GIAO MÀN – 4
_______________________________________________________________________________________________________
“Aah… Em tự hỏi có thật ông anh xấu xa của mình sẽ quay về sau một tuần không…”
“Nodoka… Trông em đang rất khó chịu nhỉ…”
“Khi em nghĩ đến việc mình đang phải chật vật cố gắng học tại trường và trường luyện thi, và Onii-chan thì đang tận hưởng một chuyến du lịch thảnh thơi ở một thế giới khác-như-thiên-đường-đó trong khi mỗi bên tay đều có một cô gái xinh đẹp, và hơn nữa, anh ấy đang tận hưởng điều đó trên đồng tiền của người khác, thì sao em có thể ngăn sự bực bội này không chồng chất lên được.”
“Mỗi bên tay một cô gái xinh đẹp… Thì, chị cũng chẳng phủ nhận điều đấy, nhưng chị không nghĩ Yasuo dám làm gì tới họ, và chị cũng chẳng nghĩ rằng cậu ta đang được tận hưởng khoảng thời gian thảnh thơi đâu.”
“Em biết vậy, nhưng hãy thử nghĩ một cách bình thường về chuyện này xem.”
“Hửm?”
“Họ đã đến gặp cha mẹ của Shouko-san trước khi rời đi, đúng không? Và dĩ nhiên, tại thế giới khác đó, họ cũng sẽ gặp cả mẹ của Diana-san nữa, đúng chứ?”
“Theo lẽ thường thì đúng vậy.”
“Không phải như vậy giống như một mối quan hệ được cha mẹ chấp thuận sao? Đó chắc chắn là một mối quan hệ được cha mẹ chấp thuận, phải không!? Mặc dù anh trai em là một người vô dụng. Mặc dù rằng anh ấy vô dụng!!”
“Cha mẹ chấp thuận? Họ chấp thuận điều gì mới được chứ? Và sao em lại phải nhắc lại đến hai lần?”
“Diana-san và Shouko-san có chung một bí mật quan trọng với Onii-chan, nên họ giống như là ba người duy nhất trên thế giới này có đó là điểm chung, phải không?”
“Chị này, em, Madoka, và Hideo. Và rồi còn có Quý Phu nhân Erijina, và cả cặp vợ chồng nhà Tatewaki nữa. Tính tổng vào, là có mười người.”
“Nếu suy nghĩ theo cách thông thường, không phải là anh ấy sẽ dựng cờ với một trong hai người họ sao!? Diana-san thì từ đầu đã đối xử ngọt ngào đến độ phát kinh được với Onii-chan, còn Shouko-san cũng tỏ vẻ chấp thuận một cách kì lạ với Onii-chan nữa.”
“À…… Thì……”
“Và đây là ông anh trai của em mà chúng ta đang nói đến đấy, nên anh ấy sẽ cứ thế dẫm tan những lá cờ đó thành từng mảnh và rồi quay lại như thể chẳng có gì xảy ra, đúng không? Aargh, em tức chết đi được! Nếu em mà biết chuyện này xảy đến, em đáng ra nên là người tình nguyện để trở thành Anh hùng!”
“Trời… Yasuo à… Có vẻ như cậu sẽ có một quãng thời gian khó khăn sau khi trở về đây.”
_______________________________________________________________________________________________________
Đoạn kết
_______________________________________________________________________________________________________
Mất tới nửa ngày để tâm trạng của Shouko khá khẩm thêm phần nào.
Đó không hẳn là vấn đề hệ trọng gì với cô ấy khi hiểu lầm những gì đã xảy ra, nhưng vì cô ấy tìm đến chỗ Yasuo bởi vì sự lo lắng đến cậu bạn, để rồi thấy được cậu ta đang nằm chình ình trên mặt đất và ôm lấy Diana (hay nhìn vào thì là vậy), cơn giận dữ của cô ấy có lẽ là chẳng thể tránh được nếu suy xét theo lập trường của Shouko.
