Thách thức! Tháp Thử thách (Tầng Thứ nhất - Phần Đầu)
◇◆◇◆◇
Buổi sáng ba ngày sau.
Những tổ đội ứng cử viên anh hùng đã tập trung phía trước tòa Tháp Thử thách. Mỗi tổ đội trung bình có 3-5 thành viên.
.
Tôi đã trông thấy Gaff khi đang nhìn lướt qua những thành viên tổ đội khác.
Hắn ta bèn tới gần hơn trong khi đang cười toe toét. Thật đáng kinh tởm.
"Vậy ra mày vẫn chưa cụp đuôi bỏ chạy à."
"Ngươi cũng vậy đấy thôi."
.
Gaff liền nhìn xuống ông chú và Celica.
"Gì đây, mày không thể thuê nổi vài mạo hiểm giả chỉnh tề một chút được à? Một thằng già ngu ngốc và ả tình nhân của mày sẽ chẳng làm nên trò trống gì đâu."
Gahahaha, hắn ta đang cười trong khi lăng mạ.
Ông chú thì phớt lờ hắn, song Celica lại trông có vẻ giận dữ.
.
Tôi bèn cười trừ lại Gaff.
"Chẳng phải những thành viên của ngươi mới là đồ vô dụng hay sao? Bọn chúng trông khá là hợp khi ở trên núi đấy."
U, Gaff liền nín hơi thở lại. Song hắn ta ngay lập tức mỉm cười.
"Thằng Maz kia đã thách thức tòa Tháp Thử thách của kỳ sát hạch anh hùng rất nhiều lần rồi. Hắn ta biết hết mọi thứ đấy. Con mày đã có một lần trải nghiệm nào chưa vậy hả?"
.
Maz ư... nếu tôi không nhầm thì đó là gã cung thủ đạo tặc.
Gaff đã sai hắn thách thức bài thi vì lợi ích cho ngày hôm nay sao?
"Chẳng cần trải nghiệm một lần nào cả, chúng ta sẽ đích thân vượt qua bất kỳ thử thách nào."
.
"Heh, tao sẽ tận hưởng khoảnh khắc mày chết vậy!"
Hắn ta bèn quay trở về với lũ tay chân của mình trong khi cười toe toét và nói vậy.
-- Tôi sẽ không dung thứ cho gã này. Đừng có nghĩ rằng ngươi có thể xúc phạm một Vị Thần đến nhường này.
Tôi sẽ nhanh chóng vượt qua bài thi này và tiến tới giải đấu.
.
Tôi sẽ thách thức tòa tháp với một tổ đội 4 người.
Có tôi, Celica, ông chú, và một gã to xác.
Gã to xác này cao hơn và bề ngang cũng lớn hơn tôi. Cả cơ thể của hắn được bao phủ trong màu đen.
Mỗi người đều mang theo một chiếc ba lô lớn trên vai của mình.
.
Dẫu vậy, chắc hẳn phải có rất nhiều người bên trong khoảng không gian trống xung quanh tòa tháp. Quả là đông đúc thậm chí tới tận con đường chính. Rất nhiều những tiếng chế nhạo và cả cổ vũ nữa.
Những quầy bán Fido Nướng đang kiếm hời vớ bở luôn.
.
Rất nhiều màn hình dành cho việc phát sóng được lắp đặt tại những nơi khác nhau bên trong thành phố, mọi người đều đang chờ đợi bắt đầu.
Nhân tiện, tất nhiên là họ cũng đang tổ chức một vụ cá cược.
Ông chú và Celica đã định cũng sẽ tham gia, song tôi đã ngăn họ lại.
Tôi có hai lý do.
Thứ nhất, tỷ lệ khá là thấp bởi sự thật rằng tôi đạt tới vị trí thứ ba và có một cuộc chạy đua với Gaff đã được biết đến.
Lý do còn lại là bởi tôi không nghĩ rằng mọi thứ với Lapisia sẽ diễn ra trôi trảy cho lắm đâu.
.
Sau khi đợi được một lúc, một người đàn ông ở thời kì xuân xanh, người xem ra chính là giám thị, cuối cùng cũng đã xuất hiện trên đỉnh mái của tòa Tháp Thử thách.
