Chúng tôi trở lại Kinh đô trên một cỗ xe khẩn cấp, và ngay lập tức nhận ra không khí căng thẳng đang bao trùm nơi này. Mặc dù giờ mới là giữa trưa, nhưng có khá ít người đi lại trong thành phố, thay vào đó là những nhóm lính liên tục được điều động với vẻ rất gấp gáp.
-Em sẽ quay lại phòng khám trước. Chúng ta cần chuẩn bị thuốc.
Kyune chia tay tôi để chạy về phòng khám. Còn lại hai người, chúng tôi cũng lên đường tới Hiệp hội để hỏi han tình hình xung quanh. Khi đi ngang qua, tôi thấy vài người lính nhìn tôi với ánh mắt kì lạ, số khác lại đang bị vẻ đẹp của Mikage thu hút.
-Vẫn thu hút sự chú ý như mọi khi nhỉ?
Chúng tôi đã tới Hiệp hội trong tiếng bình luận của Gram. Ngay từ bên ngoài, tôi đã thấy một sự đông đúc chưa từng có ở Chi nhánh Kinh đô này.
Rất nhiều ánh mắt ngay lập tức đổ vào Mikage khi cô ấy vừa xuất hiện. Và cũng có kẻ nhìn tôi như muốn giết người vậy.
-Ah. Chắc là anh nên chờ ngoài này nhỉ?
-Em xin lỗi…
-Được rồi, anh không sao mà…
Sau khi mỉm cười, tôi chia tay Mikage và rời khỏi trụ sở, có lẽ giờ tôi ở đó không ổn. Cứ để cô ấy hỏi han cho rõ mọi chuyện đã.
Nhưng tất nhiên là tôi không rảnh đi chơi.
-Gram này, ông có nghe ngóng được gì không?
-Ờ…để xem, chủ yếu là đang bàn tán về cậu đó.
-Tập trung vào câu hỏi coi…
Gram có thể nghe được âm thanh từ nhiều nguồn và khoảng cách khá xa. Nhờ đó tôi có thể đại thể nắm được tình hình ở đây.
Đại khái thì chuyện bắt đầu từ chiều hôm qua, trong lúc chúng tôi đang chiến đấu với đám goblin.
Đột nhiên có một loạt cảnh báo về một đàn quái vật vô cùng lớn vừa xuất hiện phía ngoài Kinh đô.
May mắn là Quân đội của Kinh đô và đất nước đã được điều động để chuẩn bị ứng phó. Mặc dù xảy ra bất ngờ nhưng nhờ có lực lượng quân đội xuất sắc mà cuộc tấn công kia tạm thời bị đẩy lui.
Nhưng đó chưa phải tất cả.
Một đàn quái vật khác lại mới xuất hiện rạng sáng nay, rồi hai đàn, ba đàn…số lượng thống kê được cứ ngày càng tăng lên.
Lúc đầu phía quân đội nghi ngờ chuyện này xảy ra là do có một [Cuộc chạy loạn] vừa nổ ra, nhưng nó ngay lập tức bị bác bỏ, bởi những đàn quái vật kia đều là tập hợp hỗn tạp của rất nhiều loại quái vật khác nhau.
Quân đội cũng nhận ra có điều không ổn, vì thế ngay lập tức họ đã yêu cầu Hiệp hội hợp tác. Và đó là lý do mà Mikage cùng rất nhiều Lính đánh thuê cấp cao khác được huy động.
Gram tóm tắt mọi chuyện như vậy rồi đột nhiên nhận xét một cách bí ẩn.
-Nhưng điều lạ là…tại sao ta chẳng thấy bất kì xác chết nào của lũ quái vật trên đường về đây?
Đúng là, nếu một đội quân quái vật vừa bị đánh lui hôm qua, xác chết của chúng không thể biến mất nhanh như vậy. Nhưng con đường về của chúng tôi vô cùng bằng phẳng và bình thường như mọi khi.
-Ý ông là….đám quái vật kia đột nhiên xuất hiện từ hư vô sao?
-Đúng thế, theo ta, chúng là sản phẩm của “Ma thuật triệu hồi”.
Nghe nói đó là loại phép thuật cho phép triệu hồi một vật hoặc sinh vật ở cách xa chủ sử dụng. Tôi chỉ biết có vậy.
-Ma thuật triệu hồi là ma thuật có độ khó rất cao và yêu cầu tài năng thiên phú. Hơn nữa sức của triệu hồi sư cũng có hạn, chúng chẳng thể kéo ra cả núi quái vật thế này được.
