Những học sinh Trường Hiệp Sĩ có đủ điều kiện để trở thành Hiệp sĩ Tập sự sẽ được nhận nhiệm vụ từ Lệnh Hiệp Sĩ.
Đó là một trong những Nhiệm vụ Thảo phạt Định kỳ
Họ được giao nhiệm vụ thảo phạt lũ quái vật như goblin và orc, và những quỷ thú trong vùng hoang dã.
Do Ma Vương đã bị Dũng sĩ đánh bại, quỷ cấp cao và quái vật không còn nữa. Do đó, đa phần thiệt hại bị gây ra bởi lũ quái cấp thấp không liên quan[note4336] .
Vì lý do đó, Lệnh Hiệp Sĩ sẽ thực hiện nhiệm vụ thảo phạt 2 lần một năm.
Nhiệm vụ này hoàn hảo cho các tân hiệp sĩ tập sự có được kinh nghiệm thực chiến.
Năm nay, Hiệp sĩ Tập sự Locke Marine được chỉ định tham gia nhiệm vụ.
“... Và là thế đó. Wynn, làm ơn đi cùng tớ.”
“Tớ không biết ‘và là thế đó’ tức là ý gì, nhưng tớ phải làm việc, và tớ không phải hiệp sĩ tập sự, biết chứ?”
Trở lại phòng đầy hưng phần, Locke báo với Wynn, người về trước.
“Nhiệm vụ thảo phạt này, mất tận 1 tháng đúng chứ? Còn lớp thì sao đây?”
“Cùng lắm thì điểm của cậu hạ thấp một chút thôi mà? Bên cạnh đó, không phải kinh nghiệm thực chiến hữu ích hơn luyện tập sao?”
“Đúng vậy, nhưng ...”
Đây là năm thứ tư cậu ở đây.
Trong lớp của mình, cậu sẽ có thể kiếm được điểm qua các bài kiểm tra.
Để áo khoác lên giường, đặt thanh kiếm dựa vào tường, Locke ngồi xuống sàn nhà.
Thanh kiếm trong tay không phải là thanh kiếm thông thường mà Wynn sử dụng hàng ngày, mà là thanh kiếm của Hiệp Sĩ Hoàng Gia.
Trên lưỡi kiếm, Pháp Tự(Ký tự phép thuật) được khắc. Đó là thanh kiếm phép thuật được phân phát bởi Lệnh Hiệp Sĩ Hoàng Gia để tiêu diệt quái vật.
Cho dù đó là goblin, kobold, hay động vật hoang dã hóa quỷ thú bởi quỷ khí, chúng nhân giống như con người và động vật.
Do quái vật sinh ra có cơ thể vật chất, dùng vũ khí bình thường tấn công chúng là đủ.
Tuy nhiên, lũ quỷ từ bậc trung tới bậc cao sinh ra bởi Ma Vương và Quỷ Tướng, vì chúng có một hạt nhân quỷ khí trong lõi, nên không thể bị tiêu diệt bởi phương pháp vật lý.
Cách duy nhất tiêu diệt chúng là dùng phép thuật, hoặc sử dụng vũ khí phép thuật tăng cường.
Vì lý do này, vũ khí lâu đời của con người, như cung và các loại vũ khí bằng gỗ khác, không có hiệu quả.
Mặc dù đã có Phép Chú trang, nhưng không hiệu quả khi tăng cường từng mũi tên một, và cũng có vấn đề về thời gian hiệu quả của phép thuật tăng cường.
Do đó, mặc dù đã có cách để khắc Pháp Tự trực tiếp lên lưỡi kiếm, lưỡi kiếm vẫn cần một hợp kim thép đặc biệt để cho phép nó dùng phép thuật hiệu quả.
Vì có kẻ hở lớn trong chiến đấu, hầu hết mọi người thích vũ khí dễ sử dụng hơn, do đó các loại giáo gổ thông thường không thể chịu được phép thuật được khắc.
Mặc dù đã tạo ra giáo bằng kim loại, nhưng trọng lượng, chi phí và các vấn đề khác ngăn cản nó trở nên phổ biến.
Tất nhiên, pháp binh siêu cường tồn tại trong thần thoại, nhưng ...
Kiếm của Hiệp Sĩ Hoàng Gia chỉ có được độ sắc nhờ phép thuật tăng cường, và kiếm phép thuật được rèn từ bằng chất liệu rẻ nhất, nhưng vương quốc sẽ không giao nó ra trừ khi ít nhất cũng dạt cấp hiệp sĩ tập sự.
