Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

chương 302: chuẩn bị cho chuyến đi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cuối cùng, ngày lên đường tới đế đô đã được định. Thế là biến thành tôi được triệu gọi tới.

Thậm chí có người không nằm trong nhóm chinh phạt cũng được gọi, lý do… ờm, phải. Tên của Rokuko nghiễm nhiên nằm trong danh sách đó. Chắc chắn là tác phẩm của Haku-san, còn ai khác đâu.

Và rồi đến ngày hôm sau. Shikina và Mai'O'Doll chào Thịt và tôi khi thấy bọn tôi đến nhà trọ.

"Sư phụ Kehma! Chuyến đi này vất vả cho người rồi!"

"Mun-sama! Và cả Kehma-sama nữa, em đã nghe kể lại rồi. Không hổ là hôn phu của em.. err—"

Chẳng hiểu sao, tôi không thể bình tĩnh bất cứ khi nào nhìn thấy con hàng elf và cô bé tóc cuộn ở đây.

Và không biết từ khi nào, Mai'O'Doll mê như điếu đổ Thịt… Thịt, em đã làm gì con bé? Hửm? Không nhớ à?

Thật không? Chẳng lẽ hệ sinh thái quý tộc có cách hoạt động riêng? Giống như chỉ cần ở gần hôn phu rồi sẽ có tình cảm. Củi gần rơm lâu ngày cũng bén. Ai cũng được, phải thông báo ngay với học viện—các thế hệ quý tộc sống không trông đợi gì ở tương lai ngoài những cuộc hôn nhân sắp đặt khiến họ từ bỏ truy cầu hạnh phúc!

"Chuyện là, con nghe thầy Wataru nói người định đến thủ đô một chuyến! Con muốn xin phép được đi cùng!"

"… Ể, tại sao?”

"Lý do rất rõ ràng, con trả tiền học phí tháng này rồi... Muốn đến thủ đô phải mất ít nhất một tháng đúng không? Nếu thế thì con đương nhiên cũng muốn đi!"

Geh! Lý do cực kỳ chính đáng! Nhưng nói thật, tôi chưa dạy cô ấy cái gì tử tế để gọi là học phí. Tuy nhiên, tôi đoán Ichika và Niku—với trai trò xử lý tất cả những thứ liên quan đến thường thức và chiến đấu—cũng sẽ đi cùng, nên không đáng lo.

Tôi đang dạy elf này cái gì nhỉ? Cùng lắm là môn toán?

"Em rất mong được chiêm ngưỡng cảnh quan ở đế đô, Mun-sama."

"... Chủ Nhân."

"Ồ, Mai-sama, chẳng phải ngài sẽ chăm sóc nơi này khi chúng tôi vắng mặt sao? Dĩ nhiên, ngài cũng có thể quay trở về Tsuia."

"Tất nhiên là không, Kehma-sama! Con biết vẻ ngoài của mình không phù hợp, nhưng con đã quen việc du lịch rồi nhé."

"Xin hãy hiểu tôi không thể chịu trách nhiệm nếu có chuyện gì xảy ra."

"Muuu...trách nhiệm, nghĩa vụ. Người lớn luôn nói điều tương tự."

Mai'O'Doll vừa nói vừa ôm lấy cánh tay Thịt. Khi cần, cô ấy hành động như đứa trẻ vào thời điểm thuận tiện giống như cách một quý tộc sẽ làm.

"Mun-sama, ngài sẽ bảo vệ em chứ?"

"Không. Tôi sẽ bảo vệ Chủ Nhân, đừng làm phiền ngài ấy."

"… Mun-sama, trung thành hết mình vì nhiệm vụ là điều thật tuyệt vời!"

Chuyện không đi đến đâu. Điều tương tự xảy ra với Wataru.

"… Ồ, chị hầu gái. Err, trong khi bọn tôi đi vắng..."

"Tôi hiểu, tôi sẽ đưa ngài ấy trở lại dinh thự ở Tsuia, nên hãy yên tâm."

Chị hầu gái chiếu lệ đáp lại, khiến tôi an tâm hơn.