Ông ta đang di chuyển một cách mau lẹ trái với độ tuổi của mình. Một giọng nói trầm liền vang vọng.
"Hỡi những vị anh hùng tương lai, người đã vượt qua thử thách về 『Trí tuệ』. Chúng tôi giờ đây sẽ bắt đầu thử thách về 『Lòng Can đảm』. Hãy vượt qua tất cả năm tầng của tòa tháp này và đến được đỉnh mái trước hoàng hôn. Nói cách khác, chỉ những ai hoàn thành tòa tháp trong vòng 10 tiếng mới vượt qua thử thách này. -- Vậy thì bắt đầu từ thứ nhất, hãy bước vào cửa của mình! Lượt đầu tiên, tổ đội của Gaff."
Những tiếng cổ vũ và chế nhạo hòa lẫn nhau mà phát ra.
Gaff bèn bước vào cửa thứ nhất trong khi đang chửi rủa.
.
Thủ lĩnh của tổ đội thứ hai là một chiến binh trông có vẻ cường tráng với đôi bờ vai rộng.
Khuôn mặt của cậu ta trông khá là gan dạ. Cùng với một đạo tặc và một ma thuật sư, họ bước vào cánh cửa.
.
"Thứ ba, tổ đội của Keika."
Tôi liền lập tức bước đi trong khi để mặc cho ống tay áo bộ Wakufu của mình bay phấp phới. Đôi Geta của tôi đang tạo ra những âm thanh lạch cạch.
.
Mọi người đang nồng nhiệt cổ vũ.
"Nỗ lực hết mình nhé, người anh em!" "Làm cho nó thật vui vào đấy!" "Ông chú, tôi sẽ chăm sóc Minya nếu mà ông ngỏm đấy nhé!"
"Im ngay! Ta sẽ không trao con gái của mình cho ngươi đâu!"
Chúng tôi bước vào cửa thứ ba với một tràng cổ vũ tương đối ấm áp.
.
Bên trong thật tối tăm.
Mặt sàn được lát đá, tường cũng được làm bằng đá nốt.
Chiều cao và bề rộng của lối đi là khoảng 2m mỗi chiều. Nó rộng một cách bất ngờ luôn.
Có một cánh cửa lớn ở cuối lối đi.
Đèn nến được đặt trên trần theo một khoảng cách.
.
Tôi cất lời trong khi ngước lên.
"Quả là tiện lợi, chúng ta chẳng cần đuốc hay đèn gì cả."
"Đó là bởi vì nếu không thì việc phát sóng sẽ không thể được nhìn thấy mà."
"Hợp lý đấy."
.
Celica sửa sang lại ba lô của mình và mạnh mẽ gật đầu với mái tóc vàng óng của mình đang đung đưa.
"Hãy tiến lên thôi nào, Keika-sama."
"Yea, ông chú, tôi đặt niềm tin vào ông để làm tiên phong. Sau đó sẽ là tôi, gã to xác và Celica sau cùng."
"Vâng ạ." "Được thôi."
Chúng tôi bèn chậm rãi tiến lên trong khi đang thật cẩn thận.
.
Tôi kích hoạt <>, thứ có thể nhìn thấu được mọi thứ, trong khi đang bước đi.
Bất kỳ loại bẫy nào dưới sàn và trên tường đều sẽ lộ diện.
【Cửa Ẩn】
.
"Oh? Có một cánh cửa ẩn ngay gần lối vào này."
Ông chú liền ngoảnh lại và trả lời.
"Làm thế nào mà cậu lại nhận biết được thứ đó vậy. Quả không hổ danh Keika mà."
"Chúng ta có thể sử dụng nó được không vậy?"
.
"Có một cầu thang dẫn lên tầng trên, có vẻ như đó là một cơ cấu bảo dưỡng. Nó không thể mở ra được nếu như không có chìa khóa hay ma pháp riêng biệt đâu."
"Ta hiểu rồi."
Điều đó nghĩa là cỗ quan tài đá kia đã được đưa lên tầng trên huh.
Trên thực tế, tôi không hề cảm nhận được sự hiện diện khó chịu của ác ý kia tại tầng này.
.