Kể cả sau khi họ đã xác nhận rằng không còn một con Shii nào ở bên trong thành phố Galedeite, họ liên tục bận rộn và phần lớn những ngày vừa rồi đều phải bù đầu với những việc như cố gắng nắm được tổng quy mô thiệt hại, những cuộc nói chuyện của Diana với Đoàn Hiệp sĩ của Galedeite về việc cô ấy băng qua biên giới như một phái viên trong trường hợp đặc biệt khẩn cấp, và xác nhận sự an toàn của những ai có liên hệ với Viện Đom đóm.
Đến cùng, tất cả những người có mặt tại vị trí nơi thân xác của Shii Balor đã biến mất chỉ có thể họp mặt lại khi trời đã tối muộn.
“Ưmm… Tớ thật sự xin lỗi. Tớ đã để cảm xúc của mình đi quá đà khi mình thấy rằng Yasuo vẫn an toàn, và mình thực sự không có bất cứ động cơ xấu nào cả đâu…”
“Được rồi, qua rồi mà!! Nếu cậu mà còn xin lỗi mình thêm nữa, tớ sẽ là người phải thấy xấu hổ đấy!!”
Họ thuê vài căn phòng trong một khu nhà trọ nằm tại một vùng trong thành phố nơi chỉ hứng chịu ít thiệt hại, và Yauso, Shouko, Diana, Catalina, và Feigreid đều đang tập hợp tại đây, nhưng Diana lại đang liên tục xin lỗi kể từ lúc bắt đầu và một mặt khác, Shouko lại thấy mình đang dần dần bị dồn đến chân tường trước khuôn mặt như đang cười với hàm ý gì đó từ Catalina.
“Anh ghen tị với Yasuo thật đấy. Ước gì anh cũng có thể noi theo những bước chân của cậu.”
“Feig-san, đừng có nói mấy thứ như vậy với một nụ cười tươi tỉnh vậy chứ!”
Đó là một ý kiến thật lòng đến từ tính cách kiên định của anh ta, nhưng như vậy chỉ khiến tình hình thêm tệ hơn.
“Dù sao thì!! Như bọn cháu đã giải thích, sau khi Yasu-kun và cháu thoát ra khỏi Tháp Cổng, bọn cháu đã được Catalina-san cứu giúp và rồi có mặt tại đây!! Còn cậu thì sao, Diana-san!? Chuyện gì đã xảy đến với cậu sau đó!?”
“T-Tớ là người duy nhất bị đẩy đến lối ra của Tháp Cổng tại Resteria như tiến trình thường lệ. Yasuo, Hideo, và Shouko không có ở cùng mình, nên tất cả những ai có mặt tại đó, có cả mẹ tớ, đều rơi vào hoảng loạn.”
Cô ấy giải thích rằng không chỉ có Yasuo và Shouko, đến cả Hideo cũng bị đẩy ra khỏi Tháp Cổng.
Có khá nhiều lí do có thể nghĩ đến được cho chuyện này, nhưng có vẻ như họ đã phát hiện ra vị trí của cha cậu chỉ sau vài phút kể từ lúc Diana đến Resteria.
“Mẹ tớ đã sử dụng Pomona để xác định gần đúng vị trí của Hideo. Pomona, Litutberga, và Marlowe của Madoka thống trị vạn vật tại Ante Lande này, và chúng là những thánh khí có khả năng phối hợp đồng điệu với nhau… Vậy nhưng, lại có một vấn đề.”
Yasuo đã có nghe về chuyện này sau khi cậu xoay xở thoát được ra khỏi vòng tay của Diana và ánh nhìn lạnh lẽo của Shouko, nhưng hiện tại thì có vẻ cha cậu vẫn chưa liên lạc được với Diana hay Erijina.
“Ngài ấy đang ở một nơi mà không dễ gì để có thể đi tới nơi khác. So với Yasuo, nếu thông tin về sự tồn tại của Hideo bị lộ ra, nó đủ sức để gây ra thiệt hại lớn hơn nhiều, nên trừ khi là một ai đó với trường hợp đặc biệt như Thiếu úy Feigreid, thì ngài ấy không thể bất cẩn đi nhờ sự trợ giúp của mọi người kể cả có là tại đất nước này.”
“Thật lòng mà nói, anh phần nhiều vẫn chỉ là người mới, nên anh có hơi căng thẳng chút. Quan trọng hơn, khi suy nghĩ rằng mình đang được tận mắt mình chứng kiến một giây phút trọng đại như này, trái tim anh không thể nào dừng được nhịp đập đang thôi thúc vì vui sướng.”
