Gozoh, mạo hiểm giả tiêu biểu, đến văn phòng trưởng làng. Cất cuốn thánh kinh Giường Giáo đang viết dở, tôi lắng nghe bác ấy nói. Điều đầu tiên Gozoh mở miệng nói là chuyện này.
"Ta sẽ tiêu diệt con rồng đó, Kehma."
“… Quả nhiên không còn cách khác hử.”
Những người đứng đầu ngôi làng đã cùng nhau họp khi tôi đang nói chuyện với Ontentoo.
"Kehma, cậu biết rồi à?"
"Bác nghĩ ra kế sách nào khác không?"
“Không. Chúng ta phải đuổi con rồng đi hoặc giết nếu có thể, bất kể phải trả giá đắt—nên đó là lý do ta đến hỏi trưởng làng của chúng ta, liệu cậu biết cách nào để giảm bớt thương vong sẽ có… Wozuma nói chắc như đinh đóng cột rằng cậu sẽ có kế hoạch, nhưng… thật không vậy?”
"Cháu có."
Tôi nhanh chóng đáp lại… nhưng khoan đã, Wozuma, Phó Trưởng Làng, ý bác là gì?
Nhưng chìa khoá ở đây là tôi phải tự tin.
"Nói thật hay xạo?"
"Phương pháp cụ thể xin phép giữ bí mật. Cháu muốn tiến hành với số người càng ít càng tốt để tránh lộ ra ngoài. Tốt hơn hết chỉ cháu, Mun, và Ichika là đủ rồi."
Khó mà hành động với nhóm nhiều người. Hơn thế nữa là khi phải giữ kín bí mật. Nếu có thể, một mình bọn tôi thực hiện phi vụ sẽ dễ trót lọt hơn…
"Kehma, kể cả là cậu thì vẫn quá sức. Ít nhất để ta và Roppu giúp."
Tch, ba người đối đầu với con rồng quá mức gượng ép nhỉ.
Việc không tin tưởng trưởng làng bù nhìn cũng dễ hiểu thôi. Đặc biệt là khi trong số bọn tôi, người duy nhất có thể cầm cự trong trận chiến trực diện là Thịt. Suy cho cùng Thịt là mạo hiểm giả mạnh nhất ở Golen… cái làng nào lại để một bé gái là người mạnh nhất làng?
"Và cậu cũng nên nhờ Setsuna, nhân viên bán thời gian của cậu giúp đỡ."
“… À, cháu sẽ để cô ấy phòng thủ làng.”
Nhắc mới nhớ đến Setsuna. Cô ấy là mạo hiểm giả có thể sánh với Thịt… Cặp chị em đó biết về hầm ngục và chỉ càng thêm rắc rối nếu mang cô ấy đi cùng, vì vậy cứ cho cô ấy ở lại trông nhà.
"Và cả cậu ấy nữa? Wataru sẽ tham gia chứ?"
“… Cháu không có ý định mời anh ta.”
"Ơ, lúc nãy ta bắt gặp ngay ngoài nhà trọ mà? Chẳng phải do Kehma gọi cậu ấy đến sao?"
Không, nằm mơ cháu sẽ mời.
Anh hùng nợ nần, tại sao tháng này anh chạy đến sớm thế—
"Kehma-san! Tôi vừa nghe nói, một con rồng hoang đến tập kích!?"
—Đấy, tiếng quỷ kêu. Wataru vào phòng mà không thèm gõ cửa trước.
Anh ta thực sự ở đây… Tôi đã hy vọng là lời chém gió.
"Ồ, Wataru. Un, đó không phải là điều anh cần lo lắng. Dù sao cũng là vấn đề của làng chúng tôi."
"Sao cậu lại nói vậy! Tôi xem như cư dân ở đây rồi! Thấy không!? Tôi có thánh ấn Giường Giáo!"
Nói xong, Wataru lấy ra thánh ấn Giường Giáo từ túi áo ngực. Đó là loại xa xỉ nhất, bằng vàng. Tôi nghe nói vài thương nhân và quý tộc đã mua, nhưng anh ta cũng đu theo à?
… Anh định mua thêm cái nữa làm đồ đôi với Nerune đúng không? Eh, mua rồi? Cảm ơn nhà hảo tâm~
"Tiện nói, tôi cũng đang truyền bá lời răn của Giường Giáo!"
Oi, đừng ôm đồm lắm việc nữa!
"Hơn nữa, không hề phóng đại khi nói tôi, một Giường Tử vàng, đã lọt vào hàng ngũ lãnh đạo đứng đầu ngôi làng này!"
"Giường Tử vàng... gì cơ? Giường Giáo là tôn giáo, nên anh là tín đồ, không phải hội viên phòng tập gym. Chúng tôi không phân biệt đối xử tín đồ dựa trên thánh ấn họ mua."
"Okay, nhưng tôi nhất định có thể giúp cậu! Tuy nhìn không gương mẫu lắm, nhưng tôi là anh hùng!"
Đương nhiên, bình thường thì đúng, nhưng rất rắc rối cho tôi nếu anh tự ý hành động…
… Đành vậy, có lẽ ít nhất nên đặt anh ta dưới sự chỉ huy của tôi.
