Mở đầu.
Đã gần 3 tháng kể từ khi năm học mới bắt đầu. Các học sinh năm nhất đã dần nắm được nội quy cơ bản của trường cao trung Giáo Dục Nâng Cao.
Mọi người đang trong quá trình thành lập nhóm cho kỳ thi đặc biệt.
Tuy nhiên, vì nhiều vấn đề phát sinh nên việc này diễn ra không được suôn sẻ cho lắm.
Lớp 1-D do Kazuomi Housen lãnh đạo đã bắt đầu hành động, họ kiên quyết không lập nhóm với bất kỳ lớp nào khác mà chỉ muốn trao đổi thẻ với giá cắt cổ. Nói trắng ra, nếu không trả điểm thì không có hợp tác.
Kế hoạch của Housen là đặt cả khối vào tình trạng mà không ai có thể tự do lập nhóm với nhau.
Mặc dù đại diện các lớp đều mong rằng Housen sẽ thay đổi suy nghĩ của mình khi gần đến ngày 1/7, nhưng cho đến thời điểm hiện tại, Housen vẫn luôn kiên định với những kế sách của mình.
Có người bảo là hãy mặc kệ lớp D, nhưng Takuya Yagami lớp B vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Bỏ qua lớp D của Housen thì dễ như ăn kẹo vậy, nhưng hợp tác trong kỳ thi tới là rất cần thiết, đây là cuộc chiến giữa ba khối chứ không chỉ riêng năm nhất. Yagami tin rằng cần phải lập ra một tổ đội gồm những người giỏi nhất trong khối để tối đa hoá khả năng chiến thắng của mình. Nhiều người cũng đồng tình với ý kiến đó, và ba lớp đã thành công ngồi lại với nhau và đặt ra một thỏa thuận đến tháng 7.
Tuy nhiên, việc đàm phán mãi chẳng tiến triển thêm chút nào bởi thái độ ngang ngược của Housen.
Những ngày cuối cùng đã đến và đại diện từ bốn lớp sẽ ngồi với nhau để thảo luận về điều này.
Yagami đã tổ chức một cuộc họp đơn giản nhằm giữ bí mật về cuộc đàm phán. Cả 3 lớp đều có người đại diện tham gia họp kín, nhưng cho đến cuối cùng, vẫn không có phản hồi nào từ lớp 1D.
Yagami bước đi dọc dãy hành lang trống trải của năm nhất. Là người đề xuất cuộc họp, cậu mang trên mình nghĩa vụ phải có mặt trước mọi người.
Không lâu sau đó, Utomiya Riku từ lớp C cũng có mặt.
“Có vẻ như chỉ có hai ta thôi, Yagami.”
“Vậy cậu là đại diện của lớp nhỉ? Utomiya-kun.”
“Đừng hiểu nhầm, tôi không phải là lãnh đạo lớp, chẳng qua lớp tôi chẳng ai muốn đến đây cả. Mặc dù khá thích thú khi nghe về kế hoạch nhưng có vẻ họ không muốn dính vào chút rắc rối nào cả.”
“Chứ không phải vì họ tin tưởng nên mới để cậu đi sao? Tớ đã kiểm tra xếp hạng OAA tháng này của cậu rồi, và quả thực "đóng góp xã hội" của cậu đã được nâng lên mức B.”
Yagami nói khi đang nở một nụ cười rạng rỡ.
Không quan tâm đến lời khen xã giao, Utomiya vẫn chau mày khó chịu.
Tuy "khả năng thể chất" của Yagami chỉ là C, nhưng "khả năng học tập" của cậu ấy là A. Hơn nữa, do nhiều lần đóng góp cho lớp của mình, "khả năng thích ứng" và "đóng góp xã hội" của cậu ấy đều được tăng lên A.
Lớp C của Utomiya không có bất kỳ ai ngang bằng được.
“Lớp tôi đã có một người bị đuổi học. Thật sự thì, đó là một tổn thất khá nặng nề.”
“Tớ đã không nghĩ rằng Hatano-kun sẽ bị đuổi học. Rất lấy làm tiếc.”
“…Ah!”
Hatano là một trong những người có năng lực cao trong lớp C và "khả năng học tập" xếp hạng A.
Việc Hatano vi phạm nội quy của trường và bị đuổi học, là một đòn chí mạng đối với lớp C.
