Tối hôm đó, tôi gọi Horikita đến quán cà phê.
Vì nơi này rất đông người nên cho dù có kẻ muốn nghe trộm cuộc nói chuyện giữa chúng tôi, đó cũng chẳng phải việc dễ dàng gì giữa cái môi trường đầy rẫy tiếng ồn này.
Tôi tâm sự với Horikita về tình hình hiện tại của Ike, Shinohara và Komiya vì chuyện này có thể tạo ra nhiều hệ lụy tới kỳ thi dặc biệt sắp tới. Ike thích Shinohara nhưng vẫn chưa có ý định tiếp cận cụ thể nào. Ngược lại, phía Komiya đã lên sẵn kế hoạch tỏ tình rồi.
Horikita sẽ phản ứng thế nào khi lắng nghe những phiền muội của tôi?
“Không phải tốt hơn hết là ta nên mặc kệ mấy người đó đi sao?”
Đúng như tôi nghĩ, cô nàng không quan tâm đến việc này cho lắm.
“Cậu tự nhiên gọi tôi ra thế này… Làm tôi cứ tưởng là có chuyện gì nghiêm trọng lắm chứ. Đây không phải là vấn đề mà chúng ta cần quan tâm ở thời điểm hiện tại. Quả thực, tôi phải công nhận rằng những kỹ năng Ike-kun sở hữu sẽ rất có ích trong kỳ thi lần này. Nhưng chẳng phải do đó mà chúng ta nên phân nhóm dựa theo năng lực thay vì cảm xúc của cậu ta hay sao?”
“Cái này thì tớ không chắc. Trong đầu Ike lúc này không có gì ngoài Shinohara cả. Dựa vào tình hình, nó sẽ kìm hãm và khiến khả năng của cậu ta thụt dần đều so với năm ngoái. Nếu chỉ có mình cậu ấy thôi thì không sao, nhưng nếu việc cậu ấy cứ suy nghĩ về Shinohara mà làm ảnh hưởng xấu đến nhóm của mình thì cậu tính sao đây.”
“Tức là, việc còn bị vướng bận bởi Shinohara sẽ ảnh hưởng đến năng suất làm việc của cậu ta, thậm chí có thể dẫn đến bị đuổi sao?”
“Ai biết nhỉ, đó cũng là một khả năng.”
“… Đúng là rắc rối mà. Việc này thật ngu ngốc.”
Horikita bực mình thở dài thườn thượt.
“Có vẻ Komiya và Shinohara đã quyết định lập nhóm với nhau, nhưng do chưa có sự đồng ý của cậu nên họ vẫn chưa đăng ký. Chỉ cần sự cho phép của cậu, một nhóm mới sẽ được lập nên ngay lập tức. Cậu đang là leader lớp D, nên chỉ cần cậu nói với Shinohara rằng việc lập nhóm với Komiya sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch chung của lớp, cô ấy sẽ không thể ngó lơ được.”
“Vậy ý cậu là muốn ngăn chặn việc lập nhóm sao? Cho dù chúng ta ngăn hai người đó lập nhóm thì Komiya vẫn sẽ tỏ tình. Mà không lần này thì cậu ta cũng sẽ lựa dịp khác mà thôi.”
“Chúng ta có thể làm giảm khả năng này mà.”
“Điều này còn phức tạp hơn cậu nghĩ đấy. Chúng ta không thể ngăn chuyện này mãi được.”
“Vậy, chúng ta nên làm gì đây?”
“Tại sao không ép Ike-kun tỏ tình nhỉ? Nếu như Shinohara-san đồng ý, Ike-kun sẽ có động lực để cố gắng trụ lại trường dù trong nhóm nào đi chăng nữa. Còn nếu như bị từ chối thì cậu ấy sẽ quên đi Shinohara-san và tập trung vào kỳ thi.”
Tôi nghĩ những lời đó của Horikita là đúng, nhưng thật khó để tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra nếu Ike bị từ chối.
Có khả năng cậu ấy sẽ quá suy sụp mà dẫn đến từ bỏ kỳ thi này cũng nên.
Tuy nhiên, đây không phải là vấn đề mà chúng tôi có thể giải quyết chỉ bằng một buổi đàm đạo với nhau.
Có lẽ để Ike tỏ tình là cách nhanh nhất.
“Xem ra cậu cái gì cũng giỏi, chỉ có chuyện tình yêu tình báo là mù tịt thôi nhỉ.”
“Thì tớ cũng đang cố gắng học hỏi thêm đây.”
“Nghiêm túc đấy à?... Mà, để xem tôi có thể giúp được gì không. Trước tiên, hãy bắt đầu bằng việc xếp Ike-kun và Shinohara-san vào cùng một nhóm, được chứ? ”
Mặc dù buổi đàm đạo giữa chúng tôi còn chưa kết thúc, nhưng Horikita đã mở điện thoại mình ra và truy cập vào ứng dụng OAA.
Tất cả chỉ để nhận được một thông tin chẳng tốt chút nào.
“Thật không may, có vẻ chúng ta đã chậm chân mất rồi.”
Horikita đặt điện thoại mình lên bàn, sau đó cô nàng đẩy nó qua và đưa cho tôi xem. Trên màn hình của OAA, tôi có thể thấy các nhóm đã được thành lập từ trước đến giờ. Và ở một góc hiển thị trên đó, Shinohara và Komiya đã lập nhóm với nhau. Đó là một nhóm ba người, người còn lại là Kinoshita Minori, một học sinh lớp B.
“Nếu mọi chuyện đã lỡ dở như vậy, chúng ta nên chuẩn bị sẵn phương án tiếp theo để ngăn không cho Ike rơi vào suy sụp."
“Tớ sẽ nói chuyện này với Yosuke. Hiện tại cậu ấy đang cố tìm cho Ike một nhóm thích hợp nhất.”
Việc lập nhóm cho kỳ thi sinh tồn trên đảo hoang sắp tới quả thực vướng phải rất khó khăn.