Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

chương 300: chế ngự rồng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Em thích rượu và đồ cay đến thế sao? Xem ra chúng ta có thể giao tiếp bằng lời nói, nếu đã vậy chúng ta tiếp tục nhé?"

"Đồ ăn vặt siêu ngon!"

Tôi suýt định nhấn công tắc lần thứ tư. Mặc dù lần tới không gây hại. Chậc. Nếu tôi nhớ không lầm, lần tiếp theo cột băng đá sẽ đâm cô ấy.

"Trông em có vẻ bối rối, để anh làm rõ tình hình. Trước hết, em đã bị bắt."

"Hả? Ồ, đến lúc em chạy trốn rồi?"

"Khoan đã. Nhìn đi, hiểu chưa? Chúng ta nói chuyện."

Tôi giơ ba ngón tay lên sao cho chỉ Igni nhìn thấy chúng. Cô ấy hẳn đã hiểu. Đây là tình huống thứ ba. Cái thứ ba.

Tình huống này cô ấy phải ứng biến và làm theo những gì tôi nói. Cô ấy nhất định sẽ nhớ… nhỉ?

“... Umm.”

"Em ngồi yên nghe bọn anh nói được không, cô bé?"

"Vâng!"

Phản ứng tốt lắm. Cô ấy biết đọc bầu không khí, nhưng liệu Igni diễn tốt không?

"Vậy, tại sao em phá ruộng ở làng anh?"

"Em chỉ giết thời—Ý em là... đùa nghịch! Doạ họ bất ngờ rất vui..."

Ooookay, tôi suýt nữa nhấn công tắc khi cô ấy sắp nói giết thời gian. Có vẻ cô ấy kịp nhận ra bất ổn khi tôi mỉm cười tươiiiiiiii rói.

Tôi đã và đang cố gắng thuyết phục cả nhóm vấn đề chỉ là do tính trẻ con của Igni. KHÔNG giết thời gian CÓ đùa nghịch! Điều đó cũng được đề cập trong cuộc họp trước đó.

Tuy nhiên, đôi mắt của cô ấy đang đảo qua lại. Chắc cô ấy vừa kịp nhớ ra?

"Đùa nghịch hả~? Kể cả đùa, đó là mảnh ruộng mà bọn anh trồng lương thực. Em không thể vô tư tàn phá như thế, bọn sẽ mất nguồn lương thực và thiếu ăn."

"Nhịn đói là xấu!"

"Chính xác. Em sẽ không tái phạm chứ~?"

"Vâng! Xin lỗi!"

… Sự ngoan ngoãn của cô ấy làm hiệu quả thuyết phục kém hơn! Cho dù giấu đi biểu cảm, cô ấy quá nghiêm túc.

Tôi quay sang Wataru và Gozoh.

“… Vậy hai người nghĩ sao?”

"H-Hah…"

"Ừ-ừm."

Wataru và Gozoh đều phản ứng ngay lập tức, nhưng cả hai không hoàn toàn bị thuyết phục. Hiển nhiên, đến cả tôi cũng biết nghe giống lừa dối.

"Có vẻ hai người họ vẫn chưa bị thuyết phục. Nào, xin lỗi đi."

"Eh? Tại sao em phải xin lỗi lũ sâu bọ—OW!? Umm, em xin lỗi."

Tôi kích hoạt công tắc lần thứ tư. Lần này dạng gai nhọn và trông đau hơn nhiều so với bóng sắt trước đó.

"Kehma-san thật tuyệt vời."

"Un? Ồ, không. Tất cả chỉ là trò đùa nghịch trẻ con thôi, chúng ta bỏ qua cho em ấy đi."

"Em không phải trẻ con!"

BIKIIIi!

Dòng chảy cuộc trò chuyện mà tôi vất vả dàn dựng vỡ tan tành.

Đội Bacchus với Wataru dẫn đầu vào thế chiến đấu. Thịt và Ichika cũng đứng chắn giữa Igni và tôi. Như thể bảo vệ tôi.

… Họ di chuyển tức thời. Họ luôn cảnh giác. Không hề tin tưởng cô ấy chút nào, chắc chắn luôn.

Tôi vẫn tiếp tục cố đấm ăn xôi route trẻ em này nhỉ?

"Đám trẻ trâu hay tức giận khi bị gọi là trẻ con ấy mà."

"A, vậy thì không tức giận! Bởi vì ta không phải trẻ con!"

"Oooh, em giỏi ghê."

Tôi bước đến chỗ Igni và xoa đầu cô ấy.