Đây là một lời cảnh báo đối với những học sinh năm nhất vẫn còn đang sống buông thả nhận ra ngôi trường này khắc nghiệt thế nào.
Đã được một tháng kể từ khi Hatano bị đuổi học.
Dù là bạn cùng lớp, nhưng Utomiya không có thời gian để đau buồn.
Mất đi một học sinh xuất sắc, việc có được kết quả tốt trong kỳ thi tới lại càng trở nên quan trọng.
“Có vẻ cậu và Hatano-kun rất thân thiết…”
“Bọn tôi đã từng hứa sẽ cùng tham gia vào hội học sinh và tạo ra một môi trường học tập tốt cho mọi người.”
Utomiya nhẹ gật đầu và nhìn sang phòng học lớp D năm nhất.
“Cậu nghĩ Housen sẽ đến chứ?”
Utomiya hỏi Yagami.
“Chắc là 50-50.”
“50-50? Cậu đặt khá nhiều kỳ vọng vào Housen đấy nhỉ, tôi tin là hắn sẽ không đến đâu.”
“Nếu cậu ta không đến thì chỉ còn cách liên minh ba lớp thôi. Vậy thì, lớp D đang cố gắng kiếm điểm sẽ bị cô lập. Cơ hội chiến thắng của họ coi như sẽ biến mất.”
“Hắn đã quá tự cao khi nghĩ rằng có thể khiến chúng ta giao điểm dễ dàng như vậy. Vấn đề quan trọng nhất hiện giờ là phải đảm bảo việc lập nhóm, vì chúng ta sẽ đối đầu với các senpai lớp trên nữa. Thế nhưng, hết lần này đến lần khác hắn đều không chịu hợp tác.”
Mặc dù đều là năm nhất, nhưng có vẻ như Housen muốn đơn thương độc mã.
“Đó chỉ là mặt nổi của vấn đề. Tớ không nghĩ Housen-kun chỉ đơn giản như thế đâu.”
“Tôi hiểu rằng hắn có chiến lược riêng. Nhưng tôi không thấy có bất cứ cơ hội nào để chiến thắng hết.”
“Nếu cậu ấy thực sự có ý định thực hiện chiến lược đó thì chẳng phải là may mắn của chúng ta sao? Điều đó chứng minh rằng Housen-kun không phải là mối đe doạ với lớp chúng ta.”
“… Ừ.”
Trong lúc Yagami đang suy nghĩ về kế hoạch thực sự của Housen thì đột nhiên có người thứ ba xuất hiện—
“Xin chào! Riku, Tatsuya.”
Takahashi Osamu của lớp 1A đang vẫy tay trong lúc đi tới chỗ họ…
Mặc dù "khả năng học tập" của cậu ta chỉ là C+, nhưng cậu ta khá dễ gần, do đó cậu ta thường được mời đến các buổi họp. Chỉ trong thời gian ngắn, cậu ấy đã kết bạn được với rất nhiều người ở các lớp và cả các khối khác.
“Là cậu à Osamu-kun? Lại bị ép phải đến sao?”
“Lớp trưởng của tớ không thích những việc phiền phức. Đó là lý do tại sao tớ ở đây đại diện.”
“Là cậu thì mọi thứ có vẻ sẽ suôn sẻ hơn, Osamu.”
Giống như Utomiya, không có vấn đề gì nếu như người đến họp không phải là lớp trưởng của họ.
Không những thế, nếu một người có kỹ năng giao tiếp đến họp thì có thể dễ bàn chuyện hơn.
“Người duy nhất chưa đến là Kazuomi.”
Còn khoảng ba phút nữa trước khi cuộc họp bắt đầu. Nếu Housen không đến, họ sẽ bắt đầu cuộc họp mà không có đại diện lớp D.
“Ba lớp chúng ta hợp tác luôn bây giờ không được à? Tôi muốn cô lập và nghiền nát bọn lớp D càng sớm càng tốt.”
“Kỳ thi trên đảo hoang này sẽ cần sử dụng đến nhiều năng lực khác nhau. Tuy rằng lớp D đứng cuối về ‘khả năng học tập’ nhưng ‘khả năng thể chất’ thì đứng thứ hai trong khối. Sự hợp tác của lớp D sẽ rất hữu ích trong bài thi này.”
“Tớ hiểu điều Riku đang nói, lớp tớ cũng tranh cãi rất nhiều về việc này. Nhưng vẫn còn quá sớm để bỏ họ qua một bên. Không có gì đảm bảo rằng sẽ không có bài kiểm tra yêu cầu hợp tác với nhau trong tương lai.”