Xem ra chẳng có bất kỳ cái bẫy nào ở lối đi cả, vì vậy chúng tôi bèn tiếp tục tiến lên và mở ra cánh cửa ở phía cuối.
Bên trong là một căn phòng rất lớn.
Lớn khoảng cỡ một sân chơi của một trường tiểu học. Tôi không thể nhìn thấy được phần rìa bởi nó quá tối.
Có một cánh cửa khác bên trong căn phòng. Đó là lối ra duy nhất.
.
"Nơi này là gì vậy...?"
"Có một ký tự ở đây này..."
Celica liền chỉ vào bức tường ở lối vào.
Được viết là, 『Thử thách sơ cấp. Hạ kẻ giả mạo để giành được chiếc chìa khóa. Tuy nhiên, sẽ không có hình phạt nào ngay cả khi hạ một kẻ thật.』.
.
"Kẻ giả mạo? Ta thật sự không hiểu lắm, nhưng điều đó có nghĩa là không có vấn đề gì nếu chúng ta hạ chúng toàn bộ, phải không?"
"Dường như là vậy đấy ạ, Keika-sama."
Celica liền gật đầu, ông chú bèn trả lời.
"Đúng để làm nóng người luôn."
.
-- Và.
"Nyaa", đột nhiên tôi bỗng nghe thấy môt tiếng kêu dễ thương phía dưới mình.
"Hm? Gì đây?"
Có một chú mèo khi tôi nhìn xuống phía dưới.
Cơ thể nhỏ nhắn và dễ thương của nó đang rúc vào chân của tôi.
Cái đuôi đang dựng lên của nó hơi cong cong ở cuối.
Biểu hiện của sự yêu mến.
.
"Ôi trời, tại sao lại có một chú mèo ở nơi này vậy?"
Celica liền cúi cong mình xuống và vươn tới trong khi nhìn chằm chắm vào nó.
Chẳng có mối nguy hiểm riêng biệt nào khi tôi quan sát nó với <> cả. Nó chỉ là một con mèo bình thường thôi.
"Nya ~ n."
Chú mèo liền nheo mắt và dụi dụi mặt của nó vào bàn tay trắng trẻo của Celica. Đáng yêu thật đấy.
.
"Không hề có bẫy, chẳng có gì cả luôn. Ta tự hỏi liệu nó đã bị lạc chăng?"
Ngay khi tôi đang bối rối.
Tôi đột nhiên bỗng nghe thấy những âm thanh ào ào đến từ phía sâu của căn phòng.
"Cái gì thế này?"
.
"Nyaa!" "Nyaon!" "Nyau!"
Vô số những con mèo mềm mượt lũ lượt đổ ập tới hệt như một đợt sóng thần vậy.
Không chỉ có một hay hai trăm con đâu.
Vài trăm cái thứ đáng yêu này liền vùi lấp cả căn sảnh.
.
Đôi mắt của ông chú bị quay mòng mòng và ông ta hét hết.
"M-mèo kìa! Và nhiều quá thể luôn!"
"Vậy ra chúng ta cần phải giết chúng để tìm ra con giả mạo!"
"Không thể nào! Làm một điều như vậy với những sinh linh đáng yêu đến thế này sao!"
.
"Chết tiệt, chúng ta nên -- uwwaa!"
"Kyaa!" "Foo!"
Chúng tôi đã bị nuốt chửng vào bởi lũ mèo mà chẳng thể phản kháng nổi.
Quả là bất khả thi để làm bất cứ điều gì trong làn sóng đầy mềm mượt này.
.
Tôi đã quan sát với <>, song những con ở đây đều là mèo thật.
Dĩ nhiên là quá dễ dàng để giết chúng bởi chúng rất yếu.
.
-- Tuy nhiên!
Hành vi của chúng tôi được phát sóng tới những các khán giả thông qua màn hình.
Niềm tin của họ sẽ tụt giảm đối với một ứng cử viên anh hùng có thể giết chết một sinh linh dễ thương như thế này đấy!
.
"Kuh! Vậy ra đây chính là một thử thách dành cho anh hùng à!"
Thật không thể tưởng tượng nổi khi một người nào lại nảy ra một kế hoạch vô nhân đạo đến như vậy.