Feigreid lớn tuổi hơn Diana, nhưng có lẽ vì anh ta đang cố duy trì sự chênh lệch về địa vị xã hội cũng như khác biệt trong sức chiến đấu của họ trong đầu, từ lúc mà anh ta gặp cô ấy, Feigreid đã luôn tỏ sự kính trọng đến Diana với hai mắt sáng ngời như thể anh là cấp dưới của cô ấy vậy.
“Tôi xin thề trước cái tên của Phù thủy Tối thượng Erijina rằng mình sẽ không bao giờ bất cẩn để lộ bí mật của mọi người!”
“A-À… Vâng, nhờ anh vậy……”
Diana cảm giác như bị lép vế trước một Feigreid vừa cất lời một cách rất thẳng thắn và tạo ra một cảm giác áp lực đến kì lạ.
“Vậy nhưng, mặc dù đã được nghe ngóng về tình hình, cảm xúc của anh vẫn còn lẫn lộn. Nếu không nhờ có Carnelian trong mỏ than, anh có lẽ vốn đã bỏ mạng từ khi mình còn bé… Nên có hơi khó khăn với anh để có thể tin được rằng người Thống đốc nắm quyền điều hành tổ chức đó có liên quan đến lũ Shii đang đe dọa đến toàn thế giới.”
“Tuy nhiên, đó lại là sự thật. Có khả năng rằng thậm chí việc Shii Balor xuất hiện vào lúc này và gửi đến nơi đây cũng là dựa trên những thông tin được gửi đến bởi Giám đốc Kelly của Viện Đom đóm. Chúng ta gần như chắc chắn được rằng Beatrice Heller có năng lực để tùy ý chọn lựa và chỉ huy lũ Shii mang hình hài những Chiến binh Magitech của Resteria, nhưng sự vụ lần này thậm chí còn nghiêm trọng hơn nhiều. Chúng ta không thể tiếp tục ngó lơ bà ta được nữa.”
Tướng Quỷ Balor là kẻ nổi danh trên khắp thế giới, cùng với huyền thoại về Sông Kiếm thánh Hideo.
Gần như là không thể để có thể đảm bảo rằng bất cứ người nào có mặt tại Galedeite sẽ giữ kín miệng chuyện này.
Sớm hay muộn, câu chuyện rằng một con quỷ Shii đã xuất hiện sẽ bị rỉ ra, và rồi toàn thế giới sẽ bị bao bọc bởi một bầu không khí thậm chí còn u ám hơn.
“Mà, chúng ta có thể lo lắng về vấn đề này sau, còn hiện tại, tại sao bố tớ lại không thể đến gặp cậu được?”
“Về chuyện đó… Có vẻ như Hideo đã đáp xuống tại một vùng lãnh thổ trong tầm kiểm soát của Baskelgarde.”
“Ông ấy đang ở Baskelgarde?”
“Đúng vậy. Thêm nữa, ngài ấy có vẻ như đang có mặt tại một vùng khá sâu bên trong đất nước, nên nếu ngài ấy tìm cách bay đi hoặc sử dụng năng lực của mình theo bất cứ cách nào, Baskelgarde sẽ phát hiện ra được và biết về sự tồn tại của ngài ấy, nên về cơ bản là bố cậu đang bị mắc kẹt tại đó… Còn nữa, lí do tại sao cậu không thể triệu hồi Hideo như đã từng làm tại Nhật Bản có lẽ đồng thời cũng có liên hệ với chuyện này.”
“Ý của cháu rằng đó là nơi mà Thánh kiếm Liutberga khởi nguồn sao?”
Diana gật đầu đáp lại câu hỏi của Catalina.
“Từ đầu, Thánh kiếm Liutberga của Hideo lần đầu được phát hiện tại Liên bang Baskelgarde, bên trong một ngôi đền được dựng lên bởi một nền văn minh cổ đại tọa lạc bên trong những rặng núi xa xôi phía bắc. Điểm đáp của Hideo đồng thời cũng được ước tính rằng ở đâu đó gần nơi ấy. Thật khó để có thể tưởng tượng được rằng đây chỉ là một sự trùng hợp…”
“……Ta hiểu rồi. Vậy Pomona và Marlowe cũng được phát hiện tại cùng một vị trí sao?”
