Ankoku kishi monogatari~Yuusha wo taosu tameni Maou ni Shoukansaremashita~

chương 82.3: sau cơn bão

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cũng nhờ công lớn của Regena-san khi đã lo liệu mọi chuyện trong bóng tối bằng cách dùng những mối quan hệ với quang anh hùng nên lũ thợ săn phù thủy không dám làm gì chúng tôi. Chúng tôi đã được cô ấy cứu giúp.

"Uhm. Regena-sama. Tôi nghĩ thế này là đủ rồi ạ"

Đột nhiên, có ai đó bước ra từ phía sau lưng Regena.

Đó là daemon hạ cấp với cái đầu dê đen, Zeal. Có vẻ là anh ta đã trốn cho đến tận lúc này.

"Anh cũng vậy đấy, Zeal-san. Nhờ chủ nhân kính yêu của tôi mà anh đã được tha thứ và được phép quay trở về Nargol đấy. Anh tốt nhất là không nên có bất kì ý định phản bội ngài ấy đâu"

"Vâng. Tôi hoàn toàn biết ơn Tướng Quân ạ"

Zeal cúi đầu trước Regena khi người được nhắc tới sau cánh báo daemon hạ cấp kia.

Con daemon hạ cấp tên Zeal này có một tính cách cực kì nhút nhát. Tôi đã từng nghĩ là lũ quỷ là những kẻ cực kì đáng sợ, nhưng có vẻ là tôi sai rồi.

Hiện tại thì, Zeal đang làm việc bên trong mê cung. Lí do anh ta tới Ariadya chỉ là để xem tình hình của Ainoe mà thôi.

Chỉ mới đây thôi tôi mới được biết tình hình của Zeal với Ainoe lần đầu.

Nhiều năm trước, Zeal, người nhận ra là mình đã vô tình phản bội Ma Vương, đã hóa trang thành con người và đi nhậu giải sầu vì không thể quay về Nargol ở một trong số những quán bar quanh đây.

Ngày hôm đó, anh ta gặp Ainoe, người nhảy múa với vẻ u sầu trên mặt- cùng vẻ mặt với anh ta thời điểm đó.

Zeal, người cảm thấy gì đó khi thấy điệu múa của Ainoe, đã đề nghị được giúp đỡ cô.

Tuy nhiên, cái cách mà tôi nhìn lũ quỷ đã thay đổi sau cái trải nghiệm lần đầu qua cái vấn đề mới đây.

Người dân của quốc gia này sợ người đó, Hắc Hiệp Sĩ, và xem anh là biểu tượng của sự sợ hãi.

Nhưng mà, tôi đã thấy cái ánh mắt dâm tà trên mặt anh khi tôi nhảy múa cho anh xem và không thể nào xem anh ấy là một kẻ đáng sợ được.

Bản thân anh ấy có vẻ không nhận ra chuyện đó nhưng nó thật ra rất là rõ ràng đối với người ngoài đấy.

Đương nhiên, tôi không nói cho anh trai mình biết chuyện này. Ý tôi là, theo một nghĩa nào đó thì tôi cũng là một phù thủy rồi. (TN: phù thủy là định nghĩa cho những người được phe quỷ chúc phúc, ở đây là do anh Đen đã chúc phúc cho Sienna nên Sienna cũng được tính là phù thủy)

Khác với thần luật lệ, Oudith, hay Faeria-sama, tín điều của nữ thần tình yêu; Ishtar-sama là một vị thần cho phép tình yêu tự do muôn hình muôn kiểu. Đó là lí do tôi muốn yêu ai cũng không thành vấn đề, kể cả đối phương có là Hắc Hiệp Sĩ đi chăng nữa.

Người đó, Hắc Hiệp Sĩ, có vẻ đã quay trở về Nargol rồi.

Tôi muốn biết, rằng anh đang làm gì lúc này?

Ulbard.

Tôi hiện đang cúi đầu trong phòng yết kiến của Ma Vương Thành.

"Tướng Ulbard, ta sẽ giao trọng trách quản lý mê cung cho khanh"

Ma Vương Bệ Hạ truyền lệnh.

Mê cung là nơi cách xa Ma Vương Thành và đã từng được một Tà Thần quản lý.

Là một người đứng ở vị trí giống như hầu cận của Ma Vương Bệ Hạ, điều tôi lấy làm tự hào, mệnh lệnh này chả khác gì một sự giáng chức cả.