Locke đã cẩn thận kiểm tra thanh gươm chưa sử dụng của mình.
Ngay cả bây giờ, trong khi Locke lau thanh kiếm của mình với vẻ thờ ơ, Wynn nhìn cậu ghen tị.
Thanh kiếm mà cậu được ban, được cho là bước đầu tiên để dạt được nguyện vọng trở thành hiệp sĩ.
“Nhưng pháp lực của tớ thực tế chẳng có gì, không phải ít nhất là tớ phải cố gắng trong lớp võ sao? Còn nữa, tớ cũng muốn kiếm chi phí sinh hoạt, nên tớ không thể bỏ việc.”
Ngay cả bây giờ, Wynn làm việc ở Tổ Chim Di Trú sau giờ học.
Cậu là nhân viên phục vụ chính vào giờ cao điểm buổi tối, vì vậy nếu Wynn đột nhiên vắng mặt trong một khoảng thời gian dài, Hanna chắc chắn sẽ phàn nàn.
Tệ nhất là cậu sẽ bị sa thải.
Ngay cả khi Wynn không bị sa thải, học phí cũng đắt.
Ngoài làm việc tại Tổ Chim Di Trú, Wynn sẽ dùng giờ nghỉ để làm những công việc vặt và những yêu cầu đơn giản tại Hội Mạo Hiểm Giả, nên nhiệm vụ sẽ ngăn cản cậu làm những việc đó.
Tuy nhiên-
“Ah, nhưng không cần phải lo về tiền bạc đâu nhé?”
Locke dùng bàn tay đang lau kiếm của mình, gật đầu đáp lại tia sáng phản chiếu từ lưỡi kiếm, và đưa nó trở lại vỏ.
“Có lẽ, trong một vài ngày, tớ nghĩ một chỉ thị sẽ tới với cậu.”
“Hả? Tại sao?”
"Bởi vì, một người dự kiến sẽ tham gia vào sứ mệnh này được mang tên Wynn.”
“Tại sao!?”
Cậu chắc chắn rằng Lệnh Hiệp sĩ chỉ chọn hiệp sĩ tập sự có khả năng, và sau đó gửi chỉ thị nhiệm vụ.
Ngay cả khi là một học sinh, các nhiệm vụ chính thức từ Lệnh Hiệp Sĩ hay Hoàng Gia, họ sẽ nhận được phần thưởng, ngay cả khi không phải là hiệp sĩ tập sự.
Nếu là vậy, thì những lo ngại về tiền bạc của Wynn sẽ không tồn tại, và vì đó sẽ là một chỉ thị chính thức, cậu sẽ không còn cách nào khác ngoài việc bỏ làm một thời gian.
Tuy nhiên,
“Cho đến bây giờ, tớ chưa từng làm nhiệm vụ như thế này.”
“Không phải đó là bằng chứng cho thấy họ đã cải thiện đánh giá về cậu sao?”
Hầu hết những học sinh tham dự Trường Hiệp Sĩ đều có máu quý tộc.
Trong số những đứa trẻ của tầng lớp quý tộc và những người giàu có trong trường, họ là những kẻ sở hữu pháp lực cao, Wynn có pháp lực thấp, vì vậy đánh giá của cậu cũng thấp tương tự.
Vì có rất nhiều người vương lên thành hiệp sĩ từ binh sĩ, không phải tất cả hiệp sĩ đều có pháp lực mạnh, nhưng Wynn thiếu pháp lực là một điều bất lợi cho cậu khi ở trường.
“Vậy sao...? Vậy thì ổn...”
Trừ phép thuật, hiệu quả của cậu trong các lớp khác tốt hơn các quý tộc.
Wynn nghiêm túc học hành, ngay cả khi đó không phải là năm thứ tư của cậu.(Ý nói đây không phải là khối năm tư mà là năm nhất lần bốn)
Ngay cả trong cận chiến, cậu phát triển tới mức có thể chiến đấu với đối thủ được tăng cường.
Locke nghĩ rằng thật kỳ lạ khi Wynn không được trở thành một hiệp sĩ tập sự.
“Mà, kẻ có thể thấy thì có thể hiểu.”
“Ngoài tớ, mấy người khác có tham gia không?”
