Nữ thần của Sự thông thái và Chiến thắng, Rena.
"RENA-SAMA!! TỆ RỒI!! NHÓM REIJI ĐANG ĐỐI ĐẦU VỚI HẮC HIỆP SĨ LỪNG DANH Ạ!!"
Nữ thiên thần, Nier, vội vã chạy vào phòng tôi.
Quả là một cô gái ồn ào mà.
Nier là chỉ huy của các valkyrie dưới quyền tôi. Là một người đứng trên những người khác, cô ấy nên học cách giữ bình tĩnh hơn đấy.
"Ta biết rồi, Nier. Ổn thôi mà. Ý ta là, người thắng đã được định doạt từ đầu rồi. Người ta yêu sẽ không thua bất cứ ai cả"
(TN: lại tới câu chuyện ông nói gà bà nói vịt)
Nier thốt ra đầy ngưỡng mộ sau khi tôi nói thế.
"Người thật sự tin tưởng Reiji-sama nhỉ, Rena-sama"
"Eh?"
Tôi thốt lên ngu ngốc khi nghe câu bình luận ngáo đá của Nier.
"Thần sai à?"
"Không, mặc dù ta không hiểu ngươi đang nói cái gì. Nhưng mà, chúng ta cần phải đi cứu Reiji nữa. Cái đám vô dụng đó"
Tôi xoa bụng trong khi nói những lời đó.
Một khi tôi nuôi lớn được chàng anh hùng trong bụng mình xong, tôi sẽ không cần Reiji nữa.
Đó là tại sao, để hắn hoàn thành nghĩa vụ của hắn cho đến phút giây cuối cùng thôi.
Có vẻ là lũ tà thần phía đông đang lên mưu đồ nào đó nữa.
Vì lí do đó, tôi cần phải cứu nhóm Reiji để chúng giải quyết lũ tà thần kia.
"Nier, tập trung các valkyrie lại. Chúng ta sẽ tới Ariadya"
Valkyrie, Shizufae.
(TN: cay hong bé ui? Ae đâu, lên nhạc!)
Hình bóng của Hắc Hiệp Sĩ cưỡi trên lưng hắc long được chiếu trên bầu trời của Ariadya.
Hình chiếu được toàn thể người dân trong Ariadya chứng kiến.
Hắc Hiệp Sĩ trong hình chiếu giơ tay phải lên.
Toàn bộ quang đan của Reiji-sama bị hút vào cánh tay đó.
"Shizufae... Đó là gã Hắc Hiệp Sĩ chúng ta gặp lần trước, phải không?"
Đại tỉ Keyna hỏi tôi trong khi chị nhìn về cái hình chiếu của Hắc Hiệp Sĩ mới tham chiến.
"Ừa, có vẻ là hắn. Chúng ta đã chạm trán hắn dưới mê cung"
Tôi nhìn lên khi nghe thế.
Hắn là người đã cản đường chúng tôi khi chúng tôi tính đi càn quét các lizardman. Tên Hắc Hiệp đó cũng là lí do tại sao tôi nhận được thánh hộ từ Rena-sama.
Tuy nhiên, tôi không có ý định cảm ơn hắn ta vì thế. Hắc Hiệp Sĩ dù gì cũng là kẻ thù của nhân loại mà.
"Tên Hắc Hiệp Sĩ đó tuyệt thật. Hắn vô hiệu hóa toàn bộ đòn tấn công của quang anh hùng chỉ với một cái búng tay"
Novis nói một cách ngưỡng mộ.
"Này, Novis, cậu đang cổ vũ cho tên Hắc Hiệp Sĩ đó à?"
Tôi hỏi thế trong khi lườm Novis.
"L-Làm gì có! Còn lâu tớ mới làm thế! Tớ chỉ ngưỡng mộ cách mà hắn dễ dàng vô hiêu hóa đòn tấn công cực mạnh của Quang Anh hùng thôi mà. Hơn nữa, làm gì có chuyện một Hắc Hiệp Sĩ mà có cửa thắng Quang Anh hùng, đúng chứ? Vậy nên đừng có nhìn tớ với ánh mắt đó nữa"
Novis nhanh chóng biện hộ.