"Kehma-san, cô ấy nguy hiểm lắm!"

"Huh? … Oooh, yeah, tất nhiên. Em ấy là hoả long. Nhưng thôi nào, em ấy đã xin lỗi và hứa không tái phạm, mọi chuyện đã ổn rồi. Đúng không, Igni-chan?"

"Ừ! Em là người lớn và giữ lời hứa!"

BWOOSH!

Rồi xong, dày công xây dựng con oắt đánh sập hết. Con nhóc này vừa thử tạo dáng người lớn. Chắc thế.

Mọi người giơ vũ khí lên theo phản xạ (ngoại trừ tôi). Ichika và Thịt đều biết về tình cảnh…

Khó mà khiến họ đặt niềm tin vào cô ấy nữa. Đến lúc tôi phải dùng vũ khí tối thượng.

"Nè, Igni-chan. Ngồi xuống."

"Được."

Làm như tôi nói, Igni ngồi xuống.

"Thấy chưa? Em ấy rất ngoan ngoãn. Tại sao mọi người căng thẳng như vậy?"

"Không không không không, Kehma, chẳng phải cậu quá bình tĩnh sao? Đó là rồng đấy."

Gozoh sợ hãi!

Tại sao một người có thể dửng dưng đi uống rượu với anh hùng như Gozoh lại sợ hãi đến vậy? Có phải người dân của thế giới này rất ám ảnh trước loài rồng?

Không, ngay cả Wataru cũng cảnh giác…

“… Nhưng em ấy rõ ràng là một bé gái?”

"Nhưng ta sẽ thua nếu cô ấy phát cuồng!"

Hừm. Gozoh sẽ không hạ cảnh giác. Đến lúc tôi phải tiết lộ vũ khí tối thượng thực sự của mình.

Tôi muốn tránh phải sử dụng nếu có thể. Đó là một vũ khí tối thượng mạnh đến mức tôi không sử dụng nó cũng không sao, nhưng…

"Haaah, được rồi. Tôi sẽ cho mọi người biết bí mật của tôi. Đến lúc đó mọi người sẽ đồng ý."

"Hả? Bí mật của cậu?"

Tôi thở dài hết sức và vỗ tay.

“… Xin hãy ra đây, Ontentoo.”

Lấy quyết tâm và nói thế, một cơn lốc lửa xuất hiện sau lưng tôi.

Bên trong xuất hiện một con salamander.

"Da—ebuuu—"

"Hoh, quả là đứa bé hỏa long ngoan ngoãn."

Ontentoo giữ lấy Igni đang định đứng dậy.

Ontentoo, vũ khí tối thượng thực sự của tôi. Một sinh vật quen thuộc với tôi, và cũng là sinh vật có khả năng trấn áp hoả long. Vì là cha của cô ấy.

"Wataru, Gozoh. Đây là bí mật của tôi... Xin giới thiệu. Bạn tôi, salamander Ontentoo."

"Bạn của Kehma à? Chào nhé."

Ontentoo cười lớn và để lộ mấy cái răng nanh trên khuôn mặt bò sát.

Người bạn tri kỷ của tôi. Một người bạn thực sự.

"…Cái gì.. cơ… cậu đã khuất phục được salamander… một hoả đại tinh linh…?"

"Huuuh!? Khuất phục cái mông ấy!"

"Này, cứ bình tĩnh, Ontentoo. Họ chỉ giật mình thôi, mặt anh khá đáng sợ."

Tôi vỗ vào vai anh ấy. Cho đến lúc này, mọi chuyện vẫn theo như bàn bạc trong cuộc họp. Cốt lõi kế hoạch là 'thu hút sự chú ý thông qua một sinh vật khó tính và không thể tùy ý sử dụng'.

Hơn nữa, Ontentoo đang giữ Igni dưới chân mình. Xem xét tình huống, đây chỉ như cách cha mẹ bắt con cái cúi đầu… chẹp.

"À, xin lỗi nhé… Giờ thì! Con cũng xin lỗi họ đi! Hẳn hoi vào!"

"Eeeh, x-xin lỗi! Hyah!? Ta xin lỗi!?"

"Con sẽ không chạy đi đốt ruộng nữa, ĐÚNG KHÔNG!?"

"Vâng! Con không!"

"Tốt lắmmm. Lần tới khi con làm thế, cha sẽ bẻ gãy cái sừng này và đưa cho họ!"

"Hyah!? Xin lỗi! Đau quá, con xin lỗi!!"

Igni bị Ontentoo thúc ép cuống cuồng xin lỗi. Quả không ngoài mong đợi từ Ontentoo, anh ấy giỏi khoản này.