“Không, từng thánh khí một đều được tìm thấy ở những địa điểm khác nhau, được cất giữ bên trong những ngôi đền được dựng lên bởi nền văn mình cổ đại đó…”
Cụm từ『nền văn mình cổ đại』mang đến trong tâm trí cảm giác về một lịch sử xa xôi và sự lãng mạn.
Vậy nhưng, khi Yasuo nhớ lại cái hình thái『biến thân hoàn chỉnh』từ Thánh Trượng Marlowe của mẹ cậu, cậu không thực sự cảm thấy có thể chấp nhận bất cứ kiểu lãng mạn gì đến từ cái nền văn minh cổ đại mà bắt người sử dụng thanh trượng đó chiến đấu trong cái kiểu trạng thái Quý cô phép thuật đó được.
“Trong khi bọn mình đã ít nhất xác nhận được rằng Hideo vẫn an toàn, bọn mình không hề biết chút thông tin gì về nơi mà Yasuo và Shouko đáp xuống, nên tất cả những người tại đó đều rơi vào hoảng sợ. Nếu như đã có chuyện gì xảy đến với hai người, bọn mình sẽ chẳng thể dám nhìn mặt gia đình Tatewaki cùng với Madoka và Nodoka, và hơn hết thảy mọi thứ, tớ đã vô cùng lo lắng cho hai người các cậu đến mức mình chẳng thể nào ngồi yên được…”
“Vậy một khi cháu biết được rằng Yasuo vẫn an toàn, cảm giác an tâm cùng với mối lo lắng của cháu bộc ra hết cùng lúc và rồi kết cục là cháu ôm chầm lấy cậu ta, phải không?”
“…… Dạ vâng… Cháu xin lỗi…”
“Catalina-san!!”
Quý bà lớn tuổi xấu xa Catalina rõ ràng đang nhìn nhận tình huống này là cực kì thú vị, khiến cho Diana ngày càng co rúm người hơn còn Shouko thì thì la hét tới bác ấy với khuôn mặt đỏ ửng, trong khi mặt khác, Yasuo chỉ lựa chọn việc giữ im lặng.
“T-Tuy nhiên, mình đã vô cùng bất ngờ khi mẹ mình nhận được lời nhắn Magitech đến từ Catalina-sama. Mình có được nghe rằng bác ấy đang sinh sống tại Gaz, nhưng mình không hề biết được rằng bác ấy sở hữu một thiết bị Magitech có thể gửi được lời nhắn qua một quãng đường dài đến vậy…”
“Mà, ta nghĩ rằng cũng chẳng có cách nào để cháu có thể biết được. Kể từ khi ta tình cờ gặp gỡ Hideo và Erize trong chuyến du hành của mình ba mươi năm trước, ta đã giữ liên lạc với Erize và bọn ta trao đổi tin nhắn theo định kỳ. Mặc dù một trong những bức vẽ của ta được lựa chọn trở thành một báu vật quốc gia, chỉ riêng sự nổi tiếng đó thì không đủ để giúp cho ta có thể sinh sống an nhàn đến cuối đời được… còn Erize đánh giá cao thành tựu của ta khi đã tiếp tục tự mình du hành trong một khoảng thời gian dài… nên mẹ cháu đã giao cho ta nhiều công việc khác nhau qua thời gian.”
“Khoan, vậy nghĩa là…”
Thấy Feigreid hỏi vậy với một giọng bất an, Catalina lắc đầu.
“Cháu có thể không tin ta, nhưng công việc của ta chỉ giới hạn ở bên trong địa phận Resteria. Ta được sinh ra tại Torjesso, nhưng lại lớn lên ở Gaz, và ta mừng rằng mình có thể vĩnh viễn ổn định cuộc sống của mình tại đây. Ta hứa với cậu, ta chưa từng gửi cho Erize bất cứ thông tin nhạy cảm nào về Gaz. Và ngoài ra, Erize có lẽ sở hữu những người tài năng và có thể làm được công việc đó tốt hơn một người luôn nổi bật như ta nhiều. Một mặt khác, có những điều mà bác có thể làm để trợ giúp cho Erize đặc biệt chính vì bác là người nổi bật. Dù thế nào thì…”
Catalina lần lượt nhìn sang Yasuo và Shouko.