Thật nham hiểm! Quả không hổ danh quỷ vương, nham hiểm thật đấy!
.
Tôi liền hét về phía ông chú trong khi đang chống đỡ lại làn sóng những chú mèo kia.
"Ông chú! Mau làm gì đó với cái thứ này đi chứ?"
"N-nói với tôi như vậy cũng -- hawawa."
.
"Ông chú như ông không nên nói ra 'hawawa' như thế mới phải chứ!"
Nhưng, tôi có thể hiểu được cảm giác đó mà.
Những chú mèo đáng yêu trên sàn đang xúm vào chúng tôi. Chúng cũng đang leo lên người của chúng tôi. Trên cả tay và khuôn mặt của chúng tôi nữa.
Lũ mèo đang dụi sát cơ thể của chúng trong khi có vẻ yêu mến.
Tôi sẽ tan chảy mất thôi[note9589].
Có cảm giác tựa như tôi sắp lên thiên đàng mặc dù tôi là một Vị Thần vậy!
.
Và rồi ông chú hét lên bằng một tông giọng nghiêm túc.
"Tôi không thể! Xin lỗi, Keika! Tôi yêu mèo lắắắắm! Tôi thà chết còn hơn là giết chúng! -- Hawawa."
Ông chú liền nhắm đôi mắt lại và biến mất hút vào bên dưới hằng hà sa số những chú mèo.
-- Chúng ta đã mất đi một người đàn ông quý giá. Ta sẽ nhặt xương của ông sau vậy[note9590].
.
... À thì, tôi cũng phần nào cảm nhận được rằng ông chú rất yêu mèo.
Xét cho cùng thì vợ của ông ta là một miêu nhân mà, và ông ta đã ngừng việc làm kẻ cướp và trở thành một người đàn ông lương thiện để nuôi dạy đứa con gái miêu nhân Minya của mình.
.
Tôi bèn nhìn sang bên còn lại. Tôi có thể trông thấy một mái tóc vàng óng mà phân nửa đã ngập trong lũ mèo.
"Chết tiệt, ta không thể trở thành một anh hùng nếu cứ tiếp tục như thế này được! -- Celica, cô có thể làm gì đó được không vậy!"
"Nyaaa, desuyo, nyaa... Ha! Đúng vậy Keika-sama! Em sẽ giúp ngài ngay bây giờ đây!"
Celica, người trông có vẻ đã bị mê hoặc, đột nhiên bừng tỉnh với một tinh thần cao độ.
Cô ấy liền rũ sạch lũ mèo đã leo lên cơ thể của mình và nhanh chóng rút thanh kiếm trên hông của mình ra.
Cô ấy đang lấy thế với thanh rapier như thể đang đe dọa vậy.
.
Lũ mèo bị tách ra một lần, nhưng rồi đuôi của chúng dựng lên và chúng lại rúc vào đôi chân của cô ấy.
"""Nya ~ n"""
Khuôn mặt duyên dáng của Celica liền méo mó đi như thể sắp khóc vậy.
"Ah, thật là nhiều những chú mèo cô đơn trong một đám... Em thật lòng xin lỗi Keika-sama! Em quả là một người phụ nữ vô dụng mà."
Với điều đó như những lời trăn trối cuối cùng của mình, cô ấy bị chôn vùi trong hàng loạt những chú mèo đang nhào tới.
-- Celica, đã tử trận[note9591].
.
Tuy nhiên, lời nói của Celica đã chạm tới tôi.
Khi nghĩ về nó, quả là kỳ lạ khi chúng cứ bám dính lấy chúng tôi đồng loạt khi mà chúng tôi thậm chí còn không có bạc hà mèo.
Hơn nữa, lũ mèo lại đang cư xử quá dễ thương. Chúng chính xác là đang cám dỗ con người.
Đây rất có thể không chỉ là một kỹ thuật điều khiển từ xa thôi đâu.
Thứ gì đó biết được tình hình hẳn đang ra chỉ thị chi tiết ngay tại nơi này!
.
Tôi liền rũ bỏ lũ mèo và kích hoạt <> một lần nữa.
Tôi nhìn vào những chú mèo đang dụi sát cơ thể của chúng trong khi kêu lên "meow".
