Một ngày đã trôi qua kể từ lúc xảy ra sự cố. Hôm nay Yuzuki vẫn ở trong phòng tôi. Và giờ chúng tôi đang lên kế hoạch cho chuyến mua sắm cùng nhau tuần tới.
Yuzuki thật sự rất dễ thương những lúc cô ấy chuyện trò vui vẻ. Ngoài ra bộ đồ cô ấy mặc hôm nay lộ hàng hơn nhiều so với mọi ngày.
Không quan trọng tôi đã quen Yuzuki được bao lâu, chỉ cần nhìn thấy dáng vẻ lẳng lơ của một cô gái xinh đẹp, kiểu gì một thằng con trai như tôi cũng sẽ cảm thấy hưng phấn.
“Thế nên là...Này Taiyo...nãy giờ có nghe tớ nói gì không vậy? Hình như cậu còn chẳng thèm để ý tới luôn.”
“Ờ, ờm. Dĩ nhiên tớ đang nghe rồi.”
“Vậy sao?... Chậc, mong là cậu vẫn đang nghe… Vậy thì tuần sau tớ sẽ ở chỗ…”
Ôi nguy hiểm thế...Xém chút nữa Yuzuki đã nhận ra tôi đang ngồi suy nghĩ bậy bạ. Cổ mà bắt được thì tôi ăn ngay vào mồm một cước chắc luôn.
Nếu là một tên biến thái máu M, hắn sẽ đón nhận chúng trong sự sung sướng. Nhưng tôi thì khác, tôi không có máu M trong người, và cũng không phải một tên biến thái gớm ghiếc. Bị người ta đánh thì tôi chỉ thấy đau thôi, và tôi ghét điều đó.
“Như thế có ổn không? Taiyo.”
Yuzuki nói vậy sau khi đã thuyết trình kế hoạch xong xuôi.
“Ờ, ừm...Ổn mà, phải không nhỉ?...”
“Sao giờ này cậu lại nói như kiểu hỏi vặn tớ vậy hả? Cậu không hề nghe tớ nói gì hết, có phải không?”
“Tớ có nghe mà! Thật đó!”
“Hửm, vậy kể tớ xem, tớ đang cố nói với cậu những gì?”
“À thì...tuần sau chúng ta sẽ đi chơi…”
“...Hả? Vậy thôi sao? Chỉ có bấy nhiêu thôi đó hả?”
“...Dạ vâng.”
“Hờ~~~”
Yuzuki thở một hơi dài rồi nằm phịch xuống giường tôi.
“Thôi được rồi...Cho cậu toàn quyền quyết định...Lịch trình tuần sau...Dù gì tớ nói thì cậu cũng có thèm nghe đâu.”
Đoạn Yuzuki tóm lấy một cái gối ôm và quay mặt đi chỗ khác.
“Tớ xin lỗi, Yuzuki. Giờ tớ sẽ nghe cậu đường hoàng mà. Đừng có dỗi nữa…”
“Tớ không có dỗi… Vả lại dù là cậu hay là tớ quyết thì cũng có khác gì đâu.”
Ôi không, thế này thì không ổn. Cô ấy dỗi thật rồi. Sau này lại ôm một đống phiền phức mất.
“Tớ muốn Yuzuki là người quyết định cơ. Lần sau tớ sẽ tập trung hơn. Cầu xin cậu đó, nói cho tớ nghe kế hoạch lần nữa đi.”
Khi tôi nói như vậy, Yuzuki mới quay đầu về phía tôi.
“Được thôi...Tớ sẽ kể. Nhưng tớ có một điều kiện, nếu cậu không đáp ứng được, thì tớ sẽ không kể cho cậu nữa.”
“Điều kiện sao?... Vậy nếu tớ đáp ứng được, thì cậu sẽ kể tớ nghe đúng không?”
“Vâng...nếu cậu giữ lời hứa.”
Nếu đã vậy, tớ xin phép được phục vụ cậu nhé.
“Ok quất! Nói cho tớ điều kiện của cậu đi?”
“Tuần sau khi chúng ta đi chơi, cậu sẽ phải làm giúp tớ một thứ. Cậu có hứa với tớ không?”
“Tớ làm được! Cái gì tớ cũng làm!”
“Hứa rồi nha...vậy chẳng còn cách nào khác ngoài kể cho cậu nghe kế hoạch nhỉ...”
Và thế là Yuzuki bắt đầu nói lại một lần nữa.
Lúc đứng lên đùi của Yuzuki nuột thật đó...Ấy rồi tôi lại ngồi ngẫm nghĩ thêm một lúc.
============================