Nhưng mà, tôi không còn lựa chọn nào ngoài chấp nhận.

"Vâng ạ, Kẻ hầu này xin kính cẩn chấp hành mệnh lệnh của Bệ Hạ"

Tôi cúi đầu thấp hơn nữa.

Tôi biết là cả Myurenas và Zephyrus đang nhìn tôi với ánh mắt lạnh thấu xương.

Thật là mất mặt nhưng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài chịu đựng.

Kể cả khi họ có nhìn tôi như thế đi chăng nữa, cái sự đối đãi này còn gọi là "nhẹ nhàng" đấy. Tôi nghe rằng Tướng Quân đã thay tôi lên tiếng, đề nghị giảm bớt hình phạt của tôi. Do đó, tôi bị điều đi quản lý mê cung, một nơi cách xa Ma Vương Thành.

Tuy nhiên, tôi không ngờ là sức mạnh của Tướng Quân còn vượt qua những gì tôi nghĩ nữa.

Tôi nhìn Mona-sama đang đứng kế bên Ma Vương Bệ Hạ.

Mona-sama đang tỏ vẻ như chuyện này không có liên quan gì đến người.

Người là người đã lệnh cho tôi loại bỏ Tướng Quân trong bí mật nhưng giờ tất cả chúng tôi đều biết rằng đó là nhiệm vụ bất khả thi. Lí do là, anh ta quá mạnh, không có tồn tại nào có thể đánh bại sức mạnh khủng bố đó cả.

Do đó, Mona-sama gần như đã bỏ toàn bộ kế hoạch thầm lặng loại bỏ Tướng Quân rồi. Bởi vì cả unfeld, người hiện đang bị giam giữ tại gia, cũng không thể đánh bại Tướng Quân.

Thêm nữa, Tướng Quân có vẻ đã được trao cho lãnh thổ riêng như là phần thưởng cho vụ việc lần này và anh ta có vẻ khá hài lòng với điều đó.

Do đó, tôi tự nhắc nhở bản thân rằng chúng tôi không nên chọc giận một con rồng đang ngủ say dù cho chúng có ngoan hiền đến mức nào đi chăng nữa.

Kuroki.

"Cảm ơn cậu nhiều, Kuroki. Nhờ cậu mà tướng Runfeld đã có thể sống sót trở về bình an"

Modes, người quay trở về từ phòng yết kiến, cảm ơn tôi.

Vì anh ta cứ khăng khăng đòi, nên là Runfeld hiện đang bị giam giữ tại gia.

Mặc dù trừng phạt như thế thì có vẻ quá nhẹ nhàng, nhưng chúng tôi không còn lựa chọn nào khác vì không ai có thể thay thế anh ta cả. Chúng tôi không thể phạt nặng anh ta hơn được.

"Đừng có để tâm, Modes. Tướng Runfeld là một nhân tố quan trọng đối với Nargol này. Không đời nào tôi có thể để cho một nhân tố như thế hy sinh được. Bên cạnh đó, dạo này tôi khá là lo về hành động của lũ tà thần đấy, nhưng mà..."

Hiện tại thì, không có ai khác ở trong phòng này ngoài tôi với Modes.

Nhờ vào đó, mà cả hai chúng tôi có thể thoải mái nói chuyện với nhau như những người bạn.

Đây là thứ mà những người khác không được thấy.

"Diadone và mấy người khác, hử"

Tôi gật đầu khi nghe Modes nói.

Nữ Hoàng Rắn Diadona là lực lượng thứ 3 có thù oán với cả thần linh của Elios với phe Modes.

Thêm vào đó, có vẻ là chúng đang lên kế hoạch gì đó và đang âm thầm thực thi.

"Phải. Tôi đang thắc mắc là bà ta tính làm gì đây"

Tôi lấy ra thanh sáo mà tôi nhận lại từ Sienna.

anh sáo này có khả năng điều khiển vài loại quái vật chuyên biệt.

Theo như câu chuyện của Modes, tộc nhân ngư ở vịnh Saird cũng có những thanh sáo tương tự. Có lẽ là có mối liên kết nào đó giữa cả hai.

"Chuyện đó hiện vẫn đang được điều tra. Tôi không thể để cho cậu tự thân làm mọi việc được. Cứ để những người khác điều tra thay cậu đi"

Diadona hiện đang gia tăng sức mạnh ở khu vực phía tây lục địa để chống Nargol. Modes đã gửi thuộc hạ tới đó để điều tra.

