10 nen goshi no HikiNiito o Yamete Gaishutsushitara Jitaku goto Isekai ni Ten’ishiteta

phần 01: yuuji, gặp gỡ người ở thế giới khác, hơn nữa họ còn là nhà thám hiểm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Có vẻ như tuyết đã tan rồi. Có vài phần của khu vườn cũng đã khô nhờ ánh mặt trời. Mùa xuân sẽ sớm tới thôi, Alice nhỉ?” (Yuuji)

“Đúng rồi, mùa xuân sắp tới rồi đó Yuuji-nii! Nee-nee, khi mà khu vườn đã hết tuyết hoàn toàn, Alice có thể luyện tập Phép thuật ở ngoài được không?” (Alice)

“Oke! Còn mi nghĩ sao hả Kotarou? Mi có muốn ra ngoài chung với Alice không?” (Yuuji)

Woof! Kotarou sủa một cái rồi theo Alice, người đang phóng như bay ra ngoài phòng khách.

“Tôi sẽ chăm sóc cho cô bé!” (Kotarou)

Là điều mà Kotarou muốn nói.

Yuuji đi vào phòng của mình và trông chừng cô gái nhỏ và một con chó ở dưới khu vườn qua cửa số.

“Được rồiiiiiiiiiii! Cuối cùng cũng có cơ hội! Bởi vì Alice không chịu ra ngoài nên mình đã ở cùng với Alice và Alice cũng ngủ trong phòng mình suốt…… Đã bao nhiêu lần mình cho phép em ấy ngủ chung phòng với mình chỉ vì em ấy cảm thấy cô đơn nhỉ? Mình đã hối tiếc khi không mua một chiếc laptop bao nhiêu lần nhỉ? Nhưng cuối cùng… cuối cùng ngày hôm nay…. Tạ ơn ngài, Mặt Trời! Mong ngài hãy mau chóng làm tuyết tan để Alice có thể ra ngoài thoải mái!!” (Yuuji)

Vì một vài lý do, Yuuji tru lên một tiếng như con sói hoang.

Cậu háo hức quay qua cái PC.

“Cuối cùng…cuối cùng!

Được giấu khỏi Alice chỉ với một cú nhấp chuột…. Hãy bật cái đống cờ líp pỏn vếu bự mà mình đã mua bằng số tiền mình có nào! (Yuuji)

Quả là một cục rác ghê tởm.

Yuuji đúp chuột vào cái file ẩn.

“Mình-nên-coi-cái-nào-trước-đây! Và…. Được rồi, ta chốt ngươi!” (Yuuji)

Thật sự là một cục rác hôi thối ghê tởm.

Màn hình bắt đầu hiện lên cái cờ líp đó.

“Ồ, đầu tiên là cảnh vẫn còn đồ nhỉ? Không sao, không sao! Mình sẽ không tua đâu!” (Yuuji)

Yuuji đang nói mấy thứ nhảm lone.

Có vẻ như cảm xúc của cậu đang thăng hoa.

Lồng ngực cậu đang bị lấp đầy bởi sự mong đợi.

Và cái “cây súng” của cậu thì khỏi nói.

“Lần thứ nhất đã bắt đầu từ cái tiêu đề.”

□ □ ■ ■ □ ■ ■ □ □

【NEET Cô Đơn】 Tôi cuối cùng cũng ra khỏi nhà sau 10 năm, nhưng có vẻ nhà của tôi đang ở một thế giới khác 【Phần 8】(Nghỉ Đông)

1 : Cục Thịt Ẩn Danh

Đây là chủ đề để bàn tán, hình ảnh và video về thế giới khác mà “Yuuji” đăng lên.

Liệu có phải là thế giới khác? Cậu ta đã bịa đặt như thế nào? Vấn đề này được đặt ra cho chúng ta xác nhận.

Chủ đề tiếp theo sẽ được lập sau khi chủ đề này đạt tới số >>980

.

.

.

167 : Yuuji

Tôi muốn chết

Tôi đã chịu đựng đủ cái thế giới này rồi.

168 : NEET ẩn danh

Được rồi!

Đây là lần đầu tiên tôi thấy Yuuji online.

169 : CÓ Lolita KHÔNG động vào

>>81 Alice-chan đã trở thành thợ sửa ống nước.

170 : NEET ẩn danh

>>169 Sao tên này chưa bị hốt đi?

171 : NEET biết tuốt

>>167 Chuyện gì xảy ra vậy Yuuji?

172 : Yuuji

Cái cờ líp pỏn vếu bự được lựa chọn cẩn thật đã bị hư khi coi

Mấy cái tiếng rên biến thành *Kukyukyuru*

Tôi đi chết đây….. (Suu: Cạn :v)

173 : Cục Thịt ẩn danh

Tôi có thể nghe kĩ hơn ông?

Alice-chan đâu òi?

Cậu chẳng nói gì cả…..

174 : CÓ Lolita KHÔNG động vào

Cô bé đang coi chung với cậu à?

