Yuzuki lặng lẽ nhìn tôi.
Vì tò mò, nên tôi bèn gọi thử cô ấy: ”Yuzuki???”
“...”
Thế nhưng cô ấy lại không phản hồi.
Tôi bắt đầu thắc mắc rằng liệu Yuzuki có thực sự thích tôi hay không.
Hờ...Chắc nói dối như thế này cũng chịu chết thôi nhỉ.
Suy nghĩ mông lung như vậy, nên tôi quyết định nói với cô ấy rằng đó chỉ là một cú lừa của Bích Phương mà thôi.
“Ừm, Yuzuki…, về chuyện tớ nói ban nãy…”
Tôi vừa mới chuẩn bị nói với cô ấy, chợt Yuzuki ngẩng đầu lên để lộ ra khuôn mặt của mình.
“...”
“Hả?”
Và rồi Yuzuki đứng phắt dậy, vừa cúi đầu vừa đi về phía tôi.
Cô ấy đặt tay lên vai tôi và nhìn thẳng vào người bạn thuở nhỏ này.
Khuôn mặt cô ấy lúc này đã lấm lem bởi nước mắt.
“Tại sao?...Chỉ là tại sao...Tớ chỉ muốn ở bên cậu mãi mãi!...Tớ muốn đi cùng cậu đến muôn đời vạn kiếp...Mãi mãi! Mãi mãi! Thế mà tại sao...cậu lại bỏ rơi tớ? Tại sao cậu bỏ tớ để đi theo một con nhỏ khác cơ chứ?”
“Tớ xin lỗi, Yuzuki. Nó không phải…”
Tôi vội vã cố gắng giải quyết những hiểu lầm.
“Cái gì không phải chứ!...Tớ yêu cậu...Tớ đã luôn luôn yêu cậu...vậy mà giờ đây cậu đã là của người khác mất rồi! Cậu tính bảo cái gì không phải cơ chứ!”
“Yuzuki, nghe tớ này!”
Tôi liền ôm Yuzuki vào lòng, người đang đứng ngay trước mặt tôi.
“Khoan đã! Cậu làm gì thế! Cậu đã có bạn gái rồi kia mà! Cậu không thể…Cậu không thể làm thế này được...Càng làm tớ tổn thương hơn nữa mất...Mau bỏ tớ ra đi.”
“Tớ xin lỗi. Tớ chưa thực sự có bạn gái đâu.”
“Hả? Ý cậu là sao cơ?”
“Tất nhiên tớ cũng yêu cậu nữa, Yuzuki. Nhưng cũng là vì tớ không biết cậu thực sự có tình cảm với tớ hay không, phải chứ?”
“Và cậu đang định nói với tớ rằng cậu nói dối vì muốn xác minh điều đó sao?”
“Ừ, tớ xin lỗi. Do tớ cũng lo lắng. Lo lắng là vì Yuzuki luôn tỏ ra lạnh nhạt với tớ...Tớ nghĩ có thể cậu không thích tớ thật...Đó là lý do tớ nói dối cậu...Tớ thực sự xin lỗi.”
Và tôi càng ôm Yuzuki chặt hơn nữa.
“Ghét cậu...tớ ghét cậu...tớ ghét cậu vì đã dám lừa dối tớ như thế...”
Yuzuki nói thế, nhưng cô ấy vẫn ôm tôi.
“Vậy sao...nhưng tớ thích cậu, Yuzuki.”
“Ừm, tớ cũng vậy.”
“Ể, tớ tưởng cậu nói không thích tớ?”
“Tớ nói dối đấy…”
Sau đó Yuzuki rời khỏi tôi. Đoạn cô ấy nở một nụ cười tươi tắn.
“Taiyo và tớ đều nói dối một lần. Vậy ta hoà rồi nhé.”
Và rồi Yuzuki lại gần và hôn lên má tôi.
============================
Tham nam, ngoo dốt, xém nữa chỉ còn cái nịt.