Khoảnh khắc tôi tóm tên cầm đầu làm con tin, bầu không khí xung quanh như đông cứng lại. Có lẽ không phải ai cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
-…..
Bên tôi cũng chẳng khá hơn, Kyune và Aina chỉ im lặng trong khi hai mắt tròn xoe, Mikage thì chống tay lên cằm và gật gù như vừa nhận ra cái gì đó? Mặc dù là một lính đánh thuê dày dặn kinh nghiệm nhưng có lẽ cô ấy cũng chưa từng chứng kiến cách xử lý nào giống như thế này.
-M…Mày muốn gì?
-Im mồm và cấm nhúc nhích. Đừng để ta xuống tay, cảnh tượng đó không đẹp đẽ gì đâu.
-Hahahaha, giờ không biết ai mới là nhân vật phản diện đây.
Tôi vung tay vả vào má con tin của mình một cái, mặc cho hắn kêu la giận dữ. Nhưng rồi có lẽ cũng nhận ra lưỡi rìu sắc bén lấp lánh phản chiếu ánh sao, hắn vội im phăng phắc.
Mất thêm gần một phút, có vẻ cũng hiểu ra tình hình, những tên còn lại chầm chậm hạ vũ khí xuống.
-Thằng hèn. Thả đại ca tụi tao ra ngay.
-Lấy đông quây ít như các ngươi thì cao thượng lắm sao? Nếu không muốn đại ca tụi bay mất đầu thì im miệng lại.
Trước sự tức giận của tôi, tên đàn em sấn sổ bước lên vội vàng lùi lại.
Điều duy nhất tôi lo khi sử dụng tên này làm con tin chính là việc hắn có xứng đáng hay không. Việc khống chế con tin sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nếu hắn chỉ là một tên tép riu nào đó.
-Cậu đúng là một tên khốn liều mạng và may mắn. Hahahaha.
Gram cười như được mùa vì sự liều lĩnh của tôi, nhưng mà kệ đi, dù sao thì nó cũng đã qua rồi.
Hiện tại, có vẻ như tên mà tôi đang khống chế đây thực sự có giá trị như một con tin, đủ để đám còn lại chùn chân. Tên ban nãy còn gọi hắn là “Đại ca” với vẻ đầy lo lắng nữa.
-Thế, Yukina-san, giờ anh tính làm gì tiếp theo?
Kyune, người đầu tiên tỉnh khỏi cơn choáng váng bởi hành động của tôi, lên tiếng. Nhìn thì có vẻ giống như tôi đã nhìn ra trước được tình huống và sử dụng phương án này, nhưng…
-Anh cũng chịu…
-Như em dự đoán.
Nhận được câu trả lời của tôi, Kyune vỗ trán và thở dài.
-Chặt tay của hắn và bắt hắn nghe lệnh chúng ta thì sao?
-Em đang nói cái gì vậy?
-Đó là hình phạt thích đáng cho những kẻ dám lừa dối Yukina-sama. Thậm chí là với hắn, mất một cánh tay vẫn còn quá nhẹ.
Mikage nói với ánh mắt lạnh lùng như thể thay vì mất mạng thì mất một cánh tay với hắn đã là một sự khoan hồng đáng kể.
Con tin của tôi cũng nghe rõ từ đầu đến cuối, những lời nói đơn giản nhưng lạnh lùng đến khủng khiếp của Mikage khiến hai vai hắn run lên như cầy sấy. Không hề quá đáng khi nói rằng mạng sống của hắn lúc này trong tay chúng tôi chỉ như viên sỏi bên lề đường.
-Anh sẽ không làm đến thế đâu.
-Không được sao ạ?
-Đừng có tỏ ra thất vọng vì điều đó chứ.
Nghe tôi từ chối, cơ thể đang run lẩy bẩy của gã kia nhũn ra như thoát khỏi gánh nặng khủng khiếp, nhờ đó mà tôi có thể khống chế hắn đơn giản hơn.
