Như mọi khi, tổ đội của bọn tôi gồm: Thịt Ichika, Rokuko và tôi.
Cùng với đó, Đội Bacchus gồm: Gozoh, Roppu và Wataru.
Ngoài ra còn có Mai'O'Doll, quý tộc Tsuia, và hầu gái của cô ấy. Ồ, và elf vô dụng Shikina.
Tổng cộng mười người, không tính tài xế. Mai'O'Doll và hầu gái sẽ ở lại Tsuia, nên nhóm đi tới đế đô thực tế là tám người.
Nhân tiện, cỗ xe và tài xế được cung cấp bởi gia tộc ở Tsuia. Cỗ xe thuộc về quý tộc, với cánh cửa có gia huy của họ trên đó. Nó không phải loại chỉ có mái che nắng che mưa. Mà được làm đóng kín như khối hộp. Đủ lớn cho mười người ngồi vừa.
May thay, cả bọn được dùng cỗ xe này cho đến Tsuia. Về hành lý thì không cần lo lắng, bởi có [Kho Đồ].
Trước khi khởi hành, Gozoh đến bắt chuyện với tôi.
"Này Kehma. E hèm, còn Salamander-dono thì sao?"
"Anh ấy còn phải trừng phạt hỏa long, có chút không tiện, cho nên chưa rời núi Tsuia."
"O-Oh. Nếu cậu gọi thì sẽ đến à?"
"Làm sao cháu có thể? Chẳng lẽ lại gửi thư?"
"Hả? Không, ý ta là lập giao kèo hay gì đó? Giống n'hư lần trước trong [Hang Lửa] ấy."
"Anh ấy nấp ở đó ngay từ đầu rồi. Dù sao, anh ta có bao giờ ra khỏi [Hang Lửa] đâu."
Một con Salamander nhàn rỗi giết thời gian bên trong… đã được thêm vào thiết lập dựng lên trước mặt người khác về Ontentoo.
Mà, từ góc độ con gái (Igni) cũng nghĩ vậy, nên không khác là bao.
"Ta hiểu rồi. Hẳn nào người đó mang bầu không khí giống với Kehma...? Quả n'hiên chìa khóa nằm ở Giường giáo nhỉ?"
Giống như cháu quan tâm ấy?
Sau tất cả chuyện kể trên, bọn tôi bắt đầu hành trình đến thủ đô.
Rei, anh giao lại nhà trọ và hầm ngục cho em!
☆
Quá trình đến Tsuia bằng xe ngựa diễn ra yên bình.
Có điều, chuyến đi chỉ mất hai giờ… trước đây bọn tôi phải mất sáu giờ cuốc bộ từ hầm ngục đến Tsuia. Đoán chừng sẽ mất một giờ nếu dùng ngựa tốt.
"Chuyến đi thoải mái thực sự, quả nhiên là xe của quý tộc... dù vậy, chúng ta còn không phải kiểm tra hay trả phí nhờ có Mai'O'Doll-sama đi cùng… quả là đãi ngộ quý tộc."
"Trả tiền để vào nhà nghe kỳ quá aye? Và cỗ xe này chẳn'g khác nào thẻ ID cỡ lớn."
"Đúng vậy, Gozoh-san. Nhưng quý tộc vẫn cần phải trả phí. Kể cả cháu!"
"Ồ aye, anh hùng cũng là một kiểu quý tộc nhỉ, Wataru. Ta q'uên mất."
Thực ra, lần này bọn tôi đi qua cửa không phải trả phí vì liên quan đến hội.
Nếu khen ngợi thì dành cho Haku-san mới đúng, tổng hội trưởng của hội mạo hiểm giả.
"Haaah, em muốn ở lại cùng Mun-sama."
“… Chúng ta sẽ sớm đến trang viên của lãnh chúa, nên chuẩn bị xuống đi.”
"Đừng lo, Mun-sama. Em đã giao việc chuẩn bị cho người hầu của mình, nên em có thể tận hưởng đến giây phút cuối cùng bên ngài."
Chúng tôi quyết định đến thẳng trang viên của lãnh chúa.
Thế rồi, bọn tôi nhận được lời chào hỏi cá nhân từ đích thân lãnh chúa Tsuia Von'O'Doll.
"Oooh, Kehma-dono. Đã lâu không gặp! Và cả cậu nữa, Nishimi-dono! Mai, con vẫn khỏe chứ?"
Chẳng biết lý do gì ông ta chào tôi trước?
Động cơ thầm kín nào đó chăng?
Tôi không thể coi đây là lời chào dành người trông nom con gái mình trước, bởi vì ông ta chào Wataru—người đưa con bé đến gặp tôi—thứ hai.
"Vâng, thưa cha. Con cũng đã bồi đắp thêm tình cảm với hôn phu của con, Mun-sama."
"Ra vậy, ra vậy! Quan hệ thân thiết đến mức con đặt cho Chó Mun-dono biệt danh rồi! Nhìn thấy bọn trẻ của chúng ta hòa thuận với nhau chẳng phải là điều đáng mừng sao, Kehma-dono?"
"Hahaha... Như ngài thấy đấy, con gái của ngài được đưa về bình an vô sự như dự kiến."
Tôi không rõ ông ta ẩn ý gì, đành mỉm cười xã giao đề phòng.
"Đợi đã, cái gì!? Hôn phu của cô ấy...!? Kehma-sama, chẳng phải Mun-chan là...—!? Không lý nào, là giả gái...!?"
"Wataru, anh không sao chứ?"
"À—xin lỗi, tôi mải suy nghĩ linh tinh."
Ồ đúng rồi, Wataru gặp một tên lừa đảo hôn nhân giả gái trước đây.