“Bác chắc rằng hai cháu đã liều lĩnh, nhưng bác vốn đã biết ngay từ đầu rằng hai người các cháu đang nói dối bác và che giấu điều gì đó.”
“……Vậy cháu đoán rằng bọn cháu đã tự đem mình ra làm trò hề trước mặt một dân chuyên rồi.”
“Như ta đã nói thôi. Kể cả khi người khác nghi ngờ cháu, vẫn không có vấn đề gì miễn là cháu không để cho họ nắm được những thông tin cốt yếu. Sự thận trọng của hai đứa là điều đáng khen ngợi khi cân nhắc đến việc cả hai mới chỉ là dân nghiệp dư.”
Sau khi nói vậy với tông giọng an ủi, Catalina quay sang Diana và Feigreid.
“Thật lòng thì, mới chỉ gần đây thôi ta được yêu cầu việc quan sát các hoạt động của Carnelian trong mỏ than tại Resteria. Suy xét đến việc ta xuất thân từ Torjesso, đây là một yêu cầu đơn giản với bác. Bác đã lướt qua một vài tổ chức có mối liên hệ với Carnelian, bao gồm cả Viện Đom đóm của Kelly, nhưng với những gì ta thấy được đến lúc này, chúng toàn bộ vẫn chỉ là những cơ sở làm từ thiện. Thế nhưng, chắc chắn rằng có điều gì đó kì lạ về bọn họ.”
Phần đỉnh của tảng băng có lẽ chính là『tin nhắn đến từ Thống Đốc』mà Giám đốc Kelly đã nhận được.
“Ta không biết chút gì về người mang tên William Bareig mà Diana-chan đề cập đến nói về gì, nhưng với ta thì có vẻ như nếu để mặc yên tình trạng này và không xem xét nó thì sẽ dẫn đến không gì hơn ngoài rắc rối. Dù cho đó có là Resteria, Nhật Bản, hay kể cả là Cộng hòa Gaz. Cháu và Erize dự định sẽ làm gì kể từ giờ phút này trở đi?”
“Thật lòng mà nói, bọn cháu vẫn chưa đi đến được một kết luận nào cả. Mặc dù Yasuo và Shouko hiện tại được an toàn, khi cháu nghĩ đến Balor, cháu không nghĩ rằng hai người họ sẽ tiếp tục được an toàn vậy kể cả khi bọn cháu chỉ đưa hai người bọn họ trở lại Nhật Bản…”
“Nếu như kế hoạch tổng thể chưa được quyết định, điều duy nhất mà ta có thể làm được là xử lí bất cứ chuyện gì ngay trước mắt mình thôi, phải không?”
“Ý bác là sao?”
“Không có cách nào để có thể tìm ra được bất cứ gì liên quan đến cái người tên William đó, đúng không? Và từ những gì mà cháu nói với bọn ta, Diana-chan, không hề có cảm giác rằng hắn ta sẽ chủ động hành động trong khoảng thời gian tiếp theo. Nếu là vậy, sẽ chỉ có ba việc mà tất cả mọi người cần phải xử lí.”
Yasuo không thể nói được xem liệu số lượng công việc như vậy là lớn hay nhỏ, nhưng khi cậu đang tỏ vẻ bối rối, Catalina tiếp tục nói thêm trong khi đếm từng nhiệm vụ một trên đầu ngón tay.
“Tập hợp với Hideo. Hiểu rõ được mối liên hệ giữa Shouko và con Shii bên trong cơ thể cô bé. Loại bỏ Beatrice Heller. Ta nghĩ mọi thứ sẽ ổn thỏa nếu các cháu tập trung xoay quanh ba nhiệm vụ đó dựa theo thứ tự ưu tiên của chúng và độ khó.”
“Catalina-san, bác vừa nói rằng『Loại bỏ』……?”