-Thú vị lắm. Không ngờ hai người có thể chia nhau vai thiên thần và ác quỷ cùng một lúc.
Lời nhận xét đó là của Gram, và khỏi cần nói xem ai là thiên thần và ai là ác quỷ lúc này.
-Tạm thời, em nghĩ chúng ta dùng hắn làm ….c….con tin để mở đường thoát sẽ tốt hơn. Nếu chặt tay hắn lúc này, sợ rằng sau này chúng ta sẽ gặp còn nhiều rắc rối hơn nữa.
Aina đưa ra một gợi ý trong khi nói ra từ “con tin” một cách gượng ép. Tất nhiên, tôi không định chặt tay hắn. Vì chưa chắc là có thể nối lại được hay không.
-Nếu nhờ Kyune-san, chúng ta có thể nối được thậm chí là cả hai cánh tay sau khi chặt.
-Hừm…không phải là không thể, nhưng mà, Mikage này, sao em có vẻ kích động quá vậy?
-Em đã gặp rất nhiều lần bị bao vây kiểu này trong suốt quãng thời gian làm lính đánh thuê trước đây. Vì không thể tùy tiện đánh trả khi chưa rõ sức mạnh của đối phương nên tụi em thường bị thất thế.
Mikage nói với vẻ khó chịu. Khi lên hạng càng cao, số lượng các yêu cầu liên quan đến tranh giành quyền lực hay ảnh hưởng giữa các phe phái con người trở nên nhiều hơn, vì thế hẳn là cô ấy cũng có khá nhiều kinh nghiệm.
Tôi cũng cảm thấy tức giận vì đột nhiên bị bao vây kiểu này, nhưng chưa tới mức muốn chặt tay hắn. Vì thế hãy nghe theo phương án của Aina.
-Đừng có qua đây.
Siết chặt cổ gã con tin, chúng tôi dần lùi lại. Những tên côn đồ phía sau vội tránh đường để tạo ra một lối đi cho chúng tôi với vẻ sợ sệt. Tôi cảnh giác phía trước, Mikage phía sau, Kyune và Aina hai bên. Cứ thế cả bốn chúng tôi rời khỏi vòng vây.
-Chúng mày không biết ông chủ của tụi tao là ai sao? Dám động đến tụi tao, chúng mày đừng hòng yên ổn rời khỏi thành phố này.
Cổ bị tôi kẹp có vẻ rất đau và hắn còn sợ đến bủn rủn cả người khi bị Mikage dọa chặt tay, nhưng thái độ của hắn đã thay đổi rất nhanh khi ra khỏi vòng chiến.
-Vẫn còn to mồm sao?
-Để em xin hắn một cánh tay. Anh muốn cắt dài tới đâu?
Nhìn cảnh này, không biết ai mới là kẻ phản diện thực sự. Tội nghiệp cho tên con tin này khi đụng ngay phải một Mikage còn chưa hết ức chế sau khi chạm mặt Reed.
Trở lại vấn đề chính, dù tôi định sẽ thả hắn sau khi đã tới chỗ an toàn, nhưng điều tôi nên lo lắng lúc này là thứ mà tên con tin vừa mới nói.
-Rõ ràng là đứng sau tên này là những kẻ vô cùng phiền phức đấy cộng sự.
Tôi không định dây dưa với tên chống lưng cho những kẻ này, hai vụ gian lận tôi phá được cũng chỉ là tình cờ, còn chuyện điều tra tình hình ở đây là của Reed. Nên mặc hắn có nói gì, tôi cũng không liên quan.
-Hahahaha, một màn ra mắt khá ấn tượng với thế giới ngầm của thành phố này đó cộng sự. Cậu thực sự biết cách khiến ta không bao giờ thấy chán đấy.
Im đi, tôi không hề muốn ra mắt bất kì kẻ nào ở đây cả.