Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

chương 286: chủ hầm ngục nghe thấy hết rồi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Oi, đây nghe thấy hết rồi nhé.

Cái quần gì vậy? Hai đứa nó lên kế hoạch săn tân binh?

Tôi kiểm tra tình trạng hoạt động của hầm ngục bởi khá lâu rồi từ khi có người sử dụng [Bẫy Lòng Tham], nhưng sau đó là một rổ tiếng thì thầm qua lại. Bị sự thôi thúc lấn át tôi bắt đầu nghe lén.

Và nghe thấy chúng bàn bạc săn tân binh. Hahaha, tội nghiệp hai đứa.

Chúng định nhắm tới Maidence, Shikina, và cả Thịt. Đánh giá theo những gì chúng nói, kế hoạch chúng làm chứa đầy nội dung gắn tag R-18 trên đó. Một đại kỵ với công cuộc nuôi dạy Rokuko và Thịt.

Tôi tình cờ nghe thấy Mai’O’Doll nói 'Muốn thám hiểm cùng hôn phu Mun-sama', nên cô ấy tập hợp Shikina và Thịt lại làm hộ vệ tạo thành tổ đội ba người.

… Tôi có thể bỏ mặc nếu chúng chọn những người mới đến không liên quan tới ngôi làng.

Ấy vậy, chỉ trách hai tên đó số đen.

Đầu tiên, chúng tuyên bố sẽ giết những mạo hiểm giả định cư trong làng. Điều đó không chỉ gây chiến trưởng làng là tôi, mà còn gây chiến với chủ hầm ngục là tôi , theo nghĩa cướp đi thu nhập DP hàng ngày. Một vé BAY MÀU.

Tôi sẽ tha mạng nếu đó là tất cả. (Tội chết tha nhưng sống khoẻ hay không thì chưa chắc.)

Tiếp theo, trong số những người chúng nhắm tới là con gái quý tộc mà tôi được giao phó. Rõ ràng nếu cô ấy bị làm sao, người chịu trách nhiệm hàng đầu là tôi. Chưa kể, chúng còn muốn làm điều đó trong hầm ngục, dễ thấy ý định của chúng là đổ lỗi cho hầm ngục? Trò đùa hay đấy. Hai vé BAY MÀU.

Tôi sẽ tha mạng nếu đó là tất cả. (Tội chết tha nhưng chúng sẽ cầu mong được chết.)

Nhưng hết cứu rồi khi chúng nhắm vào Thịt, gối ôm của tôi. Đoán rằng tôi sẽ khiến chúng phải chết. Fufufu. Làm ơn sám hối dưới địa ngục.

Bởi tất cả những điều trên, tôi lập tức thông báo cho hội.

… Tôi tự xử chúng nghe cũng hay đấy, nhưng nếu một hạng C đã tìm hiểu thông tin đàng hoàng về hầm ngục lại biến mất, sẽ gióng lên hồi chuông báo động.

Ví dụ, nếu chúng không quay lại sau khi nói với hội kiểu như hôm nay chỉ thăm dò những nơi an toàn, thì việc chúng biến mất khá vô lý.

Không khó che đậy tất cả, nhưng để hội biết đầu đuôi lý do chúng chết sẽ dễ dàng hơn.

Báo cáo là bước đệm chuẩn bị trước. Tôi sẽ khiến hội nghĩ, à chúng nó săn tân binh xong bị quật lại! Dù sao đấu với Thịt, bị lật thuyền trong mương là chuyện hiển nhiên!

Chứng cứ là không cần thiết! Bởi vì đây là tai nạn trong hầm ngục!

Tóm lại, tôi đã cơ cấu sẵn nền móng.

Do đó, tôi đến hội, dựa vào quầy và nói với Tiếp Tân-san thường ngày rằng chúng ta cần nói chuyện.

“… Tôi nghe lỏm chúng bàn bạc săn tân binh, nhưng chúng ta phải làm gì đây? Ngay cả quý tộc như Mai-sama và Shikina cũng bị chúng nhắm tới, đây là vấn đề rất nghiêm trọng~”

“Ừ, tôi hiểu. Vậy cậu muốn xử lý như thế nào?”

“Hở? Ummm, chẳng phải chúng đáng bị tử hình sao? Ý tôi là chúng tái phạm nhiều lần và…”

“Hiểu rồi. Nhờ cậu chăm sóc chúng, Kehma-sama. Tôi sẽ thu xếp đóng băng tài sản của hai mạo hiểm giả được đề cập.”

“Hở?”

“Tôi muốn sử dụng tài sản tích trữ của chúng trong hội để đền bù cho gia đình tang quyến các nạn nhân, vì vậy tôi rất cảm kích nếu moi được nhiều thông tin hơn từ chúng. Tất nhiên tôi hiểu việc đó không phải là trách nhiệm của cậu, nên nếu không thể, đừng lo lắng.”

“Ể? Ừm, xin lỗi—”

“… Còn gì nữa không?”

Err, nói sao ta? Chuyện này đang diễn ra nhanh hơn dự kiến của tôi.

Không cần kiểm chứng gì cả? Chị ấy không nghĩ tôi nói dối sao?—Đợi đã, có lẽ bà chị đang sử dụng ma cụ phát hiện nói dối dưới quầy?

Dù vậy, tôi nghĩ ít nhất vẫn nên nói chuyện với chính họ.

“Umm, quyết định không phải quá dễ dàng sao? Chị không kiểm chứng hay xác minh gì à?”

“Không cần. Mặc dù không có chứng cứ cụ thể, chúng tôi có lời khai của cậu, chính xác chứ?”