Tâm trạng của tôi trở nên tốt lại khi nghe thế.
Nhưng mà, Novis nói đúng. Đối thủ có vẻ khá mạnh khi hắn có thể vô hiệu hóa đòn tấn công của Reiji-sama dễ dàng.
Hắn cho tất cả thấy rằng hắn mạnh hơn Chúa quỷ Daemon lúc trước rất nhiều.
Nhưng, làm gì có chuyện hắn có thể đánh bại Reiji-sama chứ. Reiji-sama có thể dễ dàng đánh bại hắn như với tên Chúa quỷ Daemon kia ha.
"Có chuyện gì với tên Hắc Hiệp Sĩ đó thế? Mà, làm gì có vụ hắn có thể đánh bại Reiji-sama chứ. Đúng không, Chiyuki-dono?"
Có vẻ là Tướng Clasus cũng có suy nghĩ giống tôi.
Ông ấy nói với Chiyuki-sama đứng cạnh trong khi cười mỉm chi.
Và, vì lí do nào đó, tôi thấy màu sắc dần biến mất khỏi gương mặt của Chiyuki-sama. Cô ấy đang đổ mồ hôi ròng rã từ trên trán. Nhìn vào tình trạng hiện tại của cô ấy, như thế vẻ bình tĩnh khi nào là giả dối vậy.
"Kaya, cậu thấy tình huống này trông cực kì tệ luôn á ha?"
"Đúng vậy, thưa tiểu thư. Đây là tình hình cực kì nguy cấp ạ"
Nhóm Kyouka-sama đúng bên cạnh Chiyuki-sama cũng nói với gương mặt trắng bệch.
Sắc mặt của họ rõ ràng là không bình thường chút nào.
Đột nhiên, có cái cảm giác không lành chạy dọc sống lưng tôi.
(TN: xin là xin vĩnh biệt cụ...)
Hắc Hiệp Sĩ, Kuroki.
Tôi bảo Glorious bay gần lại phía Runfeld.
Đúng là suýt soát mà.
Có vẻ là thằng Reiji nó đang đùa giỡn với Runfeld.
Và, nhờ thế, mà tôi tới kịp lúc.
"Ngài hài lòng chưa, Ngài Runfeld?"
Tôi hỏi anh ta với giọng tức giận.
"Tôi thực sư xin lỗi, Tướng Quân"
Runfeld cúi đầu với tôi. Anh ta biết rằng anh là người có lỗi, sai lầm của anh ta xém chút nữa là gây ra tổn thất lớn cho Nargol rồi. Mình cần phải cảnh cáo thật nặng để anh ta không còn phạm sai lầm nào như này nữa.
"Ngài Runfeld, ngài nên xem xét vị trí của mình một chút trước khi ngài hành động bất cẩn như này đấy!! Việc của ngài là bảo vệ Bệ Hạ, bảo vệ Ma Vương, và giờ nhìn ngài xem... Ngài đã bỏ rơi nghĩa vụ của mình đấy"
Runfeld không nói một lời khi tôi mắng anh ta với giọng khó nghe vì anh ta biết là anh sai rồi.
Thấy anh ta như này, tôi nghĩ là anh ta cuối cùng cũng đã nhận ra hành động hiện tại của anh ngu ngốc đến mức nào.
Vì đã thế này, tôi nghĩ là mình không còn gì để nói nữa rồi.
Do đó, tôi kiềm nén cơn giận lại vì tôi không thấy mắng anh ấy sẽ có ích lợi gì nữa.
"Được rồi, lúc này thì mọi người di tản vào mê cung đi. Ngài cũng sẽ đi cùng với chúng tôi, đúng không, Ulbard-dono?"
"Đúng vậy, thưa Tướng Quân..."