Trong khi Riku muốn tiêu diệt lớp D thì Yagami lại muốn hợp tác với họ. Takahashi thì vẫn cố giữ thái độ trung lập.
“Ba lớp chúng ta là đủ rồi. Mặc dù lớp D có những người với năng lực xuất sắc, nhưng không đáng để ta phải hạ mình đáp ứng yêu sách của Housen. Sắp đến giờ rồi, tôi hy vọng sẽ chỉ có ba lớp chúng ta hợp tác cùng nhau.”
“Đéo có chuyện đó đâu Riku.”
Một tên to con chậm rãi bước ra, dường như đã nghe hết cuộc trò chuyện vừa rồi.
“Cuối cùng thì cậu đã đến, Housen-kun.”
Sau lời chào của Yagami, Housen tiến lại với hàm răng trắng của mình. Utomiya liếc mắt nhanh sang bệ cửa sổ.
“Cậu tới đúng lúc lắm, Kazuomi.”
Takahashi không né tránh mà bắt chuyện với Housen một cách thân thiện.
Cậu ta muốn tất cả mọi người hoà thuận với nhau.
“Tởm quá! Đừng có làm như mày thân thiết với tao. Còn nói nữa tao giết.”
Sau khi đe doạ Takahashi, Housen quay sang Yagami và Utomiya.
“Còn hai thằng mày đã chịu nôn điểm cho tao chưa?”
“Hài hước thật. Quên đi, một điểm cũng không có đâu.”
“Mọi người bình tĩnh lại đã. Chưa gì đã cãi nhau thì vào thảo luận sẽ khó suôn sẻ lắm.”
“Vậy thì, tất cả đã tập hợp đầy đủ, chúng ta hãy bắt đầu cuộc thảo luận nào. Mọi người…”
“Ê thằng kia! Mày coi tao là không khí à?”
Housen bất ngờ đẩy vai Takahashi khiến cậu ngã xuống sàn.
Utomiya bất bình trước hành động lỗ mãng đó, cậu trừng mắt nhìn Housen.
“Housen, mày đừng có giở cái thói côn đồ ở đây.”
“Gì? Muốn chơi với bố mày à?”
“Nếu tao cho rằng đó là việc cần thiết.”
“Nghe thú vị đấy. Vậy thì nhào vô thử xem?”
Ngay khi cậu ta định giơ tay động thủ. Takahashi đang nằm trên sàn hoảng sợ căn ngăn.
“Chờ chút, chờ chút. Tớ chỉ trượt chân ngã thôi, bình tĩnh nào Riku.”
“Đấy! Là nó tự té chứ tao đã làm con mẹ gì nó đâu?”
“Không may cho mày là tao không phải loại dễ dãi như Takahashi đâu.”
“Nói mồm làm gì? Có nghề thì xổ ra đi?”
Utomiya nắm lấy cánh tay của Housen trước khi hắn có thể siết nắm đấm lại.
“Ohhh?…”
Housen mỉm cười khi cảm nhận sức nắm của đối thủ.
Ánh mắt của Utomiya không phải chỉ để dọa. Ánh mắt đó hằn đỏ sát khí như thể sẵn sàng ăn thua đủ với Housen ở đây nếu cần thiết.
Housen vốn không ngán, thậm chí còn khoái chí việc đánh nhau ngay tại đây. Nhưng cậu đã suy nghĩ lại.
Dù hành động này không hợp với phong cách của cậu ta lắm, nhưng rõ ràng Housen là kẻ muốn chiến một trận ra trò với lớp trên nhất.
“Chơi với mày sẽ vui đấy, nhưng mà để lần sau vậy.”
“Mày coi bạo lực chỉ đơn thuần là trò chơi à?”
“Haha, không phải trò chơi thì là cái đếch gì?"
“Thật nhàm chán, nhưng không cần phải đợi đến lần sau. Tao sẵn sàng tiếp mày bất cứ lúc nào. Chỉ cần mày hứa rằng sẽ không đụng vào bất kỳ ai trong lớp của tao nữa.”Trong bầu không khí căng thẳng đó, hai người nhìn nhau với đôi mắt toé lửa.
“Làm sao? Mày đang nói cái mẹ gì thế?”
