Yuusha Densetsu no Uragawa de Ore wa Eiyuu Densetsu wo Tsukurimasu

phần 2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Người đứng đầu Hội đồng ma thuật vừa rời đi, Vua cha quay sang tôi.

-Quả nhiên là con gái ta. Không chút chần chừ nào hết….Ý ta là, dù không có ta ở đây, con cũng sẽ lo được mọi chuyện.

-Lời khen đó của Cha con xin nhận. Nhưng giờ đang là giữa buổi thiết triều, nên mong Đức vua hãy nghiêm túc hơn.

-Ahaha, con vẫn cứng nhắc như thường lệ nhỉ? Thoải mái chút đi nào, tình hình này chắc cũng sẽ sớm kết thúc thôi.

-Haa…

Tôi thở dài, dù biết mình hơi vô lễ, nhưng trước những lời đó của Vua cha, tôi không còn cách nào khác.

Người ngoài nhìn vào, hẳn ai cũng sẽ nghĩ cha tôi là một người vô cùng nghiêm khắc, nhưng thực sự thì, có những lúc ông ấy “bình thường” đến như thế này đây.

Tất nhiên, ông ấy biết mình phải nghiêm túc ở đâu và khi nào. Vì thế mà sự “nghiêm khắc” đã luôn gắn liền với hình ảnh của ông ấy, một vị vua công minh, chính trực, được rất nhiều quốc gia khác vị nể. Ngay cả trong tình huống lần này, ông ấy cũng luôn là người sáng suốt nhất để đưa ra những quyết định đúng đắn.

Tuy nhiên, mỗi lúc không có nhiệm vụ hay công việc cần giải quyết, ông ấy lại trở nên vô cùng thoải mái.

-Đừng căng thẳng thế, sau vụ này, ta sẽ cho con kết hôn với anh hùng luôn, nhé?

-Chuyện đó….con không có ý kiến gì.

Tôi một lần nữa thở dài sau câu nói đó.

Đã quá muộn để tôi cảm thấy hối hận rồi…

-Nhìn con có vẻ không qúa quan tâm đến chuyện đính hôn với Anh hùng nhỉ?

Đó là khoảnh khắc tôi nhận ra rằng ông ấy không chỉ là một vị vua mà còn là một người cha luôn quan tâm tới cô con gái nhỏ của mình.

-…không phải vậy…

Cố kìm đôi vai mình khỏi run lên, tôi nặn ra một nụ cười gượng gạo. Nếu giờ tỏ ra buồn bã, chẳng khác nào tôi thừa nhận những gì ông ấy nói là đúng.

Dù vẫn còn nhìn tôi bằng ánh mắt nghi ngờ, nhưng rồi ông ấy nhắm mắt lại và ngả người ra ngai vàng.

-Vậy à? Nếu thế thì, sau khi chuyện này kết thúc, ta sẽ đề nghị Anh hùng đính hôn với con. Không phản đối gì chứ?

-Vâng…Nếu có thể giúp được cho mối quan hệ giữa Anh hùng, niềm hi vọng của thế giới và đất nước chúng ta trở nên tốt đẹp hơn, con không còn gì hối tiếc nữa.

Tôi nói ra những lời đó trong khi không ngừng tự cười nhạo mình.

Không…đây không phải là cảm xúc thật của tôi.

Trái tim của tôi đã thuộc về thanh kiếm kia.

Không biết giờ nó đã đến được với anh ấy chưa nhỉ?

-Báo cáo!!

Người đưa tin mới lại đến, tôi cố giấu nỗi đau trong lòng lại để tập trung cho nhiệm vụ quốc gia trước mắt.

-Thông tin từ tiền tuyến, Anh hùng và tổ đội đã tới, họ đã tham gia một đơn vị đặc biệt để đột phá vào đàn quái vật.

Cuối cùng Anh hùng cũng tới rồi.

Nghe báo cáo thì dường như họ đã phát hiện ra một loạt vòng tròn ma thuật triệu hồi không ngừng sản sinh ra quái thú. Vì thế tổ đội Anh hùng cùng một số Lính đánh thuê cấp cao đã được huy động để cùng mở đường phá hủy những chiếc vòng đó.

Xét về sức mạnh, hiện tại Anh hùng và tổ đội của anh ấy đang là những người mạnh nhất trên cả đất nước này. Họ chắc chắn có thể đột phá vào đám quái vật, phá hủy những vòng ma thuật và chấm dứt cuộc hỗn loạn này.

-Ngoài ra, ngay sau khi Anh hùng tới, một trong những Lính đánh thuê hạng Hai cùng hơn một chục người nữa đã tự ý bỏ vị trí.

