Vào giờ tan học ngày hôm sau, ở một góc nào đó trong quán cà phê tại trung tâm thương mại Keyaki.
“Mồ~ Kim giây cứ quay vòng vòng, vèo vèo trông khó chịu thật đấy. Tớ ghét mấy chiếc đồng hồ kiểu này.”
Amasawa bất giác buông lời khó chịu khi nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ trên tay Housen, người đang ngồi ngay trước mặt cô.
“Câm mồm, mày biết cái này bao nhiêu tiền không?”
“Giá bao nhiêu thì tớ cũng đâu quan tâm lắm, tớ không rảnh để ý mấy thứ mà bản thân mình ghét.”
“Hử? Vậy nên mới nói con gái mấy người thật là nhàm chán.”
Kết thúc lời mỉa mai bằng một nụ cười, Housen săm soi chiếc đồng hồ trên tay mình.
“Thật tình~ Mà… quên đi. Vậy cậu muốn gì ở tớ?”
“Tao gọi mày ra đây vì kỳ thi sắp tới. Lập đội với tao nào, Amasawa.”
“Ể~ể? Cậu muốn tớ lập đội với cậu ấy hả? Chỉ tớ và cậu? Ở trên hòn đảo hoang đó? Cậu đang có suy nghĩ gì đó mờ ám đúng không, Housen-kun?”
“Hả?”
Housen cau mày với Amasawa khi đáp lại nụ cười quỷ dị của cô.
Amasawa từ từ hạ đôi chân đang bắt chéo của mình xuống, sau đó chầm chậm dang rộng chúng ra.
“Nè, nè~ Housen-kun không lẽ cậu muốn xem quần lót của tớ sao? Cậu có thể lén nhìn chúng từ dưới gầm bàn đó.”
Nếu một người nào đó quyết định chui xuống gầm bàn, họ có thể nhìn thấy điều kỳ diệu giữa hai bắp chân đó.
“Đừng có tưởng là con gái thì tao sẽ nhẹ tay.”
“Không đâu, tớ biết mà. Cậu là kiểu sẽ lao vào đánh bất kỳ ai rồi làm ngơ như không có gì xảy ra.”
“Đừng có nói nhảm nữa. Mất thời gian quá.”
“Mất thời gian hử? Vậy cậu nói đi, kế hoạch thế nào? Tại sao cậu lại gọi tớ ra đây?”
“Vì mày cũng liều lĩnh lắm, nhất là không do dự gì trong việc cố đuổi học Ayanokouji trước đây.”
“Hmm… đúng là vậy. Có người không làm gì cả dù biết về điểm thưởng, cũng có người muốn làm nhưng lại bỏ cuộc giữa chừng. Với tớ thì, nếu có thể lấy được 20 triệu điểm cũng đáng để liều lắm.”
Amasawa thản nhiên trả lời.
“Vậy tớ sẽ được gì khi lập nhóm với cậu? Cái giá để có được tớ không có rẻ đâu nha.”
“Phần thưởng sẽ được chia đều. Không phải ta đã bàn trước đó rồi sao?”
Đó là Nanase, người đến hơi muộn.
“Chia đều? Dễ thương ghê. Nè~ Housen-kun, cậu không định nói gì trước phát ngôn gây sốc này hả?”
Ba người họ ngồi quanh bàn.
“Tớ hiểu rồi. Housen-kun muốn ta lập một nhóm. Vậy có nên thêm một người nữa không?”
“Việc đó không cần thiết. Kẻ chiến thắng trong kỳ thi lần này sẽ là chúng ta đếch phải bọn khối trên.”
“Nhưng mà~ theo tớ thấy á, có vẻ như các senpai lớp trên nhiều người xuất sắc lắm đó. Đừng tự mãn thế chứ.”
“Vậy thì sao? Mình tao dư sức cho tụi nó ăn hành.”
“Chà, cho dù cậu có là người mạnh nhất, Housen-kun… Không phải năm nhất đang lập thành một nhóm tài năng với nhau sao? Xét về những người tài năng trong lớp 1-D, thì chỉ có hai người thôi, đúng hông?”
