, hắn ta chẳng phải gu tôi.
Nói trắng ra, Kuroki trông đẹp trai hơn so với tên Quang anh hùng đó nhiều.
Thật ra, tôi đã rất vui trong lòng mỗi khi Kuroki ghé qua thư viện của tôi để đọc sách.
Tôi còn nhớ là mình đã vui mừng khi thấy Kuroki đánh nhừ tử tên quang anh hùng AKA người yêu của Rena trước mặt bàn dân thiên hạ.
HAY LẮM ANH ƠI. Đúng như mong đợi từ KUROKI CỦA MỊ. Đó là những gì tôi cảm thấy trong lòng lúc đó.
Ngay lúc tôi nghĩ thế.
Các nữ thần bắt đầu ồn ào.
Khi tôi vẫn đang thắc mắc là có chuyện gì mà họ nháo nhào cả lên thế, thì tôi thấy một con tàu bay đang tới từ đằng xa.
-----------------------------------------------
P/s: đúng là chị em, đến cái gu cũng giống :)))))))))
Thuyền Totona thì tuyệt đấy, nhưng tôi đang bên thuyền Tess rồi.