Cậu quả là một thằng mất dạy….

Nhưng tôi thích điều đó.

175 : NEET ẩn danh

>>173 Nhưng Alice đang ngủ ngay bên cạnh tôi lúc này đấy!

176 : Cục Thịt ẩn danh

Có vẻ như trong Diễn Đàn ngày càng có nhiều thanh niên sa đọa nhỉ.

177 : ETNE ẩn danh

>>176 Vì đang là mùa động dục của bọn nam sinh mà (Suu: Mùa xuân :v)

Và tất nhiên là không có ngoại lệ khi mà cả tôi lẫn cậu đều sa đọa cả.

178 : NEET ngầu

>>172 Có vẻ như có vài quy luật nhẩt định về âm thanh

・Có vẻ như âm thanh trong mấy cái video mà Yuuji đã quay đã hư hoàn toàn.

・Âm thanh của mấy video từ cái thế giới này cũng hư luôn (điểm này cần nhiều thông tin hơn)

・Cuộc gọi từ thế giới khác cũng không nghe được.

・Cuộc gọi từ thế giới này cũng không nghe được nốt.

Về âm thanh, nó sẽ bị lỗi khi đi qua thế giới khác nhỉ? Có vẻ đây là quy luật của nó.

179 : NEET biết tuốt

Thật thú vị khi xem cách mà mọi thứ kết nối.

Nhưng 178-san chưa nói về cái cờ líp pỏn.

180 : Bạn của Sakura

>>172 Anh đang làm gì thế Yuuji-san?

Sakura-chan cũng đang xem Diễn Đàn đấy.

181 : Thợ Sửa Ống Nước-san

Bạn của Imouto-chan đã online!

Tiện đó, tôi cho rằng chúng tôi là hàng xóm.

182 : NEET ẩn danh

Bạ ủa Sakura-chan ũng hắn in rên Diễ Àn nà à? (Suu: Kansai :v)

183 : Yuuji

>>180 Tôi quên mất.

Tôi đã chịu đủ rồi.

Liệu có cái Phép thuật Thời gian nào không vậy trời…..?

□ □ ■ ■ □ ■ ■ □ □

“Yuuji-niiiiiiiiiiiiiii! Nhà Thám Hiểm-san, nhà thám hiểm-san kìaaaa! (Alice)

Tiếng Alice hét đến tai Yuuji.

Yuuji, người đang gục đầu xuống bàn bỗng nhiên bật dậy.

Cậu đóng cái file với một tốc độ thần thánh như lúc bị ba mẹ gank.

Cậu đã đóng cái file.

Và trở về màn hình chính từ cái tab mới

Cậu chỉnh lại cách ngồi.

Lấy lại bình tĩnh.

Thở dài nặng nề, Alice tới và mở cửa

Đã “AN TOÀN”

“Có chuyện gì vậy Alice? Sao em lại thở dốc thế?” (Yuuji) (Suu: Tỉnh ruồi :v)

Với nụ cười trên mặt, Yuuji hỏi Alice với một giọng mềm mại hơn bình thường. Cứ như cậu đã giác ngộ được chân lý mới vậy.

“Ummmmm, anh thấy đấy, khi mà Alice đang luyện tập phép thuật trong vườn, nhà thám hiểm-san bỗng nhiên tới, hmmmm, cứ tới đây đi! Tới đây đi Yuuji-nii!” (Alice)

.Thật hiếm khi thấy Alice thở mạnh như vậy, vì cô bé không hề đủ kiên nhẫn để giải thích cho Yuuji, cô kéo Yuuji thằng ra bên ngoài.

Yuuji bị dắt đi như một con chó bởi Alice.

Yuuji vẫn giữ nụ cười như Phật Di Lặc khi đi ra ngoài.

“Grừ…” Kotarou đang lườm cái gì đó trước cổng, khi thấy cô chó cảnh giác như vậy, Yuuji cũng nghiêm chỉnh trở lại.

Theo hướng mà Kotarou lườm, có ba người vũ trang đầy đủ đứng đấy.

Họ là người của thế giới này.

Dù họ không chĩa vũ khí về phía cậu, nhưng Yuuji vẫn cứng người khi thấy một người thanh niên cầm một cây đao dài, người thanh niên kia thì cầm một cây búa.

“Yuuji-nii, nhìn này, đó là nhà thám hiểm-san! Nhà thám hiểm-san đã tới!” (Alice)

Cậu nắm hai bàn tay đang run rẩy lại khi nghe Alice nói, Yuuji thoát khỏi trạng thái “bức tượng” của cậu, nhưng có vẻ như cậu bị bối rối nặng khi có sự xuất hiện đột ngột như thế này.

Họ trợn mắt nhìn nhau một lúc.

Cuối cùng, chẳng biết Yuuji làm sao mà gặn ra được vài từ.

“Ch-ch-chà-chào buổi chiều….” (Yuuji)

Cậu đã nói lắp.

Truyện Chữ Hay