“Ta đang nói vậy là dựa trên những thông tin hiện giờ đang có, Beatrice Heller là mối đe dọa tới toàn thể nhân loại trên thế giới. Chỉ riêng việc bà ta có thể điều khiển Shii đã khiến bà ta trở thành một kẻ sẽ không để lại ích lợi gì cho xã hội, và cũng là sự thật rằng đã vốn có rất nhiều thương vong. Dù cách làm có thế nào, không còn lựa chọn nào khác ngoài loại bỏ bà ta. Thế nhưng…”
“Chúng ta hiện tại không có bất cứ bằng chứng xác đáng hay thứ gì để có thể dồn ép được bà ta.”
Catalina gật đầu trước điều mà Feigreid nói.
“Đúng vậy. Còn cả đối với vụ náo động lần này nữa, lời giải thích duy nhất mà chúng ta có được là từ người tên William Bareig đó, và trong số tất cả những người có mặt tại đây, chỉ có Yasuo và Diana-chan là đã gặp hắn ta. Chúng ta không hề có một chứng cứ khách quan nào. Nếu chúng ta hành động nhắm tới Beatrice Heller vào lúc này, điều đó sẽ được coi như hành động khủng bố hoặc ám sát, và rồi như vậy sẽ để lại rất nhiều sự bất ổn tới xã hội. Nên chúng ta không thể loại bỏ Beatrice Heller ngay lập tức được. trong trường hợp vậy…”
Catalina nhìn quanh tất cả những người có mặt tại đây.
“Điều duy nhất mà các cháu có thể làm là đến Baskelgarde. Cả vì Hideo và Shouko.”
“Khoan, vì cháu sao?”
Shouko chớp mắt khi tên cô ấy bất ngờ được nhắc đến cùng với cái tên của một quốc gia tại Ante Lande.
“Đúng vậy. Ta khá chắc rằng con Shii bên trong cơ thể cháu có nguồn gốc đến từ một người xuất thân từ Baskelgarde.”
“Làm sao bác có thể biết được điều đó!?”
Khi Diana dồn ép hỏi vậy, Catalina chỉ vào cổ tay của bác ấy.
“Cháu có lẽ đã không thấy nó, Diana-chan, nhưng những gì mà Shouko làm được khá là đáng kinh ngạc. Con bé tay không đối đầu với một con Shii cầm kiếm, để rồi đến cùng, vẫn là người bước lên áp đảo và chiến thắng.”
“Ể!?”
Diana nhìn đến Shouko với nét mặt sửng sốt, và Shouko cũng chẳng buồn phủ nhận chuyện đó.
“Ừ… Thì, chuyện này bắt đầu kể từ lúc tớ đặt chân đến thế giới này. Không hiểu vì lí do gì, khi mình bắt đầu vướng vào rắc rối, sức mạnh của con Shii sẽ được kích hoạt để bảo vệ mình. Nó giống như, đốm lửa hiện tại chỉ có ở bên mắt trái mình bắt đầu bùng lên cả ở bên mắt phải của mình nữa, thêm vào đó, những vòng lửa xuất hiện quanh cổ tay, phần hông và mắt cá chân, rồi toàn bộ cơ thể mình bắt đầu cảm nhận nguồn năng lượng tràn đầy…”
“Cổ tay, mắt cá chân, và hông cậu…?”
“Khoan, liệu rằng đó là…?”
Cả Diana và Feigreid phản ứng cùng lúc khi họ nghe hết lời giải thích của Shouko.
““『Diệt Quân Đoàn』của Baskelgarde, Orion!?””
“Đúng thế.”
“Xin hãy giải thích điều này theo cách mà Tatewaki-san và cháu cũng có thể hiểu được.”
Catalina gật đầu tỏ ý vừa lòng, còn Yasuo yêu cầu một lời giải thích.
“Tớ không thể nói chắc được cho đến khi mình thật sự tận mắt nhìn thấy, nhưng nếu những gì Shouko nói là thật, vậy thì hình dáng ngọn lửa của cô ấy có nét tương đồng với thứ đó của Orion, còn được biết đến là『Diệt Quân Đoàn』, một trong những vũ khí Techno cổ nhất được phát triển bởi Liên bang Baskelgarde.”