"Cảm ơn nhiều nhé. Nhưng mà, liên lạc với tôi ngay nếu có chuyện. Tôi luôn trong trạng thái sẵn sàng xuất kích bất cứ lúc nào"

Tôi rời khỏi phòng khi để lại những lời đó.

"Tiện thể thì, Kuroki này"

Tôi dừng lại khi Modes gọi tôi.

"Có chuyện gì sao, Modes?"

"Có chuyện gì xảy ra giữa cậu và Rena à?"

"Ugh!"

Tôi trượt chân khi ông ấy nhắc tới tên Rena.

DỪNG LẠI, NGƯỜI ANH EM NHỎ CỦA TA!! ĐỪNG CÓ NỔI DẬY MỖI KHI TA NHỚ TỚI CÁI ĐÊM ĐÓ Ở VƯƠNG QUỐC ROX NỮA!!

Lần đó ena đã dùng ma thuật thao túng thời gian. Cô ấy tạo ra một kết giới và kéo dài thời gian trong kết giới đó.

Nhờ đó, mà chúng tôi đã tận hưởng một khoảng thời gian dài tận hai tuần tuyệt vời chung với nhau. Chúng tôi đã làm như là đám thỏ đang hứng cho đến khi cả hai người chúng tôi gục vì kiệt sức.

Thật luôn đấy, làm sao mà tôi có thể quên kinh nghiệm tuyệt vời đến thế được nhỉ.

Ý tôi là, kể cả lúc này, tôi vẫn nhớ từng chi tiết về kinh nghiệm tuyệt vời đó trong đầu mình đấy.

Có vẻ là tôi sẽ không thể xóa những kí ức tuyệt vời đó rồi. Ý tôi là, mỗi khi tôi nhớ lại chuyện đó, thì thân hình nóng bỏng, cong chỗ cần cong của Rena lại hiện lên trong tâm trí.

Mấy cái này khó là dịu lại lắm cơ.

"Có chuyện gì sao?"

"Không, tôi không sao. À thì, cũng chẳng có gì đặc biệt xảy ra giữa Rena với tôi cả"

Nói thật, có chuyện ĐÃ xảy ra đấy nhưng mà Rena là kẻ thù của Modes cơ.

Đó không phải là chuyện tôi nên đem đi bàn tán với người khác.

"Cậu ổn không đấy, Kuroki? Cậu trông hơi đau đớn đấy"

Modes đang nhìn tôi với ánh mắt lo lắng.

"Không, không có gì đâu. Không thành vấn đề. vậy thì, tôi nghĩ hôm nay đến đây là được rồi..."

Tôi rời khỏi phòng trong khi cho thấy dáng vẻ thảm hại, đi đứng nghiêng ngã trước mặt Modes.

Kuna.

Kuna đang ngồi trên cái ngai vàng của tòa lâu đài bánh kẹo mà đã thuộc quyền sỡ hữu của Kuna.

Ngai vàng bánh kẹo này được làm nhỏ hơn để phù hợp với dáng người của Kuna.

Vì có một lớp đệm kẹo bông được gắn vào ghế, nên là ngồi trên cái ngai này rất là thoải mái.

Hiện tại thì, Kuroki không có ở trong lâu đài. Anh ấy được triệu tập tới ma vương thành rồi.

"Ngươi thấy cơ thế mới sao hả, Zand?"

Tôi hỏi tên hề đứng trước mặt tôi.

"Cảm ơn người rất nhiều, Kuna-sama. Cái cơ thể búp bê bằng gỗ này có cảm giác thật tuyệt"

Zand đang nhảy múa. Đó là một điệu nhảy lố bịch, hoàn toàn trái ngược với điệu nhảy đẹp đẽ của Sienna.

Mà, cái cơ thể đó hợp với hắn ta đấy chứ.

Tôi cho Zand một cái cơ thê búp bê bằng gỗ cho phép hắn đi chuyển xung quanh. Kuna đang thiếu nhân sự để điều động. Đó là tại sao hãy dùng tên này thôi.

Để cho hoàn hảo, tôi còn thêm cả một cái mặt nạ để che giấu cái bản mặt xấu xí của hắn.

"Giờ thì, dốc toàn lực phục vụ cho Kuroki và Kuna đi. Tiêu diệt toàn bộ kẻ thù của Kuroki đi"

"Vâng, thưa Kuna-sama"

Kuroki có hơi tốt bụng quá mức.