"Kehma-sama. Chúng ta tạm thời chia tay ở đây, nhưng xin hãy cứ thoải mái sử dụng xe ngựa. Miễn là ngồi trên nó, việc rời khỏi thị trấn sẽ suôn sẻ."
"Hmm..."
… Có gia huy của họ trên đó, tôi muốn cỗ xe khác.
Khi tôi liếc nhìn lại Von'O'Doll, ánh mắt cả hai chạm nhau.
"Sao vậy? Đừng lo. Việc hôn phu của con gái ta có quyền sử dụng những thứ như thế này là điều đương nhiên."
"... Có chiếc nào khác không gắn gia huy trên đó không? Tôi cảm giác nhiều rắc rối sẽ nảy sinh."
"Ngược lại đấy, ta tin gia huy sẽ giúp tránh rắc rối không đáng có. Dẫu vậy, Kehma-dono, cậu muốn sắp xếp một cỗ xe không có gia huy chứ?"
Ai biết Haku-san có nhúng tay vào chuyện này không…? Tôi lo bị dàn xếp bọn cướp tấn công giữa đường vì gắn gia huy…
Nghe tới đó, Wataru cắt ngang.
"Ồ, Von'O'Doll-san. Chúng tôi rất thích cỗ xe ngựa có mái che gắn gia huy của ngài trên đó! Thực sự thì, đi du lịch trong xe ngựa có mái che là cách tốt nhất đúng không Kehma-san?"
"Hm? Ta sẽ chuẩn bị cỗ xe có mái che như yêu cầu, Nishimi-dono. Cậu cũng đồng ý chứ Kehma-dono?"
"Ồ, vâng. Để anh ta quyết định, tôi không rành về xe ngựa lắm."
Đi du lịch trong xe ngựa có mái che, huh. Làm tôi nhớ đến trò chơi RPG.
"Này, Wataru. Tại sao cần gia huy?"
"Kehma-san, cậu có biết Golen ở gần Tsuia đến mức nào không? Tốt hơn là cậu nên thể hiện rõ quan hệ của mình với Von'O'Doll-san."
“… Nhằm ngăn cản quý tộc khác can thiệp à?”
"Chính xác! Hãy xem việc mượn gia huy của họ hữu ích như thế nào?"
Là chuyện đó hử. Phiền phức…
"Kehma-dono! Uống tách trà trong khi đợi cỗ xe chuẩn bị nhé? Ta muốn nói chuyện với cậu và cả cô gái đi cùng kia nữa."
Lãnh chúa mỉm cười với Rokuko và tôi.
"Ồ, đúng lúc ta phải đi làm vài việc chuẩn bị cho chuyến đi. Cứ giao cho ta, Kehma."
"Tôi phải nộp ít tài liệu cho hội và nhận ủy thác giao hàng."
"Tôi cũng đi. Các thành viên trong tổ đội nên làm mọi việc cùng nhau nhỉ?"
"Ồ, đi với!"
"Muốn uống chút rượu với tôi không, Gozoh? Wataru, chúng ta sẽ nhận nhiệm vụ dưới danh nghĩa Đội Bacchus."
Giống như đàn nhện chạy tán loạn, họ bỏ lại Rokuko, Thịt và tôi trong chớp mắt.
Trông họ giống tránh xa phiền phức hơn là rời đi một cách khéo léo. Chậc.
“… Quả là cơ hội tốt, vậy chúng ta tự thưởng cho mình một tách trà nhé, Kehma?”
"… Vâng."
Biết về phép xã giao của giới quý tộc trong cuộc trò chuyện bên tách trà không phải ý tồi, tôi đoán mọi chuyện không tệ lắm.
☆
Cỗ xe ngựa, đã chuẩn bị sẵn sàng trong khi tôi lắng nghe những câu chuyện giá trị từ lãnh chúa, chất sẵn hành lý lên đó để có thể lập tức rời đi.
Hầu như chỉ là hành lý nhỏ, nên thời gian chia tay Mai'O'Doll đến nhanh bất ngờ.
"Xin hãy tự chăm sóc bản thân, mọi người. Và Mun-sama, hẹn gặp lại... nn—"
"—"
Ồ, Mai'O'Doll thực sự hôn tạm biệt Thịt… trên má. Cô ấy làm được điều mà Rokuko không thể, một cách dễ dàng. Đó là sức mạnh của con gái quý tộc sao?
"Hử—!? W-wow, con làm được rồi, Mai."
"Fufufu, nếu ngài không thể tiến đến mức này, Kehma-sama sẽ bị cướp mất đấy, Rokuko-sama."
"A-anh ấy sẽ không làm thế! Quan hệ giữa Kehma và em không thể cắt đứt cho đến chết...! Không sao đâu, phải không Kehma?"
Ừ, không sao. Có lẽ.
"Hm—hmmm? Điều đó không nhất định Rokuko-dono! Vì có tôi ở đây!"
"Xê ra, đồ elf biến thái. Bảng nhân 7 còn chưa thuộc đã mơ tưởng."
"Nhưng tôi không tính sai lần nào cả! ... Nếu đếm bằng ngón tay."
Rokuko và Shikina thân như vậy từ khi nào? Tôi không biết đấy.
Cứ thế, cả nhóm rời khỏi Tsuia. Lần này bọn tôi phải uống trà với Von'O'Doll, nhưng từ giờ muốn đến và đi lúc nào cũng được nhỉ?
… Đây là lần đầu tiên tôi đi xa hơn Tsuia. Tôi khá nóng lòng muốn thăm quan.
"Tiện nói mất khoảng năm ngày để đến thị trấn tiếp theo."
… Cũng khá xa đấy!?