Diana nói vậy, và Feigreid cũng đồng ý với cô ấy.
“Anh cũng đã từng thấy nó. Đó là một vũ khí Techno cũ, nên hiện tại không còn được sử dụng trên chiến trường nữa, nhưng mọi người đều biết rằng đó là một vũ khí đã đặt nền móng cho việc nghiên cứu vũ khí Techno tại Baskelgarde. Anh từng nghe được rằng không như những vũ khí Techno hiện đại khi chúng chuyển đổi ma lực của người sở hữu thành những thứ như tia sáng, thứ đó được dùng với mục đích gia tăng khả năng thể chất của người sở hữu và độ nhanh nhẹn.”
“A, vậy nên đó là vì sao…”
Chuyện này không chỉ giải thích vì sao Shouko có thể làm được những việc như đá bay một con quái thú lên không trung và khiến cho một con Shii bị kẹt chặt bên trong một bức tường kể từ khi cô ấy đặt chân tới đây, nhưng nó cũng đồng thời giải thích tại sao những Shii mà họ chạm trán tại Tokorozawa khi Khalija lần đầu đến Nhật Bản có sức mạnh và độ nhanh nhẹn ở một tầm cao hơn hẳn so với tất cả những Shii khác mà họ đã từng đối mặt.
“Nếu cháu có thể thành thạo việc sử dụng Thánh Khí Pomona, Diana-chan, vậy cháu sẽ tìm được cách để liên lạc được với Hideo. Còn nữa, Yasuo và Shouko không thể quay trở lại Nhật Bản được ngay. Vũ khí Techno mà con Shii bên trong cơ thể Shouko mang hình dạng vẫn còn có tại Baskelgarde. Thêm vào đó, chúng ta không thể để Baskelgarde biết rằng Hideo đã được triệu hồi đến thế giới này, vậy nên việc có thêm tiếp viện từ Resteria là điều bất khả thi… Ta nghĩ như vậy về cơ bản là xong xuôi hết rồi, đúng chứ?”
“…… Yasuo, Shouko……”
Diana nhìn sang hai người bọn họ như thể cô ấy tiếp tục thay cho Catalina.
“……Tớ sẽ đảm bảo rằng sẽ bảo vệ cả hai cậu lần này… Nên liệu hai cậu…”
Diana ngừng nói khi mà cả Yasuo và Shouko đều giơ tay lên.
“Vậy là được rồi, cậu không cần phải nói thêm gì đâu.”
“Hoàn toàn không có bất cứ lý do gì để cậu phải nghĩ rằng bản thân là người có lỗi, Diana-san.”
“Yasuo… Shouko?”
“Ý tớ là, sau cùng, chúng ta đang nói chuyện về bố tớ mà.”
“Và chuyện này cũng dính dáng đến mình nữa.”
Yasuo và Shouko nói vậy như thể đó là điều tự nhiên.
“Hãy cùng đi. Tới Baskelgarde. Tớ đã nhận ra rằng mình không muốn là người luôn luôn được bảo vệ , và nếu phải nói, lần này tớ là người đã liên tục đứng ra bảo vệ cho Yasu-kun… mặc dù bản thân cũng không chắc liệu mình có thể làm tốt được đến đâu nếu như tớ phải giao chiến với con người.”
“Sau những gì đã xảy ra vào lần này, tớ đã hiểu rõ hơn bao giờ hết rằng mình không có bất cứ tác dụng nào khi nói đến chiến đấu. Nhưng mặt khác, tớ cũng đã học được rằng mình có thể hồi phục lại cả những vết thương nghiêm trọng miễn rằng chúng không phải là những vết thương chí tử. Tớ nghĩ rằng mình sẽ trở nên có ích hơn so với bản thân trong quá khứ, cả với trước và sau một trận chiến. Tớ sẽ không làm bất cứ chuyện gì như là khiến cậu phải đơn độc chiến đấu kể cả sau khi bị gãy xương đâu, Diana.”
“Yasuo… Shouko…!”
“Nếu mọi người không phiền, anh mong rằng mình có thể được đồng hành cùng các em. Có thể anh không được hữu ích như Thiếu tá Krone, nhưng anh vẫn đặt niềm tin vào các kĩ năng của bản thân. Anh sẽ không bại trận nếu đó là một con Shii bình thường hay có là một Chiến binh Magitech!”