Những lính đánh thuê từ cấp hai trở lên đều được triệu tập bắt buộc để tham gia nhiệm vụ này. Vì thế nếu họ bỏ vị trí lúc này, nguy cơ cao là sẽ phải chịu hình phạt ở mức cao nhất. Tuy vậy, nếu đám quái vật yếu như vậy, tại sao người hạng Hai đó lại bỏ chạy? Chắc hẳn không phải do sợ hãi, vậy thì hẳn có lý do nào đó cực kì cấp bách nên người đó mới bỏ đi.

-Tên người đó là gì?

-Báo cáo. Cô ta được gọi là “Chớp bạc”

Tôi hơi giật mình, bởi đó là một người mà tôi quen. Người mà tôi đã giới thiệu và tìm gặp để mời cô ấy vào tổ đội Anh hùng, một cô gái Thú nhân đến từ đất nước khác, một nữ kiếm sĩ được gọi là “Samurai”

Theo những thông tin tôi từng điều tra, cô ấy hoàn toàn không có mối quan hệ thân thích nào khác và cực kì nghiêm túc với công việc của mình. Ngoài những điều đó, tôi còn biết được rằng, những “samurai” là những kiếm khách vô cùng trung thành, một khi đã có được Chủ nhân thực sự, họ sẽ sẵn sàng hi sinh mọi thứ, kể cả mạng sống của mình để phục vụ người ấy.

Và hẳn đó cũng là lý do mà cô ấy bỏ lại mọi thứ, kể cả danh dự của một Lính đánh thuê và nhiệm vụ bắt buộc để tìm đến với vị “Chủ nhân” kia.

Theo những tin đồn, dường như người đó tên Yukina.

Những người lính đánh thuê đều biết anh ta là “Chủ nhân” của Chớp bạc. Nhưng thông tin của anh ta thì tôi không có nhiều.

Đột nhiên, tôi nhớ lại thông tin từ báo cáo trước đó.

Trên một số vòng ma thuật triệu hồi đáng ngờ trong Kinh đô, có một vài quả bom khói bí ẩn được kích hoạt ở đó như để đánh dấu và báo cho những người khác biết.

-Ta có thể hỏi. Liệu cột khói kia có thể thấy được từ bên ngoài Kinh đô không?

-Cột khói từ bom ma thuật sao ạ? Vâng, nếu là có đủ tầm nhìn thì hoàn toàn có thể.

Nếu vậy, rất có thể Chớp bạc đã nhận ra cột khói đó và việc người kia phát động viên đạn cũng là tín hiệu gọi cô ấy đến. Và người đã làm chuyện đó, rất có thể chính là anh chàng Yukina kia.

Dù không có cơ sở, nhưng mọi thứ tôi suy luận đều vô

cùng ăn khớp.

Người đưa tin rời đi, tôi lại chìm vào dòng suy nghĩ.

Sự việc này chắc chắn do một kẻ nào đó gây ra. Hắn đã nhân lúc đám quái thú tràn tới để thiết lập thêm những vòng ma thuật triệu hồi trong Kinh thành.

Nhưng liệu chuyện những vòng ma thuật trong kinh thành bị hủy có nằm trong dự tính của hắn không?

-Nếu nghĩ lại thì, chẳng phải những vòng ma thuật trong những quảng trường lớn của kinh thành cũng quá dễ bị lộ và bị phá hủy sao?

Chính cha tôi lại là người giải đáp câu hỏi đó.

-Sử dụng quái vật lần một để thu hút toàn bộ lực lượng Lính đánh thuê và phần lớn quân đội. Tiếp đó dùng đám quái vật thêm lần nữa để lôi kéo lực lượng phòng thủ còn lại. Quả nhiên là một nước đi bất ngờ và táo bạo.

Cha tôi gật gù khen ngợi, mặt khác, gương mặt ông ấy đang lộ rõ sự căng thẳng, biểu cảm căng thẳng nhất từ đầu cuộc tấn công tới giờ.

-Nhưng…kẻ chủ mưu chuyện này thực sự là ai?

-Không, Aina. Vấn đề giờ chưa phải là xác định kẻ chủ mưu. Cái chúng ta cần làm ngay là tìm ra mục tiêu thực sự mà chúng nhắm tới bằng âm mưu này.

Đứng dậy khỏi ngai vàng, cha tôi đảo mắt nhìn một lượt vào những quý tộc, quan chức bên ngoài. Ánh mắt sắc bén như một con chim săn mồi.

-Nghĩ mà xem, cả đám quái vật ngoài thành lẫn những vòng ma thuật trong thành đều chỉ được chuẩn bị sơ sài và gọi ra toàn quái nhỏ. Phung phí chúng như vậy chỉ để làm suy yếu chúng ta là một kế sách quá thiếu tính toán. Vì thế nhất định chúng đang nhắm tới thứ khác lớn hơn.

Nghe những lời đó, tôi mới giật mình nhận ra cha tôi thực sự muốn nói gì.

Đúng thế. Mục tiêu thực sự của kẻ chủ mưu…… chính là Lâu đài này.

Truyện Chữ Hay