“Tao là trùm lớp D, tao toàn quyền quyết định. Hiểu chưa?”
“Tức là cậu sẽ cho một người khác làm đại diện thay cậu. Cậu không nghĩ mọi người sẽ nóng mắt vì hành động này sao?”
“Tùy tình hình. Sẽ không vấn đề gì nếu ta để các học sinh có năng lực tốt tham gia. Hơn nữa, nếu để Housen-kun vào nhóm mạnh nhất, có thể sẽ xuất hiện vấn đề khác.”
“Dù sao thì Housen-kun cũng không phải là người hợp làm việc theo nhóm, loại cậu ta ra cũng không vấn đề gì, trái lại còn an toàn hơn là khác. Nhưng mà, thế thì tớ sẽ được nhận bao nhiêu?”
“Cậu sẽ không được nhận thêm bất kỳ điểm nào cả. Như tớ đã nói lúc nãy, chúng ta đều ngang hàng nhau. Tất nhiên, điểm cá nhân chúng ta nhận được từ phần thưởng sẽ chia đều cho cả ba.”
Nanase hỏi Amasawa rằng như thế còn chưa đủ để cô ta hài lòng sao?
“Nhưng mà đóng góp của mọi người trong kỳ thi sẽ khác nhau mà. Tớ tự tin rằng bản thân mình sẽ đóng góp vào kỳ thi này nhiều nhất. À mà kỳ thi này còn cần cả ‘năng lực thể chất’ nữa đó. Một cô gái dễ thương như cậu có thể theo kịp không, Nanase-chan?”
“Có muốn tự mình kiểm tra năng lực của tôi tại đây luôn không?”
Nanase hung hăng đáp lại lời khiêu khích. Amasawa liếc mắt sang Housen một lát, rồi bất ngờ đưa tay ra tát vào mặt Nanase để đe doạ.
Nhưng Nanase bắt lấy cánh tay đang đưa lên của Amasawa mà không do dự.
“Cậu cũng gan đấy, dám làm chuyện đó ở nơi này sao?”
“Woah. Cậu cũng khá lắm đó. Tớ thích các cô gái mạnh mẽ lắm đấy.”
“Cậu cũng không tệ đâu.”
“Cậu nghĩ vậy sao? Tớ làm lại được chứ?”
Một bên thì đang cười bên kia thì lạnh lùng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, họ đang thăm dò thực lực của đối phương.
“Nanase, mày, và tao. Chúng ta sẽ thành một nhóm, hiểu vấn đề chưa?”
“Tớ biết Nanase-chan có chút kỹ năng, nhưng tớ không nghĩ rằng cậu ấy và mình ở cùng một đẳng cấp.”
“Tại sao hả? Chỉ vì hai trong số ba người ở đây thuộc lớp D sao?”
“Tớ không quan tâm chuyện đó. Tớ hổng có ưng chuyện chúng ta sẽ nhận lượng điểm bằng nhau. Nếu thực sự muốn có tớ, cậu phải trả thêm điểm cơ.”
Amasawa nói trong lúc đang dùng ngón cái và ngón trỏ của bàn tay trái xoa chúng vào nhau như thể vòi vĩnh.
“Nếu các cậu cần tớ như vậy, thì tớ cũng nên tăng giá bản thân chứ.”
“Kiêu ngạo gớm. Cả Nanase và mày, dù là con gái nhưng hai đứa tụi mày còn đáng sợ hơn cả Yagami với Takahashi đấy.”
“Con gái là sinh vật đáng sợ nhất hành tinh mà, cậu không biết à?”
“Được rồi, tao sẽ suy nghĩ chuyện này. Thế ngoài phần thưởng nhóm ra, mày còn muốn gì nữa?”
“Đương nhiên phải giành hạng nhất, nhưng đó không phải chuyện quan trọng nhất…”
Amasawa đặt ngón tay cái lên cổ họng.