“Tớ có thể đoán được số người ở đó. Tuy nhiên, Wynn, nhiệm vụ này, tùy thuộc hoàn cảnh, là cơ hội để cậu trở thành một hiệp sĩ tập sự.”
Nở một nụ cười, Locke nhìn thẳng mặt Wynn.
Mặc dù một người là Học viên Hiệp sĩ, còn người kia là một Hiệp sĩ Tập sự, cả hai đều là học sinh.
Mặc dù nhiệm vụ này, cũng là đào tạo, tuy nhiên-
“Vì đây là thực chiến, nếu cậu đạt kết quả tốt, đây sẽ là đường tắt để trở thành hiệp sĩ.”
Như Locke nói, thành tích quân sự thực sự là thành tích tốt nhất.
“Tớ hiểu, nhưng tớ nên cẩn thận để không quá liều lĩnh trong hành động của mình.”
-
Ngày hôm sau, chỉ thị được gửi tới Wynn.
Cũng như Locke đã nói, đó là lệnh sắp xếp cho nhiệm vụ thảo phạt định kỳ.
-Trên đường cao tốc giữa Đế Đô Simurgh và thành phố lân cận, Clennad-
Wynn, người được chỉ định để làm nhiệm vụ thảo phạt, nằm trong đám Locke và những hiệp sĩ tập sự khác, còn một số hiệp sĩ thì cưỡi ngựa đi trước họ.
Trung đội hỗn hợp giữa các học sinh thiếu kinh nghiệm là đám đóng quân trong môi trường tương đối an toàn của Đế Đô.
Đo đó, ở một nơi xa biên giới, các hiệp sĩ đã tổ chức các trung đội nhỏ làm nhiệm vụ thảo phạt.
Số học sinh tham gia là 20, bao gồm cả Wynn.
Ngoài bốn hiệp sĩ được gửi từ Đế Đô, sáu hiệp sĩ từ pháo đài sẽ tạo ra các trung đội.
Với những con ngựa của các hiệp sĩ dẫn đầu, họ bước đi trên xa lộ.
Như mong đợi, không giống như các học sinh căng thẳng, các hiệp sĩ duy trì điềm tĩnh.
Trong trò chuyện thư giãn, họ tiến đi.
Cưỡi trong đội hình bên cạnh Locke và ngựa của cậu ta, Wynn nhìn về hướng các hiệp sĩ trước mặt.
Ở vị trí tiên phong là Nigel, một hiệp sĩ bẩm sinh là quý tộc, và là đội trưởng của trung đội.
Ông trông ở độ tuổi ba mươi.
Ông ta có một thân hình cao to, và mặc bộ áo giáp mới.
Bên cạnh ông là một hiệp sĩ trẻ đang cưỡi một mình trên ngựa, Jade.
Một con trai của quý tộc hạng cao lại tham gia vào loại nhiệm vụ này là rất không bình thường.
Khi nhìn thấy hình ảnh của hắn trong quảng trường của Trường Hiệp sĩ, Locke đã rất ngạc nhiên.
“Này này, tại sao Jade-sama cũng tham gia nữa? Đâu phải là rồng sẽ xuất hiện đâu...”
“Dừng lại đi... đừng nói mấy câu xui xẻo như vậy chứ.”
Lý do Locke thốt ra những lời đó, Wynn hiểu.
Tuy nhiên, có thể bởi vì hắn đã tham gia, cũng có một lượng lớn bất thường hiệp sĩ tập sự quý tộc tham gia nữa...
Họ cũng mặc bộ áo giáp mới.
Nhưng kỳ lạ, họ không nói chuyện với Jade, và Jade đi một mình.
Chuyện hắn không bao quanh bởi tay sai của mình khá là lạ.
Jade là một học sinh, nhưng trong nhiệm vụ này, hắn được coi là một hiệp sĩ.
“Hắn định làm gì đây?” Là đánh giá tiêu cực của Locke đối với hắn, nhưng vì những mục đích của việc này, cậu cũng có sự ngưỡng mộ nhỏ đối với Jade.
Đằng sau hai hiệp sĩ cấp cao, Jade chỉ nhìn về phía trước và cưỡi ngựa tiến lên.
“Đội trưởng Nigel, mặc dù có một số tin đồn về kẻ cướp xuất hiện ở đây, không có bất kỳ cuộc tấn công nào đúng chứ?”
Một học sinh trước Wynn gọi.