"Được. Thêm anh vào nhóm chinh phạt... Gozoh, bác có đồng ý chỉ cần Wataru và chúng ta là đủ đúng không? Một anh hùng phải mạnh ngang trăm người rồi."
"Ừ, cho ta, Roppu và Wataru tham gia với đội của cậu."
"Oooh, vậy thì đây là công việc đầu tiên của Đội Bacchus! Cố gắng hết mình nhé Gozoh-san!"
Một đội đi nhậu à? Mấy người rất hợp nhau đấy. Tôi đoán Gozoh và Roppu sẽ tham gia vì từ [Chúng ta].
Tôi không nghĩ Gozoh và tôi hướng tới cùng mục đích của từ [Chúng ta]…
Cuối cùng, Anh Hùng Wataru gia nhập đội hình… Hmm, nhưng hãy nghĩ theo hướng tích cực. Tôi nhận ra có thể đẩy tất cả công lao cho Wataru trong tình huống bắt buộc, nên không tệ đến vậy. Làm theo cách đó đi.
… Trong số các đề xuất đưa ra ở cuộc họp, có vẻ cần loại bỏ kế sách [Hoả long đó vẫn trong thời kỳ ấu long nên nhóm tôi có thể đánh lui].
Mở màn mạnh mẽ và xoay chuyển tình thế là điều mà chỉ một anh hùng mới làm được.
☆
Việc lập nhóm Chinh Phạt Hoả Long diễn ra nhanh chóng, nên bọn tôi hoàn tất khâu chuẩn bị và tiến lên đỉnh núi Tsuia. Sử dụng trang bị leo núi. Nếu không có Wataru và Gozoh ở đó thì tôi cũng chẳng buồn leo núi, nhưng đành chịu. Tập trung vào hiện thực thôi.
"Nhờ cậy tất cả ở trưởng làng! Trả thù cho bé củ cải của tôi!"
"Anh hùng cũng ở đây, yên tâm hẳn. Ai da, trưởng làng chúng ta sẽ trở thành sát long nhân... thật ngưỡng mộ."
"Chẳng biết bít tết rồng ngon đến mức nào? Trưởng làng Kehma, thật tuyệt nếu cậu mang ít về chiêu đãi cả làng ..."
Dân làng vẫy tay và cổ vũ khi bọn tôi khởi hành.
Tôi méo mang bít tết về đâu… Thịt? Em làm ơn ngừng chảy nước dãi dùm? Bò nuôi lấy thịt ngon hơn nhiều. Chỉ bởi lũ đó to, mạnh và hiếm không có nghĩa là thịt ngon.
"Kehma! Anh không sao chứ? Anh không quên gì chứ?"
Giọng nói đó khiến những người khác im bặt.
Nhưng người nói chỉ là Rokuko. Huh? Có gì kỳ lạ không?
"Nè, Kehma, anh nghe thấy em nói không?"
"Huh? Nghe thấy, nghe thấy. Đừng lo lắng, anh đã sẵn sàng."
"Anh mang vũ khí chưa? Thức ăn? Khăn tay… Cái Thịt đang sử dụng hiện giờ nhỉ. Đây, dùng của em."
Nói xong, Rokuko lấy chiếc khăn tay ren trắng từ túi áo ngực và dí vào người tôi. Mùi thơm và ngọt ngào. Ichika bí mật giơ ngón tay cái lên tặng Rokuko. Vậy cô ấy đứng sau chuyện này? Tôi nhìn thấy hết rồi nhé?
"Thực lòng, anh không được ngoại tình với cô gái khác chỉ vì em không ở đó nhé?"
"Uh-ummm... Ngoại tình? Nhưng anh đang đi chinh phạt rồng mà?"
Dân làng xung quanh đều bắt đầu bàn tán khi em ấy nói ngoại tình… Huh? Không hẳn là họ không biết tới Rokuko, em ấy giao tiếp với dân làng và mạo hiểm giả dưới vai trò chủ nhà trọ và nhân viên phục vụ nhà ăn…
"Kehma, lên đường bình an! … Em sẽ c-cho anh… h-hô…! Dù sao đi nữa! Hẹn anh sớm quay về!”
"Ừ—ow, anh đi đây. Đau đấy, em không cần phải đánh anh vì xấu hổ."
Rokuko mặt đỏ đấm vào ngực tôi. Em ấy thực sự muốn làm gì? Nụ hôn tạm biệt? Tôi không biết ai dạy hư, nhưng chắc chắn tôi không làm điều đó trước mặt nhiều người như vậy.
Và Ichika mất bữa tối.
Thu xếp xong xuôi, bọn tôi tiến hành leo núi.
Nhân tiện, tôi dò hỏi Gozoh trên đường lên núi, nguyên nhân khiến mọi người bàn tán, dễ thấy, hiển nhiên, vì Rokuko, người vợ hợp pháp của tôi đã cảnh báo không được ngoại tình do tôi mang Thịt đi cùng. Dễ thấy. Dễ thấy.[note51059]
Có gì sai sao!? Rokuko là cộng sự của tôi và Thịt là gối ôm của tôi!? Nhưng tôi không làm gì để cảm thấy tội lỗi!? … Không hẳn!