“Đừng tưởng tao không biết thủ phạm khiến Hatano bị đuổi học là ai. Cậu ấy không phải loại học sinh sẽ cố tình vi phạm nội quy của trường.”
“Ở cái trường này, bị đá bất cứ khi nào là chuyện bình thường như cân đường hộp sữa. Mày ăn cơm chứ có ăn cám đâu mà sao ngu quá vậy? Thằng đó yếu thì phải tự biết số phận của mình, vậy thôi.”
“Tao không quên vẻ mặt của mày lúc cậu ấy rời đi đâu. Rõ ràng cậu ấy đã bị gài.”
“Nói thẳng con mẹ nó ra thì là do bố mày làm chứ gì?”
“Chứ còn ai nữa?”
Utomiya đã cố gắng bình tĩnh, nhưng Housen lại giở thái độ bất cần như muốn khiêu khích.
“Hai người bình tĩnh lại đi. Nếu đánh nhau ở đây thì cậu sẽ làm đúng điều mà Kazuomi muốn đó.”
“Takahashi-kun nói đúng đấy. Điều quan trọng nhất bây giờ là tập trung cho kỳ thi trước mắt.”
“À! Tý thì quên, kỳ thi sắp tới cần phải hợp tác giữa các lớp nhể?”
Housen nói như thể mình đã suy nghĩ đến việc này.
“Thật sự mày muốn gì? Mày đã từ chối hợp tác rồi nên việc này không còn liên quan gì đến mày hết.”
“Chà!!! Nếu chú mà hạ mình năn nỉ anh thì biết đâu anh đây sẽ miễn cưỡng mà suy xét.”
“Thật là lố bịch, cho dù chỉ còn lại một mình mày đi nữa thì tao cũng sẽ không lập nhóm với mày.”
“Eo! Lạnh lùng thế~.”
Utomiya từ từ buông tay Housen.
Yagami đang quan sát từ nãy giờ nhận thấy đây là thời điểm thích hợp để nói.
“Chúng ta đang lãng phí thời gian đó, bắt đầu ngay được chứ?”
“Ê! Ai nói là tao sẽ tham gia thảo luận? Đừng có lôi tao vào.”
“Vậy cậu ở đây làm gì? Chẳng lẽ chỉ để giết thời gian?”
“Nếu thế thì sao? Mày làm gì tao?”
“Tớ không tin điều này, cậu không đến nỗi ngu ngốc như vậy đâu.”
Đối mặt Housen, Yagami trả lời với nụ cười nhẹ nhàng.
“Mặc dù kỳ thi sinh tồn trên đảo hoang khá kỳ lạ, nhưng năm hai năm và ba đã từng tham gia rồi. Năm nhất chúng ta có tỷ lệ thua rất cao.”
“Nhưng chúng ta cũng được lợi thế, phải không?”
Trước mặt Takahashi đang lạc quan, Yagami nói nhẹ nhàng.
“Kể cả thế cũng không thể thay đổi được sự thật rằng cả năm hai và ba đều hơn chúng ta về năng lực học tập và thể chất. Nếu chúng ta không hợp tác với nhau, chúng ta sẽ trở thành con mồi cho các senpai khối trên.”
Yagami nhấn mạnh việc hợp tác giữa bốn lớp là cần thiết.
“Tao muốn mửa vì cái thái độ nhu mì như con đàn bà của mày rồi, Yagami. Đéo cần biết năm hai với chả năm ba, mình tao cân hết.”
“Dĩ nhiên ta cũng có một số học sinh xuất sắc. Nhưng không thể phủ nhận về năng lực tổng thể thì chúng ta đang yếu hơn hơn các khối trên. Không phải ai cũng may mắn tài năng được như cậu đâu, Housen-kun.”
Thái độ hoà nhã và lời khen của Yagami giúp cuộc thảo luận được tiếp tục.
“Đó chính là lý do- tớ nghĩ ít nhất chúng ta cũng nên tạo ra một nhóm bốn người mạnh nhất trong khối năm nhất này. Đúng như Housen-kun đã nói, nhóm này sẽ đủ sức để đấu với năm hai và năm ba.”
“Như vậy có nghĩa là, chúng ta sẽ không cạnh tranh với nhau trong kỳ thi lần này?”
“Đúng vậy, cả năm hai và năm ba đều không còn nhiều thời gian, họ nhất định sẽ không lãng phí cơ hội này để đạt được điểm lớp. Mặt khác, năm nhất chúng ta còn hơn hai năm tại trường nữa, đó là lý do tớ nghĩ nên từ bỏ thu thập điểm lớp lần này.”
