Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

chương 285: săn tân binh (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ngày hôm sau, Gesunoh và Kiwami tìm thấy nhóm ba người mục tiêu trong hội và lập tức xông tới bắt chuyện.

Với nụ cười dễ mến thân thiện dành cho tân binh.

“Yo, mấy cô gái! Muốn gộp nhóm với bọn này không? Tôi là Gesunoh, hạng C.”

“Ufufu, và tôi là Kiwami. Cũng hạng C.”

Chìa ra thẻ hội, chúng nói với thiếu nữ tóc xanh và elf tóc vàng đang ngồi trên ghế. Con thú nhân đứng cạnh hai người họ, nhưng nô lệ không có quyền lên tiếng, chúng phớt lờ cô bé.

Đối với chúng, dường như hội đã trở nên ồn ào hơn sau khi chúng bắt chuyện.

Có lẽ đám kia cũng tính lùa gà giống bọn hắn?

Cái đám ngu ngốc này, trâu chậm thì uống nước đục thôi, nhất là ở đây, nơi chúng nghe tin về một kẻ sát gái đặc biệt nổi tiếng thích trẻ em. Sau khi tìm hiểu về kẻ đó, Gesunoh quyết định tiến hành ngay không chậm trễ. Hắn cười thầm trong bụng.

“B-bọn tôi? Umm, tôi không phiền, nhưng tại sao?”

"Hở? Các cô rõ ràng là tân binh phải không? Tôi chỉ nghĩ với tư cách là tiền bối, chúng ta nên gộp nhóm với nhau.”

“Thưa tiểu thư, người chắc chứ? Có những mạo hiểm giả khác đáng tin cậy hơn.”

“Umm, nhưng họ là mạo hiểm giả hạng C và họ sẵn lòng giúp chúng ta?”

Không ngờ, cô tiểu thư lại quan tâm. Nhân đó, Gesunoh đẩy mạnh kế hoạch.

"Thấy chưa? Tiểu thư đây đã đồng ý, vậy còn cô thì sao, mỹ nhân elf?”

“Đừng lo lắng. Tất cả sẽ an toàn thôi, Có anh yêu ở đây.”

“Hmm…”

“Shina, đừng lo.”

“Nếu người đã nói vậy, tiểu thư, tôi sẽ không phản đối nữa… Tuy nhiên, tôi sẽ không tha thứ cho anh nếu dám đụng tay tới tiểu thư!”

Gesunoh cười gượng trước cái lườm của elf.

Mỉm cười, vị tiểu thư khẽ cúi đầu chào.

“Xin hãy gọi tôi là Mai. Và cô ấy là Shina…. Đ-đây là… thú cưng của chúng tôi, ưm, thú cưng! Ehehe.”

Thú nhân chó mun được xoa đầu, vẻ mặt không biểu cảm. Còn Mai mỉm cười tinh nghịch.

Ả đối xử với nó gần giống con người với bộ quần áo đó.

Gesunoh thầm nghĩ.

“… Có vẻ nó không phải trở ngại, anh yêu.”

Kiwami thì thầm chỉ mình Gesunoh nghe thấy. Cô ta đang nhìn vào đuôi của thú nhân.

Kiwami biết rằng thú nhân—đặc biệt là thú nhân chó—sẽ vẫy đuôi nếu có tình cảm khăng khít với chủ nhân.

Nhưng không ngờ rằng nhiều nô lệ được chủ nhân đối xử tử tế và ăn mặc đẹp cũng mang ác cảm với họ.

Dù sao, chủ nhân thường không quan tâm nô lệ muốn gì. Trong viễn cảnh đó, nô lệ có thể hy vọng chủ nhân gặp nạn hoặc bị tấn công, [Bỏ Mặc] họ bị thương hoặc mất mạng.

Bởi vì bị chĩa kiếm vào mặt cũng nguy hiểm như chiếc vòng trên cổ họ, nên tuân theo lệnh ai còn tùy thuộc vào nô lệ. Đằng nào cũng phải chết, chọn cách ít đau đớn có khi lại hay hơn. Mọi chuyện là như vậy.