(TN: cho những ai đã quên, địa vị của Kuroki trong quân đội cao hơn tứ thiên vương, chỉ đứng dưới Modes. Và từ đầu truyện tới giờ, đây là lần đầu anh nổi điên như này. F for hero team)
Ulbard cúi đầu đầy tôn kính khi ông trả lời tôi.
Có vẻ người đã châm mồi cho sự kiện hiện tại này là Ulbard.
Kết cục thì, Runfled chỉ lợi dụng hỗn loạn từ đống rắc rối của Ulbard. Và đó là toàn cảnh của câu chuyện.
Tôi nghĩ là mình cần phải hỏi chi tiết từ Ulbard sau này đấy.
"CHỜ CHÚT ĐÃ!!!"
Đột nhiên, Reiji xen vào khi chúng tôi tính rút lui.
Mặc dù tôi đã nói chuyện với Runfeld và những người khác từ nãy đến giờ, tôi không có hạ thấp cảnh giác với Reiji. Ý tôi là, hắn rõ ràng đang thù địch với tôi kia kìa.
"CÓ CHUYỆN GÌ? BỌN NÀY SẼ RÚT LUI NGAY ĐÂY!!"
(TN: thật ra suýt nữa tôi ghi 'mày có ý kiến gì?' thay cho 'có chuyện gì" rồi đấy...)
Tôi trả lời một cách to và rõ.
"CÁC NGƯƠI NGHĨ TA SẼ CHO PHÉP CÁC NGƯƠI THOÁT À?!! TA ĐÃ TRỞ NÊN MẠNH HƠN TRƯỚC CHỈ ĐỂ ĐÁNH BẠI NGƯƠI!!"
Reiji vào thế với hai thanh kiếm trên tay khi hắn hét lên như thế.
Song kiếm hử. Vậy ra đó là cách hắn tính đánh bại tôi.
Chờ xí đã nào, thanh kiếm kia là của Runfeld mà.
Tôi thật sự không thể quay lưng lại với Reiji luôn á, sẽ nguy hiểm cho cả bọn nếu cứ rút lui theo kế hoạch.
Phiền phức ghê. Sao mà hắn cứ ép tôi phải đánh trong khi tôi đã tính để cho hắn đỡ mất mặt thế nhỉ.
(TN: ae đâu, nhạc lên nào)
"Có vẻ là hắn không tính để ta đi rồi hử... Kuna, chờ anh ở đây một tí"
Tôi bước xuống khỏi Glorious và đứng trước Reiji. Cả hai người chúng tôi đều đang bay trên không trung.
Khi tôi vừa tới thế giới này, tôi đã rất sợ phải đánh với Reiji. Tôi nghĩ là mình sẽ phải chịu cảnh thảm thương như hồi hắn đánh với tôi ở võ đường. Hơn nữa, tôi sẽ chết nếu thua hắn. Điều đó làm tôi sợ đánh nhau với hắn hơn.
Nhưng, có vẻ là tôi thật sự không thoát được rồi. Nó sẽ là một cái thua nếu tôi chạy khỏi hắn.
Chỉ có những điều thảm thương chờ đợi kẻ thua cuộc.
Đó là tại sao tôi đã cố hết sức để trở nên mạnh hơn.
Bản thân Reiji nói rằng hắn đã trở nên mạnh hơn để đánh bại tôi. Và câu trả lời của hắn là dùng SONG KIẾM hả.
Nói thật nhé, tôi cảm thấy như mình đang có một lỗ lủng ở bao tử khi thấy cái thế đứng của hắn đấy.
Không còn nghi ngờ gì nữa, hắn đã thật sự mạnh hơn rồi.
Cứ xem như là hắn đã tập luyện thêm chút để mạnh hơn đi. Nhưng, cũng có khả năng là do tôi tưởng tượng thôi.
(TN: nãy giờ anh nhà ta đang khịa đấy)
Nếu tôi đoán đúng, thì lần này có thể tôi sẽ lên bàn thờ ngồi.
Dù là tôi ghét phải nói thế này, Reiji là một thiên tài. Chiến thắng của tôi ở Ma Vương Thành chỉ là ăn may mà thôi.
Có lẽ chẳng có lần hai cho tôi đâu.
