Haku-san và Misha quay về.
Tôi nghĩ mình nên bắt đầu với việc tu sửa toàn bộ hầm ngục của Mikan.
Khi nói với Mikan, cậu ta chỉ rên rỉ không hài lòng.
"Nhưng tỷ lệ sống sót trong hầm ngục là 0%, nkyuu. Tốt mà..."
"Cũng kèm theo nhược điểm."
"Là gì?"
Không một ai trong số tân binh sống sót. Vừa là điều tốt và xấu.
Bởi không ai sống sót, nơi này cơ bản không có người biết đến. Đúng như câu nói 'người chết không thể kể lại (trừ xác sống)', số người đến đây không bao giờ tăng lên.
"Nkyuu. Chẳng phải là điều tốt sao?"
"Cậu sẽ không nhận được DP."
"… Ồ. Đúng rồi."
Không có kẻ thù tiềm tàng nếu chúng không biết đến, tức sống lâu thêm một ngày. Đó là chuyện tốt.
Tuy nhiên, nếu không có kẻ thù, hầm ngục sẽ dậm chân tại chỗ.
"Nhân tiện, tôi đã nói với Haku-san cậu sẽ chuyển đi, nhưng thực ra chúng ta sẽ làm thêm nhiều hơn hai chỗ ở mới."
"Thật sao? Nkyuu, Chẳng biết đủ DP không..."
"Cậu sẽ dễ dàng kiếm lại số vốn khi trở về, đừng lo… Tôi sẽ tạo cho cậu hầm ngục với tỷ lệ sống sót 100%. Để làm được điều đó, phải đảm bảo vị trí ở gần đế đô."
Chuyến đi kéo dài nửa ngày với tốc độ tối đa từ đế đô, cả đi lẫn về vừa tròn một ngày. Chắc chắn sẽ có du khách quay lại.
"Tỷ lệ sống sót 100%? Nhận được DP bằng cách đó không? Chẳng phải chỉ nhận được DP từ mạch đất nếu kyuu không giết ai sao?"
"Không biết à? Cậu vẫn nhận được DP mà không cần giết người, chỉ bằng thời gian họ ở trong hầm ngục."
"… Ơ? Thật á?"
Con hàng này không biết thật à?
"Cậu sẽ nhận được kha khá chỉ với Thịt và Ichika ở đây, thấy sao?"
"Không đùa chứ...? Không đùa!"
Chắc cậu ta đã nhìn vào menu. Ắt hẳn cậu ta đã nhận được một phần DP hàng ngày của Thịt và Ichika.
Tôi nghĩ Lõi Hầm Ngục nhận được DP hàng ngày là lẽ thường tình. Tôi sai sao?
… Khoan đã. Nghĩ ngược lại, có khi còn cách kiếm DP nào khác mà Rokuko không biết…?
Để sau đi.
"Hoheeh, hoá ra kyuu có thể nhận được DP như này. Tiện quá~"
"Đấy là cách hiệu quả nhất rồi."
"Vậy những hầm ngục có tỷ lệ sống sót 100%… nkyuu, phải bắt nhốt họ vào tù đúng không?"
Trên thực tế, vài chỗ chơi lớn làm hẳn trang trại nhân loại.
"Không, cậu nhốt họ, nhưng không cần bắt. Cậu sẽ mở cửa hàng."
"… Mở cửa hàng?"
"Đợi đã, Kehma. Anh đang định nói về việc làm ăn với con người như hầm ngục của chúng ta à? Số 629, cậu biết hoá hình người không?"
"Ukyuu... Làm ăn, huuuh... Tôi không biết. Kyuu, tôi sẽ làm được nếu cố ttthử, nhưng tốn 300.000 DP."
Vẫn vuốt ve con thỏ, Rokuko chen vào cuộc trò chuyện. Em ấy nói có lý.
Biết hoá hình người giống như một loại địa vị với Lõi Hầm Ngục
Bởi vì [Cha] của những Lõi Hầm Ngục có dạng nhân loại và các lõi lâu đời nhất đều hoá hình người thể hiện sự tôn trọng với ông.
Đây cũng là lý do Rokuko và Haku-san, hai người không cần phải làm gì để hóa hình người do nguyên dạng đã vậy, lại bị ghét.
Với 300.000 DP… tiền tiết kiệm của Mikan sẽ bốc hơi gần hết
"Cho dù cậu biết hoá hình người cũng không mang lại lợi ích gì…"
"Tôi cũng chưa làm bao giờ nên không biết, kyuu!"
Mikan không dư giả chi 300.000 DP cho thứ như thế. Bỏ qua.
"Vài loại quái có khả năng giả dạng nhân loại làm việc trong cửa hàng, cậu không cần tự làm. Nàng tiên (Silky) chẳng hạn."
"Mmm, để xem. Có gì không...?"
Nói xong, Mikan đưa mắt nhìn vào khoảng không. Chắc là đang xem danh mục từ chức năng menu.
"Không có nàng tiên... Có thỏ binh lính? Chúng biết di chuyển và dùng vũ khí. Nhưng không biết nói tiếng người."
"Ichika nghĩ sao?"
"Khó mà xem chúng là thú nhân thỏ. Bỏ qua."'
Mmm, tuy chúng có thể bằng hai chân và cầm thương, chúng vẫn là một con thỏ. Chuyện đó hơi quá mức.
"Cho tôi xem nữa, tôi muốn xem các lựa chọn của cậu."
"Cứ tự nhiên."
Mikan làm vài thao tác trước khi menu đột nhiên xuất hiện trong không trung. Cậu ta cho tôi xem danh mục của mình.