“Không có kẻ cướp sẵn sàng mạo hiểm tấn công một nhóm vũ trang bao gồm chúng tôi, các hiệp sĩ và học sinh các cậu.”
Nigel nhìn lại, và trả lời câu hỏi của học sinh.
“Đầu tiên, những kẻ thích cướp sẽ nhắm tới các đoàn lữ hành có tiền. Chúng sẽ được gì nếu tấn công một nhóm vũ trang chứ?”
“Ừm, đúng vậy.”
“Đừng lo.”
Hai hiệp sĩ trẻ ở giữa hai mươi nhìn lại những học sinh lo lắng, rút kiếm và nâng lên cao.
“Cho dù có là cướp hay quái vật, chúng ta vẫn sẽ thảo phạt chúng chứ, đúng không?”
Lúc đó, họ chỉ kiếm vào những đứa trẻ cười.
“Đừng có rút kiếm thiếu thận trọng, Irusu.”
Một giọng nghiêm nghị và cứng rắn vang lên từ phía sau.
Nó tới từ người di chuyển mà chẳng nói chuyện với ai, trong bộ binh, Aldo.
Ngay cả giảng viên Aldo cũng là một phần của trung đội.
Các giảng viên cũng là hiệp sĩ.
Không giống như ba người khác trong bộ phận canh gác, ông rõ ràng nổi bật nhất, mặc bộ áo giáp mòn đầy vết trầy xước.
“Đây không phải là một trò chơi. Mặt hướng về phía trước, và hướng dẫn cẩn thận.”
Với lời khiển trách của Aldo, Irusu tặc lưỡi, và tra kiếm vào vỏ.
“Đó là kiểu suy nghĩ trên chiến trường à, Aldo?”
Nigel quay lại nhìn Aldo ở phía sau.
“Lời nói của ông rất quan trọng, phù hợp với Hiệp sĩ kỳ cựu-dono, vừa trở lại từ tiền tuyến. Tuy nhiên, Irusu rút kiếm của mình để khuyến khích mọi người. Khiển trách cậu ta như thế, là trách nhiệm của tôi, không phải của ông.”
Nhìn xuống, Aldo nói không nữa.
Nhìn thấy điều này, Nigel vỗ vai Irusu với một nụ cười khó chịu.
Người thanh niên trẻ tuổi liếc qua Aldo, và mỉm cười.
“Thế là sao? Thật khó chịu...”
Cưỡi ngựa bên cạnh Wynn, Cornelia thì thầm.
Cô cũng được chọn cho nhiệm vụ với tư cách học viên hiệp sĩ.
Hai người, Wynn và Cornelia, là hai thành viên duy nhất thuộc nhóm học viên hiệp sĩ trong nhiệm vụ.
Đương nhiên, cô ấy đã giao tiếp với Locke và Wynn.
Ban đầu, cô bị những học sinh khác xa lánh, nên thế là đương nhiên.
“Giảng viên là người tuyệt vời. Do ông là một thường dân, ông hẳn có thành tích xứng đáng ở tiền tuyến và trở thành hiệp sĩ.”
Locke cưỡi ngựa bên cạnh Cornelia và thì thầm.
“Nhưng đừng mang quan hệ con người vào trò chuyện. Thật là nhẹ nhõm khi Jade im lặng.”
Sự bất hòa giữa một hiệp sĩ quý tộc từ thủ đô và một hiệp sĩ thường dân trở lại từ tiền tuyến đôi khi xảy ra.
Trong khi đó, Jade chỉ im lặng, nhưng vì nhiều hiệp sĩ khác cũng là quý tộc, vị trí của Nigel và Irusu được xem tốt hơn.
Khi nhìn thấy Aldo luôn la hét với họ đang ở bên kia, nhiều học sinh hốt hoảng.
Phần nào liên quan đến cuộc tranh cãi gần đây, học sinh trò chuyện Nigel và Irusu xuất hiện trong số các học sinh.
Ngoài những người đó, Wynn và đồng bọn đang ở trước Aldo, người ở phía sau.
Aldo im lặng, và cưỡi ngựa của mình mà không nói gì cả.
Đi nửa tiếng trong một không khí khó chịu, họ nhìn thấy một pháo đài đá nhỏ ở phía trước.
Đó là pháo đài mà có thể trở thành căn cứ của trung đội.
---
Claus: Tuần tới và tuần tới nữa sẽ không có chương, phần là vì tuần tới tôi bận và bộ kia có chương mới rồi.