Khoảng cách giữa các lớp từ A đến D chỉ có 300 điểm. Yagami nghĩ rằng không có gì để phải lo lắng, nhưng Utomiya thì nghĩ khác, cậu tiếp tục cau mày.
“Lợi ích của việc hợp tác giữa các lớp là quá nhỏ. Từ bỏ giành điểm lớp không phải là lựa chọn thông minh.”
“Mất điểm lớp sẽ không còn là vấn đề quan trọng nếu ta bị đẩy đến đường cùng và trở thành miếng mồi cho anh chị khóa trên.”
“Nếu ta làm theo chiến lược này thì xếp hạng các lớp năm nhất cũng sẽ chẳng thay đổi gì hết.”
Utomiya nhấn mạnh rằng làm như vậy chẳng ích lợi gì.
“À, đợi đã. Tớ đã nghĩ về những gì Takuya nói. Tại sao chúng ta chỉ thành lập một nhóm mạnh? Cả ba lớp đứng đầu sẽ nhận được điểm lớp đúng không? Vậy tại sao ta không tạo ra nhiều nhóm mạnh hơn?.”
Yagami ngay lập tức trả lời câu hỏi của Takahashi.
“Dĩ nhiên, đó là một ý tưởng hay. Nhưng mà, nếu tạo ra nhiều nhóm mạnh thì ta cũng cần xem xét đến sự cân bằng của mỗi nhóm. Đối thủ của chúng ta là những senpai lớn tuổi hơn, họ có thừa kinh nghiệm và khả năng nên không dễ để bị đánh bại. Đó là lý do ưu tiên cao nhất của chúng ta là phải thành lập một nhóm bốn người mạnh nhất để đảm bảo vị trí đứng đầu. Trong kỳ thi này, rất khó để tự do thành lập một nhóm lớn hơn, vì vậy kể cả các lớp trên có hợp tác thì họ cũng chỉ có thể chọn ba người của ba lớp để lập nhóm.”
Takahashi có vẻ đã hiểu ý của Yagami sau khi nghe cậu ta nói.
“Tức là, miễn ta có thể về nhất, việc hy sinh sẽ không còn là vấn đề, đúng chứ?”
“Nếu mặc kệ Housen-kun và ba lớp chúng ta hợp tác nhau, ta vẫn có thể tạo ra một nhóm mạnh. Nhưng điều đó sẽ không tạo được lợi thế gì so với các anh chị khóa trên. Đó chính là lý do tớ hy vọng rằng cả bốn lớp sẽ hợp tác, không chỉ vì sức mạnh của từng lớp mà vì tớ nghĩ rằng sự đoàn kết của bốn lớp chúng ta là cần thiết trong kỳ thi này. Năm nhất có thể lập một nhóm nhỏ từ bốn người trở xuống. Chúng ta cần tận dụng quy tắc này. Thật phung phí nếu ta cứ vứt bỏ lợi thế được trao như vậy.”
Bỏ mặc lớp D sẽ là bất lợi cho kế hoạch giành hạng nhất của họ.
Không chỉ vậy, nếu bỏ mặc lớp D, có khả năng cao lớp đó sẽ cố hết sức phá hoại các năm nhất khác trong kỳ thi.
Yagami nuôi cho mình hy vọng rằng các lớp năm nhất sẽ hợp tác với nhau.
Và rồi, một lần nữa Yagami chạm trán với Housen.
“Cậu là người hiểu rõ trận chiến của các senpai như thế nào, vì vậy tớ hy vọng cậu có thể hợp tác với bọn này.”
Yagami tin rằng sự hợp tác của bốn lớp là cần thiết, nhưng dù thế thì Utomiya vẫn không tin tưởng Housen.
Cậu ấy không tin Housen sẽ đồng ý kế hoạch này, vì hai tuần nay Housen đã từ chối tất cả cuộc thảo luận.
“Được rồi, tao sẽ giúp mày”
Ngạc nhiên thay, Housen lại chấp nhận đề nghị của Yagami.
“… Lại muốn giở trò gì nữa đây hả, Housen?”
“Chứ không phải mày muốn tao giúp à? Không phải tao vừa chấp nhận lời đề nghị dễ thương của mày rồi còn gì?.”
“Vậy điều kiện của cậu là gì?”