Bỏ qua việc sừng cô ấy mất khoảng mười năm mọc lại. Chẳng biết liệu ma thuật phục hồi đẩy nhanh tốc độ được không? Đưa vào sản xuất hàng loạt…

"E hừm. Chuyện là thế. May quá chúng ta đã giải quyết dễ dàng. Chẹp!"

"R-ra vậy. Đó là salamander? Um, đối với salamander, một hoả đại tinh linh, hoả long chắc chắn không khác gì rồng bình thường, nhưng..."

"Đội Bacchus cũng hài lòng rồi đúng không? Đây chính là sinh vật đủ khiến hoả long khuất phục bất cứ khi nào."

Hiệu quả rất rõ ràng. Không ai lên tiếng phản đối.

"Và tôi đảm bảo anh ấy đáng tin cậy."

"Oi, ngươi nhận được lời đảm bảo của Kehma rồi đấy? Tên người lùn kia, ngươi tin chứ?"

"Tất nhiên là tôi tin! Sự đảm bảo của Trưởng Làng Kehma là thừa đủ và không có người lùn nào còn sống lại không tin tưởng ngài salamander, những hoả đại tinh linh!"

"Đúng thật nhỉ!? Kakakaka!"

Bác ấy không thèm tin tôi về con rồng nhưng salamander thì dễ dàng bị thuyết phục? Khá kỳ lạ, nhưng sau cùng bọn tôi đã đi đến thỏa thuận…

Tôi đoán rồng chỉ mang tới phản ứng tiêu cực?

"Ontentoo, giao lại Igni cho anh. Hãy dạy bảo cô ấy hẳn hoi."

"Ừ, giao cho anh. Anh sẽ trừng trị con nhóc này."

Tôi thực hiện chiến lược giao lại vấn đề liên quan tới Igni cho Ontentoo. Hạn chế của kế hoạch này là sự tồn tại của Ontentoo bị phơi bày ra ánh sáng. Ưu điểm là Igni tiếp tục được ở nhà.

Cũng không quan trọng lắm với tôi, nên tôi sẵn sàng thực hiện khi Ontentoo đồng ý.

"Ồ, anh nhận chỗ rượu này như thù lao nhé. Tuy chỉ là đồ thừa bọn em mang đến cho cô ấy."

"Ooooh! Cảm ơn vì món quà!"

Ichika, Gozoh và Roppu… Tôi nói đã chuẩn bị loại rượu tương tự cho mấy người nhậu nhẹt khi quay về rồi mà, đừng thèm nhỏ dãi nữa.

"Kehma-san. Qua đây một lát được không?"

"Hmm? Gì thế, Wataru?"

"Làm sao cậu quen được nhân vật khủng bố như vậy!?"

"À... cha mẹ thật tuyệt, anh có đồng ý không?"

"… Huh? Cậu là hậu duệ anh hùng à?"

Tất nhiên, tôi đang nói về việc Ontentoo trấn áp hoả long vì là cha cô ấy. Chứ không phải thông qua quan hệ bố mẹ người Nhật của tôi giới thiệu salamander cho tôi. (Nhưng nếu bị hiểu lầm, tôi sẽ không cố làm rõ.)

"Mong mọi người giữ kín bí mật tôi quen biết Ontentoo. Tôi không muốn bị tra hỏi."

"Hiểu rồi... nhưng... nói sao ta? Cậu làm bạn với tinh linh mạnh mẽ như vậy..."

"… Hở, Ontentoo mạnh lắm sao?"

"Ôi thôi nào! Salamander là hoả đại tinh linh! Người ta đồn rằng mọi loại lửa đều cúi đầu trước salamander!"

Đầu của lửa ở chỗ nào?

"Kehma-san, cậu đã nghe nói về tứ đại tinh linh chưa? Gnome đại diện đất, Undine đại diện nước, Sylph đại diện gió, và Salamander đại diện lửa. Họ rất nổi tiếng… Cậu không vô tình làm bạn với các tinh linh khác đấy chứ?"

Nổi tiếng hở. Ít nhất tôi từng nghe thấy trong game trước đây.

… Huh? Nhưng Ontentoo không phải salamander, anh ấy là lõi loại-salamander. Đặt anh ấy ngang hàng với họ có được không?

Mà thôi, tóm lại, với việc Ontentoo trấn áp Igni, bọn tôi miễn cưỡng kết thúc tất cả bằng kế hoạch cuối cùng.

Chúng ta thành công rồi.

Nhẻ?

Truyện Chữ Hay