Chương
“A…”
“Ngươi lại dám nói ta xấu xí, những người nhìn thấy mặt ta đều phải chết, ta muốn chém ngươi thành trăm mảnh!”, Miêu Thiên Tú điên cuồng gào thét, sau đó nụ cười dần dần trở nên điên cuồng, gương mặt kia càng thêm kinh khủng, âm trầm.
“Mục Long, đây là ngươi ép ta, vốn dĩ ta không có ý định sử dụng chiêu trò này, nhưng bây giờ vì để giết ngươi, có phải trả giá lớn thế nào ta cũng đồng ý!”
Miêu Thiên Tú nói rồi, trong tay lập tức xuất hiện một viên đan dược màu đen nhánh, phía trên tản ra dao động quỷ dị, mùi tanh tưởi bốc lên.
“Ha ha ha, ta muốn ngươi sống không bằng chết!”, Miêu Thiên Tú vừa điên cuồng cười vừa nuốt viên đan dược màu đen kia vào trong bụng.
Ngay sau đó, mặt mũi của hắn ta càng thêm vặn vẹo, có vẻ như vô cùng đau đớn, trong cổ họng phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết giống như dã thú, sau đó đôi mắt đã hoàn toàn biến thành màu đỏ tươi.
Trong mắt mũi tai miệng của hắn ta dường như có thứ gì đó đang nhúc nhích ra bên ngoài, đó là những con côn trùng màu đen trông sền sệt, nhìn qua vô cùng buồn nôn, một màn này cũng khiến người ta cực kỳ sợ hãi.
“Cổ trùng!”
Nháy mắt nhìn thấy vật này, Mục Long mặt hơi biến sắc.
Thuật nuôi cổ chính là một thuật cổ xưa vô cùng tà ác, bởi vì nhất định phải lấy máu của bản thân để nuôi cổ trùng.
Nói như vậy, chỉ có người trong Ma môn mới có thể tu hành thuật này, không ngờ Miêu Thiên Tú là đệ tử chính đạo mà cũng biết thuật âm độc như vậy.
“Phệ Não Ma Thi Trùng này vốn dĩ phải chờ ta đạt tới Ngự Hồn cảnh mới có thể đánh thức nó dậy, mà bây giờ thả ra sớm, bản thân bọn chúng sẽ mang theo oán khí, mà ngươi sẽ hoàn toàn biến thành đồ ăn của bọn chúng!”bg-ssp-{height:px}
Miêu Thiên Tú nói rồi lập tức phun ra một bãi máu đen, giống như là bị phản phệ.
Phệ Não Ma Thi Trùng chui ra từ mắt mũi tai miệng của hắn ta, mỗi một con dài hơn ba tấc, hơn nữa phía sau còn mọc ra một đôi cánh, giác hút cũng vô cùng kinh khủng.
Có thể nói thế này, cổ trùng sống sót dựa vào máu của người nuôi cổ, nếu như người nuôi cổ chết đi, vậy cổ trùng cũng sẽ chết, nhưng Phệ Não Ma Thi Trùng thì khác.
Loại cổ trùng này bình thường chỉ tồn tại ở trong phần mộ của cao thủ, lấy việc xâm chiếm thi thể tuỷ não từng bước một mà sống sót, thậm chí có rất nhiều người nuôi cổ trước khi chết sẽ gieo Phệ Não Ma Thi Trùng vào trong cơ thể của mình, mặc cho cổ trùng ăn thi thể mình chỉ để truyền thừa cổ thuật.
Bởi vậy Phệ Não Ma Thi Trùng là một loại độc vật từng bước xâm chiếm thi thể người chết, trên người nhiễm thi độc và tử khí kinh khủng, được gọi là “Tử Vong Trùng”.
Giống như Miêu Thiên Tú nói, những con Phệ Não Ma Thi Trùng này vốn dĩ hắn ta phải đạt tới Ngự Hồn cảnh mới lấy thần hồn gọi tỉnh lại.
Nhưng bây giờ viên đan dược mà hắn ta ăn vào chính là Bách Thi Não Thần Đan thu thập tuỷ não của một trăm người chết để luyện chế, có thể để Phệ Não Ma Thi Trùng sớm tỉnh lại, kích thích oán niệm trong lòng bọn chúng, đương nhiên sẽ càng thêm hung ác.
Trong nháy mắt, bảy con Phệ Não Ma Thi Trùng phát ra những tiếng kêu u oán, hóa thành từng sợi tơ màu đen phóng về phía Mục Long.
Tốc độ kia thực sự là quá kinh khủng, hơn nữa cổ trùng cũng không phải binh khí, bọn chúng là một loại sinh linh, trốn tránh không có ích lợi gì, trừ khi tốc độ của ngươi nhanh hơn bọn chúng.
“Thiên Khôi Trích Tinh Thủ!”
Mục Long thấy mình không né tránh kịp, chỉ có thể sử dụng chiêu này.