Yagami không muốn lãng phí thời gian nên giục Housen, người đột ngột thay đổi thái độ.
“Hai vị trí trong đội mạnh nhất phải thuộc về người lớp D, tao chỉ cần nhiêu đó thôi.”
“Cái gì?”
Utomiya tỏ ra khinh bỉ trước yêu cầu của Housen, điều đó chỉ có lợi cho mỗi lớp cậu ta.
“Nhưng nếu chúng ta không thể thành lập nhóm lớn theo ý muốn thì sao?.”
“Mày điếc à? Điều kiện duy nhất của tao là hai học sinh lớp D phải ở trong nhóm mạnh nhất.”
“Tớ hiểu rồi. Nếu bọn tớ không thể gộp nhóm với hai học sinh lớp D, thì bọn tớ vẫn có thể tham gia kỳ thi với bốn người.”
“Mày lập ra cái nhóm mạnh nhất đâu phải để làm cảnh, mục đích là để giành chiến thắng mà. Việc hợp thành nhóm lớn đâu có ảnh hưởng gì nhiều, phải hông?.”
“Đùa nhau hả, Housen.”
“Đùa cái đầu mày! Chịu thì tao làm còn không thì đếch có bàn bạc gì hết.”
“Thằng khốn…”
Utomiya tỏ ra giận giữ với Housen vì những yêu cầu vô lý của cậu ta.
Nhưng Yagami chen vào giữa như thể cậu ấy đang xếp hàng vậy.
“Bình tĩnh đi, Utomiya. Nó không quá tệ như cậu nghĩ đâu.”
“Cậu chấp nhận cho lớp D tất cả lợi ích như vậy sao?.”
“Điều quan trọng là năm nhất hợp tác với nhau như một đội, chỉ có thế ta mới không thua các khối khác.”
“Nếu giờ ta mà chấp nhận mấy cái yêu sách vô lý của nó, thì tương lai nó sẽ được nước lấn tới.”
“Vậy, cậu nghĩ điều gì sẽ xảy ra nếu giờ chúng ta mặc kệ lớp D của Housen-kun tự tung tự tác đây?.”
“Việc này…”
“Điều quan trọng nhất với ta lúc này là phải đạt hạng nhất trong kỳ thi lần này. Ngoài vấn đề đó ra thì những việc khác đều không quan trọng.”
“Tớ đồng ý, tớ hiểu cảm giác của cậu Riku. Nhưng trước mắt, năm nhất chúng ta cần phải hợp tác cùng nhau.”
Mặc dù Utomiya không đồng ý, nhưng cậu đành phải nhượng bộ trước Yagami và Takahashi.
“Housen, không đòi hỏi gì nữa, được chứ?.”
Housen quay lưng lại mà không để ý đến họ, như để báo hiệu cuộc thảo luận này đã kết thúc.
“Còn việc cuối cùng cần phải bàn. Để tránh mọi tranh chấp về phần thưởng, chúng ta sẽ phân chia lại các loại thẻ để cho mọi người đều có thể sử dụng. Các nhóm có học sinh yếu thì sẽ được thẻ chia đôi. Không vấn đề gì chứ, Housen-kun?”
“Tuỳ mày.”
Housen đi thẳng không thèm quay mặt nhìn mấy người còn lại.
Trong khi ba người đang nhìn cậu rời đi, Takahashi hỏi Yagami.
“Cậu định chọn ai từ lớp B, Takuya?”
“Tớ nghĩ tất cả chúng ta ở đây đều có thể tạo thành đội mạnh nhất, bao gồm cả Housen-kun. Đúng không?”
Yagami nhìn Takahashi và Utomiya bằng ánh mắt nhẹ nhàng nhưng sắc sảo, và dõi theo bóng dáng đang khuất dần của Housen.
“Mặc dù khả năng thể chất của hắn là không bàn cãi, nhưng nguy cơ rất lớn nếu để hắn gia nhập nhóm. Tên đó…”
“Mà, chúng ta sẽ tính chuyện này sau. Hiện tại, chỉ cần khối năm nhất hợp tác với nhau là đủ.”
“… Tôi hiểu.”
“Hãy hợp tác để giành được vị trí số một. Đó là mục tiêu của chúng ta.”
Dù miễn cưỡng nhưng Utomiya đành chấp nhận lời hợp tác sau khi nghe Yagami nói, sau đó mọi người đã giải tán.