"Trưởng làng Kehma—! Tiếp nhận kiêu chiến! Tôi sẽ đánh bại trưởng làng Kehma, Sát Long Nhân~!"

Ngay sau đó, nhân viên bán thời gian Setsuna, chạy đến, lắc lư ngực và vẫy đôi tai chó. Chẹp, méo có cuộc chiến nào đâu.

"Trong khi trưởng làng tới thủ đô, tôi sẽ phòng thủ ngôi làng (trông nhà), thế nên đấu với tôi trước đã!"

"… Đổi người đi, cô đấu với Wataru thì sao?"

"Nerune nói, ahem: [Dù là Wataru, anh ta vẫn là khách~, không nên làm phiền~]!"

Nerune? Em đủ tự tin để nói ra câu đó sao? Dù là Wataru? Thấp quá đi! Ôi, anh hùng ở vị trí thấp như vậy sao! Gah, tôi bắt đầu thương cảm cho anh ta. Nhưng, vẫn phải từ chối.

"… Haaaah. Cho phép cô đấu tập với anh ta. Đổi lại, không được đấu với tôi."

"Booya, Trưởng làng của chúng ta thật sáng suốt! Hiểu rồi!"

Nói xong, Setsuna bước đi chân sáo.

"Đợi đã, cái gì? Phòng thủ? ... Phải rồi. Gozoh và Roppu sẽ đi cùng, huh."

Ngoại trừ Thịt, nhóm của Gozoh là mạo hiểm giả đại diện cho ngôi làng. Suy giảm khả năng phòng thủ của làng là không thể phủ nhận.

… Ờm, miễn là Setsuna ở đây, ngay cả khi bị bọn cướp tấn công thì cũng sẽ ổn thôi. Chắc thế.

Ngay từ đầu tôi không nghĩ có ai muốn tấn công ngôi làng, bởi vì chi nhánh của hội mạo hiểm giả ở đây.

Hoặc có thể là nỗi sợ hãi quái vật chui ra khỏi hầm ngục và chiếm thị trấn nếu hệ thống phòng thủ bị lơ là quá mức? Ít nhất, tôi đảm bảo đó không phải vấn đề.

Hah… đến lúc chuẩn bị thôi. Tôi sẽ làm theo lời Wataru gợi ý và dự trữ thức ăn. Bất cứ thứ gì được đặt bên trong [Kho Đồ] đều dừng thời gian, vì vậy bữa ăn nóng hổi luôn được chuẩn bị sẵn.

Rốt cuộc thì tôi không thể đưa Kinue-san đi cùng… Về cơ bản, cô ấy là nhân vật gánh cả nhà trọ vào thời điểm này.

Tôi gõ cửa phòng Rokuko.

"Này, Rokuko. Chuẩn bị xong chưa?"

"À, Kehma. Đúng lúc quá. Kehma, giữa đỏ, đen và trắng, anh thích màu nào hơn?"

"Hm? … Màu đen, đoán thế."

“… Táo bạo quá không?”

Em ấy đang nói về gì…? Ờm, nếu để tâm tôi sẽ thua mất. Dưới tư cách đàn ông.

"Anh vào được không?"

"Không sao đâu."

Bước vào sau khi nghe đáp lại, tôi thấy Rokuko đang xem giấy ghi nhớ trong khi thu dọn hành lý.

Em ấy cũng có [Kho Đồ], nhưng dường như còn chuẩn bị thêm nhiều túi du lịch nữa.

… Cả hai đều có [Tẩy Sạch], chúng ta thực sự cần mang theo nhiều quần áo để thay đến thế sao?

"Giấy ghi nhớ gì vậy?"

"Ghi về DP mà em nhận được từ Haku-neesama. Nghe bảo, em chỉ có thể sử dụng lượng DP sở hữu vào thời điểm rời khỏi hầm ngục."

Ah, tôi đoán Haku-san nói với em ấy qua đường dây nóng [Bạch Bãi Biển]? Từ khi nào?