Anh ấy còn tha thứ cho lũ rác rưởi cố giết anh nữa.

Vì lí do đó, Kuna sẽ là thanh gươm diệt trừ kẻ thù của anh ấy.

Kuna chạm vào cái nhẫn trên tay.

Cái nhẫn này là thứ kết nối với Kuna và là minh chứng cho liên kết của cô với Kuna.

Đó là tại sao cô cần có kẻ khác hành động thay cô.

"Lúc này thì, quan sát lũ anh hùng đi. Đảm bảo rằng ngươi luôn che giấu sự hiện diện của mình đấy, Zand. Hiểu chưa?"

"Vâng!"

Thân ảnh của Zand biến mất sau khi cô nói thế. Khả năng của Zand có thể vượt qua bất cứ kết giới nào mà không bị phát hiện là khả năng phù hợp nhất để thu thập thông tin.

Vậy thì, cũng đến lúc Kuroki quay trở về từ ma vương thành rồi, đi chào đón anh ấy thôi.

Tôi đi tới phòng thay đồ.

"Giờ thì, để xem lần này mình nên mặc gì đây"

Sienna đã truyền cho tôi rất nhiều kiến thức để thỏa mãn Kuroki.

Phần dưới của tôi trở nên nóng rực khi tôi nhớ tới thứ kiến thức đấy.

Kuroki là của tôi, tôi sẽ không trao anh ấy cho ai cả.

Đương nhiên, kể cả con ả Nữ thần của Sự thông thái và Chiến thắng, Rena, người xuất hiện lúc đó.

"Tuy nhiên, con ả nữ thần đó là ai thế nhỉ? Tại sao cô ta lại có gương mặt giống với Kuna?"

Rena.

"Rena, xin người đừng hành động bất cẩn như thế ạ..."

Nier nói với tôi với vẻ lo lắng trên mặt.

Nier đã biết là tôi có thai từ lâu rồi. Đương nhiên, tôi không đủ ngu mà nói cho cô biết cha của đứa bé này là ai.

Tôi phải nghỉ ngơi một thời gian vì tôi hiện đang có thai.

Nhưng mà, tôi không thể không muốn đi đây đi đó.

"Ta biết, Nier. Lần này ta sẽ nghĩ ngơi đàng hoàng mà"

Tôi quay trở về Elios ngay lập tức sau khi nhóm Kuroki rút quân. Vậy nên là bây giờ, tôi sẽ nghỉ ngơi đàng hoàng.

"Người cần phải làm thế ạ, Rena-sama. Vậy thì, thần xin phép. Xin hãy cho gọi thần bất cứ khi nào người cần gì đó ạ"

Nier ra khỏi phòng tôi sau khi nói.

"Vậy thì, có vẻ là mình thật sự cần phải nghỉ ngơi rồi. Thêm nữa, mình cũng cần phải biện hộ cho việc không bước ra khỏi phòng nữa"

Tôi lấy tay vuốt nhẹ cái bụng hơi phồng lên của mình.

Chuyện tôi có thai là bí mật. Tôi chỉ nói cho vài người kín miệng biết về cái thai này thôi.

Ý tôi là, Thors chắc chắn sẽ làm lộ mọi thứ một khi hắn nghe tin về cái thai của tôi. Đó là chuyện tôi muốn tránh bằng mọi giá.

Vì bụng tôi sẽ chỉ trở nên lớn lớn kể từ giờ, gần như là bất khả thi để tôi bước ra ngoài trong thời gian tới.

Nếu họ thấy cái bụng bầu của tôi, họ chắc chắn sẽ phát hiện ra là tôi có thai. Do đó, tôi cần phải có một lí do chính đáng để không phải bước ra khỏi phòng.

Vì có nhiều người vẫn hiểu lầm là tôi yêu thằng ngu đầu bùi kia, nên là hãy dùng hắn để nói rằng tôi, người cảm thấy đau khổ trước cái thất bại của hắn, không muốn bước ra khỏi phòng.

"Ôi trời, tại sao mình cứ phải lo liệu mấy cái phiền phức thế này nhỉ? Em chắc chắn sẽ bắt anh trả giá cho chuyện này, Kuroki..."

Tôi mỉm cười khi nhớ lại tình trạng của Kuroki lúc đó.

Truyện Chữ Hay