“Mai tiểu thư. Tôi hộ tống cô vào hầm ngục nhé?”

“Umm, trước đó, chúng ta đến nhà thờ để cầu nguyện không? Tôi vẫn chưa đi cầu nguyện sáng nay.”

"Nhà thờ? … Ừ, chắc chắn rồi, tôi không ngại phiền đâu.”

Nói xong Mai rời ghế, hướng về phía cửa ra vào. Nô lệ đi ngay sau cô ấy, với Shina chen giữa Gesunoh, Kiwami và Mai.

Gesunoh và Kiwami theo sau ra khỏi hội.

Một trong những mạo hiểm giả ở đó nhìn thấy lén lút nói với nhân viên tiếp tân.

“—Y hệt như lời trưởng làng nói.”

“Phải.—Vậy, tiếp theo—”

Gesunoh và Kiwami đều không nghe thấy cuộc đối thoại này.

Gesunoh và Kiwami quyết định đợi bên ngoài trong khi vị tiểu thư cầu nguyện.

Không phải bởi vì chúng tự hiểu rằng kẻ như chúng không thể đứng trước mặt thần linh. Mà do chúng được vị sơ xinh đẹp gọi lại.

Vẻ mặt của Kiwami hơi méo xệch khi chuyện đó xảy ra, nhưng cô ta đành nhượng bộ và coi đây là hoạt động thu thập thông tin.

“Con từng ở Pavuera trước đây à?”

"Ừ. Trông không giống lắm nhưng trình độ của con khá cao đấy, con chưa bao giờ bỏ lỡ con mồi nào. Sơ không thích các mạo hiểm giả chăng?”

“Không hề, vị thần của mạo hiểm giả, ngài Bạch Nữ Thần, và Giường Giáo chúng ta rất thân thiết với nhau. Bởi thế, ta không có lý do gì để ghét mạo hiểm giả.”

“Đây là lần đầu tiên con nghe về Giường Giáo, giáo lý của nó là gì? Thờ phụng kiểu thần nào?”

“Thật ra, Giường Giáo không thờ phụng vị thần nào.—Và giáo lý rất đơn giản. Ngủ, nghỉ ngơi, quý trọng những điều đó trên hết, và đừng làm phiền người khác. Không hề phóng đại khi nói rằng đó là tất cả.”

Thấy sơ cười khêu gợi, Gesunoh nuốt nước bọt. Hắn thấy nhột vì đang hành hạ người khác—không phải. Đơn giản là do sơ quá quyến rũ.

“Vậy, lần sau sơ có muốn đi cùng bọn tôi vào hầm ngục không?”

"Ồ? Con có chắc đó là điều nên nói trước mặt bạn gái không?”

“Ufufu, đàn ông tốt đều rất năng nổ mà. Anh yêu sẽ không hài lòng chỉ với bạn gái già như em, anh ấy cần hai, ba con mồi nữa!”

“Lần sau nếu có cơ hội, cho phép ta tham gia cùng. Ta cũng nghe một số sơ muốn đăng ký làm mạo hiểm giả…”

Thấy Gesunoh lườm mình, Kiwami nghĩ để sơ làm con mồi tiếp theo cũng không phải ý kiến tồi.

“Xin lỗi để hai người đợi lâu.”

Mai tiểu thư và những người khác quay lại trong khi họ đang nói chuyện.

Khuôn mặt tươi sáng như thể đã đổi thành người khác.

“Giờ thì, đi thôi Gesunoh-sama. Anh sẽ hộ tống bọn tôi lần này chứ?”

“Ừ, tất nhiên rồi. Hẹn gặp sơ lần sau nhé.”

“Ừ… chúc an nghỉ, Ngủ Ngon.”

Khi sơ nói xong mỉm cười giơ ngón tay tạo thành hình vòng cung (có lẽ là loại thủ ấn siêu độ nào đó) và cầu nguyện, Gesunoh nắm lấy tay của vị tiểu thư và dẫn cô, con mồi của hắn, vào hầm ngục.

Họ sẽ sớm có mặt tại bãi săn.

Truyện Chữ Hay