Yuusha ni Horobosareru Dake no Kantan na Oshigoto Desu

chương 57

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Phòng Ngai Vàng là căn phòng đẹp đẽ nhất trong lâu đài.

Vermudol đang ngồi trên ngai và làm một vẻ mặt như đang suy nghĩ về một điều gì đó.

「Vậy, Ma Vương-sama. Ngài gọi chúng thần có việc gì ạ?」(Raktor)

Vermudol gật đầu trước những lời của Raktor.

「Àa, ta đang nghĩ tới một phương pháp có thể giải quyết vấn đề thay vì dùng bạo lực.」(Vermudol)

「Hãy tha thứ cho thần vì đã xen vào suy nghĩ của ngài.」(Raktor)

「Đừng có nói thế chứ.」(Vermudol)

Sau khi trả lời như vậy Vermudol bỗng nảy ra một ý tưởng.

Đương nhiên là những giải pháp đòi hỏi công cụ để giải quyết sẽ dễ dàng bị từ chối. Sẽ tốt thôi nếu cứ từ từ suy nghĩ sau, nhưng sẽ hơi khó nếu thử nghiệm nó ở đây ngay bây giờ.

Trong trường hợp đó thì cần một giải pháp đơn giản nhất mà không yêu cầu công cụ.

「Oẳn tù tì....được không ta?」(Vermudol)

「Oẳn tù tì ạ?」(Fainell)

Vermudol giơ tay ra trước câu hỏi của Fainell.

Đầu tiên anh nắm chặt tay

「Búa.」(Vermudol)

Tiếp theo anh giơ hai ngón tay.

「Kéo.」(Vermudol)

Và cuối cùng anh xoè bàn tay.

「Bao.」(Vermudol)

Sau những hành động đó, Vermudol bắt đầu giải thích ý nghĩa của chúng cho mọi người.

「Thứ gọi là Oẳn tù tì này sẽ được quyết định kết quả sau ba hành động.」(Vermudol)

Đúng vậy, đó là tất cả những gì trong Oẳn tù tì.

Sau khi hét "Oẳn tù tì" thì người chơi sẽ phải trình diện ra một trong ba loại "kéo, búa, bao".

Nếu người chơi ra búa thì sẽ thắng người ra kéo, tương tự kéo sẽ thắng bao, ra bao sẽ thắng búa.

Trong trường hợp tất cả mọi người đều đưa ra giống nhau thì sẽ gọi là 「Hoà」và đấu lại một lần nữa.

Trong trò này không có cái gọi là mạnh nhất, vì thế mọi thứ sẽ công bằng. Và quy tắc cũng đơn giản, chắn chắn nó sẽ rất phù hợp để giới thiệu như là một phương pháp đầu tiên.

「Nào, Raktor và.....Orel. Thử trước đi.」(Vermudol)

「Ou.」(Raktor)

「Geeh!」(Orel)

Trái ngược với Raktor đang gật đầu hào hứng, Orel rõ ràng đang lùi lại đằng sau.

Nhìn thấy tình trạng của hắn ta, Vermudol bật cười.

「Này Orel. Đây là một trò chơi hoà bình. Không có vấn đề gì đâu.」(Vermudol)

「Nếu thế thì tốt ...nhỉ」(Orel)

Orel đối mặt với Raktor một cách bất đắc dĩ.

Orel cũng có một thể trạng lớn, nhưng không thể phủ nhận rằng trông hắn ta rất nhỏ bé khi so với Raktor.

「Yoshi, vậy thì, hãy bắt đầu」(Vermudol)

Sau tín hiệu của Vermudol, Raktor và Orel vào tư thế che dấu bàn tay của họ.

「Oẳn...tù....tì!!!」

Trong nháy mắt, cùng với một âm thanh thét lên như kiểu niềm tin vào hoà bình đã bị phá vỡ, Orel, người vừa ra bao, đột nhiên bay lên không trung.

Ngay bên dưới hắn ta là Raktor, người vừa ra một nắm đấm.....hay đúng hơn là búa, trông ông ta thật hài lòng với tư thế đấm móc của mình.

Khi anh chạy ra xem Orel, người vừa ngã xuống và đang nằm im trên mặt đất với đôi mắt trắng dã, Vermudol thở dài một tiếng.

「Trận này Orel thắng.」(Vermudol)

「Tạ-Tại sao!?」(Raktor)

「Vì ngươi ra búa còn tên Orel kia ra bao……」(Vermudol)

Nghĩ đến việc ông ta không hiểu quy tắc, Vermudol buông thõng đôi vai.

Đúng lúc Altejio, người không thể lặng im với tình huống vừa rồi đã tiến tới giải thích thay.

「Nghe này Raktor. Hãy nghĩ như thế này. Cứ tưởng tượng búa giống với ma thuật, bao là một tấm khiên có thể chặn lại nó, và kéo là một thanh kiếm có thể đâm xuyên qua khiên.」(Altejio)

「Búa là ma thuật……à.」(Raktor)

Nhìn thấy Raktor đang siết chặt nắm tay và lẩm bẩm như thể ông ta đã hiểu ra được một chút, Vermudol cảm thấy nhẹ nhõm vì cuối cùng vấn đề đã được giải quyết.

Là một trong Tứ Đại Ma Tướng, sự bình tĩnh của Altejio là vô cùng quý giá.

「Nào, tiếp theo là Fainell và Sancreed.」(Vermudol)

「Tuân lệnh」

「Vâng ạ.」

Sau đó hai người họ tiến lên phía trước.