-Không…chờ đã…
Nghe Gram nói, tôi chợt nhận thấy có gì đó không đúng.
-Nếu theo ông nói, thứ “ma thuật triệu hồi” kia chính là tác giả của lũ quái vật. Vậy tức là cuộc hỗn loạn này là “nhân tạo” sao?
-Ừ, ta đoán rằng, đằng sau chuyện này chắc chắn có bàn tay của “ai đó”.
Nếu những gì tôi và Gram suy đoán là đúng, cuộc tấn công bằng binh đoàn quái thú này chỉ là màn mở đầu cho một kế hoạch nào đó.
-Xem nào…nghe nói tổ đội Anh hùng cũng đang trên đường quay về Kinh đô.
Gram, người đang giúp tôi nghe được những cuộc trò chuyện trong Hiệp hội, cung cấp thêm thông tin.
Relix và tổ đội của cậu ta đã và đang vô cùng nổi tiếng. Relix giờ đã là Lính đánh thuê hạng hai. Còn đội cậu ta giờ có thể xem là Hạng nhất, với những con người xuất sắc nhất ở vị trí của mình.
Mikage trước đây cũng từng hợp tác với họ, nhưng nghe cô ấy kể lại thì họ có vẻ không bá đạo tới mức đó.
-Chúng sẽ tới sau khoảng vài tiếng nữa. Mọi người trong đó đều đang rất lo lắng.
-Nếu vậy liệu cậu ta có…
-Cộng sự, ý cậu là gì?
Tôi không hề nghi ngờ khả năng của Relix, cậu ta rất mạnh. Dù gần đây không thường xuyên gặp mặt, nhưng cái hào quang của vị Anh hùng được chọn từ cậu ta mỗi lần xuất hiện ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Nhưng không hiểu sao, tôi lại cảm thấy chuyện lần này không thể giải quyết được với sức mạnh hiện tại của Relix.
Mặc dù đó chỉ là một suy nghĩ mơ hồ thoáng qua.
-Giờ cậu tính làm gì, Cộng sự?
-Ừm…tôi nghĩ là mình có mục tiêu rồi.
Mặc dù có rất ít người quen ở Kinh đô này, nhưng việc đứng nhìn nơi này bị đám quái vật tàn phá không hề nằm trong suy nghĩ của tôi.
Hơn nữa, nơi này còn có những cô gái của tôi.
Và những kỉ niệm của chúng tôi ở đây không thể bị chúng dẫm đạp như vậy được.
Nhưng có thật là tôi chỉ cần đơn giản tham gia tiền tuyến đánh chặn đám quái vật kia không?
Tôi không biết mình sẽ làm được bao nhiêu ở đó.
Trong lúc đang lo lắng, tôi chợt nghe một tiếng chuông ngân vang vọng khắp Kinh đô.
-Không còn thời gian để lo lắng nữa. Chúng ta phải chuẩn bị thôi.
Giờ thì cả bên ngoài cũng bắt đầu trở nên ồn ào.
Có lẽ tiếng chuông kia là hồi chuông báo động cho cuộc xâm lăng của lũ quái vật. Nói cách khác, đàn quái thú kia đang tràn về Kinh đô này.
Như Gram nói, chúng tôi không còn thời gian mà chần chừ nữa.
Những người lính đánh thuê với vũ khí lăm lăm trên tay nhanh chóng tràn ra từ trụ sở Hiệp hội để sẵn sàng chặn đánh chúng.
-Yukina-sama.!!
Trong làn sóng đó, Mikage rẽ tất cả sang hai bên và chạy lại chỗ tôi.
-Anh nắm được cơ bản tình hình rồi. Em thì sao?
-Vâng, dù không phải là nhiệm vụ cho riêng Hạng hai, nhưng với tư cách là một samurai, em không thể làm ngơ được.
Sự quyết tâm của Mikage, tôi có thể thấy rõ.
Và cô ấy cũng đang chờ câu trả lời của tôi.
Nhưng câu trả lời của tôi chắc là phải làm cô ấy thất vọng rồi.
-Vậy thì, Yukina-sama…chúng ta…
-Xin lỗi em….Nhưng….
-EH?
Tôi ngừng lại ở đó và nhìn vào đôi mắt đang mở to vì kinh ngạc của Mikage.
-Anh sẽ ở lại đây…và không tham gia vào cuộc đánh chặn.