Sau đó cô nhìn lướt qua một lượt từ trái sang phải…
“Tớ sẽ nhận được tất cả điểm thường từ việc trục xuất Ayanokouji-senpai. Đó là điều kiện cuối cùng nếu muốn tớ gia nhập nhóm của cậu.”
“Hah, đòi hỏi hơi quá đấy, cái này thì tao đếch thể nhượng bộ được rồi.”
“Từ chối cũng được mà. Nhưng cậu tính thế nào nếu không có tớ đây? Nếu cậu không có ai tin tưởng được ngoài Nanase-chan, giành chiến thắng trong kỳ thi này sẽ rất khó khăn đấy, cậu hiểu hông?”
Amasawa nói đúng, Housen đã gây thù chuốc oán với rất nhiều người. Trong khi bốn lớp cùng hợp tác với nhau, cậu ta lại lập ra một nhóm đánh lẻ thế này, sẽ không có bất kỳ ai chịu tham gia ngoại trừ một con người kỳ quặc như Amasawa mà thôi.
“Khi tớ đã hợp tác với Housen-kun, nghĩa là đi ngược lại với lớp và có thể bị cô lập sau này, cho nên cái giá tớ đưa ra không quá mắc đâu.”
Housen và Amasawa trực tiếp nhìn vào mắt nhau.
“Chỉ cần cậu đưa hết điểm thưởng cho tớ vì đã khiến anh ấy bị đuổi học là được. Cậu không được điểm nhưng cái danh người đuổi học Ayanokouji-senpai sẽ thuộc về cậu, Housen-kun. Như vậy là đủ để cậu đồng ý rồi chứ?”
“Đừng vội đồng ý. Nếu lớp A được 20 triệu điểm, hãy nghĩ xem họ có thể làm được gì.”
“Câm mồm, Nanase.”
Gạt phăng lời nói của Nanase, Housen tiếp tục nhìn ngấu nghiến Amasawa.
“Tiền thưởng của mày hết.”
“Cảm ơn nha. Coi bộ cậu không keo kiệt mà lại là một quý ông hào phóng ha.”
Dứt lời, Amasawa đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình.
“Cùng giúp đỡ nhau trong kỳ thi chính thức nha.”
Không cần phải ở lại thêm nữa nên Amasawa lập tức rời đi.
“Cậu chắc về việc này chứ?”
“Ừ?”
“Tớ biết, cậu là người quyết định. Nhưng tin vào Amasawa ổn chứ? Cô ấy là kiểu người sẽ không ngần ngại phản bội bạn bè mình.”
“Tin tưởng? Mày nghĩ tao tin con nhõi đó à? Cả hai đứa chúng mày, tao đếch có tin đứa nào hết.”
“Vậy tại sao cậu lại muốn lập nhóm với cô ấy?”
“Bởi vì nó khác với đám rác kia. Nó cũng như mày, tao không thể nhìn thấu hết được.”
“Tớ hiểu rồi. Mặc dù vậy, 20 triệu điểm vẫn là quá nhiều.”
“Mịa, lời nói gió bay, chơi kèo mồm thì lấy mẹ gì làm chứng? Nếu tao mang danh là thằng đuổi học Ayanokouji thì số điểm đó sẽ về túi của tao. Cái loại đã tham lam mà còn ngu dốt như nó thì cuối cùng chỉ còn cái nịt thôi. Khi đó, có la hét khóc lóc gì tao cũng đếch quan tâm.”
Housen hoàn toàn không có ý định giữ lời hứa vào lúc này.
“Cậu quả thực là một kẻ đáng khinh.”
“Ayanokouji, Ryuuen, thằng nào cũng được, tao đếch quan tâm. Đứa nào làm bố mày sôi máu thì cứ chuẩn bị tinh thần bị vặt giò hết đi. Tao phát ốm với dăm ba cái nội quy rác rưởi mà cái trường này đề ra rồi.”
Housen háo hức về điều đó đến mức cười không nên lời.