Cả hai đều là những người có thể đưa ra những phán đoán sáng suốt ở một mức độ nhất định, và anh đoán là Sancreed sẽ ổn ngay cả khi Fainell mất bình tĩnh, đó là kế hoạch của anh khi xếp cặp đôi này.

「Oẳn...tù...tì!!!」

Đúng là giống một thanh kiếm thật.

Fainell đưa cây kéo với một tốc độ cao nhằm nhắm vào cổ của Sancreed, nhưng cậu ta cũng không vừa và đã chặn được nó bằng cây kéo của mình, cùng với một âm thanh *keeng* phát ra, thật không thể tin được.

「Hò...a!」(Vermudol)

*keeng keeng* với một tốc độ mà mắt thường không thể theo kịp, cả hai vẫn liên tục công thủ bằng những "cây kéo" . Cứ đà này thì chẳng ai chịu nhường ai cả.

Sancreed và Fainell mỉm cười cho thấy họ thừa nhận sức mạnh của nhau.

「Được rồi, dừng lại.」(Vermudol)

Nghe lời của Vermudol, hai người họ liền tách khỏi nhau.

「Mấy người đang làm cái quái gì vậy. Sao lại tăng cường sức mạnh ma thuật?.」(Vermudol)

「Thật không thể qua được mắt ngài, Ma Vương-sama. 」(Fainell)

Đâu cần cao siêu gì, với âm thanh *keeng keeng* phát ra từ những ngón tay, không ai là không thể nhận ra cả.

「Ta nhớ rằng là đã bảo hai người chơi oẳn tù tì mà?.」(Vermudol)

「Vâng ạ. Đó là một trận đấu tốt.」(Fainell)

「Tốt với cô thôi.」(Vermudol)

Vermudol thở dài khi thấy Fainel mỉm cười trông như đang rất thực sự hạnh phúc.

Đúng vậy, đó đúng là oẳn tù tì.

Cô ta là nữ duy nhất trong Tứ Đại Ma Tướng, nhưng cô ta cũng là một Ma Tộc não cơ bắp chả khác mấy Raktor cả.

「Thế tại sao ngươi cũng vậy, Sancreed. Ngươi hiểu luật mà đúng không?」(Vermudol)

「Vâng!.」(Sancreed)

「Tại sao ngươi lại biến nó thành một cuộc đọ sức?.」(Vermudol)

Đáp lại Vermudol đang lườm cậu ta, Sancreed trả lời với một khuôn mặt trông mơ hồ.

「Nếu cô ấy muốn tấn công trước thì thần phản ứng như vậy là không sai đúng không ạ?」(Sancreed)

「À, ra là vậy. Được rồi, ta hiểu rồi. Nhưng ta nhắc lại là ngươi hiểu luật chơi đúng không?」(Vermudol)

「Không vấn đề gì ạ.」(Sancreed)

Thấy Sancreed gật đầu, Vermudol bằng cách nào đó đã tự truyền cảm hứng cho mình để quên đi cảm giác mệt não.

「Vậy thì...Sancreed và Altejio. Chuẩn bị sẵn sàng.」(Vermudol)

Sau lời gọi của Vermudol, Altejio và Sancreed nhìn chằm chằm vào mặt nhau.

「OẲN ---TÙ--- TÌ!」

Altejio ra kéo.

Sancreed thì ra búa.

Có nghĩa là phần thắng lần này thuộc về Sancreed.

「Fumu, tôi đã thất bại rồi」(Altejio)

「Vì cậu là người dùng kiếm. Nên tôi chỉ đơn giản là đoán rằng cậu sẽ ra kéo.」(Sancreed)

「Ra là vậy, điều đó chính xác đấy.」(Altejio)

Nhìn hai người họ bình tĩnh phân tích, Vermudol thì thầm "cuối cùng thì..."

「Đây chính là cách chơi chính xác của oẳn tù tì. Ta muốn các ngươi ở đây truyền bá tới thuộc hạ của mình rằng từ bây giờ đây sẽ là phương pháp giải quyết mới. Vậy cuộc họp kết thúc ở đây !」(Vermudol)

Nghe xong những lời của Vermudol, Tứ Đại Ma Tướng cúi đầu chào và lần lượt rời khỏi phòng ngai vàng.

Sau khi thấy họ đã đi hết, Vermudol thả mình vào ngai vàng một cách thoải mái.

「Haizz, Chỉ có oẳn tù tì thôi mà mọi thứ thành ra như này.」(Vermudol)

「Xin lỗi nếu đây là một lời nói vô lễ của thần...」(Ichika)

Sau khi đưa một ly nước đầy cho Vermudol, Ichika khẽ thì thầm.

「Nếu ngài thử nghiệm với thần và Nino trước, thần tin rằng sẽ không tốn nhiều thời gian như thế này.」(Ichika)

「Sao cô không nói sớm hơn.....」(Vermudol)

Đáp lại Vermudol, người đang uống nước một cách khó chịu, Ichika nhẹ nhàng mỉm cười và trả lời anh.

「Vì giữ im lặng có vẻ thú vị hơn.」(Ichika)

「C-Cô...đúng là một người hầu tốt đấy.」(Vermudol)

Ichika không bị bối rối bởi lời đá xoáy đó của Vermudol.

「Được ngài khen ngợi là điều vô cùng vinh dự của thần」(Ichika)

Nhận lại cái ly, Ichika cúi đầu cảm ơn lời khen đểu đó.

Truyện Chữ Hay