… Ừm. Giao diện người dùng không khác gì bọn tôi. Để xem… chẹp, chẹp. Thỏ rất rẻ—thực ra toàn là thỏ.
Hố bẫy rẻ đến vô nghĩa. Các vật phẩm cũng vậy, chỉ có hàng giá rẻ.
Mikan về cơ bản là Lõi Hầm Ngục khác với Rokuko. Tất nhiên những gì họ làm được sẽ khác nhau. Tuy nhiên, trong kịch bản xấu nhất, tôi có thể tự mua quái và vật phẩm bằng DP của cậu ta và chuyển quyền sở hữu cho Mikan. Không sao cả.
Ồ, biết đâu cậu ta sẽ mở khoá nàng tiên và mấy món tương tự sau khi hoá hình người? Chắc thế.
"Con ma thú thỏ trông không tồi. Misha là ma thú mèo, suy ra con này cũng có thể biến thành người?"
"… T-Tốn 50.000 DP… hơi nhiều, nkyuu…"
Trong khi đó, không có ma thú thỏ trong danh mục của bọn tôi. Và 50.000 DP là mức giá vừa phải.
Theo góc nhìn của Mikan, nó chiếm tới khoảng 1/7 tài sản.
Tuy rất nhiều nhưng đây là khoản chi cần thiết.
"Tôi sẽ chịu chi phí nếu không hiệu quả, cứ mua đi."
"Uuu, vậy thì...! Hikyuuu, tôi cực kỳ lo lắng. Đây là lần đầu tiên tiêu hơn 10.000, lên tới 50.000..."
"Mạnh mẽ l’ên chàng trai. All in."
"Uuu, kyuu cậu thực sự chịu trách nhiệm nếu không hiệu quả chứ!?"
Dù hơi rón rén, Mikan vẫn bắt đầu triệu hồi ma thú thỏ.
Một vòng phép rộng khoảng 2 mét xuất hiện.
Ngay sau đó, một cô gái tóc đỏ tai thỏ xuất hiện với tiếng bịch. Trái ngược với đôi tai cụp xuống của Mikan, đôi tai cô ấy vểnh lên như hình ảnh cô gái thỏ mà bao bạn trẻ tưởng tượng… Lông bao phủ gần hết cơ thể, giống như cô ấy đang mặc đồ bơi một mảnh dù không mặc quần áo. Cánh tay từ khuỷu tay trở xuống và chân từ đầu gối trở xuống cũng có lông, trông giống găng tay và bốt chân.
"Cô ấy trông giống những con thỏ khác, nkyuuu… một con thỏ dạng người…"
"…Umm, nkyu. Xin chà—rất vui được gặp."
"Cô ấy biết nói! Cô ấy biết nói tiếng người~!"
Cũng tương tự lúc tôi triệu mấy người Rei.
"Khuôn mặt cô ấy khá dễ thương, cô ấy hợp chứ? Kehma."
"Ừ. Cô ấy tới làm việc tại quầy tiếp tân ở nhà trọ chúng ta còn được."
Cô ấy ở mức độ có thể lừa dối mọi người dù không cần hoá hình.
Khi tôi nhìn vào mặt cô ấy, má cô ấy đỏ bừng và lấy tay che mặt lại. Ấy chết, xin lỗi.
"Mikan, đặt tên cho cô ấy đi. Tên nữ tính càng tốt."
"Eh? Cho cô ấy thành quái được đặt tên à? Ờ thì cô ấy giá 50.000 nên cũng được nkyuu… hmm… Bể Máu? … Kyuu, không…”
Rồi nữ tính dữ chưa? Đáng sợ.
Mikan ngước nhìn Ichika.
"Này, kyuuu nhân loại đã đặt tên cho tôi, nghĩ thêm tên khác hộ với. Tôi còn không biết tên nữ tính là gì, giao cho cô kyuu!"
"Huh? Cho tôi quyết định à? … Hmm, Dâu Tây thì sao? Cô ấy toàn màu đỏ."
"Nkyuu! Ngon, tên cô là Dâu Tây! Rất vui được gặp kyuu!"
"C-cảm ơn—cảm ơn... ngài!"
Vốn kiến thức đặt tên của Ichika là gì vậy? Cô ấy chỉ toàn dùng thức ăn đặt tên.
Ờm thì, Dâu Tây nghe khá nữ tính.
"Cô có thể bắt chước nhân loại ở mức độ nào?"
"Nkyu! Cho họ xem, Dâu Tây! Hãy cho mọi người thấy kyuu cô làm được gì!"
"Um... nkyuu, fuah...!"
Tạo dáng cố lên và lấy tay che miệng, Dâu Tây bắt đầu hoá hình người. Tai của cô ấy không thay đổi, nhưng lớp lông bao phủ cánh tay, chân và cơ thể bắt đầu biến mất dần trông giống người hơn—đợi đã, quần áo, cô ấy cần quần áo! Ơ, cô không mặc à? Cô nói thỏ thường không mặc gì?
Tôi nhanh chóng quay đầu đi để không thấy Dâu Tây khỏa thân.
"R-Rokuko, đưa cho cô ấy quần áo."
"… Kehma. Biến thái."
"Tất cả chỉ là tình cờ!"
Em ấy đưa quần áo cho Dâu Tây. Dù sao trong danh mục của Mikan làm gì có.
"Nhân tiện, cửa hàng bán gì vậy? Thịt thỏ xiên à?"
"Nkyuuuu!?!?!? K-không bao giờ tôi bán thịt của đồng bào!?"
"Đừng lo. Cậu sẽ bán thỏ, nhưng không bán thịt. Đã đến lúc tôi giải thích cho cậu—"
Và thế là tôi bắt đầu kể cho cậu ta nghe kế hoạch với hầm ngục.