Chương
Lúc đánh nhau có thể phát ra kịch độc, nếu bị nhiễm phải sẽ bị ăn mòn chân nguyên, làm cho cơ thể người ta thối nát, quả nhiên là vô cùng ác độc.
Năm đó Miêu Thiên Tú có thể xếp vào hạng mười của bảng Sơn Hà chính là nhờ công pháp âm độc cộng với Ngũ Độc Huyền Âm Trượng này, khiến các thiên tài phải kiêng dè.
Nhưng mà Mục Long dưới cơn giận dữ cũng không quan tâm đến những cái này.
Lôi Minh Kiếm Quyết của hắn đã đạt tới cảnh giới cực kỳ điêu luyện, biến ảo khó lường, chuyển động như sấm đánh, mà sự giận dữ trong lòng càng khiến kiếm quyết tăng thêm ba phần sát khí, uy lực tăng vọt.
“Giết!”
Mục Long quát lạnh, trên mặt toàn là sát ý, trong nháy mắt hai người đã lao vào đánh nhau.
Trận chiến không ngừng bộc phát ra dao động to lớn, núi đá xung quanh hai người liên tiếp bị ảnh hưởng, bị sức mạnh dao động đó ép thành bột mịn.
“Chết đi!”
Bình thường Miêu Thiên Tú chỉ hay ỷ vào công pháp độc quỷ dị, nhưng chân nguyên của Mục Long lại đạt được nhờ tu luyện “Thiên Yêu Tạo Hóa Kinh”, vô cùng mạnh mẽ, ngay cả Ngũ Độc Huyền Âm Trượng cũng không thể làm gì được.
Hơn nữa tuy Mục Long chỉ là Bích Cung tầng sáu, nhưng khi chém giết ở khoảng cách gần, lực bộc phát của cơ thể hắn và cường độ chân nguyên vượt xa Miêu Thiên Tú, chỉ trong vòng mười chiêu, Miêu Thiên Tú đã phát ra một tiếng kêu thảm thiết đau đớn.
Một cái chân bị Mục Long chặt đứt, hắn ta phải chống Ngũ Độc Huyền Âm Trượng, cả người không ngừng run rẩy, trông có vẻ vô cùng chật vật.
Cùng lúc đó, áo choàng của hắn ta cũng đã bị kiếm quang của Mục Long xoắn nát, để lộ ra khuôn mặt thật.bg-ssp-{height:px}
Đây là một khuôn mặt vô cùng xấu xí, xấu đến mức khiến người ta cảm thấy kinh khủng, nó đã hoàn toàn bị phá hủy, không còn chút nào của khuôn mặt cũ.
Những bộ phận từ cổ trở lên đều mọc đầy mụn mủ đầu đen màu đỏ như máu, làn da hoàn toàn không có một chỗ nào là hoàn hảo; tóc cũng bị bong tróc, đỉnh đầu đầy lở loét, đơn giản là vô cùng buồn nôn; hàm răng thì vàng khè, mọc lởm chởm…
Rất khó tưởng tượng một thiếu niên lại có dáng vẻ như thế này.
Khó trách Miêu Thiên Tú chưa bao giờ dùng mặt thật để gặp người ta, mà suốt ngày bao phủ mình bên trong lớp áo choàng.
Khi khuôn mặt thật của hắn ta bị Mục Long vạch trần, lộ ra bên ngoài, hai mắt của Miêu Thiên Tú lập tức đỏ như máu.
“Ngươi… dám chặt đứt một chân ta, còn dám chém nát áo choàng của ta,… Mục Long, ta muốn để ngươi trở nên giống như ta, để ngươi nhận hết đau đớn mà chết đi!”
Giờ phút này, Miêu Thiên Tú đã hoàn toàn điên cuồng, giống như là nhập ma vậy.
“Ta thừa nhận ta có chút hối hận, bởi vì ngươi xấu xí đến mức khiến ta buồn nôn”.
“Bởi vì ngươi tu luyện độc công mới khiến mình biến thành dáng vẻ người không ra người quỷ không ra quỷ này đúng không?”
“Vốn dĩ ngươi xấu xí cũng không sao cả, nhưng đã xấu rồi mà còn dám đến trêu chọc ta, còn làm hỏng chuyện tốt của ta, đó chính là đáng chết!”, vẻ mặt Mục Long lạnh lùng, sát ý trong đôi mắt chưa hề giảm bớt.