"Ngươi cuối cùng cũng tới hử. Làm một kẻ thất bại chẳng hợp với ta đâu. Lần này đánh nghiêm túc nào"
Reiji nở nụ cười vô tư như thường lệ.
Như thể hắn tự tin rằng hắn chắc chắn sẽ không thua.
Chết rồi, tôi thật sự mong là mình có đem theo thuốc đau bao tử.
Nếu không phải là vì cái tình huống chó má này, thì tôi đã vứt luôn cái danh sự và chạy cho lẹ rồi.
Và giờ thì, tôi đứng đây, bị ép phải đánh nhau luôn.
Thêm nữa, Kuna cũng ở đây với tôi. Còn lâu tôi mới cho Kuna thấy cảnh mình chạy trốn khỏi đối thủ một cách thảm hại được.
Ai đó, làm ơn cho tui biết mình phải làm gì đi chứ?
Kết quả là, tôi đang khóc trong lòng do cái tình huống chó chết mà mình bị kéo vào.
"TA TỚI ĐÂY!!!"
Nhưng dĩ nhiên, Reiji làm méo gì có ý định chờ tôi chứ. Hắn áp sát ngay lập tức, vung cả hai thanh kiếm về phía tôi.
Hắn di chuyển nhanh hơn lúc hắn đánh với Runfeld mới nãy. Thêm nữa, hành vi của hắn cũng nằm ngoài dự đoán của tôi.
Nữ hiền nhân tóc đen, Chiyuki.
Reiji và bạn thuở nhỏ của Shirone, Hắc Hiệp Sĩ, đang đối đầu nhau trên không trung trước mặt tôi.
Tệ rồi, cứ đà này, Reiji sẽ giết bạn thuở nhỏ của Shirone mất.
Khi chuyện đó xảy ra, Shirone sẽ rất buồn.
Mặc dù cậu ấy đã thua hoàn toàn hồi ở trước Ma Vương Thành, Reiji đã trở nên mạnh hơn rồi. Đó là tại sao cậu ấy sẽ không thua lần này.
Tôi cần phải ngăn cuộc chiến lại ngay lập tức.
"Chúng ta nên làm gì đây, Chiyuki-san? Cứ đà này, onii-sama sẽ lâm vào tình huống cực kì nguy hiểm mất"
(TN: bé nó biết đọc tình hình đấy)
Kyouka nói với vẻ lo lắng trên mặt.
Nhưng, em ấy đã hoàn toàn sai rồi.
"Người đang gặp nguy hiểm là bạn thuở nhỏ của Shirone, Kyouka-san. Reiji-kun đã trở nên mạnh hơn rồi, em biết đấy"
Khi nghe tôi nói thế, Kyouka đột nhiên nhìn tôi với ánh mắt cực kì bối rối.
"Eh? Em hơi thắc mắc vụ đó luôn đấy, Kuroki mạnh hơn mà, anh ấy dù gì cũng là thầy của em mà. Đúng không, Kaya?"
Rõ ràng, Kaya cũng đồng tình với Kyouka.
"Vâng, đúng như người nói, thưa tiểu thư"
Nhưng, không quan trọng tôi nghĩ thế nào, quan điểm của cả bọn có hơi lạ rồi đấy. Chỉ vì cậu ấy là thầy dạy của Kyouka, thì đâu có nghĩa là cậu ấy mạnh đâu ta.
"OH KHÔNG, CHIYUKI-SAN!! HỌ BẮT ĐẦU RỒI KÌA!!!"
Trong lúc đó, Nao hoảng loạn hét lên.
Khi tôi quay lại nhìn, tôi thấy Reiji áp sát và chém với cả hai thanh kiếm.
Ôi không, mình muộn rồi.
Tôi biết là chúng tôi đã muộn ngay khi tôi thấy hai thanh kiếm của Reiji lờ mờ sáng.
"SUNDERING FLASH" (TN: ai có cao kiến gì không ạ?)
Reiji hét tiếng xung trận khi cậu ấy dùng skill.