“Thiếu úy Feigreid… Như vậy thật sự có ổn không? Còn nhiệm vụ của anh tại Galedeite thì sao?”
Feigreid lên tiếng như thể đang minh họa cho kĩ năng của bản thân với thanh kiếm dắt bên hông, và Diana hỏi lại anh ta mặc dù hai mắt cô vẫn còn đang rưng rưng.
“Là một chiến binh Magitech của Ante Lande, anh không có lựa chọn trốn tránh để đi cùng mọi người trong một tình thế như vậy. Em hiểu điều đó mà, đúng không, Thiếu tá Krone?”
“…… Anh nói đúng. Em chắc rằng mình cũng sẽ làm điều tương tự khi ở vị trí của anh.”
Mọi người lính được sinh ra trong thế hệ sau khi cuộc chiến với Quỷ Vương Kaul và những ai từng tham chiến trên tiền tuyến trong Đoàn Hiệp sĩ của họ đều ao ước được trải nghiệm những chuyến phiêu lưu như những gì mà Hideo đã từng, trong khi vẫn giữ vững niềm kiêu hãnh của một người lính.
Cũng như Diana, Feigreid là một chàng trai trẻ ngưỡng mộ người Anh hùng.
“Và ngoài ra, anh mắc nợ với Carnelian trong mỏ than. Nếu mẹ anh và tổ chức mà bà ấy tin tưởng đang làm những chuyện sai trái, vậy thì anh là người có trách nhiệm chấn chỉnh điều đó. Anh mong muốn được chiến đấu, cũng vì lợi ích cho lũ trẻ đang sinh sống tại thành phố này nữa.”
“Có vẻ như mọi người đều đã tán thành.”
Catalina gật đầu như thể tỏ vẻ hài lòng, và đưa cho Yasuo một ống sáo màu bạc được lấy ra từ bên trong áo choàng.
“Ta không thể đi cùng với các cháu vì bản thân sẽ chỉ là kẻ cản đường, nhưng hãy đem con rồng giáp vảy đi cùng. Giữ cho chú rồng này no bụng có hơi khổ cực chút, nhưng nó có thể dễ dàng bay trong khi mang theo bốn người, nên ta chắc rằng nó sẽ hữu ích phần nào kể cả sau khi mấy đứa tiến vào Baskelgarde.”
“…… Cảm ơn bác rất nhiều!”
Chắc chắn rằng chyến đi này của họ sẽ trở nên dễ dàng hơn nếu họ dùng đến con rồng giáp vảy có thể dễ dàng cất cánh bay mà không cần dùng phép thuật.
Rất nhiều chuyện đã xảy ra trong hai ngày kể từ lúc họ đến Ante Lande.
Thế nhưng, có vẻ như toàn bộ số đó mới chỉ là phần nổi của tảng băng.
“Tớ tự hỏi liệu có thật bọn mình có thể quay trở về trong một tuần không.”
“Khi hai đứa bọn mình đột nhiên có mặt trong khu rừng đó, Yasu-kun, tớ vốn đã từ bỏ việc quay trở về trong khoảng thời gian ấn định trước rồi.”
“Tớ đã có lời hứa với cha mẹ của cậu, nên tớ chắc chắn sẽ đưa cậu quay lại Nhật Bản trong khoảng thời gian giới hạn, Shouko!”
“Anh sẽ chắc chắn bảo vệ mọi người trong chuyến hành trình này! Cứ an tâm nhé!”
Catalina nở một nụ cười nhẹ sau khi chứng kiến những con người trẻ tuổi đang háo hức trước chuyến du hành sẽ bắt đầu vào ngày mai, và rồi cất tiếng với giọng nhỏ chỉ để bản thân nghe thấy.
“Mình tự hỏi không biết tất cả bọn họ có từng du hành như thế này không… Hideo…”
Người họa sĩ thiêu cháy lòng nhiệt huyết của những người trẻ tuổi đó vào trong kí ức mình, như thể dung hòa hình ảnh của họ với những vị Anh hùng Cứu thế đến từ ba mươi năm trước.