"... Chẳng biết DP thực sự là gì? Em chỉ có thể sử dụng lượng DP sở hữu vào thời điểm rời khỏi hầm ngục… Vậy việc sở hữu DP ngay từ đầu có ý nghĩa gì? Mấy vấn đề đó. Giống như em có thể làm được, nhưng không hiểu."

"Nếu DP có thể sử dụng ở bên ngoài, mang theo chút đề phòng vẫn hơn. Dùng không hết thì vẫn ở đó, nên em không cần lo lắng."

"Em đoán vậy. DP không có khối lượng xác định... nên phần nào giống như ma lực?"

Rokuko không biết, nhưng tôi chỉ coi nó tương tự cách tiền điện tử hoạt động trong thế giới cũ.

"Hầm ngục cũng sử dụng một lượng nhất định, nhưng sẽ được bổ sung nếu em để lõi ở đây, vì vậy… được rồi, mang theo khoảng 500.000 DP."

"Ồ đúng... nghĩ mới nhớ, khoảng cách bao xa đến khi không thể sử dụng DP còn lại trong hầm ngục? Nó có nằm trong phạm vi giữa đây và Tsuia không?"

"Em không rõ nhưng có thể thay đổi tùy thuộc tình hình, chẳng hạn có hầm ngục nào khác ở giữa."

"Hm, em không nghĩ sẽ có chuyện gì mà 500.000 DP không thể giải quyết được... Fufufufu, em tiết kiệm đủ DP để tự tin trò chuyện kiểu này. Em trưởng thành rồi nhé~"

Tôi gật đầu đồng ý. Đúng vậy, em ấy rất khác so với hồi tôi được triệu hồi, cả về trí não lẫn DP.

"Ngày mai chúng ta lên đường, xem lại xem quên thứ gì không. Ờm, chúng ta mang theo DP nên hẳn sẽ ổn thôi."

"Ừ. Ồ, anh nghĩ nên đặt Lõi Hầm Ngục ở đâu? Trong hầm ngục được chứ?"

… Em ấy nhắc tới lõi chính (quả cầu phát sáng)? Trong thoáng chốc tôi tưởng Rokuko bảo không đi.

Em ấy sợ đặt Lõi Hầm Ngục trong nhà trọ, nhỡ có tên trộm nào đó thì sao?

"Phải. Giấu nó trước khi chúng ta ra ngoài."

"Ừ, em sẽ làm vậy."

Trong khi nói, Rokuko bỏ ấn thánh Giường giáo vào túi đồ.

… Tôi cũng mang theo một ít nhằm truyền giáo nhỉ? Chẹp.

"Nè Kehma, về nhà trọ và nhà thờ, anh nghĩ chúng ta để lại đủ nhân lực không?"

"Nhà thờ sẽ ổn vì toàn bộ succubus ở lại. Còn về nhà trọ… ờm, ban đầu chỉ với vài người chúng ta đã đủ điều hành nhà trọ và nhà thờ trước khi có succubus, vì vậy cho dù thiếu bốn người chúng ta, vẫn đủ thôi."

"Ừ ha. Với succubus là đủ rồi nhỉ?"

"Thực ra, nhờ succubus giúp đỡ ở nhà trọ này càng tốt hơn? Có thể lấy cớ là các sơ Giường giáo tình nguyện. Ý anh là, anh vẫn sẽ trả tiền cho họ, nhưng trên danh nghĩa thôi."

"Trong trường hợp đó, em sẽ hỏi thử Rei và Kinue."

Về lý do tại sao em ấy không nhắc đến Nerune. Cô ấy đang chìm trong đống nghiên cứu.

Việc còn lại chỉ cần nói với Suira là xong.

Có nên phong Rei địa vị thánh nữ để ngăn chặn succubus—người gọi mát-xa không đau là [Kỳ Tích]—tiếp quản nhà thờ không.[note54231]

Ngoài ra, bây giờ tôi phải đi hỏi thăm đường đến đế đô… nghĩ mới nhớ, nó ở hướng nào ? Wataru bảo sẽ đi bằng xe ngựa ở Tsuia…

Truyện Chữ Hay