Lũ mèo vẫn tiếp tục leo lên người của tôi bất kể tôi có rũ chúng xuống bao nhiêu lần đi chăng nữa.
Chết tiệt, quả là dễ thương mà!
.
-- Thấy rồi!
Có một con mèo bơ vơ với một trạng thái khác biệt.
Nó trông y hệt một con mèo và cư xử một cách yêu mến cùng với những chú mèo khác.
Tuy nhiên, nó không thể đánh lừa được đôi mắt của Thần Linh. Nó được hiển thị là 【Con rối Ma thuật】 đây này.
"Golem hình dáng động vật huh -- Ha."
.
Tôi liền nhanh chóng rút thanh Tachi của mình ra, và vút.
Trảm!
Âm thanh của thứ gì đó cứng rắn bị chém đứt vang vọng trong khoảng không gian rộng lớn.
.
"Niyaaaaaaa!"
Con golem mèo vỡ tan ra với những bánh răng cùng lò xo bung tán loạn trong khi khóc than.
.
Những chú mèo còn lại bỗng ngừng chuyển động.
Ngay khoảng khắc tiếp theo.
"""NYAAAA!"""
Chúng liền chạy trốn khỏi chúng tôi đồng loạt luôn.
.
Những thứ còn sót lại là ông chú còn trên thiên đàng, và Celica đang thở hổn hển với chiếc váy của mình bị tốc lên và đồ lót thì lộ hết cả ra.
.
Tôi cất lời trong khi tra thanh Tachi của mình vào vỏ.
"Hey, chúng ta đi thôi nào.''
"Cái...?"
"Huh... hyau."
Ông chú liền dụi dụi mắt và đứng dậy, Celica thì chỉnh lại trang phục của mình với một khuôn mặt đỏ bừng.
.
Tôi bèn lấy chiếc chìa khóa bạc nằm giữa những bộ phận rải rác ở trên sàn.
Đây chính là chiếc chìa khóa cho cửa kế tiếp, không nghi ngờ gì nữa.
.
Ông chú và Celica đi tới bên cạnh tôi và nói.
"Kẻ thù hùng mạnh đến như vậy ngay từ đầu... Keika, cậu tuyệt vời thật đấy. Nhận biết được một con rối hòa lẫn trong số chúng luôn. Quả là nguy hiểm, cậu biết đấy..."
"Đúng như mong đợi về Keika-sama. Và em thì đã lộn xộn hết cả lên. Em rất xin lỗi ạ..."
Celica nói vậy trong khi đang vuốt thẳng lại mái tóc vàng óng hơi rối xù của mình.
.
"À thì, đây có lẽ là một cái bẫy để lãng phí thời gian của chúng ta và làm giảm lòng tin của mọi người vào chúng ta mà thôi. Đây quả là một mê cung với tính cách đáng ghê tởm mà."
"Kinh khủng làm sao..."
"Được rồi vậy thì, đi thôi nào -- hãy để tôi cầm chiếc chìa khóa đó đi."
Ông chú liền lấy chiếc chìa khóa và mở ra cánh cửa từ bên trong.
Một lối đi được thắp sáng lờ mờ. Bầu không khí đã khác biệt so với trước.
Nhìn vào nó với Thấu Thị, nơi đây đầy những cạm bẫy.
.
"Từ đây trở đi, đó mới chính là thử thách thực sự. Hãy chuẩn bị ứng phó và nỗ lực hết mình đấy."
"Ya rõ rồi!"
"Vâng ạ! Keika-sama!"
Celica liền mỉm cười với đôi mắt xanh lam của mình. Hàm răng trắng xinh của cô ấy tỏa sáng rạng rỡ.
Đó là một nụ cười an ủi sẽ khiến bạn mỉm cười theo ngay khi trông thấy nó.
-- Ta cần phải bảo vệ nụ cười ấy mới được.
.
Tôi sẽ nỗ lực thật chăm chỉ, để đáp lại sự mong đợi của Celica và trở thành một Vị Thần tại thế giới này. Tôi bèn tiếp tục tiến lên trong khi mạnh mẽ siết chặt lấy cán thanh Tachi của mình.