“Vâng.”

“Điều này cho phép thực hiện án tử hình.”

“Ồ, thế à…”

“… …”

“… Eh? Khoan, chờ đã, chỉ với lời khai của tôi?”

“Ừ?”

Kể cả chị ấy dùng ma cụ phát hiện nói dối dưới quầy, tôi vẫn nghĩ cần xác minh hoặc bằng chứng. Thậm chí có khả năng tôi nhầm lẫn.

“… Cậu muốn tôi giải thích không?”

“Ồ, vâng. Nhờ chị."

Nghe tôi trả lời, chị tiếp tân thở dài chán không buồn nói.

“Đầu tiên, Kehma-sama, cậu là [Trưởng Làng]. Nói một cách trực tiếp hơn, là người giữ chức vụ tối cao trong ngôi làng này, cậu nắm giữ quyền tư pháp ở đây.”

“Ể … không ngờ chị lại nói vậy…”

Mặc dù là bù nhìn, tôi vẫn nắm giữ quyền lực đó…?

“Việc trưởng làng làm chứng là đủ khép lại phiên tòa ngay. Vì vậy, tôi chịu trách nhiệm từ phía hội, đã xác nhận phán quyết của cậu, tất cả những gì còn lại thi hành.”

“Haaah, vậy sao?”

Nói cách khác: [Ê, mày đáng chết vì người to nhất và tổ chức chịu trách nhiệm đã thông qua.]

… Cái vẹo gì vậy! Mạng sống trong thế giới này như cỏ rác!

Ờm, đây là thế giới bán con người chỉ bằng một xu vàng, đó là cách nơi này vận hành. Nhớ lại, Ichika chỉ có 50 bạc…

“Còn nữa, kề tai lại gần đây được không?”

"Hở? Được."

Tôi nghe xem bà chị này muốn nói gì bí mật.

Với một giọng đủ nhỏ để những người xung quanh không nghe thấy—

“… Kehma-sama, với tư cách quý tộc, cậu dễ dàng trừng phạt bằng lời nói nếu chỉ dành cho hai mạo hiểm giả bình thường.”

… Không thể tin đượcccc~!?

Vì vậy, đây là chân tướng thực sự diễn ra.

Hai mạo hiểm giả bình thường chịu trừng phạt do lời khai của một [Quý tộc (Tôi)].

[Quý tộc (Tôi)] đề xuất hình phạt tử hình. Hơn nữa, [Người nắm chức vụ tối cao (Tôi)] đưa ra ý kiến án tử hình là hợp lý.

Đồng thời, án tử hình được [Cơ quan tư pháp (Tôi)] thông qua và xác nhận phán quyết với hội mạo hiểm giả. Vì không có dối trá hay

mâu thuẫn nào giữa lời khai của [Quý tộc (Tôi)], [Người nắm chức vụ tối cao (Tôi)] và [Cơ quan tư pháp (Tôi)], nên người chịu trách nhiệm hội mạo hiểm giả coi phán quyết là hợp lệ. Bằng chứng chính là lời khai được đưa ra bởi [Người nắm chức vụ tối cao (Tôi)] và một [Quý tộc (Tôi)].

[Người nắm chức vụ tối cao (Tôi)] đã yêu cầu thực hiện hình phạt.

Bây giờ những gì tiếp theo chỉ đơn giản là thực thi.

Phải. Bất kể săn tân binh hay gì đó, miễn là tôi kể ra đầu đuôi và không nói dối, họ sẽ bay đầu?

Ngay cả trưởng làng bù nhìn như tôi cũng có thể bị coi là kẻ độc tài quý tộc.

Tôi không thể bất cẩn và nói một cách vu vơ rằng ai đó đáng chết… đây là quyền lực sao? Thật đáng sợ!

“… Umm, tại sao chị biết tôi là quý tộc?”

“Tôi không thể trả lời do nghĩa vụ bảo mật.”

Hmm. Có phải Sally-san tiết lộ không? Hay những câu chuyện lan truyền trong hội chỉ làm hậu thuẫn cho danh sách quý tộc đã được tạo? Cũng có thể là chỉ đạo trực tiếp từ Haku-san…

Khoan đã, kể cả do Haku-san đi chăng nữa, tôi cũng không có nhiều lý do quan tâm điều tra ngọn ngành.

Dù sao nhận được sự hợp tác từ hội rất tiện lợi.

… Không thể nào, 'người cuối cùng' mà Sally-san nhắc tới là Tiếp Tân-san sao?

Phải thận trọng.

“Tôi còn biết cậu có hai thẻ. Có quá nhiều ngoại lệ dành cho cậu, vì vậy hãy thu xếp lên hạng B ngay khi có thể. Cậu làm bài kiểm tra thăng hạng chưa?”

“… Haah, tôi sẽ cân nhắc.”

Tôi không đưa ra lời cam kết. Tôi không định công khai trở thành quý tộc.

… Ồ, nhưng Thịt từng đưa thẻ hạng B cho lãnh chúa rồi~. Tôi nên làm gì đây?

“Nhân tiện, cậu biết mánh khóe mà đám thợ săn tân binh sử dụng không?”

“Ồ, nếu chỉ có vậy—”

Tôi tiết lộ cách chúng làm việc. Ừm, đó chỉ là hàng khuyến mãi cho chị ấy.

… Còn giờ, tôi xử chúng thế nào đây? Tôi phải khiến chúng nôn ra càng nhiều thông tin về nạn nhân càng tốt…

Truyện Chữ Hay